Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 58: Chương 58: Hàng lâm (1)




Nhiệm vụ lần này mình vốn chính là đến tích góp kinh nghiệm.

Chờ lần này qua đi, mình sẽ chủ động đi xin Thanh Đồng Lệnh tiếp nhận nhiệm vụ cấp Thanh Đồng! Phải biết, chiến lực cấp Xưng Hào có được quyền lực là hoàn toàn khác, như một số cơ cấu chấp pháp của thành vệ quân căn bản không có quyền đối phó hắn, thật ra cho dù muốn đối phó, phàm nhân cũng rất khó uy hiếp đến một người chiến lực cấp Xưng Hào, cho nên chiến lực cấp Xưng Hào cho dù phạm tội cũng là Long Sơn lâu tiến hành thẩm phán!

Cho nên Tư gia là không uy hiếp được chiến lực cấp Xưng Hào, giữa cấp Xưng Hào với nhau có tư cách đối thoại ngang hàng.

Tư Lương Hồng đương nhiên là tồn tại cường đại trong toàn bộ Long Sơn bảng cũng xếp hạng khoảng năm trăm, không cần thiết, Đông Bá Tuyết Ưng là không muốn đối địch Tư Lương Hồng.

“Ngươi, ngươi...” Tư Bách Vinh nhìn bóng lưng Đông Bá Tuyết Ưng tiến vào khoang, tức nghiến răng, “Thế mà dám không để ta vào mắt, thế mà dám không để ta vào mắt, tốt lắm, tốt lắm, ta nhớ ngươi rồi! Chờ nhiệm vụ lần này qua đi ta nhất định...”

“Hả?”

Tư Bách Vinh biến sắc, “Tiểu tử chết tiệt này, sẽ không thật sự ở trong nhiệm vụ chơi ta chứ?”

“Không thể cho hắn cơ hội, phải để lão Lương theo ta mọi lúc.” Tư Bách Vinh là thật có chút lo lắng, này kêu Đông Bá Tuyết Ưng tiểu tử ở nhiệm vụ trong âm mình, “Tạm thời bỏ qua cho tiểu tử này, không so đo với hắn, đợi nhiệm vụ chấm dứt, hừ hừ, xem ta nhào nặn hắn như thế nào.”

Ngân Nguyệt kỵ sĩ hai mươi hai tuổi?

Ngân Nguyệt kỵ sĩ và cấp Xưng Hào chỉ chênh lệch một bước... Nhưng một bước này lại tựa như lạch trời.

Từ kỵ sĩ bình thường tu hành đến Ngân Nguyệt kỵ sĩ, dựa vào thiên phú tư chất, dựa vào một ít tài nguyên đấu khí pháp môn lợi hại cũng có hi vọng đột phá, như Tư Bách Vinh là vì thiên phú đủ tốt, ở dưới gia tộc bồi dưỡng liền mạch lưu loát tu hành đến Ngân Nguyệt kỵ sĩ, sau đó... Liền kẹt ở cấp Ngân Nguyệt!

Ngân Nguyệt kỵ sĩ, đến cấp Xưng Hào, yêu cầu đối với tâm linh rất cao, phải đạt tới cảnh giới ‘Thiên nhân hợp nhất’ sau đó lợi dụng thiên địa lực lượng mới có thể đột phá đạt tới cấp Xưng Hào.

Thiên nhân hợp nhất?

Tư Bách Vinh trở thành Ngân Nguyệt kỵ sĩ nhiều năm, Đường Hùng, Lương Ung đều là trở thành Ngân Nguyệt kỵ sĩ nhiều năm, nhưng bọn họ đối với ‘Thiên nhân hợp nhất’ hoàn toàn không mò mẫm được gì.

...

Pháp sư thì khác.

Bọn kỵ sĩ là ỷ vào thân thể, pháp sư thì càng coi trọng trí tuệ hơn!

Các pháp sư cần nghiên cứu thiên địa phân tích tự nhiên, nghiên cứu rất nhiều quy luật, mới có thể nắm giữ một số pháp thuật, cho nên pháp sư thực lực càng mạnh, trí tuệ đều càng thêm cao. Bình thường có thể trở thành Ngân Nguyệt cấp đại pháp sư... Trí tuệ đều rất phi phàm, cho nên ‘Dư Tĩnh Thu’ mới có thể làm người ta cảm thấy kinh diễm. Trẻ tuổi như thế đã xuất sắc như thế, tiếp tục nghiên cứu phân tích thiên địa... Ở trong hơn một trăm năm tuổi thọ kế tiếp, là có khả năng rất lớn đạt tới cảnh giới ‘Thiên nhân hợp nhất’.

Pháp sư nắm giữ thiên nhân hợp nhất, là dựa vào nghiên cứu!

Mà kỵ sĩ muốn nắm giữ thiên nhân hợp nhất, thì khó! Rất nhiều kỵ sĩ đều là đại quê mùa, căn bản không biết nên đạt tới ‘Thiên nhân hợp nhất’ như thế nào. Cho nên Đông Bá Tuyết Ưng tuy được coi là Ngân Nguyệt kỵ sĩ hai mươi hai tuổi, nhưng rõ ràng không được Dư Tĩnh Thu coi trọng. Người thường đều cho rằng... Đông Bá Tuyết Ưng là ỷ vào thân thể thiên phú tốt, một đường tu hành không có trở ngại, một hơi tu luyện đến cấp Ngân Nguyệt.

