Xung Hỉ Bảo Bối

Chương 3: Chương 3




Muốn hắn quên thì đúng là nói dễ hơn làm. Gần một tháng, Trình Hải Đông chẳng những không quên được mà càng nhớ rõ ràng.

Mỗi tối nằm ở “Án phát hiện tràng”, chỉ cần nhắm mắt lại, một đêm mộng đẹp không ngừng hiện lên. Hắn nhớ rõ phấn môi ngọt ngào, thân thể mềm mại, thanh âm có bao nhiêu mị hoặc. Càng nhớ rõ thân thể nàng như thế nào kích thích ham muốn của hắn. Muốn hắn làm bộ như không có chuyện gì, hắn thật sự làm không được.

Thế nhưng An Chỉ Nhàn làm tốt lắm. Nàng xuất hiện trước mặt hắn vẫn tự nhiên như cũ. Cùng hắn đi phòng tập thể thao, nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng đến nhà hắn ăn cơm. Khi cả hai nhà tụ họp, nàng trước sau như một, líu ríu chuyện trò.

Biểu hiện của nàng càng vui vẻ thì tâm hắn càng ảm đạm.

Không, hắn thật sự chịu không nổi nữa. Cứ tiếp tục làm bộ như vậy, nàng không điên nhưng hắn thật sự đã phát điên rồi.

Hắn cầm đũa ngồi trước bàn ăn nửa ngày cũng không nhúc nhích, ngón trỏ gõ lên bàn.Bất luận thế nào cũng phải nhanh nghĩ biện pháp, nếu cứ chờ nàng thông suốt thì dù hắn có vĩnh viễn đợi đến già thì nữ nhân không có thần kinh kia vẫn không nhận ra.

“Mẹ, nếu thích một nữ nhân không có thần kinh thì phải làm sao?” Hắn phiền chán hỏi.

Trình mẫu trao đổi ánh mắt với lão công nhà mình, mừng rỡ hỏi :” Ngươi cùng Chỉ Nhàn đã xảy ra chuyện gì?”

Trình Hải phòng bị nhìu máy, hỏi lại :” Có chuyện gì với nàng? Đây là chuyện của bạn con, không phải của con”.

Hảo hảo, không phải hắn, là bằng hữu của hắn. Chính là cái bằng hữu kia tên Trình Hải Đông mà người trong lòng kêu An Chỉ Nhàn. Hắn tưởng cha mẹ hắn mắt mù sao? Ai chẳng biết đứa con ngốc này để ý Chỉ Nhàn. Bên người ta luôn có người mật báo nha, nếu không nói về nàng thì nói ai?

“Con, vấn đề này rất đơn giản a, chỉ cần không từ thủ đoạn đem nàng lừa bắt về là được !” Trình phụ nói.

Gì, lừa bắt về? Đây là điều một hiệu trưởng trung học có thể nói sao? Cư nhiên đi dậy con lừa gạt con gái nhà lành… Bất quá, nghe có vẻ rất đúng.

Chính là, phải lừa như thế nào? Hai mẹ con Trình gia không hẹn mà cùng nhìn về phía người trụ cột trong nhà.

“Nói ngươi bị bệnh không thể chữa, chỉ còn sống được ba tháng nữa, hi vọng trước khi chết có thể cùng người mình yêu đi vào lễ đường. Loại này là chuyện tình yêu xưa đầy xúc động, nữ sinh bây giờ thích nhất loại này.”

“Phi, phi, phi, không tốt không tốt, người nào nghe được còn dám gả? Cũng không phải điên mà muốn đi làm góa phụ.” Trình mẫu cật lực phản đối.

“Như vậy chẳng phải rất cảm động sao, nói là trúng một kiếp nạn lớn cần âm dương điều hòa để hóa giải kiếp nạn.”

“Ba, như vậy có khác gì lừa người ta đâu?” Cả hai mẫu tử trừng mắt nhìn hắn.

“Bằng không nói rằng trong nhà có trưởng bối bị bệnh, cần làm việc vui xung hỉ để thực hiện truyền thống của người Trung Quốc, chỉ cần trưởng bối khỏe mạnh, ngẫu nhiên mê tín một chút cũng không sao, Chỉ Nhàn là một đứa nhỏ thiện lương, nhất định sẽ đáp ứng .”

“Vấn đề là, trưởng bối bệnh nặng sẽ là ai? Chúng ta sống ngay cách vách, không cẩn thận một cái, nói dối kiểu này thật dễ dàng bị phát hiện ra.” Trình mẫu nhìn về phía lão công đang tự cho mình là đa mưu túc trí.

“Đúng rồi, ông nội đã xác định khi nào muốn nhập viện phẫu thuật thay đổi người công tác đốt ngón tay?” Trình Hải Đông hỏi ( đoạn này chịu wá! ^^!)

