Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng

Chương 167: Chương 167: Cô xác định là tám lần?




"Tiểu yêu tinh, em thật là mê người!"

Diệp Duệ vừa tăng nhanh động tác của mình, đôi tay nắm lấy bầu ngực của cô, ở trên người cô rong ruổi, Lý Băng cắn chặt cánh môi, cảm giác chết tiệt kia lại đánh tới!

"Ừ. . . . . . Ưhm. . . . . . A. . . . . ."

Lý Băng khống chế không được, bật ra tiếng rên rỉ khiến người đàn ông đè ở trên người cô càng thêm ra sức, tốc độ càng thêm nhanh, càng thêm mãnh liệt!

Lý Băng cũng không biết làm bao lâu, chỉ biết là anh ta ngừng lại không tới nửa giờ lại tiếp tục leo lên ở trong cơ thể cô mà luật động, từng đợt từng đợt khoái cảm mãnh liệt đánh tới, đối với người lần đầu tiên mây mưa như cô quả thật chính là muốn lấy đi nửa cái mạng.

Lý Băng thật hối hận vì đã tìm anh, người đàn ông này giống như tám ngàn năm cũng không có chạm qua phụ nữ. Không biết thương hoa tiếc ngọc là gì, đè ở trên người cô, muốn cô hết lần này đến lần khác lại còn không ngừng chuyển đổi động tác khiến cô vô cùng xấu hổ mệt mỏi giống như chó con nằm ở trên giường, vô lực rên rỉ!

Diệp Duệ cho tới bây giờ cũng không có cảm giác điên cuồng như vậy, mặc dù biết cô ở phía dưới đã rất mệt mỏi, nhưng anh vẫn còn muốn tiếp tục, muốn từ trên người cô lấy được nhiều hơn nữa, còn có cảm giác muốn đem cô ăn vào vào bụng mình.

"Này, mệt chết tôi rồi! Đừng làm nữa!"

Lý Băng thật sự là mệt chết đi, toàn thân đau nhức như bị xe tải lớn nghiền qua, vô lực nằm ở trên giường, cũng không hề ngăn cản người đang ngồi ở trên người mình sờ soạn kích thích, thân thể của cô cũng sớm không còn cảm giác nữa rồi.

Hạ thân cũng đã sưng tấy mà anh ta vẫn không buông tha!

Diệp Duệ nở nụ cười quỷ dị, thở hổn hển, vừa hoạt động thân thể của mình, vừa đùa bỡn nụ hoa của cô.

"Nhanh như vậy đã không kiên trì nổi! Mới có lần thứ tám thôi!"

Tám lần!

Nghĩ đến mình làm cùng cô tám lần, Diệp Duệ cũng có chút giật mình, tám lần, vậy thì anh không phải mạnh hơn rất nhiều so với cả đêm bảy lần trong truyền thuyết hay sao?

Nghĩ tới đây Diệp Duệ cũng cảm thấy rất khó tin, anh cư nhiên cùng với cô làm tám lần!

Lý Băng vô lực liếc mắt, nếu như cô còn có sức lực để nói, cô nhất định lấy dao phẫu thuật chém anh để có thể giảm bớt số lần!

Nhưng mà bây giờ. . . . . .

Cô thật mệt chết rồi!

Cô thề không bao giờ tìm đàn ông nữa!

Coi như có tìm cũng không cần tìm đàn ông mạnh mẽ như vậy, đây chính là mãnh nam trong truyền thuyết rồi!

Hối hận muốn chết, tại sao mình lại tìm đến một mãnh nam như thế, lần đầu tiên của cô cũng quá mệt mỏi rồi!

Mắt phượng nhẹ nhàng dao động, nhìn ra ngoài cửa sổ thấy cũng đã sắp sáng, thật sự có chút uất ức, cư nhiên mình lại bị người đàn ông này "này nọ í é í é" cả một buổi tối.

Một buổi tối ở đây đều làm một chuyện, chỗ chết người nhất chính là chuyện này khiến cho cổ họng của cô khàn khàn!

"Anh có thể đi mua giúp tôi hộp thuốc tránh thai không?"

Cô cũng không muốn mang thai, cô không muốn giống với Thủy Nhi và Sính Đình . Sau khi mang thai liền mất đi tự do, nhớ đến Thủy Nhi, Lý Băng mới phát hiện ra mình bỏ rơi cô ấy lại, cũng không biết cô ấy đã trở về chưa!

Diệp Duệ nhíu mày, từ trên người cô trèo xuống, cả căn phòng tràn ngập trong hơi thở tình dục, anh lại cảm thấy mùi vị này cực kỳ đáng yêu!

Liếc nhìn cô gái đang nằm ở trên giường, anh còn muốn có cơ hội lần sau!

Không thể không thừa nhận, cô gái không thành thục này làm cho anh mê muội, chỗ chết người nhất chính là cô có thể làm cho anh đạt tới tột cùng của hoan lạc!

"Ngoan ngoãn ở đây đợi tôi...tôi đi mua cho cô!"

Nghe thấy cô nói muốn uống thuốc tránh thai, Diệp Duệ có chút kinh ngạc. Nhưng mà suy nghĩ thì thấy cũng không sai, anh trước kia đều tự mình phòng tránh, nhưng hôm nay lại là ngoại lệ!

Cô ấy muốn tránh thai cũng là chuyện tốt!

"Anh xem tôi như vậy còn có thể đi đâu!"

Lý Băng lười biếng nhìn anh sau đó từ từ nhắm mắt lại, buồn ngủ quá, thật sự rất muốn ngủ!

