Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ

Chương 213: Chương 213: Di chuyển




Dịch: Hoàng Hi Bình

Vào ban đêm.Phòng khám tư vấn tâm lý.

Sau khi Đỗ Duy gửi thông tin liên quan về Ngôi nhà kinh dị cho Cha Tony, hắn bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình.

Ngôi nhà kinh dị không còn là thứ mà hắn có thể xử lý.

Ít nhất, xử lý nó không hợp với thân phận hiện giờ của hắn. Bởi vì những thứ ở cấp độ này, ngay cả Người Đuổi Quỷ tinh nhuệ cũng có thể dễ dàng mất mạng, rất khó có thể còn sống sót.

Cha Tony nói rằng giáo hội sẽ sớm đưa ra phản hồi, nhưng điều đó không liên quan gì đến Đỗ Duy.

Bởi vì sáng sớm ngày mai, hắn sẽ lên đường đến Thành phố Yard để giải quyết sự việc của ác linh.

Là: Truyền thuyết đáng sợ về Mary Shaw.

Theo Cha Tony, ở Thành phố Yard đã có hơn một chục người chết vì cái gọi là Mary Shaw, tất cả họ đều tập trung trong một khu dân cư cũ. Lúc còn sống họ cư xử như thể đã gặp thứ đáng sợ nhất, biểu cảm vặn vẹo, hoảng sợ cứ như đang sống bị doạ chết tươi. Những người chết đều có một điểm chung, đó là lưỡi của họ bị kéo đứt khi còn sống.

Không có quy luật nào cả.

Khi đó, Đỗ Duy sẽ ở lại Yard trong hai ngày để điều tra chân tướng sự kiện ác linh, đồng thời giải quyết ác linh này.

Tất nhiên……

Nếu sự việc trở nên quá nghiêm trọng, hắn sẽ lập tức rời đi.

Đối phó với ác linh mà không cẩn thận, sẽ chết rất thảm.

Bởi vì thứ này không có chênh lệch thực lực quá rõ ràng, độ nguy hiểm liên quan đến quy luật giết chóc, bất cẩn một chút, ngay cả Người Đuổi Quỷ tinh anh cũng có thể chết trong tay ác linh bình thường nhất.

Và giữ bình tĩnh là yếu tố đầu tiên để chống lại ác linh.

Sau khi Đỗ Duy thu dọn hành lý, bèn ngồi trên ghế sô pha, đăm chiêu nhìn cảnh tượng trong nhà.

Đồng hồ cổ, Annabellele, Cái Bóng, và quả bóng bay màu đỏ gắn trên gác mái - Pennywise.

Bây giờ có 4 ác linh trong nhà.

Mà trên người hắn mang theo một ác linh đeo mặt nạ, cộng với ác linh ẩn trong 2 lá bài Joker.

Thậm chí trong cơ thể hắn vẫn còn có ác linh Đỗ Duy, nguy hiểm nhất.

Nếu cộng thêm lời nguyền đang trong thời kỳ ủ bệnh, cả đầu nguồn của The Nun nữa.

“8 thứ đáng sợ, nhà mình càng lúc càng loạn, hoàn toàn không phù hợp với ý định ban đầu của mình.”

Đỗ Duy thở dài xoa trán, có chút đau đầu.

Ban đầu hắn chỉ muốn thoát khỏi sự đe dọa của các ác linh, nhưng thật không ngờ khi sự việc được giải quyết, các ác linh trong nhà càng lúc càng tăng.

Đây là con đường vô cùng nguy hiểm một đi không trở lại.

Nhưng bây giờ Đỗ Duy không thể dừng lại.

“Hy vọng giáo hội có thể nhanh chóng tìm ra ác linh liên quan đến chiếc gương. Ít nhất nó có thể giải quyết được rắc rối của ác linh Đỗ Duy, để tôi thở phào một chút.”

Câu này xuất phát từ trái tim.

Đỗ Duy không thể cứ ở mãi trong tình trạng đi trên dây như vậy, nó sẽ hoàn toàn bóp chết hắn.

Giống như một sợi dây căng, nếu không được thả lỏng, liên tục tạo áp lực, sớm muộn sẽ bị đứt dây.

Khi đó, Đỗ Duy cảm thấy mình sẽ hoàn toàn sụp đổ, cho dù cán cân có được tiếp tục cân bằng cũng vô dụng.

“Mình vẫn phải giải quyết vấn đề ác linh hoá của bản thân, nhưng chuyện này phải sau khi rời Yard. Lúc đó, mình có thể tiết lộ thân phận Hunter của mình cho giáo hội, nhưng phải làm sao cho hợp lý...”

Đỗ Duy nói xong, nhìn đồng hồ cổ và Annabelle với ánh mắt có chút kỳ quái.

Bây giờ hắn đang nghĩ về điều gì đó.

Liệu có cần đem theo ác linh trong nhà? Hãy sử dụng nó như một lá bài tẩy vào thời điểm quan trọng.

