Vô Địch Thiên Hạ

Chương 140: Chương 140: Trảm thảo trừ căn




Gió đêm thổi qua, mùi máu tươi phiêu tán.

Bên trong thi thể của đệ tử Thanh Vân Các, tiếng địa ngục nấc nghẹn cùng với tiếng Tu La thút thít nỉ non vẫn không ngừng kéo dài.

Hoàng Tiểu Long đứng ở nơi đó, toàn thân từ đầu đến chân, lóe lên một chút lam sắc quang mang.

Một lát sau, lam sắc quang mang toàn thân biến mất, Hoàng Tiểu Long thở dài một hơi, sau khi thi triển khôi phục bản mệnh hồn kỹ, đấu khí hao tổn đã khôi phục bảy tám phần.

Hoàng Tiểu Long nhìn thi thể đệ tử Thanh Vân Các bốn phía, sau đó đi tới bên cạnh thi thể bốn gã Thập giai hậu kỳ đỉnh phong, từ trên người bọn họ, Hoàng Tiểu Long tìm ra hai quyển công pháp cùng ba bản đấu kỹ.

Hai quyển công pháp, đều là công pháp địa phẩm cấp thấp, ba bản đấu kỹ, có hai quyển là địa phẩm cấp thấp, một quyển là huyền phẩm cao cấp.

Hai quyển công pháp cùng công pháp địa phẩm cấp thấp này tuy rằng vô dụng với mình nhưng lại có thể cho cha mẹ, đệ đệ, muội muội tu luyện.

Hoàng Tiểu Long đã thu vào trong Tu La giới.

Trên người bốn gã, Hoàng Tiểu Long còn lục soát được không ít kim tệ, linh đan.

Kim tệ, Hoàng Tiểu Long hiển nhiên không cần, chỉ là những linh đan kia, cũng không phải là linh đan tốt gì, đều là nhị phẩm, tam phẩm, ngay cả tam phẩm cao giai cũng không có.

Lúc này, nguyên soái Hạo Thiên cùng Phí Hầu trở lại.

Trên tay Phí Hầu mang theo thi thể Mai Sâm, song, nguyên soái Hạo Thiên lại tay không quay về, hiển nhiên đã để Ninh Vương chạy thoát.

Hai người trở về, chứng kiến thi thể đệ tử Thanh Vân Các khắp nơi, cũng đều thất kinh.

Những đệ tử Thanh Vân Các này đều do môn chủ giết chết?

“Môn chủ!” Hai người tới trước mặt Hoàng Tiểu Long, thi lễ.

“Thế nào?” Hoàng Tiểu Long hỏi.

Nguyên soái Hạo Thiên tiến lên phía trước nói: “Thuộc hạ đuổi theo Ninh Vương, mặc dù làm trọng thương đối phương, nhưng lại để cho hắn chạy thoát, nhưng mà, hắn nhận một chưởng Hắc Minh Sư của ta, trong vòng nửa năm, thương thế sẽ không thể khôi phục.”

Phí Hầu tiến lên phía trước nói: “Thuộc hạ đuổi theo Mai Sâm, cuối cùng đã giết chết Mai Sâm.” Nói đến đây lấy một chiếc nhẫn ra, nói: “Môn chủ, đây là sau khi thuộc hạ giết chết Mai Sâm lục soát không gian giới chỉ trên người hắn.”

Không gian giới chỉ?

Hoàng Tiểu Long nhận lấy chiếc nhẫn, có chút kinh ngạc, không ngờ Mai Sâm này vậy mà có được một cái không gian giới chỉ, không gian giới chỉ cực kỳ quý hiếm, phải biết rằng, thậm chí nguyên soái Hạo Thiên cũng không có.

Hoàng Tiểu Long vận chuyển đấu khí, mở không gian giới chỉ ra, phát hiện bên trong có vô số linh đan, vậy mà đều là linh đan tam phẩm, tứ phẩm, hơn nữa còn có một vài linh dược trân quý cùng một vài công pháp, đấu khí bí tịch.