Trình phụ trợn mắt “Thằng nhóc, ngươi nên sẽ không là… Ông nội ngươi mà biết, chắc chắn sẽ vác gậy gộc, đánh cho mông ngươi nở hoa, cư nhiên dám nguyền rủa ông nội ngươi.” Hắn một chưởng đánh vào gáy của đứa con. Trình Hải Đông phản ứng cực nhanh trước công kích của lão ba. “Đều phải khai đao liễu, còn không nghiêm trọng sao? Hơn nữa ông cũng thích Chỉ Nhàn như vậy, nếu hai nhà chúng ta kết hôn, sinh cho ông vài thằng cháu để ôm, hẳn ông nhất định cao hứng, sẽ không để ý chuyện nguyền rủa ông đi.”

“Nói như vậy dường như cũng có chút đạo lí.” Trình phụ bắt đầu suy tư, không tự giác nhẹ nhàng gật đầu.

“Con, cố lên, ngày đó an thẩm hỏi ngươi, như thế nào mà nhiều năm rồi vẫn vậy, ngươi còn tỏ vẻ một chút cũng không có, hại lão mẹ ngươi cũng không biết nên nói với an thẩm ngươi như thế nào. Nếu có thể, nhanh nhanh thuyết phục làm hôn sự đi!”

Hắn cũng muốn nhanh thu phục nàng a. Nếu không hắn sẽ phải vào bệnh viện tâm thần mất. Trong phòng, Trình gia âm mưu rất mạnh , ngoài phòng An Chỉ Nhàn đang loạn hết cả lên.

Phải làm thế nào mới tốt bây giờ? Trên đời này sao có chuyện trùng hợp như vậy? Đều do nàng số xui, nói cái gì không có khả năng, giờ kết quả tốt lắm, nàng thật sự mang thai.

Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có Trình Hải Đông có thể giúp nàng, dù gì hắn cũng có liên quan, mà hắn lại là người anh em đáng tin cậy của nàng, nàng tin tưởng, chỉ cần có hắn, nhất định có thể dễ dàng nghĩ ra biện pháp, vì vậy nàng cố lấy dũng khí đi vào Trình gia, tay run run ấn hạ chuông cửa…..

Sau một lúc lâu, tiếng bước chân trầm ổn chậm rãi đi đến. Cửa mở, nhìn thấy An Chỉ Nhàn, tâm của Trình Hải Đông kịch liệt nhảy lên ( chắc là giật mình đây mà, làm việc xấu là thế =.= )

“Vừa tan tầm?” Hắn cho rằng nàng vừa mới công tác về.

“Ân.” Không tự giác cắn môi dưới, nàng nâng đôi thủy mâu lên, “Hải Đông, ta….” Muốn nói lại thôi.

Đột nhiên giọng Trình mẫu vang lên từ phía sau Hải Đông, “Di, là Chỉ Nhàn sao, như thế nào không vào nhà? Đã ăn cơm chưa? A di hôm nay nấu món canh năm tràng vượng mà con thích, muốn hay không vào ăn một chút?”

An Chỉ Nhàn biểu tình không được tự nhiên, lắp bắp, “A di, không cần phiền toái, ta chỉ là….”

Trình Hải Đông sâu sắc liếc mắt một cái đã nhìn ra nàng có tâm sự, “Mẹ, máy tính Chỉ Nhàn bị hỏng, con qua xem hộ nàng.” Tùy tiện lấy một lí do rồi kéo nàng ra khỏi cửa.

Tay nàng thật lạnh, mỗi khi trong lòng nàng bất an, tay nàng lại giống như từ hầm băng đi ra, ạnh đến mức làm người ta sợ hãi.

Trình Hải Đông nắm tay nàng đến của hàng tiện lợi gần nhà. “Qua bên kia ngồi chờ ta.” Tiếp theo hắn xoay người cầm hai lon nước còn ấm đi thanh toán.(nguyên văn là ” nhất quán nóng khả khả”) Cùng nàng ngồi xuống, hắn đưa cho nàng lon nước ấm, “Uống một chút đi, ấm áp thân.”

Nàng cảm kích nhìn hắn, “cám ơn”. Quả nhiên là anh em tốt của nàng, vĩnh viễn đều biết nàng cần gì. Nàng cầm lon nước ấm thơm ngát (ai hỉu “thơm ngát nóng khả khả” là gì thì chỉ giúp mình mới nha >.<), nhấp vài ngụm.

“Nói đi, phát sinh chuyện gì sao?”

Nàng giật mình người cứng ngắc, làm rơi lon nước ấm trong tay. Quay đầu sợ hãi nhìn hắn, lộ ra biểu tình so với khóc còn khó coi hơn, hít một hơi thật sâu, nàng cố lấy dũng khí nói –

“Hải Đông, ta có thai.”

“Làm sao bây giờ? Chúng ta có phải hay không…. Ngươi, ngươi có thể cùng ta đi bệnh viện để…. “

Nàng ấp a ấp úng nói. Nhưng chưa kịp nói đến trọng điểm Trình Hải Đông đã đánh gãy lời nàng ,” An Chỉ Nhàn!”

Nàng sợ run một chút, bất an nhìn hắn.

Ánh mắt Trình Hải Đông sáng quắc nhìn xe cộ đông đúc ngoài cửa sổ, cố gắng áp chế kinh hỉ trong lòng.

