Trường Sinh Giới

Chương 199: Chương 199: Thắng Thua






Tiểu thú phát điên, hậu quả không thể tưởng tượng được!

Chỉ trong nhát mắt đã ‘tiễn đưa’ Bạch Hổ về hoàng tuyền. Kim Tử chính là hậu duệ của Thiên Thần cũng bị đánh bay năm đạo chân hồn. Mặc dù nó có chín mạng cũng không đủ cho tiểu thú tàn sát.

Tiểu thú lúc này rất có phong cách ‘gặp thần sát thần, gặp phật tru phật’. Tứ đại thánh thú căn bản không phảng kháng chút nào cả. Tất cả chúng nó không phải là đối thủ.

Xoát!

Thất thải thần quang một lần nữa đánh đến, đệ lục chân hồn của Kim Tử bị tiểu thú mạnh mẽ đánh bay khỏi thân thể. Lại hỏng thêm một bất tử thân nữa rồi. Tính cách của Kim Tử rất táo bạo, trước kia nó không phục Kha Kha lắm nhưng bây giờ nó lại bị Kha Kha đuổi chạy như vậy nên nó đã hiểu rõ sự chênh lệch của hai bên không nhỏ. Tiểu thú muốn giết nó thật sự là một chuyện không khó chút nào.

Tốc độ của Kha Kha rất nhanh. Hóa thành một đạo bạch quang sau khi ‘sưu sưu’ vài tiếng đã đuổi kịp Kim Tử rồi. Mắt thấy thất thải hà quang sắp được nó xuất ra tiếp.

Lúc này thì khổng tước vương trên bầu trời khó có thể bảo trì sự im lặng được nữa rồi. Nó cùng Kim Tử từ nhỏ lớn lên đến giờ nên không thể nhìn đồng bọn bị giết như vậy. Ngũ thải vũ dực phóng ra màu sắc rưc rỡ mang theo thân thể năm màu ( Ngũ thải chi khu) bay xuống. Ngũ thần quang kèm theo kiếm khí hỗn độn chém thẳng xuống tiểu thú.

Kha Kha bây giờ rất phẫn nộ. Ai dám ngăn cản nó liền giết kẻ đó. Cho dù người đến là một thiên thần thì thất thải thần quang không bỏ qua.

Xoát xoát.

Quang mạc sặc sở phóng lên cao đánh tan tác ngũ thải thần quang của khổng tước vương được xưng là có thể đánh bay vạn vật. Lại có thể chặn lại kiếm khí được phát ra từ căn hỗn độn thần vũ kia.

“Y nha…” Tiểu thú tức giận kêu to. Tiếp theo thân thể nó chợt lóe lên liền xuất hiện trên lưng khổng tước vương ở không trung. Sau đó nó hung hăng đánh xuống hai đạo thần quang.

Bịch!

Ngũ thải khổng tước vương chống đỡ không nỗi liền rơi thẳng xuống mặt đất. Kha Kha không chút nào lưu tình huy động tiểu thú trảo liên tục. Dùng thất thải hà quang hung hăng đánh lên thân thể khổng tước vương.

Sức sống của hậu duệ thiên thần mặc dù mạnh mẽ vô cùng nhưng khó có thể ngăn cản công kích liên tục của Kha Kha. Thất thải thần quang nối tiếp nhau rơi xuống thân thể khổng tước vương.

Thải vũ bay tán loạn. Không tước vương chật vật vô cùng nhưng không bị đánh chết tại chỗ. Hỗn độn thần vũ trong thời khắc mấu chốt đã phóng ra thanh khí đem thân thể nó bao phủ vào trong.