Lúc này, Phí Hầu chỉ tay về phía thi thể của Mai Sâm cùng chúng đệ tử Thanh Vân Các: “Môn chủ, thi thể đám người Mai Sâm xử lý như thế nào?”

“Để lại đây đi, không cần để ý.” Hoàng Tiểu Long nhìn lên trời, lúc này, ánh trăng đã hơi ảm đạm, gió vẫn như trước có chút lớn.

“Chúng ta đi thôi.”

Ba người lách mình biến mất, rời khỏi nơi này.

Sau khi ba người Hoàng Tiểu Long rời khỏi không bao lâu, thủ vệ thành Đại Triêu quận liền đến tra xét. Lúc những thủ vệ này đến, chứng kiến thi thể đệ tử Thanh Vân Các nằm đầy đất, trước mắt dường như là tình cảnh dưới địa ngục vậy, vẻ mặt đều hoảng sợ, sắc mặt đại biến.

Có thủ vệ binh sĩ thậm chí nhịn không được ở một bên nôn mửa, ngay cả một ít thuốc bổ tráng dương uống tối hôm qua cũng đều phun ra.

Lúc này, đột nhiên bên trong thi thể đệ tử Thanh Vân Các vang lên tiếng địa ngục nức nở nghẹn ngào cùng với tiếng khóc Tu La, bọn họ sợ tới mức thiếu chút nữa mất khống chế.

Hồi lâu sau những thủ vệ binh sĩ này mới dám tiến lên xem xét.

“Kia là, hội trưởng của Thanh Vân Các, Mai Sâm?” Đột nhiên một gã thủ vệ binh sĩ chỉ vào một cỗ thi thể ở đằng xa, kinh sợ kêu lên.

Hết thảy thủ vệ binh sĩ cả kinh, rối rít tiến lên, vây quanh thi thể Mai Sâm.

“Thật sự chính là thi thể Mai Sâm!”

Thấy rõ diện mạo Mai Sâm, Ngô đội trưởng sợ hãi nói, toàn thân nhịn không được rùng mình.

Mai Sâm có thể là cường giả Tiên thiên, vậy mà đều bị giết chết rồi!

Hơn nữa bộ dạng khi chết cực thảm, toàn thân máu thịt lẫn lộn, thậm chí mặt cũng không còn nguyên vẹn.

“Mau, mau bẩm báo cho thành chủ!”

Một lát sau, Ngô đội trưởng mới tỉnh táo lại, hoảng sợ run giọng hét lớn.

Lần này là thực sự xảy ra chuyện lớn rồi!

Mai Sâm, hội trưởng phân hội Thanh Vân Các tại Đại Triêu quận lại bị giết, hơn nữa là ở ngay trong thành Đại Triêu quận!

Ngoại trừ Mai Sâm, còn có hơn hai trăm tên đệ tử Thanh Vân Các!

Hơn hai trăm tên!

Đệ tử phân hội Thanh Vân Các tại Đại Triêu quận toàn bộ đều chết tại đây rồi!

Trong thành Đại Triêu quận đã nhiều năm qua không xảy ra chém giết, đánh nhau thảm liệt như vậy rồi!

“Ngô đội trưởng, ngươi nói, có phải là người của Cửu Đỉnh thương hội làm hay không?” Một gã thủ vệ binh sĩ nhịn không được nói.

Cửu Đỉnh thương hội!

Toàn bộ thế lực Đại Triêu quận hầu như đều biết những ngày gần đây Cửu Đỉnh thương hội và Thanh Vân Các xảy ra không ít xung đột và mâu thuẫn.

Song Ngô đội trưởng cũng không mở miệng.

Lúc này, bên trong đại sảnh Thanh Vân Các, Mai Bành Lượng đang ngồi ở đấy, không ngừng nhìn ngóng phía bên ngoài đại sảnh.