Không phải kinh hách mà là kinh hỉ quá mức – Chỉ Nhàn mang thai, là con của hắn, điều này là ước mơ mà hắn thiết tha nhất! về phần ngụ ý trong lời nói của nàng, hắn dùng đầu gối cũng biết được. Bảo nàng ngừng là không muốn nàng phá hủy niềm vui sướng này.

Theo tình huống hiện tại, nếu hắn không dùng thủ đoạn chẳng lẽ chờ nàng bỏ đứa nhỏ mới ảo não đấm ngực dậm chân sao?

Không được, đó là một sinh mệnh bé nhỏ, là tâm can bảo bối của hắn. Thân là cha đứa nhỏ, hắn sao có thể để cho Chỉ Nhàn làm ra cái loại chuyện ngu xuẩn tổn hại thân thể chính mình được, giết chết đứa nhỏ được.

“Ta biết làm như vậy thật tàn nhẫn, ta cũng không muốn nhưng chúng ta… “

Không cho nàng nói hết, hắn đã nói sang chuyện khác còn giả bộ cực kì lo lằng, ” Chỉ Nhàn, ông nội sinh bênh”.

“Ồng nội sinh bênh? Có nặng lắm không?” Quả nhiên lực chú ý của nàng lập tức bị dời đi. Nàng lo lắng cho ông nội. Trình gia- người rất yêu thương nàng.

Hắn lắc đầu, “Bác hai điện thoại nói không được rõ ràng. Ông giống như muốn nằm viện, chỉ sợ là không tốt lắm. Cuối tuẩn ta định cùng bố mẹ về xem ông thế nào.”

Ông nội bệnh tình không tốt. Sao lại như vậy? Nghe vậy, An Chỉ Nhàn lâm vào trầm mặc.

Tuy là ông nội Trình Hải Đông nhưng nàng từ nhỏ đã rất thích lão nhân gia này. Mới trước đây cùng Trình Hải Đông về thăm ông nội, ông sẽ mang nàng đi chơi vườn trái cây, đi câu cá, cùng nàng uống rượu ngắm hoa mai. (Quá biết hưởng thụ =.=… ta cũng mún ah!!!)

Bởi vì có ông nội, thời thơ ấu của nàng mới có thể phong phú như thế, đối với nàng mà nói, ông giống như ông nội của nàng, là người nhà rất quan trọng, chỉ cần nghĩ đến nàng sẽ mất đi ông nội thân yêu của mình lòng nàng lại đau, hốc mắt của nàng nhịn không được mà đỏ lên.

“Chỉ Nhàn, ta cũng không muốn mất đi ông nội, ta hi vọng ông mau chóng khỏe mạnh.” Trình Hải Đông khàn khàn nói.

“Ta cũng vậy!” Nàng dùng tay nhỏ bé vỗ lên lưng hắn, vẻ mặt lo âu.

“Nếu ngươi thật coi ta là anh em, giúp ta một việc được không? Có lẽ như vậy có điểm mê tín, nhưng chỉ cần có thể làm ông nội khỏe mạnh trở lại, phương pháp gì ta cũng đều muốn xem thử.”

“Hảo, ta giúp, ta nhất định giúp!” Nàng lời thề son sắt đáp ứng, chỉ kém không đào ra tâm chính mình để chứng minh.

Ai, quả nhiên là cái nha đầu vô tâm, Trình Hải Đông thương tiếc sờ sờ tóc của nàng, thế này mới chậm rãi nói:“Chúng ta kết hôn.”

“A?” Nhất liệt quạ đen khàn khàn kêu, trên đỉnh đầu An Chỉ Nhàn huyên náo mà bay qua.

Nếu thời cơ không đúng, hắn thực sẽ bị nàng vẻ mặt ngu ngốc của nàng chọc cười ha ha, hắn thừa dịp nàng còn chưa phát hiện, vội vàng ổn định tâm thần, tiếp tục nói:“Thế hệ trước có nói, nếu trong nhà có trưởng bối sinh bệnh, mà muốn người đó mau mau khỏe lại, con cháu liền kết hôn, dùng việc vui để phá hư vận xấu.”

“Ông nội vẫn luôn mong trưởng tôn cưới vợ sinh con, cho nên, ta nghĩ mời ngươi giúp ta làm việc này, gả cho ta, đem đứa nhỏ trong bụng sinh ra thật khỏe mạnh, thay ông nội xung hỉ, làm cho hắn sớm ngày khôi phục sức khỏe, được không?” Hắn giọng điệu phi thường chân thành tha thiết.

Ánh mắt cả hai giao nhau. Cặp mắt sâu đen của Trình Hải Đông chuyên chú dừng ở nàng, nhìn nàng khiến nàng không tự giác một trận mắt hoa. Trái độ thành khẩn như thế, làm cho nàng không thể nào cự tuyệt, huống chi, trong lòng nàng cũng rất hy vọng ông nội có thể nhanh chóng khôi phục sức khỏe.

Vì quá hoảng hốt, An Chỉ Nhàn cũng không biết nên nói cái gì, theo bản năng gật đầu chấp nhận việc trọng yếu cả đời mình, cứ như vậy thốt ra –“…… Hảo.”

Trình Hải Đông kính động lập tức dùng hai tay đem nàng chặt chẽ ôm vào trong ngực.

