Trường Sinh Giới

Chương 411: Chương 411: Sởn gai ốc




Thử hỏi, di hài ở chỗ sâu trong lòng đất khi còn sống là tồn tại viễn siêu Quân Vương sẽ có uy thế như thế nào? Xương cột sống bị tế luyện thành Cốt Tỉnh cho hai giới thông nhau, đầu lâu thì hóa thành chiếc thuyền đen nhánh như quả núi cao trôi giạt ở trên đại dương vàng đục khủng bố , có thể nói là kinh động thế gian.

Thiên sứ chiến tướng Kỳ Đức tiến vào trong không trung đại dương vàng đục, lập tức cảm giác được một cỗ khí tức có tính hủy diệt. Chiếc đầu lâu khổng lồ toàn thân đen nhánh ở phía trước kia tỏa ra sát khí ngút trời đang chậm rãi trôi giạt trên mặt biển , nó có lực uy hiếp khó có thể tưởng tượng.

Xoẹt xoẹt xoẹt

Bóng người liên tục chớp động, Ngũ Thải Thiên Sứ Vương cùng toàn bộ chiến tướng thuộc hạ của mình đã thông qua tấm gương Mặc Ngọc như cánh cửa không gian, tiến vào đến một phiến thời không khác.

"Chúng ta đã ra khỏi thế giới Tử Vong?"

"Trời ạ, chúng ta đi tới một mảnh thiên địa mới!"

"Truyền thuyết là thật sự, trong Tử Vong đại lục có thông đạo đi thông tân thế giới, nay bị chúng ta phát hiện ."

. . .

Đám Thiên Sứ chiến tướng đều hoan hô, thế giới mới lạ đích thị luôn tràn ngập hy vọng. Thế giới tràn ngập ánh sáng rực rỡ này so sánh với Tử Vong đại lục thì xinh đẹp hơn nhiều lắm.

"Đó là Cấm Kỵ Chi Hải của Trường Sinh Giới . . ."

Tiêu Thần giải thích cho cường giả Thần Tộc. Lý Mục cùng Triệu Anh thu lại vẻ mặt kinh ngạc. Mang theo hơn mười vị cường giả Thần Tộc cùng Tiêu Thần đồng thời tiến vào trong không trung đại dương vàng đục kia.

"Y nha y nha. . ." Kha Kha là hưng phấn nhất. Đối với đại dương vàng đục này thì nó đâu phải xa lạ.

Biển khơi giống như lò dung dịch sắt vàng đục, tựa hồ phi thường sền sệt cùng trầm trọng. Ngẫu nhiên lại nổi lên cuồn cuộn những cơn sóng biển mang đến cho người ta khí tức có tính hủy diệt. Tựa hồ như nó ẩn chứa lực lượng khó có thể tưởng tượng.

Hiện nay. Long Đảo đã sớm giải phong ấn rồi giáng xuống Nhân Gian Giới. Mà Cấm Kỵ Chi Hải lại từ ngày đó trở thành biển u linh. Trong khu vực ngàn dặm đại dương vàng đục không ngừng di chuyển giữa mênh mông đại dương. Từ một chỗ này đến một chỗ khác, giống như là một chiếc chiến hạm to lớn vĩnh viễn không chìm nổi.

Màu vàng đục của Cấm Kỵ Chi Hải cùng màu xanh lam của đại dương mênh mông không thể hòa trộn. Nước trong Cấm Hải cuối cùng đã ngưng kết thành một dạng chỉnh thể mà không tiêu tan.

Hiện nay. Cấm Kỵ Chi Hải đã không còn đáng sợ giống như trước đây vậy, không hủy diệt tất cả sinh linh tiến vào giữa nó. Mọi người mặc dù cảm giác được khí tức tính hủy diệt chất chứa trong đại dương vàng đục. Nhưng cũng không phải gánh chịu bất cứ công kích gì.

"Vị Quân Vương đang ngủ say kia chẳng lẽ ở trong chiếc đầu lâu khổng lồ đó?" Ngũ Thải Thiên Sứ Vương lộ ra vẻ mặt vô cùng nghiêm nghị, hắn nhìn chiếc đầu lâu cực lớn kia mà trong lòng bốn bề sóng dậy.

Tồn tại vượt qua Quân Vương ngay cả khi đã bỏ mạng thì e rằng trong đầu lâu của hắn cũng ẩn tinh khí chứa khó có thể tưởng tượng. Mà một vị Quân Vương khác nếu phát hiện ra cốt thể của hắn, hẳn là từ sự khủng bố trong đầu lâu đang ngủ say sẽ có thu hoạch khó có thể tưởng tượng.

Lý Mục lão nhân vốn thấy nhiều biết rộng, với thần sắc nặng nề chưa từng có giống như hôm nay nhìn mãi chiếc đầu lâu đen nhánh như quả núi cao mà nói: "Nếu là tồn tại cao hơn Quân Vương , chỉ sợ hơn xa những điều đơn giản mà chúng ta có thể tưởng tượng như vậy."

Thần Tộc lão nhân Triệu Anh gật đầu, đạo: "Chúng ta nghĩ ai vào trước là chủ, cứ cho là một vị Quân Vương nào đó từng phát hiện ra khối xương cốt này, rồi bị ngủ say trong chiếc đầu lâu khổng lồ kia. Nhưng mà ai dám cam đoan trong chiếc đầu lâu cực lớn đó không phải là thần hồn của vị vô thượng tồn tại vượt qua Quân Vương năm đó đang ngủ say đây?"