Đông Bá Tuyết Ưng tuy cảnh giới thương pháp sớm đạt tới đại sư cảnh, thần mà minh chi, hơn sáu năm qua luôn luôn ở lại trúc lâu phía sau núi tu hành, tìm hiểu thiên địa tự nhiên, thương pháp càng thêm mộc mạc tự nhiên, nhưng đến nay cũng chưa từng đạt tới thiên nhân hợp nhất.

Nhưng thân thể hắn cường đại, ban cho hắn lực lượng cấp Xưng Hào đỉnh phong! Một khi lực lượng huyết mạch bùng nổ, lực lượng còn tăng gấp bội.

Ở trong cấp Xưng Hào cũng đủ để xếp hàng đầu.

“Một tiểu tử vận khí tốt, cũng dám gọi nhịp với ta? Thật sự là không biết trời cao đất rộng.” Tư Bách Vinh âm thầm cắn răng, đi trở về khoang.

“Tĩnh Thu.” Tư Bách Vinh đi đến cạnh Dư Tĩnh Thu.

“Có chuyện gì?” Dư Tĩnh Thu ngồi ở nơi đó nhắm mắt tĩnh tu mở mắt ra.

“Lúc đi tấn công Lô gia thành bảo, phải cẩn thận chút, đặc biệt Đông Bá Tuyết Ưng kia, tiểu tử này quá trẻ tuổi không trầm ổn, ta lo đến lúc đó hắn âm thầm phá hoại.” Tư Bách Vinh hạ giọng nói, “Ngươi đến lúc đó cứ theo ta cùng lão Lương, chúng ta khẳng định sẽ bảo vệ tốt ngươi.”

“Hắn muốn phá, hắn vì sao sẽ phá?” Dư Tĩnh Thu nghi hoặc.

“Nàng cẩn thận một chút là được.” Tư Bách Vinh chưa nói tỉ mỉ đã bỏ đi.

Dư Tĩnh Thu nhíu đôi lông mày thanh tú, nhìn nhìn Tư Bách Vinh ở xa xa, lại nhìn thanh niên đồ đen Đông Bá Tuyết Ưng một bên khác cũng khoanh chân ngồi, nói thầm: “Hai người bọn họ lúc trước đều đi sàn thuyền bên ngoài, chẳng lẽ đã có xung đột? Xem Đông Bá Tuyết Ưng kia cũng không phải người lỗ mãng, ừm, hy vọng nhiệm vụ lần này đừng xảy ra cái gì ngoài ý muốn.”

Nàng cũng mơ hồ có chút lo lắng.

“Hô...”

Đông Bá Tuyết Ưng khoanh chân ngồi ở nơi đó, nhịp tim đang dần dần càng lúc càng chậm, hít thở cũng càng lúc càng chậm, nhưng cảm ứng đối với thế giới chung quanh lại càng lúc càng rõ ràng, từng đạo khí tức chung quanh, khí tức của Dư Tĩnh Thu, Đường Hùng, Tư Bách Vinh, Lương Ung cùng với hai gã khống chế thuyền bay kia, mỗi một khí tức đều phi thường rõ ràng, thậm chí có thể cảm giác được cuồng phong bên ngoài.

Tâm như nước lặng, bình tĩnh như mặt gương, chiếu rọi thiên địa tự nhiên bên ngoài.

...

Sắc trời dần dần tối tăm.

Thuyền bay màu bạc luôn bay ở giữa mây mù.

“Đến rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng dần dần khôi phục hít thở bình thường, tốc độ chảy của máu cũng khôi phục. Hắn nhìn về phía bên ngoài, hắn cảm ứng được tốc độ toàn bộ thuyền bay hiển nhiên đang không ngừng giảm tốc.

“Các vị, có thể chuẩn bị xuống rồi, lập tức sẽ tới thành bảo của Lô gia gia tộc.” Nhân viên Long Sơn lâu khống chế thuyền bay nói.

“Sắp tới rồi?”

“Sẽ lập tức phải chiến đấu.”

Từng người đều đứng dậy, sắp đối mặt một trận đại chiến, tâm tình lại không giống nhau.

Tư Bách Vinh, nhiệm vụ nguy hiểm như vậy vẫn là lần đầu tiên tiếp nhận, cho nên chuyên môn dẫn theo một Ngân Nguyệt kỵ sĩ trong gia tộc hộ vệ. Hắn có chút thấp thỏm có chút bất an, càng muốn triển lộ thực lực ở trước mặt Dư Tĩnh Thu.

Đường Hùng lại rất bình tĩnh, một lão nhân sống hơn một trăm sáu mươi năm, sóng to gió lớn nào cũng từng trải qua.

Lương Ung có chút cẩn thận, bởi vì hắn phải bảo vệ tốt Tư Bách Vinh.

Dư Tĩnh Thu là lần đầu tiên tiếp nhận nhiệm vụ, mặc dù có chút khẩn trương, nhưng tâm tính pháp sư khiến nàng vẫn bình tĩnh đối mặt tất cả.

Đông Bá Tuyết Ưng? Làm một gã chiến lực cấp Xưng Hào, hắn không sợ hãi, chỉ tràn ngập tò mò với Lô gia thành bảo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.