“Thiếu chủ, ngươi yên tâm, lần này hội chủ cùng tộc trưởng Ninh Vương ra tay, còn có toàn bộ chúng đệ tử Thanh Vân Các xuất động, Hoàng Tiểu Long cùng Phí Hầu kia có mà chạy đằng trời!” Một gã đệ tử Thanh Vân Các thấy thế, mở miệng nói.

“Đúng vậy, Thiếu chủ, giết chết Hoàng Tiểu Long, đến lúc đó tổng bộ Các chủ khen thưởng, hội chủ nói không chừng liền có thể thăng lên làm phó Các chủ đấy!” Một gã đệ tử Thanh Vân Các khác cũng cười nịnh nọt.

Mai Bành Lượng gật đầu.

Nhưng mà lúc này, đột nhiên, hai mươi mấy tên đệ tử Thanh Vân Các từ bên ngoài hoảng sợ, bối rối chạy vào, toàn thân dính máu, đúng là hai mươi mấy tên đệ tử may mắn thoát khỏi tay Hoàng Tiểu Long.

Mai Bành Lượng thấy những đệ tử Thanh Vân Các này trở về, bỗng nhiên đứng dậy, gấp giọng hỏi: “Phụ thân ta đâu?”

“Thiếu chủ, chúng ta bị Hoàng Tiểu Long tính kế, không nghĩ tới nguyên soái Hạo Thiên cũng theo hắn đến Đại Triêu quận, chúng ta là may mắn trốn về, những đệ tử Thanh Vân Các khác đều chết hết rồi!” Một gã đệ tử sợ hãi run giọng nói.

“Cái gì? Toàn bộ đệ tử Thanh Vân Các khác đã chết!” Sắc mặt Mai Bành Lượng cùng với những đệ tử đứng trong đại sảnh đại biến.

“Còn phụ thân ta đâu?” Mai Bành Lượng lần nữa quát hỏi.

“Không biết, lúc chúng ta trốn đi, hội trưởng cùng tộc trưởng Ninh Vương đã đi trước rồi.” Một gã đệ tử Thanh Vân Các hồi đáp.

Mai Bành Lượng nghe vậy, trong lòng thả lỏng, nhưng mà lúc này, lại có một gã đệ tử Thanh Vân Các luống cuống chạy vào, nói: “Thiếu chủ, hội trưởng bị giết chết rồi!”

“Cái gì?” Đầu Mai Bành Lượng nổ tung, như sét đánh bên tai.

Vẻ mặt những đệ tử Thanh Vân Các khác đều hoảng sợ, xám xịt.

“Thiếu chủ, chúng ta có chạy không, nói không chừng Hoàng Tiểu Long lát nữa liền giết đến đây!” Một gã đệ tử Thanh Vân Các lên tiếng khuyên nhủ.

Hiện tại cho dù là đứng ở Thanh Vân Các, cũng không an toàn rồi.

Mai Bành Lượng như bừng tỉnh, sau đó cùng các đệ tử Thanh Vân Các còn sót lại ngay cả quần áo cũng không mang theo, sợ hãi rời Thanh Vân Các đi, suốt đêm chạy khỏi thành Đại Triêu quận.

Lúc Hoàng Tiểu Long trở lại Cửu Đỉnh thương hội, Lý Tân chú ý động tĩnh Mai Bành Lượng liền bẩm báo với hắn, nói đám người Mai Bành Lượng suốt đêm trốn khỏi thành.

“Trốn?” Hoàng Tiểu Long cười lạnh, sau đó quay đầu ra hiệu cho Phí Hầu.

Phí Hầu hiểu ý, cung kính nói: “Vâng, Thiếu chủ, thuộc hạ hiện tại đi ngay.” Nói xong, quay người rời đi.

Hoàng Tiểu Long đương nhiên sẽ không để cho Mai Bành Lượng chạy thoát, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.