Vì sự tồn tại chưa được biết đến mang tên Mary Shaw ở Thành phố Yard, hơn mười người đã bị giết, con số này nhiều hơn so với bị Cái Bóng giết.

Cũng có nghĩa là, mức độ nguy hiểm của nó sẽ không quá thấp.

Nếu một trong những ác linh trong nhà được đưa ra ngoài, nó sẽ giúp ích cho tình hình lúc đó.

Annabelle chắc chắn không thích hợp, bởi vì một khi nó rời khỏi tủ đóng khung, nó sẽ ngay lập tức tấn công mình.

Dù sao, nó đã thua 2 lần.

“Thật sự là rất đau đầu...”

Đỗ Duy đưa mắt nhìn chiếc đồng hồ cổ.

Những chiếc kim đồng hồ xếp chồng lên nhau xoay đều đặn, không có dị thường nào cả.

Hắn không quan tâm, tự lẩm bẩm: “Theo suy luận trước đây của tao, mục tiêu của mày là tao, bởi vì tao là người mang lời nguyền, còn mày đang giam cầm lời nguyền, vì vậy mày đang giam cầm tao.”

“Nhưng hình như mày không muốn tao chết, cho nên tao sẽ đưa mày ra ngoài, một khi tao gặp nguy hiểm, mày sẽ giúp tao chứ?”

Ý tưởng rất táo bạo.

Nhưng có vẻ khả thi...

Nhưng sau khi Đỗ Duy suy nghĩ kỹ càng, bèn từ bỏ ý định này.

Vì đồng hồ cổ quá thần bí, lại còn khó kiểm soát, nên một khi đã dùng nó như một lá bài tẩy, chỉ cần có trục trặc, nhất định sẽ khiến mình trở tay không kịp, lúc đó lại càng thêm rắc rối.

“Hay mang Pennywise theo, nó không có nguy hiểm gì với mình, có lẽ nó có thể được sử dụng làm lá chắn vào những thời điểm quan trọng.”

Giọng điệu của Đỗ Duy trở nên cứng rắn hơn, dù Pennywise hiện tại quá yếu để có quẩy tưng bừng, nhưng chỉ cần có thể kiểm soát bản thân, có thể dùng nó để làm việc gì đó.

Chỉ cần ám thị tâm lý cho bản thân, sức mạnh của nó sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, từ đó tạo ra sự tồn tại của nhiều ác linh giả mạo.

Hơn nữa nó đã bị trói buộc với mình, nếu ác linh khác muốn giết mình, thì nó sẽ tấn công chúng, đó là cái gọi là cân bằng.

“Còn có Cái Bóng... nhưng chỉ cần mang theo hình của nó, mình có thể kéo nó tới bất cứ lúc nào.”

Đỗ Duy cảm thấy tự tin hơn. Hắn kiểm tra ba lô của mình, và đảm bảo rằng mọi thứ vẫn chưa bị rơi ra. Sau đó, hắn quay trở lại phòng ngủ, chuẩn bị thực hiện cuộc gọi cho Alexis, rồi bắt đầu nghỉ ngơi.

“Mình đã nghĩ ra tất cả những gì có thể nghĩ. Hy vọng sự kiện ác linh này có thể dễ dàng giải quyết...”

……

Và lần này, trong công viên giải trí ở Quận Manhattan, New York.

Trời tối đen như mực, mưa như trút nước. Bầu không khí ức chế, chết chóc.

Trong bóng tối dường như có thứ gì đó phát ra tiếng sột soạt, giống như có người thì thầm, dường như có thứ gì đó đang cọ vào mặt đất.

Quỷ dị và đáng sợ không nói nên lời.

Ngay sau đó, trong khu vực Ngôi nhà kinh dị ở phía đông công viên giải trí, một tiếng lách cách đột nhiên vang lên...

Khi cơn mưa xối xả rơi xuống xung quanh Ngôi nhà kinh dị, nó như bị cuốn vào một vòng xoáy vô hình, xoắn lại và hội tụ thành một dòng nước lơ lửng trên không trung.

Thời gian dần trôi, vào giữa đêm, khi dòng nước ngày càng dày đặc, một bức màn nước trong suốt dần hình thành, bao phủ toàn bộ Ngôi nhà kinh dị.

Qua bức màn nước, cảnh tượng bên trong lại trở nên mơ hồ.

Ban đầu có thể nhìn thấy đường viền của Ngôi nhà kinh dị, nhưng sau một thời gian ngắn, những đường viền đó dần trở nên mờ đi, giống như có một loại lực lượng quái dị nào đó đang tùy ý khuấy động.

Khi đạt đến điểm giới hạn.

Xột xoạt.......

Toàn bộ bức màn nước sụp đổ bởi vì một lực lượng nào đó biến mất, nó nặng nề rơi xuống, cọ rửa sạch sẽ mặt đất.

Một cái hố khổng lồ đã được hình thành, ngay tại vị trí cũ của Ngôi nhà kinh dị.

Như Đỗ Duy đã nói, nó di chuyển...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.