Năm xưa, ‘vị kia’ tồn tại thì ngũ thải thần quang vừa xuất ra thì không gì không xoát, không gì không phá. Tung hoành khắp thiên địa rất khó gặp được đối thủ, sau đó lại tế luyện ngũ thần vũ cho bản thân. Ngũ thần vũ trở thành pháp vật cực mạnh. Một khi ngũ vũ tề tụ lại lại thì đó chính là một kiện thánh khí kinh khủng nhất. ( Ngũ vũ gồm: Thanh Vũ, Hoàng Vũ, Xích Vũ, Hắc Vũ, Bạch Vũ )

Mặc dù hôm nay chỉ có một căn hỗn độn thần vũ nhưng cũng đủ để bảo toàn tánh mạng của khổng tước vương. Mặc dù khổng tước vương không thể phát ra hỗn độn thần vũ có thể đánh nát cự sơn, đánh tan uy lực của thần phật nhưng nó có thể dùng thần vũ để bảo toàn tính mạng của mình.

Tiểu thú thấy không giết được khổng tước vương khiến nó càng thêm giận dữ. Lực lượng của nó như vô cùng vô tận, thất thải hà quang nối tiếp nhau đánh lên khổng tước linh.

Khổng tước vương vốn rất xinh đẹp, rất huyễn lệ nhưng bộ dáng bây giờ có thể nói là chật vật đến cực điểm. Rất nhiều địa phương trên thân thể bị trụi lủi, loạn vũ bay tán loạn khiến cho khắp tòa đấu thú cung một mảnh yên tĩnh.

Hoàng Kim Sư Tử Vương lặng lẽ ngồi trên không trung, từ trong con mắt bắn ra thần quang lạnh như băng nhưng nó không nhúc nhích chút nào. Chỉ là xung quanh con mắt thứ ba dựng thẳng lên hỏa diễm bừng cháy. Nó muốn mở ra công kích tiểu thú.

Tiểu thú như có linh giác rất nhạy bén. Chỉ trong phút chốc nó đã quay đầu lại nhìn. Lập tức nó thấy được trạng thái lúc này của hoàng kim sư tử vương liền bỏ qua không tiếp tục công kích khổng tước vương nữa mà ‘sưu’ một tiếng biến mất tại chỗ. Sau đó xuất hiện trong không trung bay thẳng đến hoàng kim sư tử vương.

Hoàng kim sư tử vương rất bình tĩnh. Nó sắp mở được con mắt thứ ba ấy rồi. Không thèm ngó ngàng đến công kích của tiểu thú mà tiếp tục kiệt lực tích súc lực lượng. Nó tin tưởng vào sự cường đại của thân thể mình có thể năng cản mấy lần tiểu thú công kích.

Trong nháy mắt Kha Kha đã bay lại. Một phiến lớn quang mạc được phủ xuống. Hai mươi mốt tầng thần quang đều rơi lên trên thân thể hoàng kim sư tử vương.

Hoàng kim sư tử vương tuy đánh giá rất cao thân thể của chính mình nhưng kết quả là máu tươi bắn ra xung quanh. Thân thể của hoàng kim sư tử vương xuất hiện hai mươi mốt vết thương đáng sợ, tất cả đều do thất thải thần quang mạnh mẽ đánh vỡ. Bên trong máu đỏ tươi ấy có trộn lẫn một chút kim quang, thậm chí có chút máu màu như hoàng kim.

Nhưng rõ ràng có thể thấy được sự cường đại của thân thể chính nó. So với bạch hổ mạnh hơn rất nhiều.

Hoàng kim sư tử vương lúc này đang cố gắng mở ra con mắt thứ ba kia bị Kha Kha ngăn cản một lần nữa. Nó không cam lòng phát ra tiếng hống kinh thiên động địa. nó chỉ kém một bước nhỏ nữa mà thôi.

Dù sao cũng là một thiên địa dị chủng, sau khi tiếng rít gào giận dữ của hoàng kim sư tử vương trôi qua thì kim quang quanh thân phát ra rực rỡ. Máu tươi trộn lẫn ít tơ vàng ngưng chảy xuống. Toàn bộ vết thương đều được khép lại, thân thể vàng rực chói mắt.

