Vô Địch Thiên Hạ

Chương 143: Chương 143: Gặp lại dương an




Dương An!

Đạo thân ảnh kia rất quen thuộc, chính là Dương An mà lúc ở Vực Ngoại vương quốc bị Hoàng Tiểu Long đánh bại.

Không nghĩ tới lần này đến Vực Ngoại vương quốc Dương An cũng tới Lạc Thông vương thành, nếu Dương An tới, như vậy gia gia hắn Dương Động hẳn là cũng tới?

Hoàng Tiểu Long hai mắt nhíu lại.

“Dương An?”

Lúc này, Phí Hầu cũng nhìn thấy Dương An ở trong hiện trường buổi bán đấu giá, có chút bất ngờ nói. “Tiểu tử kia chính là Dương An?”

Nguyên soái Hạo Thiên nhìn theo ánh mắt của Phí Hầu về phía Dương An trong hiện trường bán đấu giá, tuy rằng hắn lúc đó không có đi Vực Ngoại vương quốc, thế nhưng đối với việc Hoàng Tiểu Long đánh bại Dương An ở Vực Ngoại vương quốc, cũng đều biết.

Phí Hầu gật đầu: “Đúng là tiểu tử kia.”

Lúc này, Dương An cũng đi vào thông đạo dành cho khách quý của buối bán đấu giá, xác nhận suy đoán của Hoàng Tiểu Long, Dương Động kia quả nhiên cũng tới, bởi vì, cũng chỉ có Tiên thiên cường giả mới có thể được sắp xếp gian phòng quý khách. Nếu như Dương Động không tới, Dương An không thể đạt được sắp xếp gian phòng quý khách.

Hiện trường của buổi bán đấu giá không ngừng có người đi vào, tất cả thế lực lớn của bốn phía vương quốc đều có.

Bọn họ ồn ào một mảnh.

Sau khi đi vào buổi đấu giá, Hoàng Mẫn xưa nay vốn rất hiếu động giờ đã an tĩnh không ít, ngoan ngoãn ngồi ở chỗ đó, đôi mắt to đen lay láy nhìn chằm chằm xuống hiện trường buổi đấu giá phía dưới, tựa hồ như đang tìm ai đó?

Hoàng Tiểu Long thấy, không khỏi cười hỏi: “Ta nói tiểu nha đầu, ngươi đến buổi đấu giá không phải để đấu giá mua đồ à? Hay là đến để tìm người?”

Hoàng Tiểu Long vốn là muốn trêu ghẹo mà nói, không nghĩ tới Hoàng Mẫn bỗng mặt đỏ bừng, có chút tức giận trừng mắt nhìn Hoàng Tiểu Long một chút: “Đại ca, ngươi nói cái gì đó? Ta đến buổi đấu giá, đương nhiên cũng là muốn đấu giá mua đồ!”

Hoàng Tiểu Long ngẩn ra, không nghĩ tới mình vậy mà đã nói trúng rồi, muội muội lẽ nào thật sự chính là tìm đến người hay sao?

“Vậy ngươi nói, ngươi muốn đấu giá mua món đồ gì trong buổi đấu giá hôm nay thế?” Hoàng Tiểu Long trong mắt chứa thâm ý, cười hỏi.

Hoàng Mẫn ú a ú ớ không nói ra được, cuối cùng, nàng giả vờ cả giận nói: “Dù sao ta chính là muốn tới đấu giá mua đồ.”

Hoàng Tiểu Long lắc đầu nở nụ cười. Hai người nguyên soái Hạo Thiên cùng Phí Hầu cũng cười cười.

Lúc này, hiện trường buổi đấu giá đã rất tấp nập, hiện trường này rất lớn, có 10 ngàn chỗ ngồi, thế nhưng hiện giờ đã không còn chỗ, toàn bộ đã được ngồi đầy.

Hiện trường như vậy, mấy chục gian phòng quý khách của buổi đấu giá Vạn Bảo, khẳng định từ lâu cũng đã đầy.

Không đến bao lâu, buổi đấu giá hiện trường liền đình chỉ người khác tiến vào, một vị lão giả thất tuần thân mang áo bào người bán đấu giá đi lên bàn đấu giá.