An Chỉ Nhàn thật lâu không động đậy, ngốc nghếch nhìn vào ngọn đèn trên đường, thế này mới bất chợt nhận ra, nàng không phải muốn cùng hắn thảo luận chuyện đứa nhỏ sao? Như thế nào cư nhiên lại biến thành hai người bọn họ muốn kết hôn ? Di, này rốt cuộc là làm sao? Như thế nào khó hiểu như vậy……

Trình Hải Đông cảm thấy từ nhỏ đến lớn, hắn chưa bao giờ thấy cảm kích nàng không có thần kinh giống như bây giờ!

Hắn ôm An Chỉ Nhàn trong lòng, một lòng hạnh phúc, lộ ra nụ cười chưa xuất hiện mấy ngày nay, con ngươi đen luôn tối tăm vì vui vẻ mà đều biến mất, chỉ còn lại nồng đậm ý cười.

Lão ba nói đúng vậy, không từ thủ đoạn lừa trở về là được rồi!

(… Hắc hắc…)

Ti bỉ? Thích, vô độc bất trượng phu nha, huống chi hắn cũng chỉ là lừa một thời gian mà thôi, nói dối có thiện ý, không ảnh hưởng toàn cục !

Trong phòng tắm truyền đến rầm rầm tiếng nước……

An Chỉ Nhàn ngồi trên giường, bất an nhìn lên trần nhà, nhìn tân phòng bài trí, nhìn xem chính mình trên người hồng nhạt áo ngủ.

Thật sự cứ như vậy kết hôn, mà đối tượng kết hôn lại chính là anh em tốt của mình.

Nói thật, nàng cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới sẽ có một ngày nàng làm tân nương của Trình Hải Đông, bởi vì bọn họ chơi với nhau từ nhỏ, đột nhiên phải làm vợ chồng, thật sự thực không được tự nhiên, kêu nàng đối với hắn nói lời ngon tiếng ngọt, nàng cam đoan, không quá ba giây, nàng chắc chắn sẽ cười thật lâu.

May mắn, bọn họ kết hôn không phải vì nói chuyện yêu đương, mà là vì xung hỉ, ông nội bị bệnh, cần làm việc vui để phá vận xấu, đây mới là ý nghĩa thật của cuộc hôn nhân này.

Cứ việc hôn lễ quyết định thực thương xúc, nhưng cấp bậc lễ nghĩa một chút cũng đều không có thiếu. Nghe nói là ông nội đặc biệt công đạo, vô luận như thế nào đều phải đem nàng phong phong cảnh quang thú tiến trình gia, ông nội thật sự rất thương nàng nha! (đại khái là tổ chức rất đầy đủ…@_@)

Nguyên tưởng rằng mình sẽ chuyển đến ở cách vách, thật không ngờ bọn họ lại chuyển đến nhà trọ mới trong nội thành. A di nói…… A, hiện tại muốn sớm được kêu là bà bà, bà bà nói, muốn cho bọn họ vợ chồng son bọn họ một cuộc sống tân hôn, không cần cùng lão nhân bọn họ ở cùng một chỗ.

Kỳ thật từ quyết định kết hôn đến chuẩn bị hôn lễ, nàng thủy chung không có cảm giác gì, liền ngay cả buổi sáng lễ xe tới đón, riêng ở xã khu phụ cận tha nhất vòng lớn (vì hai nhà sát vách nên phải đi một vòng lớn…) , nàng là tân nương tử đều còn cảm thấy như là gia sự của người khác. Thẳng đến lúc lão ba luôn uy nghiêm đột nhiên nói lời đầy thấm thía công đạo đối Trình Hải Đông –

“Hải Đông, ta đem nữ nhi bảo bối của ta giao cho ngươi, ngươi nhất định phải yêu thương nàng, biết không?” (ở đây thực ra là hội đau nàng… =.= ta không hỉu nên để thía này cho nó cảm động ^^!)

Nghe được lão ba nói như vậy, nàng mới giựt mình thấy, nàng phải gả, phải rời khỏi sinh hoạt lâu như vậy gia, tâm đột nhiên hoảng đứng lên.

Lúc ấy nước mắt nảy lên, trước mắt một mảnh mơ hồ, đột nhiên một cái đại chưởng ấm áp cầm chặt bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo của nàng, bên tai vang lên giọng nói nam nhân quen thuộc, cam đoan vô cùng kiên định –

“Ba, ta cam đoan đời này chỉ yêu mình nàng.”

Trình Hải Đông thật sự là đủ nghĩa khí, không hổ là anh em tốt của nàng!

Chính là, thân phận thê tử này đã muốn đủ xa lạ, cố tình trong bụng còn có cái tiểu sinh mệnh, mấy tháng sau, nàng sẽ trở thành một cái mẫu thân, nhìn cái bụng vẫn phẳng như cũ, nàng đột nhiên cảm thấy thật mờ mịt.

Trình Hải Đông tắm rửa xong, đầu tóc ẩm ướt, theo phòng tắm đi ra, nhìn đến nàng bộ dạng đăm chiêu, nhịn không được hỏi:“Sẽ không là quen giường ngủ không được đi?”