Kha Kha thở hồng hộc, tiểu trảo vung lên trực tiếp giam cầm hoàng kim sư tử vương lại rồi sau đó hung hăng đập xuống khổng tước vương bán hôn mê dưới mặt đất.

Một tiếng nổ vang lên khắp tòa đấu thú cung kèm theo âm thanh giận dữ của hai thánh thú. Khổng tước vương và hoàng kim sư tử vương đều thụ thương thêm.

Tiểu thú hạ xuống mặt đất, đôi mắt cho chớp động hai cái như đang suy nghĩ điều gì đó.

Xoát xoát!!

Thất thải hà quang được xuất ra phân biệt đem hoàng kim sư tử vương cùng với khổng tước vương giam cầm lại. Sau đó điều khiến hai luồng quang mang cho chút nó va chạm lẫn nhau.

Phanh!

Phanh!

Âm thanh chấn thiên vang vọng không dứt. Hai thánh thú đều bị đánh cho đầu óc choáng váng.

Tiểu thú nhìn hỗn độn thanh vũ của khổng tước vương lại nhìn con mắt thứ ba dựng thẳng lên của hoàng kim sư tử vương sau đó khẽ tính kế trong lòng. Con mắt thứ ba đó cùng với thanh vũ đều là những thứ mà nó cảm thấy ‘khó chơi’ nên nó quyết định làm cho hai thánh thú va chạm với nhau.

Quang mang chợt lóe lên, Kha Kha đem chúng nó giam cầm lại rồi sau đó điều khiển khổng tước vương triển khai tước bình nhắm vào cái đầu thứ ba của hoàng kim sư tử vương. Chính xác mà nói là cho hỗn độn thanh vũ đâm vào con mắt thứ ba kia.

Lạp lạp.

Âm thanh vỡ nát vang lên không ngừng. Tiếp theo đó là một cỗ ba động khiến mọi người sợ hãi truyền ra ngoài.

Đôi mắt Kha Kha nhất thời rực sáng lên. Không chớp mắt nhìn hai thánh thú va chạm với nhau. Nhưng đến khi năng lượng ba động đình chỉ thì nó thất vọng rồi. Hỗn độn thanh vũ lại không thể đâm vào phía trước, con mắt thứ ba ấy không tổn hao chút nào. Giữa hai thánh thú như có một cỗ lực lượng không rõ bài xích lẫn không, chống đỡ sự va chạm hủy diệt này.

“Y nha…” Tiểu thú tức giận kêu lớn. Hai tiể thú trong dùng sức huy động hà quang khống chế hai điểm cực mạnh của song thú va chạm với nhau.

Lạp lạp.

Âm thanh vỡ nát của không gian tiếp tục truyền ra ngoài. Một lực lượng cường đại truyền ra khiến cho tâm tình mọi người quan chiến rất khó chịu. Giống như một quái vật sắp xuất thế hoặc giống như là một tòa cự sơn đè vào trái tim mọi người khiến họ có cảm giác sợ hãi không nhịn được phải run rẩy.

Hỗn Độn Thần Vũ của Khổng Tước Vương và con mắt dựng thẳng thứ ba kia của Hoàng Kim Sư Tử Vương như ẩn chứa lực lượng vô cùng vô tận. Một khi bộc phát ra tựa hồ có thể phá vỡ hết thảy mọi ngăn cản. Loại lực lượng này khiến cho mọi người chấn kinh vô cùng.

Ở giữa nhị thú có một khoảng không gian hắc ám mang theo lực lượng không rõ năng cản hết thảy. Lực lượng chúng nó va chạm với nhau đều biến mất bên trong đó.

Không giác hắc ám đột nhiên xuất hiện kia đến nhanh mà đi cũng nhanh.