Sau khi lão giả lên đài, liền giới thiệu đơn giản một chút về thân phận mình, nói mình chính là người bán đấu giá cao cấp của buổi đấu giá Vạn Bảo hôm nay.

Người bán đấu giá cao cấp trong phân hội của buổi đấu giá Vạn Bảo ở Lạc Thông vương thành chỉ có hai người, sơ cấp, trung cấp cũng không ít, lần đấu giá này sẽ do một vị cao cấp người bán đấu giá đến chủ trì, có thể thấy được sự coi trọng đối với lần đấu giá này như thế nào.

Sau khi lão giả giới thiệu một chút về thân phận của mình, lại nói một cách đơn giản về quy củ của buổi đấu giá, sau đó liền tuyên bố buổi đấu giá bắt đầu.

Món đồ đầu tiên bắt đầu được đưa ra bán đấu giá chính là một khối ô tinh.

Ô tinh chính là một trong những tài liệu quan trọng để luyện chế linh đan tứ phẩm cấp cao, bình thường ô tinh chỉ có loại to bằng nắm đấm tay của trẻ con, thế nhưng khối trước mắt này, lại có kích thước to như nắm tay của người lớn vậy, lớn hơn đến tận gấp hai ba lần.

Giá khởi điểm của nó là mười vạn kim tệ.

Đồ vật được đưa ra bán đấu giá đầu tiên, thường thường sẽ là đồ có giá trị rẻ nhất của buổi đấu giá này.

Mười vạn kim tệ!

Vừa nghĩ tới giá cả đem ra bán đấu giá của những đồ vật phía sau, liền khiến một số thế lực nhỏ đến tham gia buổi đấu giá ngày hôm nay hoảng sợ.

“Mười một vạn!”

“Mười hai vạn!”

Rất nhanh, phía dưới âm thanh đấu giá không ngừng.

Cuối cùng, khối này ô tinh bị người bỏ ra mười ba vạn kim tệ đấu giá mua lại.

Hoàng Tiểu Long ngồi ở bên trong gian phòng quý khách, cũng không hề mở miệng, ô tinh mặc dù là tài liệu trọng yếu để luyện đan, thế nhưng đối với hắn mà nói cũng không có tác dụng gì.

Sau đó, món đồ thứ hai bán đấu giá là một thanh kiếm có tên gọi là Nam Ly trường kiếm.

Theo người bán đấu giá giới thiệu, thanh Nam Ly trường kiếm này dùng hàn tinh vạn năm cùng các loại tinh thiết hiếm thấy chế tạo thành, cực kỳ sắc bén, nhưng đây đều là thứ yếu, quan trọng nhất là chủ nhân trước của thanh Nam Ly trường kiếm này, theo người bán đấu giá từng nói, chủ nhân trước của nó tên gọi Tô Phỉ, là một vị cường giả Tiên thiên Thất giai.

Hơn 100 năm trước, Tô Phỉ này ở bốn phía vương quốc, uy danh rất lớn, sau đó chết đi, thanh Nam Ly Kiếm liền biến mất. Cách đây không lâu đã được người của buổi đấu giá Vạn Bảo tìm ra.

Hoàng Tiểu Long có Tu La Chi Đao, tự nhiên thanh Nam Ly trường kiếm này sẽ không lọt mắt, thế nhưng Hoàng Mẫn sau khi thấy Nam Ly trường kiếm này, hai mắt thẳng nhìn chăm chú, nhìn ra được nàng yêu thích thanh kiếm này đến dường nào.

“Đại ca, ngươi... có thể hay không?” Hoàng Mẫn có chút thật không tiện mở miệng nói.

Hoàng Tiểu Long thấy biểu hiện của muội muội, liền nói: “Ngươi muốn đấu giá mua thanh Nam Ly trường kiếm này?”

Hoàng Mẫn gật đầu, tuy rằng những năm này, nàng cũng có tích trữ, thế nhưng muốn đấu giá mua thanh Nam Ly trường kiếm này khả năng vẫn còn có chút không đủ. “Hai mươi vạn!”

