Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 98: Chương 98: Chia tay (1)




“Cái này không trách huynh.” Cơ Dung an ủi, “Lúc ấy chúng ta không phản kích, huynh sẽ chết, ta cũng sẽ rất bi thảm, ta thật sự không dám nghĩ bị bắt đi sẽ là kết quả thế nào.”

“Không có ai có thể thương tổn muội.” Thanh Thạch nắm tay Cơ Dung, kiên định nói, “Ta cam đoan.”

Cơ Dung cười cười, không nói gì.

“Làm sao vậy? Tâm tình không tốt?” Thanh Thạch có thể cảm giác được cảm xúc của bạn gái, hỏi, “Là vì chuyện hôm qua giết chết quý tộc đó? Yên tâm đi, ca ta đang xử lý tất cả, nhất định sẽ đem sự việc giải quyết thỏa đáng.”

“Không phải cái này.” Cơ Dung nói.

“Vậy rốt cuộc là cái nào.” Thanh Thạch vội hỏi, “Nói đi, nói ra, ta có lẽ có thể giúp muội.”

“Thanh Thạch, chúng ta chia tay đi.” Cơ Dung bỗng nhiên nói.

Thanh Thạch sửng sốt.

Cả người như bị một thùng nước lạnh giội vào đầu, hoàn toàn mê muội.

“Muội đùa kiểu gì vậy.” Thanh Thạch cười lên, “Loại sự tình này chơi không vui chút nào cả.”

“Là thật, chúng ta chia tay đi.” Cơ Dung nhìn về phía Thanh Thạch.

Tảng đá nhìn mắt Cơ Dung, hắn ý thức được... Đây không phải đùa, là thật!

“Vì sao?” Thanh Thạch khó có thể lý giải, “Hôm qua chúng ta còn tốt, còn rất vui vẻ, tuy có xung đột với quý tộc đó, nhưng cái này có gì quan hệ với cảm tình giữa chúng ta? Sao muội đột nhiên muốn chia tay?”

“Ta thích người khác rồi, không được sao?” Cơ Dung nói.

“Rốt cuộc nguyên nhân gì, nói, muội nói đi.” Thanh Thạch nhìn chằm chằm Cơ Dung, có chút nôn nóng.

Cơ Dung cúi đầu.

Trầm mặc.

“Nói đi.” Thanh Thạch sốt ruột cũng sắp phát điên rồi.

“Anh trai huynh là người thân quan trọng nhất của huynh, đúng không?” Cơ Dung nói.

Thanh Thạch nhíu mày.

Hắn bỗng có điều đoán trước.

“Anh trai huynh đã điều tra một số việc về ta.” Cơ Dung nói, “Huynh ấy cho rằng ta không phải một cô gái tốt, cảm thấy ta không xứng với huynh, đã hạ thông điệp cho ta, bảo ta rời khỏi huynh.”

Thanh Thạch ngây ngẩn cả người.

“Anh trai huynh phản đối! Huynh có thể làm trái tâm ý huynh ấy?” Cơ Dung nhìn hắn.

“Ta, ta...” Thanh Thạch cắn răng nói, “Ta thích ai, anh trai ta cũng không thể cản trở.”

“Đừng nói dối, cảm tình của huynh cùng anh trai huynh ta còn không biết? Huynh thích ai, phải được anh trai huynh gật đầu cho phép, cùng với chúc phúc!” Cơ Dung nói.

Thanh Thạch hoảng hốt rồi.

Nếu ca ca hoàn toàn phản đối việc này, bản thân hắn nên làm cái gì bây giờ?

“Nhất định có gì hiểu lầm, huynh ấy vì sao ngăn cản? Muội nói huynh ấy điều tra chuyện của muội, cho rằng muội không phải một cô gái tốt? Rốt cuộc là chuyện gì?” Thanh Thạch vội hỏi, “Nhất định có hiểu lầm.”

Cơ Dung cười nhạo: “Đó là năm ấy ta mười tuổi, ta khi đó còn rất nhỏ, mang theo người hầu ở trong thành Nghi Thủy du ngoạn, nhưng lại bị một tên ăn mày nhỏ va chạm, còn làm bẩn quần áo đẹp của ta, ta lúc ấy đương nhiên không vui, trên người nhếch nhác, liền có chút rầu rĩ không vui dẫn người về nhà! Ở sau khi ta đi rồi, một người hầu trong đó của ta lại động thủ đánh tên ăn xin nhỏ đó, nghe nói về sau còn đánh chết, ta sau khi biết cũng rất đau lòng, nhưng sự tình không thể vãn hồi nữa.”

“Nhưng anh trai của huynh, cho rằng là ta ra lệnh người hầu làm, cho rằng ta lúc mười tuổi đã ác như vậy, không phải người tốt.” Trong mắt Cơ Dung có nước mắt, “Ta có ách nào? Hơn nữa lúc ta mười một tuổi đã lên Tuyết Thạch sơn bái sư Bạch Nguyên Chi đại sư rồi! Nhiều năm như vậy luôn sinh hoạt ở Tuyết Thạch sơn, ta là người như thế nào, huynh chẳng lẽ không biết?”