Tuyết trắng tiểu thú không hiểu được chuyện gì đang xảy ra nhưng mà thấy được hỗn độn thần vũ chưa bị hủy và con mắt thứ ba kia của Hoàng Kim Sư Tử Vương vẫn bình yên vô sợ, vẫn có thần diễm lượn lờ quanh đó.

Thẳng đến lúc này thì mọi người quan chiến trước màn hình thủy tinh mới thở ra một hơi. Cảm giác vừa rồi rất áp lực.

Tức giận!!!

Tâm tư của tiểu thú rất đơn giản. Có thể nói là tính tình trẻ con, nó muốn vì tiểu quật long mà báo thù nhưng mà đối thủ nó có thể đánh bại nhưng khó có thể tiêu diệt được.

Không tiếp tục cho nhị thú va chạm với nhau nữa mà dùng thất thải thần quang giam cầm chúng nó sau đó lại đánh xuống khắp nơi trên mặt đất. Hà quan như đao nhận không ngừng quét qua. Khổng Tước Vương còn tốt một chút, có được Hỗn Độn Thanh Vũ bảo hộ nên miễn cưỡng có thể bảo vệ thân thể không đến tình trạng băng toái.

Nhưng Hoàng Kim Sư Tử Vương lại không giống vậy, nó mặc dù có được sức khôi phục kinh người nhưng vô luận thế nào đi nữa cũng không nhanh bằng Kha Kha. Liên tiếp mười mấy tầng hà quang rơi xuống giống như là mười mấy thanh thiên kiếm bổ xuống khiến cho cả người nó máu tươi đầm đìa. Mặc dù chỉ trong phút chốc khi hoàng kim thần quang chớp động thì vết thương đã khép lại nhưng lại không nhanh bằng hà quang của tiểu thú không ngừng rơi xuống.

Chỉ là tiểu thú có chút ‘sợ máu’. Nó chưa bao giờ sát sanh qua nên không thích ứng với tình cảnh tàn nhẫn này. Nhìn thấy tiên huyết của Hoàng Kim Sư Tử Vương chảy trên đấu thú thai nên nó có chút không đành lòng.

Bất quá nó cũng là một tiểu thú phi phàm, biết rõ khi nào nên tha. Bây giờ không phải là lúc nó nhân từ. Nó hạ quyết tâm đáng xuống tầng tầng thần quang nối tiếp nhau.

Công kích như vậy thì ngay cả Hoàng Kim Sư Tử Vương cũng không chịu được, có mất lần suýt nữa nó đã bị chém ngang bụng. Lộ cả xương trắng bên trong ra nhưng chỉ trong nháy mắt đã không phục trở lại.

Sự cường đại của tiểu thú khiến mọi người ngây ngốc rồi mà thân thể mạnh mẽ của Hoàng Kim Sư Tử Vương cũng mạnh mẽ vượt qua sự tưởng tượng của bọn họ rồi. Mọi người quan chiến trước màn hình thủy tinh lớn đều rất hoảng sợ. Phải biết rằng Bạch Hổ bị tiểu thú mạnh mẽ chặt đứt thân thể mà hoàng kim sư tử vương mỗi một lần bị chém ngang bụng liền khôi phục trở lại. Năng lực dị thường như vậy nếu như không phải đụng trúng tiểu thú này thì tiểu thánh thú nào có thể đánh bại nó đây chứ ?

Thần thông trong con mắt dựng thẳng kia đã quá mức kinh người rồi lại thêm sự khôi phục đáng sợ này nữa quả nhiên là một biến thái nghịch thiên mà.

Nhưng mà mọi người biết rằng cứ tiếp tục như vậy thì Hoàng Kim Sư Tử Vương phải chết không nghi ngờ gì. Nó có thể ngăn cản tiểu thú được bảy tám lần nhưng không thể ngăn cản được mười lăm mười sáu lần được. Sụ khôi phục rõ ràng đang suy yếu đi rất nhiều.