Nghe vậy, An Chỉ Nhàn đột nhiên lấy lại tinh thần, bản năng ngẩng đầu nhìn –

Hắn chỉ mặc một cái quần đùi, trần trụi nửa người trên, ngực dày,đường cong từ thắt lưng đến cơ bắp đều vô cùng hoàn mỹ, không có một tia sẹo lồi.

Ngô, nàng vẫn nghĩ Trình Hải Đông là văn nhược thư sinh, chưa từng chú ý dáng người hắn cư nhiên tốt như vậy, một chút cũng không thua các thần tượng ngôi sao, mô đen.

“Oa, ánh mắt đó của ngươi là sao, bộ dáng ngươi như hổ đói sắp vồ mồi vậy. Ta sẽ sợ!” Trình Hải Đông kháng nghị đồng thời, còn không quên làm bộ dáng run run khôi hài.

Sợ? Nàng không có làm gì hắn nha, hắn nói như nàng sắp phi lễ hắn vậy.

“…… Ta, ta mới không có. Ngươi tắm rửa xong sao không đem quần áo mặc vào?” Nàng vội vàng phản bác, không chú ý tới chính mình ngượng mà mặt nóng lên, giơ tay nhấc chân đều toát ra thần thái thẹn thùng của tân nương.

Đêm tân hôn, nhìn nữ nhân mà mình thương nhớ an vị ở bên giường, xấu hổ quẫn nhìn mình, là nam nhân đều đã kích động. Giờ phút này, Trình Hải Đông liền mãnh liệt cảm giác được có cỗ nhiệt khí ở trong thân thể chạy tán loạn. Hắn phải cố gắng hết sức mới có thể áp chế xúc động, bảo trì tự chủ.

Hắn che dấu khụ khụ, giả bộ tự nhiên nói:“Vừa tắm rửa xong, cảm thấy nóng.” Nói xong, thu hồi tầm mắt, cầm khăn mặt sát tóc lung tung, ra vẻ bận rộn.

“Nha.” Nàng không được tự nhiên kéo kéo vạt áo, bình thường cái miệng nhỏ nhắn luôn lải nhải huyên náo, hiện tại lại không biết nên nói cái gì để hóa giải xấu hổ. Dù sao, đây chính là đêm tân hôn nha, rất khó không khẩn trương.

Lau khô tóc, xoay người, xem nàng ngốc lý ngu đần đá đạp lung tung chân, không khỏi mỉm cười,“Nên ngủ, đại bụng bà!” (..thành đại bụng bà không phải tại anh đi =.= )

Đại, đại bụng bà? Hắn cư nhiên kêu nàng đại bụng bà.“Ta mới không phải đại bụng bà, ta bụng rõ ràng còn nhỏ như vậy.”

“Đó là hiện tại. Chờ thêm mấy tháng, bụng của ngươi sẽ giống như thổi khí cầu, càng thổi càng lớn.” Hắn vừa nói, vừa thong dong ngồi trên giường.

Xem nàng vẻ mặt phòng bị nhìn hắn, nhịn không được trêu nàng,“Đêm tân hôn không nghĩ ngủ, ngươi sẽ không là muốn……”

Chỉ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng nháy mắt bạo hồng, trực tiếp nằm lên trên giường, không được tự nhiên kéo kéo chăn bông, gắt gao che đi cái mặt. Trình Hải Đông nhịn không được tuôn ra sang sảng tiếng cười, cười đến mức ngay cả giường đều bị chấn động theo.“Sao lại trốn, ta chỉ là muốn hỏi ngươi có phải hay không suy nghĩ chuyện kia.”

Nguyên bản đang ở trong chăn An Chỉ Nhàn thở phì phì nhô đầu ra,“Ngươi rất không có nghĩa khí, cư nhiên trêu cợt ta, vậy mà ta còn coi ngươi là anh em tốt.”

“Ta mới cảm thấy ngươi kỳ quái, mệt mỏi cả một ngày, tinh thần còn tốt như vậy, ngươi không phải rạng sáng liền bị dựng lên trang điểm sao? Yên tâm ngủ đi, tại hạ ta tướng ngủ tốt lắm, tuyệt đối sẽ không nửa đêm đem ngươi đá xuống giường.” Hắn dùng ngữ điệu thoải mái, cố gắng hóa giải khẩn trương của nàng.

Tuy rằng hắn thực khát vọng cùng nàng thân cận, nhưng nàng còn chưa có quen với thận phận mới này, hắn sẽ không tùy tiện ra tay, huống chi trong bụng nàng còn có cục cưng. Lão mẹ dặn dò ngàn vạn lần, mang thai sơ kì dù có muốn cũng nhất định phải nhẫn. Hắn thế nào còn dám động vào nàng dù chỉ một sợi lông tơ.

Nói sau, từ giờ trở đi, hắn còn có nhiệm vụ trọng yếu hơn cần hoàn thành — sủng nàng.

