Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 90: Chương 90




Tuyết Thạch thành bảo, sân luyện võ.

“Hô hô hô...”

Phi Tuyết thần thương khi thi triển, tự nhiên mang theo bông tuyết bay bay.

Ở trong bông tuyết trôi giạt chung quanh, mơ hồ có sợi tơ lóe ra! Đông Bá Tuyết Ưng một thân đồ đen đang tận tình thi triển thương pháp, giờ phút này thương pháp cùng 《 Huyền Băng thương pháp chi Phiêu Tuyết 》 đã hoàn toàn khác nhau, Phiêu Tuyết thương pháp càng giống từng đóa hoa thương nở rộ hơn! Mà giờ phút này trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng sau khi mỗi một thương đâm ra thu hồi biên độ tương đối nhỏ.

Lực đạo xoay tròn lại càng thêm lớn! Hơn nữa còn có lượng lớn thiên địa lực hội tụ ở mũi thương.

Lực đạo xoay tròn cường đại, lượng lớn thiên địa lực bị dẫn động mượn lực, trường thương chỉ hơi thu hồi liền liên tiếp đâm ra thương thứ hai! Giữa hai mũi thương hóa thành ảo ảnh, mắt thường cũng có thể mơ hồ nhìn thấy quỹ tích di động hình thành một sợi tơ.

Vô số thương ảnh, vô số sợi tơ.

Tựa như mưa phùn bay lả tả, nối liền thành sợi tơ.

Chính là 《 Huyền Băng thương pháp 》 tầng thứ hai —— Huyết Vũ!

“Một chiêu này, hầu như đem thiên địa lực lợi dụng đạt đến mức tận cùng, đến mức không thể tưởng tượng. Vắt hết tất cả lực lượng thiên địa lợi dụng, để thương pháp của mình nhanh hơn.” Đông Bá Tuyết Ưng than thở, ‘Cốc Nguyên Hàn’ tiền bối sáng tạo thương pháp này theo đuổi ở trên tốc độ thương pháp quả thực đến cảnh giới làm người ta than thở. Mình tuy cũng đã thiên nhân hợp nhất, nhưng chỉ cần học một chiêu này cũng ước chừng tiêu phí sáu ngày thời gian.

Nếu để mình sáng tạo, cái này đối với lực lượng thân thể, kình lực vận chuyển trong thương pháp, mượn lực lượng thiên địa vận chuyển đều yêu cầu quá cao, sợ là khả năng sáng tạo ra không lớn.

Đương nhiên vị Hàn Băng kỵ sĩ Cốc Nguyên Hàn này, cũng là ở lúc thực lực đứng ở tầng lớp cực cao trong Siêu Phàm, quyết định ghi lại thương pháp của mình truyền cho hậu nhân, mới chuyên môn sửa sang lại một bộ thương pháp này.

“Học được Huyền Băng thương pháp Huyết Vũ, tốc độ thương pháp của ta càng nhanh hơn, nếu hiện tại lại gặp vị thần sứ kia, giết hắn sẽ thoải mái hơn.” Đông Bá Tuyết Ưng lộ ra nụ cười. Thương pháp đủ nhanh, sẽ khiến kẻ địch lúc phòng thủ phi thường cố sức, thậm chí khó có thể tránh lộ ra sơ hở, mình có thể nhân cơ hội đánh chết!

“Tuyết Ưng.” Một người ngoài luyện võ trường đi vào, chính là Tông Lăng. Tông Lăng cảm thán nói, “Thương pháp của con đã sớm đạt tới mức viên mãn, còn luyện thương pháp mỗi ngày, thật sự khiến ta cũng hổ thẹn, ta cũng phải cố sức luyện thêm một chút.”

“Càng luyện thương pháp, càng có thể cảm giác mình nhỏ bé.” Đông Bá Tuyết Ưng ngẩng đầu nhìn trời, “Thiên địa tự nhiên, huyền diệu vô hạn! Chúng ta chẳng qua mới là một phàm nhân mà thôi, con thậm chí luyện thương pháp càng lâu, cũng có thể ngẫu nhiên sinh ra một tia mê man, ảo diệu trong thương pháp của con... so sánh với thiên địa tự nhiên ảo diệu, kém quá quá xa, quả thực không đáng nhắc tới.”

“Ha ha, được rồi, cái gì thiên địa tự nhiên, con nói chúng ta cũng không cảm thụ được, có phải càng thêm đáng thương hay không?” Tông Lăng trêu ghẹo nói.

Đông Bá Tuyết Ưng cũng cười cười.

Hắn cũng là sau khi thiên nhân hợp nhất mới càng thêm rõ ràng cảm thụ thiên địa tự nhiên ảo diệu, tâm linh hắn có thể cùng bay lượn với gió, có thể cùng cháy lên với lửa, có thể cùng cảm thụ dày nặng với đại địa, có thể cùng chảy với dòng nước... Chính bởi vì càng cảm thụ rõ ràng, lại càng thêm biết thiên địa tự nhiên thần bí mênh mông, trong lòng sinh ra kính sợ.