Ngũ thải vũ dực của Khổng Tước Vương lúc này đã bị thất linh bát lac cả rồi. Hết sức thê thảm khiến cho Kim Tử đang quan chiến ở phía xa không thể tiếp tục nhịn được nữa. Chỉ trong phút chốc nó đã vọt lại. Biết rõ rằng không địch lại Kha Kha nhưng không có nghĩa nó không quay lại. Nó cùng với Khổng Tước Vương lớn lên cùng một chỗ nên có cảm tình rất sâu.

Xoát!

Thất thải thần quang chợt lóe lên đã đem Kim Tử đang chạy đến giam cầm. Kha Kha đem Kim Tử ném vào bên cạnh Khổng Tước Vương đồng thời dùng thần quang tiếp tục công kích tam thú.

Kim Tử đã bị đánh mất sáu đạo chân hồn. Cửu mệnh bất tử thân bây giờ chỉ còn tam mệnh mà thôi nên sao có thể ngăn cản được.

Ngũ thải khổng tước vương ra sức vùng vẫy tập hợp lại lực lương, lợi dụng trong sát na tiểu thú đối phó Hoàng Kim Sư Tử Vương liền lấy thanh khí nhè nhẹ từ Hỗn Độn Thần Vũ dung nạp Kim Tử vào trong. Lấy thanh vũ bảo hộ hai chúng nó.

Nhưng như vậy rất khó để bảo vệ chu toàn. Dù sao thì khổng tước vương cũng không phải là đang chính thức thúc dục hỗn độn thần vũ mà là chỉ dựa vào khả năng tự động bảo hộ chủ mà thôi cho nên chỉ trong chốc lát lại có thêm một chân hồn của Kim Tử bị đánh ra sau đó chấn nát trên không trung. Mà khổng tước vương bị đánh chỉ còn nữa mạng thôi.

Thất thải hà quang chớp động lần nữa. Mười mấy tầng quang mạc được Kha Kha đánh xuống. Lại thêm một chân hồn của Kim Tử bị đánh bay ra ngoài thân thể. Hiện tại nó chỉ còn lại một mạng cuối cùng mà thôi. Cùng với các thánh thú kia không khác bao nhiêu. Nếu tiếp tục bị đánh chết một lần nữa cũng không còn mạng.

Mà khổng tước vương lại thê thảm vô cùng, lực lượng của hỗn độn thần vũ bị phân chia ra một bộ phận nên nó không cách nào bảo hộ chính mình được nữa. Suýt chút nữa nó đã tán mệnh rồi. Nếu như không phải có được huyết mạch của thiên thần nên có được sức sống cường thịnh vô cùng thì nó sớm đã mất mạng.

Kim Tử ra sức giãy giụa muốn thoát khỏi phạm vi bao phủ của Hỗn Độn Thần Vũ, không muốn khổng tước vương bảo hộ nó nữa. Nhưng mà nó đã bị Kha Kha định trụ rồi nên không thể nào làm được như ý muốn cảm. Còn khổng tước vương lại không có ý định buông tha cho nó nên cứ tiếp tục như vậy thì hai thánh thú rất khó có thể bảo toàn vận mệnh.

Bất quá tâm tư của tiểu thú đã biến hóa. Nhìn thấy ý tứ của hai thánh thú kia nên nó không cách ra tiếp tục ra tay được nữa. Không thể không nói tiểu thú rất thiện lương, lại có thể trong hoàn cảnh này thương xót chúng nó.

Tâm tư như vậy đã mang lại cho hai thánh thú một cơ hội tiếp tục sống sót. Từ xa có hai đạo nhân ảnh bay rất nhanh đến đây. Như không phi hành mà đến, nhanh như thiểm điện.

“Hạ thủ lưu tình!”

“Chúng ta nhận thua!”