Lúc này, phía dưới có người phát giá nói.

Giá khởi điểm của thanh Nam Ly trường kiếm này là mười tám vạn.

“Hai mươi mốt vạn!” Lại có người kêu lên.

“Ba mươi vạn!” Đột nhiên, Hoàng Tiểu Long ở phòng khách quý hô.

Ba mươi vạn! Không ít người lấy làm kinh hãi.

“Ba mươi mốt vạn!”

Nhưng Hoàng Tiểu Long vừa dứt tiếng, sát theo đó có người ở một gian phòng khách quý khác lên tiếng tranh giá.

“Bốn mươi vạn!” Sắc mặt Hoàng Tiểu Long bình tĩnh.

Bốn mươi vạn!

Hiện trường yên tĩnh lại, phòng khách quý lúc nãy lên tiếng tranh giá kia cũng yên tĩnh lại.

Cuối cùng, thanh Nam Ly Kiếm kia bị Hoàng Tiểu Long mua với giá bốn mươi vạn.

Khi người của buổi đấu giá Vạn Bảo đem thanh Nam Ly Kiếm vào phòng khách quý, Hoàng Mẫn nắm lấy thanh Nam Ly trường kiếm, đôi mắt đẹp ánh lên niềm vui mừng tột độ.

“Vậy bây giờ ngươi có thể nói, ngươi đến buổi đấu giá muốn tìm ai?” Hoàng Tiểu Long nhìn ánh mắt vui mừng của muội muội, cười hỏi.

Hiện tại Cửu Đỉnh thương hội giàu nứt đố đổ vách, bốn mươi vạn này đối với Hoàng Tiểu Long mà nói chẳng qua cũng chỉ là như muối bỏ bể.

Hoàng Mẫn chần chờ một chút, có chút xấu hổ nói: “Ta là tới tìm Quách Thái.”

“Quách Thái?”

Ánh mắt Hoàng Tiểu Long nghi hoặc, nhìn về phía hai người nguyên soái Hạo Thiên cùng Phí Hầu.

Hai người lắc đầu, hiển nhiên cũng chưa từng nghe nói đến danh tự này.

Hoàng Mẫn cúi đầu thấp xuống, nói nhỏ: “Hắn là nhi tử của Quách Thế Nguyên.”

“Quách Thế Nguyên!”

Hoàng Tiểu Long, Hạo Thiên, Phí Hầu ba người bất ngờ.

Quách Thế Nguyên - hội trưởng của phân hội Vạn Bảo thương hội ở Lạc Thông vương thành!

Sau khi Hoàng Tiểu Long bất ngờ, tiện đà lắc đầu nở nụ cười, hóa ra mục đích thực sự muội muội tới buổi đấu giá Vạn Bảo, chính là vì người yêu mà đến!

Nhưng ngẫm lại cũng phải thôi, qua năm nay muội muội cũng đã mười sáu tuổi rồi, chừng hai năm nữa cũng gần như đến tuổi đàm hôn luận gả.

“Phụ thân và mẫu thân có biết hay không?” Hoàng Tiểu Long hỏi.

“Còn chưa biết.” Hoàng Mẫn có chút e thẹn nói.

“Vậy thì tìm một cơ hội, dẫn tiểu tử Quách Thái kia đến Thiên Huyền phủ, để đại ca và phụ thân, mẫu thân xem xem sao.” Hoàng Tiểu Long cười nói.

Hoàng Mẫn thấy Hoàng Tiểu Long không phản đối, trong lòng không khỏi vui vẻ, gật đầu liên tục: “Được!”

Tiếp theo, buổi đấu giá lại tiếp tục đấu giá mười mấy món đồ.

“Hiện tại muốn bán đấu giá chính là thiên địa kỳ vật, Địa Tâm Nhũ!”

Lúc này, trên đài đấu giá người bán đấu giá cất cao giọng nói.

Địa Tâm Nhũ!

Nhất thời, hiện trường bán đấu giá trở nên một mảnh bạo động, lần này tất cả thế lực lớn đến đây, phần lớn cũng là vì Địa Tâm Nhũ mà tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.