Ví dụ như thương pháp của mình, lúc phòng ngự mơ hồ có ảo diệu của dòng nước, nhưng tâm linh cùng nước hoàn toàn dung hợp cùng một chỗ, cảm thụ được nước tự nhiên chảy xuôi... Lại phát hiện, thương pháp của mình đơn sơ cỡ nào! Quả thực chính là chênh lệch của trẻ con vẽ nguệch ngoạc cùng cảnh tượng tự nhiên hiện thực.

Đương nhiên ——

Không đến thiên nhân hợp nhất, cảm thụ không mãnh liệt như vậy.

“Tông thúc.” Đông Bá Tuyết Ưng tò mò hỏi, “Con hôm nay sao không thấy Thanh Thạch? Ngay cả giữa trưa cũng chưa trở về?”

“Nghe binh sĩ nói, Thanh Thạch cùng cô bạn gái nhỏ của nó sáng sớm đã mang theo mấy binh sĩ xuống núi, đi Nghi Thủy thành chơi rồi.” Tông Lăng sáu cánh tay trì sáu thanh loan đao, bắt đầu đơn giản thi triển đao pháp làm nóng người, “Người trẻ tuổi, thật tốt!”

“Ồ?” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu, Thanh Thạch cùng bạn gái nhỏ quan hệ quả thực rất tốt, đi Nghi Thủy thành du ngoạn cũng là vài ngày sẽ có một lần, hắn cũng không kỳ quái.

******

Mặt trời chiều ngã về tây.

Có một đội binh sĩ đang ở cạnh đường chờ đợi, bên cạnh thì là một đôi người trẻ tuổi đang nhàn nhã tản bộ, thưởng thức cảnh sắc hoa cỏ đẹp đẽ bên cạnh.

Một đôi tình lữ trẻ tuổi này chính là Thanh Thạch cùng Cơ Dung.

“Bông hoa nhỏ này thật đẹp, ở chỗ chúng ta, cũng chỉ mùa hè có thể nhìn thấy nhiều hoa cỏ một chút, bình thường phần lớn rất lạnh, thậm chí tuyết lớn bao trùm.” Cơ Dung hái một đóa hoa cúc nhỏ, cắm ở trên tóc mình, quay đầu nhìn về phía Thanh Thạch, cười sáng lạn, “Đẹp không?”

“Đẹp, toàn bộ Nghi Thủy thành cũng không có đại mỹ nữ xinh đẹp như thế đâu.” Thanh Thạch cũng cười nói.

Tuy trước đó vài ngày hai người bọn họ từng có một chút không thoải mái, nhưng sau đó, Cơ Dung cũng không nhắc lại những chuyện đó nữa, tự nhiên mà vậy quan hệ của hai người bọn họ cũng dần dần khôi phục như lúc ban đầu, lần này cùng đi Nghi Thủy thành du ngoạn, tâm tình hai người đều vô cùng tốt.

“Miệng huynh thực ngọt!” Cơ Dung trêu ghẹo, “Lúc trước ta sao còn chưa nhìn ra miệng huynh ngọt như vậy, nhưng nói mỹ nữ, Du Nguyệt tỷ tỷ so với ta còn đẹp hơn. Đúng rồi, ta phát hiện, Du Nguyệt tỷ tỷ những ngày qua đều không đi thành bảo? Làm sao vậy, tỷ ấy cùng ca ca của huynh có phải xuất hiện vấn đề gì hay không?”

“Ừm.” Thanh Thạch gật đầu, “Ta cũng phát hiện Du Nguyệt tỷ mãi không đi thành bảo, ta từng hỏi ca ca, ca ca bảo ta đừng hỏi, còn nói Du Nguyệt tỷ về sau cũng sẽ không trở về thành bảo nữa, còn nói ta bảo trì chút khoảng cách với tỷ ấy.”

“Xem ra chia tay rồi.” Cơ Dung nói.

“Có lẽ thế.” Thanh Thạch cười nói, “Thật ra ca ta và Du Nguyệt tỷ cho tới bây giờ chưa từng bắt đầu.”

Cơ Dung cười.

Nàng có chút đắc ý có chút vui sướng, ở trong đám nữ đệ tử môn hạ Bạch Nguyên Chi, nàng tuy tự tin dung mạo khí chất, nhưng luôn mơ hồ bị Khổng Du Nguyệt đè một bậc! Thật ra chỉ luận dung mạo, nàng cũng rất đẹp, mắt càng hấp dẫn người ta hơn, chỉ là vóc dáng hơi nhỏ chút, nhưng tỉ lệ thân thể vẫn rất ổn, nhỏ nhắn linh lung. Khổng Du Nguyệt tương đối mà nói thì yểu điệu cao gầy chút, hơn nữa Khổng Du Nguyệt đối với mỗi người tựa như đều rất tốt, rất nhiều đệ tử đều rất thích nàng, hơn nữa nàng và Đông Bá Tuyết Ưng có chút quan hệ không rõ, tự nhiên thành nhân vật dẫn đầu trong nữ đệ tử.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.