Từ lúc tiểu thú nỗi điên đến giờ thì chỉ trong chốc lát mà thôi. Bạch Hổ chết đã gây một chấn động rất lớn với mọi người. Hai người này e sợ khổng tước vương và Kim Tử cũng bị giết nên trong thời khắc mấu chốt đã không để ý đến quy định của đấi thú đại tái mà tiến vào đấu thú thai muốn ngăn cản thảm kịch tiếp theo đó.

Lúc này lửa giận của tiểu thú đã giảm đi phần lớn rồi. Một là do nó cảm ứng được sinh cơ của Tiểu Quật Long ở cách đó không xa đang chậm rãi khôi phục lại. Hai là vì tình cảm của khổng tước vương và Kim Tử.

Bản tính thiện lương nên nó không đành lòng tiếp tục ra tay nữa.

Cho nên khi hai lão nhân phạm quy tắc xuất hiện thì tiểu thú theo bản năng dừng tay lại.

Rồi sau đó lại có thêm sáu lão giả xuất hiện, sáu người này chính là hộ pháp của đấu thú đại tái.

Thấy tiểu thú dừng tay lại nên không có phát sinh thảm kịch nữa nên khiến cho hai lão nhân có chút kích động. Dù sao cũng đã có thể cứu được mạng sống của hai tiểu thánh thú này rồi.

Kha Kha mang theo Hoàng Kim Sư Tử Vương cùng nữa đoạn thân thể của Bạch Hổ ‘sưu’ một tiếng rời khỏi nơi đó bay về hướng Tiểu Quật Long.

Nhưng trong lúc này liền có một tiếng gầm vang lên khắp đấu thú cung: “Buông bạch hổ ra!” Ngay sau đó một lão bà phá không bay đến.

Oanh

Một lôi quang nhắm vào Kha Kha bổ xuống.

Mọi người xôn xao vô cùng. Vi phạm quy định đấu thú cung thiến vào đã rồi lại có thể nhắm vào đấu thú tham chiến mà ra tay nữa khiến cho mọi người căm giận vô cùng. Nhất thời khiến cho Huyền Hoàng Đấu Thú Cung ồn ào vô cùng.

Kha Kha nhanh như điện mang theo Hoàng Kim Sư Tử và thân thể Bạch Hổ ‘sưu’ một tiếng tránh khỏi công kích rồi sau đó tức giận vô cùng nhìn lên không trung.

“Nghiệt chướng….Buông ra thi thể của Bạch Hổ. Nếu không thì chịu chết đi!” Lão bà kia giận giữ vô cùng, hận không thể giết tiểu thú tại chổ.

“Hộ pháp giả nhanh đi giết lão yêu bà kia đi!”

“Nhanh chém chết lão yêu bà kia đi!”

Mọi người đều tức giận vô cùng.

Kha Kha không sợ mềm cũng không sợ cứng. Phẫn nộ vô cùng nhìn lão bà kia. Sau khi tránh né công kích một lần nữa liền giống như xuyên việt không gian xuất hiện trước người Tiểu Quật Long.

Xoát

Thân thể của Bạch Hổ bị thất thải thần quang tảo qua liền băng toái tại chổ. Một cỗ sinh mệnh tinh khí bộc phát ra bị Kha Kha mạnh mẽ đánh vào trong thân thể Tiểu Quật Long.

“Nghiệt chướng…Ghê tởm!” Lão bà hung ác tiếp tục ra tay.

“Y nha…” Tiểu thú lại nỗi điên rồi. Đẩy Hoàng Kim Sư Tử Vương ra phía xa rồi sau đó hóa thành một đạo bạch quang phóng lên cao nhắm vào lão bà kia. Thất thải hà quang chỉ trong sát na đã được nó xuất ra.

Phanh

Lão bà ngự không bay đến bị nó đánh một cái ngã bay ra ngoài.

“Y nha…”

Tiểu thú kêu lên một cách phẫn nộ. Lại một lần nữa phát ra thất thải thần quang đánh cho lão bà té ngã trên không trung khiến cho quần áo trên người lão bà bị rách một mảng lớn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.