Vợ Nhỏ Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc

Chương 18: Chương 18: Cái này có gì phải lúng túng?




Nhóm dịch: Mèo Đen

Nói đùa, Úc Tiểu Noãn cô đã từng đi thảm đỏ, làm sao lại không giải quyết được loại tình huống này?

Lúc này, người dẫn chương trình lên tiếng: “Ách, Úc tiểu thư?”

“« Khuynh thành hoàng phi » là một tác phẩm rất tuyệt, bất kể là kịch bản hay là đội hình đều khiến tôi vô cùng chờ mong.” Úc Tiểu Noãn mỉm cười, nói: “Tôi thật sự rất vui vì được diễn « Khuynh thành hoàng phi », tôi sẽ cố gắng diễn tốt nhân vật của mình, đến lúc đó hi vọng mọi người đi rạp chiếu phim ủng hộ nhiều hơn!”

Không biết tại sao, nhìn thấy Thương Dật Hàn ngồi bên dưới, cô liền an tâm, cảm thấy mình không có gì phải sợ.

Phạm Tiêu quan sát hai người trên dưới sân khấu từ đằng xa, chậc chậc nói: “Thật đúng là vì cô ấy mà xuất hiện...”

Qua màn giới thiệu, tiếp xuống, sẽ là phỏng vấn riêng.

Mà người được phỏng vấn nhiều nhất, dĩ nhiên là Úc Tiểu Noãn.

Những ký giả đó vây quanh cô, câu hỏi thứ nhất đã đâm thẳng vào chỗ đau của Úc Tiểu Noãn: “Xin hỏi vừa rồi cô một mực không phát biểu, là bởi vì nhớ tới chuyện lúc trước quyến rũ bạn trai của người khác, cảm thấy lòng mang áy náy đối với Bạch Cẩm Nhan sao?”

Úc Tiểu Noãn bất đắc dĩ, cô đã biết sẽ không tránh khỏi, nhưng cô vẫn cười, ngọt ngào nói: “Tôi sẽ không lòng mang áy náy đối với bất kỳ người nào, bởi vì tôi không cảm thấy tôi thua thiệt ai.”

“Bây giờ cô và Bạch Cẩm Nhan, Khương Minh Húc cùng quay phim, sẽ không cảm thấy xấu hổ sao?”

“Cái này có gì phải lúng túng sao?”

“Chuyện cho tới bây giờ cô còn nói lời như vậy, không sợ dân mạng bắt tay lại phong sát cô sao?”

“Tôi tin tưởng bọn họ sẽ không làm vậy, bởi vì ai cũng muốn biết chân tướng sự việc.”

Vừa nói câu này, các phóng viên càng mất bình tĩnh, hiển nhiên là bắt được gì đó, nhưng hỏi lại, Úc Tiểu Noãn lại không trả lời nữa.

Bạch Cẩm Nhan ở bên cạnh liếc mắt nhìn cô, hận ý trong mắt như sắp hiện rõ.

Úc Tiểu Noãn này, quả nhiên là vì khiêu khích cô ta nên mới trở về, muốn xoay người đúng không? Tuyệt đối không thể!

Một câu hỏi cuối cùng: “Úc tiểu thư, trước đó cô biến mất khỏi ngành giải trí, bên ngoài đều đồn cô bị tuyết tàng, bây giờ có thể nhận được vai diễn của một bộ phim như này, có phải do gặp được quý nhân không? Cô có muốn cảm ơn người đó ở đây không?”

Câu hỏi này được hỏi ra, dưới sân khấu xôn xao.

Biểu cảm xuất hiện trên mặt các phóng viên vừa khẩn trương, vừa hưng phấn, vừa chờ mong.

Đây chính là đang ngầm hỏi có phải cô được người bao nuôi hay không mà!

Úc Tiểu Noãn bó tay toàn tập, đây là một đám phóng viên gì vậy.

Cô nhìn xung quanh, thấy được biểu cảm cười trên nỗi đau của người khác của Bạch Cẩm Nhan.

Bạch Cẩm Nhan đứng bên cạnh Khương Minh Húc, nhìn cao quý ưu nhã, tràn ngập khí thế cao ngạo.

Nhớ tới những gì cô ta đã làm với mình, Úc Tiểu Noãn không khỏi nắm chặt nắm đấm, ánh mắt trầm xuống, lạnh lùng mở miệng: “Tôi không có ai đặc biệt muốn cảm ơn cả.”

“Sao lại không có? Chẳng lẽ cô cầm được nhân vật này, quá trình không có bất kỳ khúc chiết gì, chỉ thuận lợi như vậy, không ai giúp đỡ sao?”

Úc Tiểu Noãn mỉm cười: “Vậy anh đói bụng ăn cơm, khát thì uống nước, đau bụng đi vệ sinh, cần người giúp không?”

“Cái này...”

“Không sai.” Úc Tiểu Noãn bình tĩnh liếc mắt, vứt cho Bạch Cẩm Nhan một ánh mắt vi diệu, sau đó lại nhìn dưới sân khấu, dịu dàng nói: “Tôi giành được vai diễn này, giống như con người đói bụng phải ăn cơm, khát nước thì phải uống nước, là tự nhiên, bởi vì tôi là Úc Tiểu Noãn, sớm muộn cũng sẽ trở lại giới giải trí.”

“Hay lắm!” Hậu trường, Hàn Tiểu Tiểu vui đến nỗi muốn bay lên.

Lần này rốt cục các phóng viên ngậm miệng, dưới sân khấu cũng yên tĩnh chốc lát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.