“Nhưng anh trai huynh chính là cho rằng ta không phải cô gái tốt, bảo ta rời khỏi huynh.” Cơ Dung thấp giọng nói, “Lúc anh trai huynh còn trẻ đã là cao thủ số một Nghi Thủy thành chúng ta, nay càng sâu không lường được, ta không dám đắc tội anh trai huynh, Cơ gia chúng ta càng không dám đắc tội anh trai huynh, cho nên... Chúng ta chỉ có thể chia tay.”

Thanh Thạch sốt ruột nói: “Tại sao có thể như vậy, anh trai ta sao có thể như vậy?”

Nếu Đông Bá Tuyết Ưng phản đối, Cơ gia khẳng định sẽ lùi bước.

“Muội ở đây, ta đi tìm anh trai ta!” Thanh Thạch nói, “Muội chờ ta, ta nhất định có thể thuyết phục anh trai ta.”

“Vô dụng.” Cơ Dung lắc đầu.

“Muội ở đây chờ ta.”

Đông Bá Thanh Thạch lại quay đầu rời đi, lập tức hướng sân luyện võ chạy vội đi.

...

Trong sân luyện võ.

Thanh Thạch trực tiếp xông vào, mà ở trong sân luyện võ, Đông Bá Tuyết Ưng một thân đồ đen đang hóa thành ảo ảnh tu luyện thương pháp, chung quanh thương ảnh bông tuyết bay bay, nhìn như mờ mịt bất định, không có loại khí thế bùng nổ nhiều thế của quá khứ, ngược lại tựa như hóa thành một thể cùng thiên địa.

“Ca.” Thanh Thạch không chờ nổi, trực tiếp hô.

Xoát.

Thương ảnh tiêu tán, Đông Bá Tuyết Ưng dừng lại, thu trường thương xoay người mỉm cười nhìn về phía đệ đệ: “Là Thanh Thạch à, chuyện gì?”

Thanh Thạch ở trước mặt ca ca, khí thế cũng không đủ như vậy nữa, do dự chút mới cắn răng nói: “Ca, ca có phải bảo Cơ Dung rời khỏi đệ hay không?”

Đông Bá Tuyết Ưng sửng sốt.

Cơ Dung này xem ra chưa từ bỏ ý định, mình cho cô ta ba ngày thời gian chia tay đệ đệ, không ngờ cô ta làm dứt khoát như thế.

“Đúng, là ta.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

“Ca vì sao, vì sao làm như vậy?” Thanh Thạch cố nén phẫn nộ, hắn muốn nghe ca ca giải thích.

“Cô ấy không thích hợp đệ.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Không thích hợp? Chỉ bởi vì nàng lúc còn nhỏ từng khiến một tên ăn xin nhỏ chết?” Thanh Thạch nói.

Đông Bá Tuyết Ưng nhíu mày, vẫn nói: “Bởi vì đơn giản va chạm, liền bảo người hầu âm thầm tra tấn chết tươi một tên ăn xin còn rất nhỏ, cô ta lúc ấy mới lớn bao nhiêu? Tâm tính như thế, có thể thích hợp đệ?”

“Ha ha, quá buồn cười, ca, khi đó nàng mới mười tuổi. Đó là việc của sáu năm trước, ca làm sao dám xác định ca điều tra thì nhất định là thật?” Thanh Thạch nói, “Động thủ là người hầu, hơn nữa ca cũng nói, hẳn là âm thầm tra tấn chết tên ăn mày nhỏ! Làm sao ca xác định là Cơ Dung hạ lệnh? Mà không phải người hầu tự chủ trương?”

“Tự nhiên còn có bằng chứng khác.” Đông Bá Tuyết Ưng nhíu mày, nói xong khẽ lật tay, trong tay Đông Bá Tuyết Ưng xuất hiện một phần hồ sơ, hắn lật xem từ trong đó rút ra một tờ giấy.

Một tờ giấy này là kết luận cuối cùng.

Là Long Sơn lâu hoài nghi bọn họ là tín đồ tà thần! Loại chuyện này không thể tiết lộ cho đệ đệ, đệ đệ hiện tại cảm xúc kịch liệt, một khi nói lại cho Cơ Dung nghe! Như vậy Cơ gia sẽ lập tức cảnh giác!

“Đệ xem, đây là tình báo Long Sơn lâu điều tra về Cơ gia, đệ xem xem, tự đệ cảm thấy, cô ta thích hợp làm thê tử đệ hay không.” Đông Bá Tuyết Ưng đem hồ sơ đưa cho đệ đệ.

Đông Bá Thanh Thạch cố nén tức giận tiếp nhận.

Hắn cẩn thận lật xem.

Rất nhiều nội dung đều là Cơ Dung từng nói, ví dụ như bị đại bá đá ra khỏi cửa, ví dụ như tạm ở gia tộc mẫu thân, thời kì thơ ấu bị ức hiếp xem thường vân vân. Nhưng cũng có rất nhiều điều hắn không biết. Ví dụ như phụ thân Cơ Dung ‘Cơ Ngũ Hải’ lại mới là độc thủ sau lưng gia tộc đại bá hắn cùng với gia tộc mẫu thân ‘Yến gia’ bị giết, thậm chí một nhà đại bá hắn cùng Yến gia rất nhiều người đều chết rất thê thảm, tất cả cái này đều chỉ thẳng Cơ Ngũ Hải!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.