Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 120: Chương 120: Mạch hồn (2)




Võ mạch, đối với một võ giả là cực kỳ trọng yếu, Võ mạch trọng yếu như thế nào sẽ ở Mạch Động cảnh bắt đầu hiện ra.

- Không tốt, Tào Khải Thái này ẩn tàng quá sâu, Mạch Động cảnh, Thiếu Phủ nguy hiểm.

Đám người Đỗ Chấn Vũ biến sắc, bọn họ làm sao có thể không biết, dù là Tiên Thiên cảnh Viên Mãn đỉnh phong, so với Mạch Động Sơ Đăng cảnh, kia cũng là một núi cao không thể vượt qua, huống chi Đỗ Thiếu Phủ chỉ là Tiên Thiên Bỉ Ngạn cảnh.

- Hừ, Đỗ Thiếu Phủ, ngươi chờ bị đạp đi.

Đám người Ngạn Hổ, Bạch Thiên Minh cười lạnh, nguyên bản nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ áp chế Tào Khải Thái trong lòng liền khó chịu, giờ phút này nhìn thấy Tào Khải Thái dĩ nhiên là Mạch Động cảnh, trong lòng nhất thời vui vẻ lên, chờ mong nhìn thấy đối phương bị đạp.

- Mạch Động cảnh, lại đến Mạch Động cảnh.

Thần sắc của Ngạn Long có chút dại ra, hắn vốn tưởng rằng nếu không có Đỗ Thiếu Phủ mà nói, hắn nhất định có thể đạt được quán quân.

Nhưng giờ phút này nhìn thấy tu vi chân chính của Tào Khải Thái, Ngạn Long mới biết được, không có Đỗ Thiếu Phủ, sợ là hắn cũng không thể đạt được quán quân rồi.

Lần lượt đả kích, làm trong lòng Ngạn Long không thể tin, hắn không thể tin mình từ nhỏ xuất chúng, hôm nay lại có quá nhiều người mạnh hơn hắn.

Khi tu vi hoàn toàn triển lộ, Tào Khải Thái chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt âm trầm có chút lành lạnh nhìn Đỗ Thiếu Phủ, khóe miệng cười lạnh, thủ ấn biến hóa, một cỗ huyền khí âm hàn lan tràn ra, quanh thân xuất hiện ký hiệu thần bí.

Ký hiệu bao phủ toàn thân, cực kỳ chói mắt, tựa như từng điểm sáng, năng lượng chấn động cũng càng ngày càng hùng hồn, khí tức âm hàn tập trung Đỗ Thiếu Phủ.

Bị một cỗ khí tức âm hàn tập trung, Đỗ Thiếu Phủ nhíu mày, thân là đương sự, hắn có thể rõ ràng cảm giác được đối phương không giống trước, hiện tại khí thế cùng năng lượng chấn động, so với lúc trước không biết mạnh mẽ hơn bao nhiêu lần.

- Hô lạp!

Chỉ nháy mắt, trên làn da của Tào Khải Thái bắt đầu lan tràn ký hiệu, như trong cơ thể câu động cái gì đó.

Khi một đạo thủ ấn cuối cùng ngưng kết thành, ký hiệu quanh thân cùng với huyền khí hùng hồn của Tào Khải Thái bắn ra, cực kỳ quỷ dị, nhanh chóng ngưng tụ ra một hư ảnh cự ưng.

Cự ưng bao vây lấy thân hình của Tào Khải Thái, hư ảnh ở bên ngoài thân như ẩn như hiện, tựa như vật còn sống, ánh mắt sắc bén âm hàn, giống như hai mắt của Tào Khải Thái vậy.

Giờ phút này, phảng phất như Tào Khải Thái cùng hư ảnh cự ưng màu trắng kia đã dung hợp lại, khí tức âm hàn lan tràn, làm không gian chung quanh nứt ra, khí thế cực kỳ khủng bố!

- Băng Tuyết Yêu Ưng, không nghĩ tới Mạch hồn của Tào Khải Thái là Băng Tuyết Yêu Ưng, đây chính là Yêu thú có tiếng trên Địa Thú bảng, được Yêu thú như vậy trở thành Mạch hồn, kia cũng không phải chuyện dễ dàng!

- Thật sự là làm người ta hâm mộ, nếu sau lưng không có thế lực, muốn bắt được một Băng Tuyết Yêu Ưng trở thành Mạch hồn, này đối với Mạch Động cảnh mà nói, kia quả thực là đầm rồng hang hổ!

- Sau khi câu động Võ mạch thúc dục Mạch hồn, đây là công kích mạnh nhất của Mạch Động cảnh, Tào Khải Thái muốn hạ độc thủ với Đỗ Thiếu Phủ!

- Cũng không nhất định, Tào Khải Thái vừa vào Mạch Động Sơ Đăng cảnh không lâu, sợ là chỉ vừa tu luyện ra Mạch hồn, lúc này cũng chỉ có thể thúc dục Mạch hồn công kích!

-...

Theo Tào Khải Thái biến hóa, trong ngũ đại gia tộc cùng bốn phía quảng trường đều truyền ra tiếng nghị luận, không ít người nhìn ra bất phàm trong đó, Mạch hồn Băng Tuyết Yêu Ưng, đủ để làm các cường giả ở đây hâm mộ không thôi.

- Tiểu tử, hết thảy đã xong, ngươi không phải đối thủ của ta, chúng ta thủy chung không phải một tầng thứ.

Khóe miệng của Tào Khải Thái gợi lên nụ cười dữ tợn, giờ phút này thanh âm ở dưới khí tức âm hàn nghe khàn khàn, thanh âm truyền ra giống như đao kiếm cứa thủy tinh, làm màng tai người ta đau đớn.

- Chi!

Thời điểm giọng nói của Tào Khải Thái hạ xuống, ở dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chú, Băng Tuyết Yêu Ưng hư ảnh vỗ cánh, năng lượng hàn băng thổi quét ra.

Thân hình của Tào Khải Thái tựa như dung hợp với Băng Tuyết Yêu Ưng hư ảnh, ánh sáng ký hiệu dày đặc, mang theo năng lượng khiến lòng người run sợ đánh tới Đỗ Thiếu Phủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.