Nhất định phải sủng nàng thân kiều thịt quý, sủng nàng mọi cách ỷ lại, sủng nàng khăng khăng một mực đi theo hắn mới được. Hắc hắc, đây là lão ba chỉ giáo, nghe nói năm đó lão mẹ chính là như vậy mắc mưu. (@_@)

“Nói như tướng ngủ của ta tệ giống như vậy lắm ý.” Nàng tính trẻ con nhăn nhăn chiếc mũi.

“Là không tệ nhiều lắm, chính là từng một cước đá vào trên mặt ta mà thôi.”

Hình như là chuyện thời điểm nàng học tiểu học, nàng cùng Trình Hải Đông đi nghỉ ở nhà ông nội, một đám đứa nhỏ an an phận phân ngủ chung một giường, chỉ có nàng ngay cả ngủ đều hoa chân múa tay vui sướng, không phải đem chân đặt ở trên bụng hắn, chính là đấm đá lung tung, lần thê thảm nhất chính là một cước đá thượng hắn mặt, hại hắn bất ngờ không kịp phòng thủ ngã xuống giường.

“Ha ha ha ha…… Làm ơn, đó là chuyện rất lâu trước kia, ngươi sẽ không còn ghi hận đi?” Nàng híp lại thu hút, chế giễu hắn.

“Ký ức đó với ta hãy còn mới mẻ, lòng còn sợ hãi a! Không xong, ta quên chưa đăng kí bảo hiểm nghiệp vụ viên thêm bảo hiểm ngoài ý muốn, thật sự là thất sách.” Hắn sát có chuyện lạ nhắc đi nhắc lại.

“Không có, ta hiện tại sẽ không !”

“Xác định?” Hắn ra vẻ hồ nghi liếc nàng một cái,“Được rồi, tạm thời tin tưởng ngươi, bằng không ta phải chuẩn bị tâm lý thật tốt trước khi bị ngươi đạp.”

“Ngươi dám, ngủ!” Hoành thủ chủy hắn một quyền.

Bị hắn nhất nháo như vậy, An Chỉ Nhàn quả nhiên đã quên lo lắng đêm tân hôn. Nguyên lai hết thảy cũng không có gì thay đổi, cho dù kết hôn, nàng cùng hắn vẫn là giống như vậy, là anh em tốt yêu đấu võ mồm, hô, vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi……

Trình Hải Đông đóng đại đăng, để lại góc nhất trản đêm đăng.

Ban đêm phi thường yên tĩnh, hai người nằm ở giường lớn thượng. An Chỉ Nhàn nhẹ nhàng mà hỏi:“Hải Đông, ngươi nói, ông nội khi nào thì bình phục?”

“Ta cũng không biết, bất quá có nghe người ta nói, chỉ cần kết hôn hai người ở chung càng hòa hợp, cảm tình càng tốt, xung hỉ lực lượng sẽ càng lớn, huống chi trong bụng ngươi còn có cái tiểu tử kia, mừng vui gấp bội, ta nghĩ, ông nội nhất định sẽ rất nhanh hồi phục.”

“Ha, kia đơn giản, chúng ta nhất định hội chỗ rất khá, bởi vì chúng ta nhưng là đánh tiểu cùng nhau lớn lên anh em tốt a!” Nàng cười tủm tỉm liếc mắt nhìn nam nhân bên cạnh một cái.

“Đúng vậy, cho nên mau ngủ đi, ngươi hiện tại không phải một người, tốt hảo chiếu cố chính mình, hơn nữa cuộc sống phải có quy luật, biết không?”

“Là, lão đại.” Thả lỏng tâm tình, An Chỉ Nhàn thế này mới cảm thấy thật sự mệt mỏi, tìm được vị trị thoải mái, không bao lâu liền nặng nề ngã vào mộng đẹp.

Thấy nàng ngủ, Trình Hải Đông nhưng vẫn trợn tròn mắt, luyến tiếc nhắm lại.

Ánh mắt thâm tình của hắn vẫn nhìn thật lâu, đều chặt chẽ khóa ở dáng vẻ ngủ không hề phòng bị của nàng, nhìn lông mi nàng vừa dài vừa xinh đẹp. Nhìn nàng cong môi cười yếu ớt, vài lần nàng phi thường không thục nữ nhăn nhăn mặt, không chút nào mượn cớ che đậy bộ dáng vừa đáng yêu vừa khôi hài, làm cho người ta nhịn không được muốn thường một ngụm.

Kìm lòng không đậu, hắn vô thanh vô tức chậm rãi lại gần, nhẹ nhàng mà hàm trụ phấn môi cong cong, không dám táo bạo tiến thêm, chỉ dám ôn nhu lướt qua.

“…… Ngô.” Nàng không tự giác phát ra yếu đuối khinh suyễn.

Sợ quấy nhiễu nàng, hắn chạy nhanh thối lui.

Giây lát, nàng mắt giật giật, miệng vô ý thức nỉ non,“Hải Đông……”

Ai, bất quá là nghe thấy nàng kêu tên mình, cư nhiên liền cảm thấy hạnh phúc đến sắp bay lên thiên đường, Trình Hải Đông a Trình Hải Đông, so sánh cùng với nàng, ngươi mới thật sự là cái ngốc tử đi!