Diệp Duệ đi vào phòng tắm, sau khi tắm rửa sạch sẽ, nhẹ nhàng khoan khoái đi ra ngoài. Nhìn thấy cô đang ngủ yên tĩnh như trẻ con, gương mặt tuyệt mỹ yên tĩnh nhu hòa, trên người khắp nơi đều là dấu vết ô mai mà anh để lại, bộ ngực đang thở phập phồng nụ hoa dựng thẳng trông mê người khác thường!

Liếc nhìn cô lần nữa sau đó Diệp Duệ đi ra khỏi phòng tổng thống!

Sau khi nghe được tiếng đóng cửa, Lý Băng từ trên giường ngồi dậy, mặt đầy tức giận, đứng lên đi tới tủ treo quần áo, tìm kiếm quần áo thích hợp cho mình!

Quần áo của cô ngày hôm qua sớm đã bị tên khốn kiếp kia hủy hoại rồi, hơn nữa trên căn bản cũng không thể che kín cả người đầy vết hôn của cô.

"Thật là CMN xui xẻo! Cư nhiên lại gặp được một tên dã thú tám ngàn năm năm không có chạm qua phụ nữ!"

Lý Băng cực kỳ khó chịu mắng, rốt cuộc tìm được một bộ quần áo màu trắng vận động rất thoải mái, nhanh chóng mặc lên người, viết xuống một hàng chữ sau đó xoay người rời đi!

Chờ Diệp Duệ mang thuốc trở lại đã nhìn thấy bên trong gian phòng giống như bị cướp càn quét qua, quần áo trong tủ rơi đầy đất, người trên giường cũng không thấy đâu!

Đi tới xem xét, đập vào mắt là một tờ giấy cùng với tờ một trăm nhân dân tệ!

"Ngưu Lang tiên sinh, tối hôm qua anh đã phục vụ quá mức so với yêu cầu, vốn định trả cho anh hai ngàn nhưng bây giờ tôi chỉ trả anh một trăm đồng thôi, còn một ngàn chín kia bồi thường cho tôi tối hôm qua bị anh xxoo tám lần, mặt khác gian phòng có chút bừa bộn tự mình dọn dẹp nhé!"

" Ngưu Lang!"

Diệp Duệ cắn răng nghiến lợi nắm tờ giấy trong tay, cô gái ngu ngốc đáng chết kia lại dám gọi anh là Ngưu Lang, hơn nữa lại trả có một trăm đồng!

Anh tối hôm qua bỏ ra bao nhiêu công sức như vậy, cô cư nhiên chỉ trả có một trăm đồng!

Hơn nữa. . . . . . Nhìn lại tờ giấy kia một lần nữa lại càng thêm tức giận đến nghiến răng!

Anh cư nhiên lại bị cô tính kế!

Vốn là chuẩn bị hai ngàn, đây không phải là số tiền mà cô chuẩn bị để đi tìm Ngưu Lang phá trinh hay sao?

Suy nghĩ một chút, Diệp Duệ càng giận xanh mặt!

Đừng để anh gặp lại, nếu không anh nhất định sẽ để cô phải trả giá thật lớn vì những lời nói của mình!

Khi Lý Băng trở lại biệt thự đã là hơn hai giờ chiều, bên trong biệt thự mọi người đang bàn công việc, Sính Đình và Thủy Nhi thì ngồi ở trên ghế xem ti vi!

Nhìn thấy Lý Băng đi vào, hai người không hẹn mà cùng đứng dậy nghênh đón!

Trong đôi mắt mang theo ánh sáng hưng phấn và mong đợi.

"Như thế nào, tìm được đàn ông thích hợp chưa?"

Sính Đình so với Thủy Nhi còn gấp hơn, buột miệng hỏi trước.

Lý Băng nghe thấy Sính Đình hỏi liền nhớ đến cuộc gặp gỡ tối hôm qua, tức giận lạnh mặt, trong con ngươi xinh đẹp mang theo nồng nặc tức giận.

Thượng Quan Quân Triết quay đầu nhìn Lý Băng, có chút kinh ngạc châm chọc nói:

"Ái chà, đêm qua chắc là chiến đấu oanh liệt rồi!"

Nhìn cái cổ kia có thể thấy được vết hôn lờ mờ, theo kinh nghiệm nhiều năm của anh làm sao sẽ không biết tối hôm qua xảy ra tình huống như thế nào!

Lý Băng hung dữ nhìn anh chằm chằm, thở phì phò đi tới trên ghế ngồi xuống, cố kìm nén hai chân đang run rẩy gào to:

“Tối hôm qua gặp một tên tám ngàn năm không có chạm qua phụ nữ cư nhiên một đêm cùng tôi làm tám lần, tám lần cơ đấy! Thật con mẹ nó cầm thú, tức chết tôi rồi!"

Đem cả người cô trên dưới đều hành hạ thành ra không giống người rồi ! Suy nghĩ một chút, Lý Băng đã cảm thấy cả người đều bốc lên phẫn nộ không tiêu được .

Bên trong phòng khách tất cả mọi người khi nghe được câu tám lần đều trợn tròn hai mắt nhìn Lý Băng, có chút không dám tin hỏi:

"Cô xác định tám lần?"

Khóe miệng của Mạc Thiên Kình và Thượng Quan Quân Triết co quắp, Sính Đình và Thủy Nhi vô cùng đồng tình nhìn Lý Băng, khó trách Lý Băng lại tức giận như thế. Tám lần, quả thật muốn chết, hơn nữa tối hôm qua lại là lần đầu tiên của cô!

"Cô có lầm hay không? Làm tám lần, sao cô còn có thể hét lớn tiếng như vậy!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.