Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 326: Chương 326: Ngày xét xử cuối cùng? (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lăng Vi nhìn lướt qua tài liệu, bản thiết kế xe của An Đứa lại giống như đúc bản thiết kế của cô?

Chính là kiểu Volkswagen* Diệp Đình sửa giúp cô!

(*) Volkswagen là hãng sản xuất xe hơi Đức, một trong những công ty sản xuất xe hơi lớn nhất thế giới thuộc tập đoàn Volkswagen.

Đây là bản thiết kế hoàn chỉnh, mà bản hôm qua cô mang về nhà chỉ thiết kế cóp sau xe!

Cho dù bị cướp, đối phương cũng không cách nào thiết kế cả xe!

Đây rõ ràng là hãm hại!

Rõ ràng là có người cố ý trộm bản thiết kế của cô, bán cho Ander!

Còn muốn đổ tội danh này lên đầu cô?

Tiết lộ bí mật công ty thì phải ngồi tù, huống chi là chuyện nghiêm trọng như vậy! Kiểu xe này sắp đưa vào sản xuất, bản thiết kế bỗng nhiên bị trộm, tổn thất này đâu chỉ mấy trăm triệu, mấy tỉ?

Lăng Vi ngẩng đầu trừng Rose.

“Có ý gì?”

“Ý mặt chữ!” Rose lạnh giọng hừ nói: “Công ty chúng ta đang kiện Ander! Mời cô giải thích, tối qua xảy ra chuyện gì.” Rose đứng đối diện cô, hai tay chống bàn, đôi mắt lộ ra tia sáng thâm độc.

Sắc mặt Lăng Vi trầm xuống.

Cô mắt lạnh quan sát mọi người: “Ander trộm bản thiết kế của chúng ta, các người không báo cảnh sát lập án, tìm tôi tới làm gì?”

Rose hừ lạnh: “Dĩ nhiên phải tìm cô! Vì chính là tiện nhân cô bán!”

Lăng Vi đứng lên.

“Cô dựa vào cái gì kết luận là tôi bán? Miệng là dùng để nói chuyện, không dùng để đánh rắm!”

“Lăng Vi! Cô rửa sạch miệng cho tôi! Cô có biết tôn trọng người khác không?”

Lăng Vi cả giận nói: “Hừ… Nói chuyện với người khác, đương nhiên phải tôn trọng, nói chuyện với chó, đương nhiên phải dùng thái độ đối với chó! Cô tôn trọng tôi? Từ tiện nhân đối với cô mà nói là tôn trọng người hử, đồng nghiệp của tiện nhân?”

Rose nói tiếng Anh, cô ta dùng từ “Bitch”!

Từ này là từ mắng người ác độc nhất: “Kỹ nữ, tiện nhân, đàn bà ngang tàng, chó, dâm phụ”.

Lăng Vi đáp lại cô ta một câu “đánh rắm”, đã là khách sáo!

Nhưng Rose run rẩy chỉ vào cô: “Lăng Vi —— không được cưỡng từ đoạt lý!”

“Tôi có cưỡng từ đoạt lý? Tôi còn chưa nói cô gài tang vật hãm hại!”

Rose hung tợn hét: “Đừng tưởng rằng chúng tôi không biết trò lừa bịp của cô, cô nhận tiền lương cao ở Laroe, còn bán bản thiết kế cho đối phương, lấy bốn triệu tình báo!”

Lăng Vi thật sự bị chọc điên! Cô ta nói có lý có căn cứ, ngay cả con số cũng rõ ràng, giống như là cô ta làm ra thủ đoạn bẩn thỉu kia.

Lăng Vi híp mắt, hỏi ngược lại: “Cô có chứng cứ gì nói tôi nhận bốn triệu?”

“Chứng cứ rất rõ ràng! Tối qua chỉ có cô mang bản thiết kế về nhà, cô làm bộ bị cướp bóc, sau đó bán bản thiết kế cho Ander! Ander đã sớm gửi tiền vào tài khoản ngân hàng của cô, cô chờ chúng tôi quyết định bản thiết kế xong, cô mới ra tay bán nó đi!”

“Muốn thêm tội, hà hoạn vô từ*!” Lửa giận truyền tới ngực, Lăng Vi hận không thể xông lên xé miệng Rose ——

(*) Muốn đổ thêm tội người khác, không ngại tìm tội danh, chỉ người hại người khác theo ý mình.

“Đều im miệng hết cho tôi! Tranh cãi cái gì?” Holt quát!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.