Hắn đem lòng bàn tay ôn nhu vuốt qua cái trán của nàng, cái trụ của nàng mắt, ở nàng bên tai thấp dỗ,“Nghe lời, mau ngủ.”

Quả nhiên, nàng lập tức lại ngoan ngoãn ngủ, còn lại đứa ngốc hãy còn trở về chỗ cũ của nàng lời vô nghĩa kêu gọi.

Xem ra, đêm tân hôn quả nhiên không thích hợp để ngủ, rất hưng phấn như thế nào ngủ được? Thẳng đến vượt qua nửa đêm, Trình Hải Đông mới dần dần có buồn ngủ.

Hơi thở ấm áp gắt gao bao vòng An Chỉ Nhàn, làm cho trong lúc ngủ mơ nàng cảm thấy thập phần an tâm, giống như là khi còn bé nằm tại trong lòng mẫu thân, như vậy an ổn thoải mái.

Khuôn mặt nhỏ nhắn thỏa mãn cọ qua cọ lại, tay nhỏ bé không an phận xoa bóp na di, bừa bãi cảm thụ được kia cuồn cuộn không dứt lo lắng, ngô, cảm xúc hảo rắn chắc, tràn ngập co dãn, đường cong cũng thực không sai đâu!

Sờ nha sờ, lưu luyến lại quên phản, thẳng đến ót thượng vang lên một đạo âm thanh mãnh liệt hút không khí, tay nhỏ bé đang làm càn đột nhiên bị nắm trụ — nàng mơ mơ màng màng mở mắt ra, chậm chạp điều chỉnh tầm mắt, hướng trên đỉnh đầu nhìn, thình lình, chống lại một đôi mắt sắc bén, đối phương ngoài cười nhưng trong không cười, thoạt nhìn tựa hồ không quá thân mật.

“Ngô, Hải Đông?” Ha, nguyên lai là hắn a, nàng còn tưởng rằng là ai đâu, vừa thấy là Trình Hải Đông mà chính mình phi thường quen thuộc, nàng lơ đễnh,thở ra một hơi, đang muốn muốn thoải mái duỗi người, thế này mới phát hiện tay mình còn bị cầm chặt chẽ.“Ngươi gì chứ cầm lấy tay của ta?” Vô tội hỏi.

“Nếu không bắt lấy, chỉ sợ ta sẽ bị người nào đó sờ cái tinh quang.” Tức giận chế nhạo.

Thật sự là không thần kinh tới cực điểm, nàng chẳng lẽ không biết nói, khi tỉnh lại nam nhân là thực yếu ớt, thế nào chống lại tay nhỏ bé mềm mại không xương của nàng như vậy vuốt ve trêu chọc, nếu nàng không cái kia ý tứ, xin mời cần phải chú ý hành động, bằng không, quân tử cũng sẽ biến thành cầm thú !

“Ta lại không có đối với ngươi như thế nào.”

“Là không như thế nào, chính là ở trên người ta sờ loạn một phen mà thôi.” Còn kém điểm chính giữa yếu hại!

“Ngươi nói bậy, ta mới không có.” Nàng ngượng ngùng quyết miệng phủ nhận.

“Không có? Kia phiền toái ngươi nói cho ta biết, ngón tay giống con kiến nhỏ vừa mới ở trên người ta đi loạn, là ai ?” Hắn chọn mi nghễ nàng.

“Ta nào biết!”

Khá lắm An Chỉ Nhàn, nói không biết sẽ không sao sao?

Trình Hải Đông lợi mâu híp lại,“Ta nhớ rõ phía trước liên tục phát sinh vài khởi tập ngực án kiện, cảnh sát thúc thủ vô sách, cuối cùng là xuyên thấu qua giám thức trung tâm đồng sự ở người bị hại trên người nghiệm đến kẻ bắt cóc vân tay, mới đem nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật tập ngực chi sói bắt đến án. Không bằng chúng ta cũng đến nghiệm nghiệm xem, nhìn xem người vừa mới ở ta trên người lưu lại vân tay là ai?” Hắn chính là thích đậu nàng.

Chẳng lẽ nàng vừa mới thật sự đối hắn giở trò?“Bằng không ngươi muốn thế nào?” Nàng quẫn nghiêm mặt mạnh miệng nói.

Được thôi, cho dù nàng thật sự sờ soạng, chắc nàng cũng là vô ý thức, khi đang ngủ, đầu vốn sẽ có vẻ trì độn một chút nha, sờ một chút liền ngạc nhiên, thiết!

Hắn mâu quang hiện lên một tia giảo hoạt, dù phú hứng thú cười nói:“Rất đơn giản, cho ta sờ lại.” Khẩu khí phi thường đương nhiên.

“Cái gì? Cho ngươi sờ lại? Ta mới không cần!”

Hay nói giỡn, nam nữ khác nhau ah, nghĩ đến tay hắn muốn ở trên người nàng sờ tới sờ lui, mặt của nàng nháy mắt đỏ lên, cả người tựa như ngâm mình ở trong nước nóng, toàn thân nóng lên.

