Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 103: Chương 103: Vả mặt lần thứ sáu (2)




“Các ngươi rốt cuộc là ai?!” Nội tâm Tần Nhạc bị sợ hãi vô hạn thay thế. Kha Tàng Cúc ở trong bất tri bất giác bị đã đánh tráo! Rốt cuộc là bắt đầu từ khi nào? Kha Tàng Cúc mà hắn biết, rốt cuộc là từ khi nào, bị thiếu niên trước mắt này thay thế?!

Hắn lại không hề phát giác ra một chút khác biệt nào!

Loại khủng bố vì chẳng hay biết gì, khiến Tần Nhạc cảm thấy sởn tóc gáy.

“Tới lấy mạng ngươi! “Quân Vô Tà nghiêng đầu, thưởng thức biểu tình hoảng sợ của Tần Nhạc.

Thiên hạ đệ nhất đại tông môn, tông chủ Khuynh Vân Tông với khuôn mặt nhăn nhó vì kinh sợ, không phải là bất luận kẻ nào đều có thể nhìn thấy.

Tuy nhiên, nàng tin tưởng, cho đến khi Tần Nhạc chết đi, những sợ hãi này, đều sẽ luôn dính trên khuôn mặt của hắn, cho đến khi hắn mang theo sợ hãi này xuống tới địa ngục!

“Khẩu khí thật lớn! Trong khoảng thời gian này, ngươi vẫn luôn giả trang thành Kha Tàng Cúc? Đề nghị hành hạ đệ tử những núi khác đến chết cũng là do ngươi nói ra có phải hay không?!” Tần Nhạc cắn răng nói, đồng thời với sự sợ hãi, trong lòng hắn bỗng dâng lên một loại may mắn!

Nếu như ngay từ đầu Kha Tàng Cúc chính là người khác giả trang, như vậy hắn lập tức có thể đem hết thảy tội danh này đẩy đến trên người người nọ, các trưởng lão sẽ không tiếp tục oán hận hắn!

Ôm tâm tình như vậy, trong tim Tần Nhạc bỗng cảm thấy một sự vui sướng!

“Là ta nói ra.” Quân Vô Tà cười như không cười nhìn Tần Nhạc.

“Tâm địa của các ngươi quá ác độc! Không ngờ muốn mượn chuyện này châm ngòi quan hệ bên trong Khuynh Vân Tông! Các trưởng lão, các ngươi cũng đã nghe thấy, phát sinh hết thảy lúc trước đều do mấy kẻ xấu này làm ra! Bọn họ chỉ vì muốn ly gián sự cầm quyền của các ngươi ở Khuynh Vân Tông, để thực hiện âm mưu mờ ám của bọn họ!” Tần Nhạc vội vàng nắm chặt cơ hội cuối cùng này, đẩy tất cả mọi tội danh ra ngoài.

Quả nhiên, sau khi thân phận Hoa Dao được đưa ra ngoài ánh sáng, các trưởng lão rất nhanh tỉnh táo lại từ trong khiếp sợ, hết thảy phát sinh này đột ngột như vậy! Không thể tưởng tượng được sự tình ở trước mắt bọn họ, sau khi ý thức được Kha Tàng Cúc bị người đóng giả, hận ý ban đầu của bọn họ đối Tần Nhạc, đã biến mất không ít.

Các trưởng lão đều không phải người ngốc, tất nhiên biết, tại thời điểm này, bọn họ nên đoàn kết để chống lại kẻ thù bên ngoài!

“Ta đã nói Kha trưởng lão không có khả năng làm ra sự tình phát rồ như thế! Thì ra đều do các ngươi làm! Các ngươi hãy nên thành thật, rốt cuộc các ngươi đã làm gì với Kha trưởng lão ?!” Tần Nhạc thấy oán khí của nhóm trưởng lão đã tan đi không ít, càng thêm gấp không chờ nổi muốn hoàn toàn chuyển hướng cừu hận.

Bất luận những người này có địa vị thế nào, hôm nay bọn họ đừng nghĩ sống sót rời khỏi Thanh Vân Phong!

Tần Nhạc cười lạnh trong lòng, ba gã thiếu niên này quả nhiên vẫn quá non nớt, bọn họ vốn chỉ cần không bại lộ thân phận, tiếp tục dùng bộ dáng Kha Tàng Cúc tiến hành châm ngòi, dưới sự phẫn nộ của các trưởng lão, Tần Nhạc sẽ vô cùng khổ sở.

Nhưng đúng trong lúc hắn khó ứng phó nhất, mấy kẻ ngu ngốc này đã công bố đáp án, trong khoảnh khắc đánh tan cơn thịnh nộ đang tăng của các vị trưởng lão!

Tần Nhạc thật sự tức cười muốn chết, ngay cả ông trời cũng đang giúp hắn!

Quân Vô Tà âm thầm thu vào đáy mắt bộ dáng đắc ý của Tần Nhạc, nụ cười trên mặt càng thêm nồng đậm, “Kha Tàng Cúc? Các ngươi rất nhanh sẽ được gặp nhau, gặp lại ở dưới địa ngục.”

Trong lòng Tần Nhạc hơi kinh hãi, “Các ngươi đã giết hắn?”

Tần Nhạc quá biết về bản lĩnh của Kha Tàng Cúc, cho dù cường giả Thanh Linh cũng không phải là đối thủ của hắn. Mặc dù hắn không có linh lực, nhưng thủ đoạn dùng độc lại cực cao!

Ba thiếu niên này, làm thế nào có thể giết một người cả người đều là độc như vậy?

“Đúng vậy.” Quân Vô Tà không hề dấu diếm chút nào.

Tần Nhạc híp mắt lại nói:“ Các ngươi dám giết hại trưởng lão Khuynh Vân Tông, hành hạ đệ tử Khuynh Vân Tông đến chết! Còn mưu toan châm ngòi quan hệ giữa ta với các vị trưởng lão! Hôm nay! Các ngươi một kẻ cũng đừng nghĩ sống rời khỏi nơi này!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.