Nàng vội vàng thoát khỏi kiềm chế của hắn, khẩn cấp muốn nhảy xuống giường, hoàn toàn không có chú ý tới chính mình giãy dụa đồng thời thân thể đã muốn ra khỏi giường, một cái không xong, chỉ thấy nàng hai tay huy huy trong không trung, cả người liền muốn bộ ngã đầu hướng xuống –

“Cẩn thận!” Trình Hải Đông nhanh tay đỡ về phía nàng, ở chỉ mành treo chuông hết sức, đúng lúc đem nàng kéo về trên giường, gắt gao ôm vào trong ngực.

“Làm ta sợ muốn chết, làm ta sợ muốn chết……” Nàng hoảng sợ thì thào nói xong, ngửa đầu nhìn lại, lơ đãng chống con ngươi đen của hắn đồng dạng chịu đủ kinh hách.

Trình Hải Đông bị nàng dọa, thật không dám tưởng tượng hắn nếu không đúng lúc nhanh tay phản ứng, sẽ phát sinh ra kết quả đáng sợ gì. Tuy rằng giường không cao, nhưng là nàng hiện tại còn có thai trong người, so với tráng men oa nhi còn chiều chuộng, vạn nhất ngã xuống thật, sẽ làm bị thương đến cục cưng.

Hắn tâm quýnh lên, nhịn không được lớn tiếng trách mắng,“An Chỉ Nhàn, đầu óc của ngươi có thể bắt đầu công tác, đều sắp làm mẹ, về sau không được trẻ con như vậy, biết không?”

“Hải Đông……”

Nàng chưa từng gặp qua hắn bộ dạng kinh hãi như vậy, tâm rung động mạnh, mới vừa rồi nguy cấp dưới phàn trụ tay hắn, còn vòng ở sau gáy hắn, hai người cứ như vậy yên lặng nhìn chăm chú vào đối phương.

Xem ngực hắn kịch liệt phập phồng, hiển nhiên sợ tới mức không nhẹ! An Chỉ Nhàn vẻ mặt xin lỗi nhìn hắn.

Thẳng đến hồi lâu, mới thấy hắn thở ra một hơi dài, nếp nhăn ở mi tâm hơi chút giãn ra. Giây tiếp theo, cơ hồ là không cần nghĩ ngợi, liền hướng cái trán trơn bóng của nàng hạ nặng nề mà vừa hôn,“Thực xin lỗi, ta không phải muốn hung ngươi, ta là bởi vì lo lắng, là ta không tốt, vừa mới không nên nháo của ngươi, thực xin lỗi……”

Hắn hôn trên trán nàng để lại ấm áp ấm áp, một cỗ cảm giác xa lạ khác thường thâm nhập thân thể của nàng, làm trong lòng nàng xuất hiện lỗ hổng nhỏ, nhưng là kia đến tột cùng là cái gì? Nàng còn không hiểu được, bất quá có thể khẳng định là, không phải chán ghét.

Nàng đầy hối hận xin lỗi,“Thực xin lỗi, cũng hại dọa đến ngươi.”

“Đúng vậy, tế bào lại đã chết một nửa, khiếm, lần khác bồi ta.”

“Sẽ không có thể coi là lợi tức đi?”

Ha, An Chỉ Nhàn quả nhiên hiểu biết hắn.“Đương nhiên.”

“Nha, ngươi như vậy rất giảo hoạt !”

“Ít nói nhảm, đi đánh răng rửa mặt, mẹ không thích sạch sẽ, vạn nhất cục cưng cũng như vậy liền nguy rồi.”

“Ba ba giảo hoạt như vậy, về sau tiểu hài tử giống ngươi mới không xong.” Giận hắn một tiếng, nàng liền bĩu môi xuống giường đi, không quên phủ phủ bụng, cười gian mượn sức nói,“Cục cưng ngoan, ba ba là người xấu, chúng ta không cần cùng hắn hảo.”

“An Chỉ Nhàn, không công bằng, không cho phép ngươi cùng cục cưng nói của ta nói bậy.”

“Hừ, ta càng muốn! Ai làm cho cục cưng ở trong bụng ta.” Nàng lập tức quay đầu đi vào phòng tắm, đóng cửa lại.

Hừ, không có hắn đêm đó ra sức cày cấy, cục cưng đột nhiên xuất hiện trong bụng? Nói nhảm mà thôi.

Bất quá, trừ màn mạo hiểm vừa rồi, hôn sau ngày đầu tiên cảm giác kỳ thật còn không lại, hắn coi như là cái có thê nhỏ (tiểu nhân) nam nhân!

Trình Hải Đông yên lặng mừng thầm, nằm ở trên giường vong ngã lăn lộn.

Làm An Chỉ Nhàn rửa mặt chải đầu xong đi ra phòng tắm, liền thấy hắn giống cái đứa ngốc dường như ở trên giường lăn lộn, kinh ngạc mở lớn miệng.“Trình Hải Đông, ngươi điên ư?”

Đang ở lăn lộn thân mình tức thì cứng đờ, giây lát, chỉ thấy hắn cương cực vì đứng đắn biểu tình thong dong đứng dậy, trấn định đánh răng rửa mặt đi — hắc hắc, thật có lỗi u, hắn bình thường cực kỳ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.