Tất cả mọi người ngạc nhiên, suy luận phi thường có khả năng thành lập, trong lòng mỗi người đều bồn chồn.

Vị chiến tướng vốn đã tạo uy tín cao nhất trong mười ba thiên sứ của Thiên Sứ Vương thấy hắn trầm tư liền đưa mắt, một người thiên sứ chiến tướng trong đó bước ra nói: "Vương thượng, thuộc hạ xin đi dò thám."

Ngũ Thải Thiên Sứ Vương lặng lẽ gật đầu.

Dưới cái nhìn của mọi người, tên thiên sứ chiến tướng kia bay về hướng thuyền Quân Vương, rồi tịnh không có chút nào chuyện ngoài ý muốn đã bình an đáp xuống trên thuyền.

Đối với điều này, trong lòng Tiêu Thần đã biết.

Mọi người căng thẳng nhìn chăm chú vào tất cả mọi thứ, thiên sứ chiến tướng cẩn thận và dè dặt đi về hướng khoang thuyền, đương nhiên từ khoang thuyền tự nhiên là muốn đi vào trong đầu lâu khổng lồ kia.

Thiên sứ chiến tướng mặc dù trung thành và tận tâm, nhưng vẫn cực độ căng thẳng cùng sợ hãi. Đến khi sắp phải đi vào bên trong đầu lâu to như quả núi cao thì cốt thể trắng như tuyết của hắn thậm chí run rẩy một phen.

Mọi người thấy được hắn từ từ hạ xuống. Nhưng vào lúc này, tất cả mọi người thấy hắn bỗng biến mất trong khoảnh khắc, một cái xương cánh tay trắng hếu khua loạn ra bên ngoài, giãy dụa, nhưng chỉ vẻn vẹn trong nháy mắt liền hoàn toàn chìm xuống.

Giống như là khi câu cá, lúc con cá lớn ăn mồi thì dây câu giật mạnh rồi chìm nghỉm.

Không hề có dấu hiệu, thiên sứ chiến tướng cũng không hề phát ra một chút dao động tinh thần nào. Vẻn vẹn chỉ sợ hãi vung xương cánh tay một cái rồi liền hoàn toàn biến mất.

Tất cả mọi người trong lòng đều lạnh buốt, mỗi một người đều cảm giác thấy lạnh cả người. Một vị thiên sứ chiến tướng cường đại chỉ cách cảnh giới Ngư Dược có một bước chân mà cứ như vậy bị nuốt sống không một tiếng động.

Chiếc đầu lâu đen nhánh to như quả núi cao chậm rãi trôi dạt trong đại dương màu vàng đục.Nó mang cho người ta cảm giác bị đè nén nặng nề.

Trong lòng Tiêu Thần ít nhiều đã biết. Hồi đó Xi Vưu, Lão Tử, Phật Đà đều đã từng đi trên chiếc thuyền Quân Vương này, nhưng không ai tiến vào bên trong đi tìm tòi nghiên cứu, rất hiển nhiên bọn họ cũng có hiểu biết nhất định đối với chiếc thuyền này, không muốn dễ dàng trêu chọc lực lượng thần bí bên trong.

Chỉ sợ với những người trước mắt này, nếu muốn muốn đi vào bên trong thuyền Quân Vương thì tất nhiên phải nỗ lực trả giá nặng nề, mất nhiều hơn được.

Ngũ Thải Thiên Sứ Vương lại vẫy tay lần nữa. Lại có hai tên thiên sứ chiến tướng bay lên thuyền Quân Vương, trước sau đi về hướng bên trong đầu lâu.

"A. . ."

Vị thiên sứ chiến tướng thứ nhất không một tiếng động hạ xuống đi vào. Thiên sứ chiến tướng theo sát tại phía sau hắn thì phát ra một tiếng thét kinh hãi, sau đó gấp rút truy đuổi mà rơi xuống bên trong đầu lâu. Tựa hồ hắn giãy dụa kịch liệt, trong khoảnh khắc biến mất thì xương cánh tay vung lên mãnh liệt.

Đối với điều này, tất cả mọi người trầm lặng .

Chỉ có Tiểu Thú Kha Kha trợn tròn một đôi mắt to, cẩn thận và dè dặt nhìn chăm chú thuyền Quân Vương.

Tiêu Thần bỗng nhiên nhớ ra, chỉ sợ Tiểu quỷ ít nhiều hiểu rõ một chút.

Ngày đó, khi hắn mang theo Kha Kha cùng Tiểu Quật Long rời khỏi Long Đảo thì đã cưỡi thuyền Quân Vương này. Lúc đó Kha Kha, so sánh hiện tại còn nghịch ngợm hơn nhiều , đã chạy loạn nghịch loạn trên thuyền Quân Vương. Đã từng có một lần vào đêm khuya, nó thử nghiệm chui vào bên trong cốt thuyền để tìm kiếm, kết quả bị hăm dọa sợ mất mật, từ đó cũng không dám tùy tiện quấy rối ở trên thuyền nữa.

Thấy Tiêu Thần nhìn sang, Tiểu Thú tựa hồ cũng nhớ lại quẫn cảnh năm đó chính mình gặp khi làm loạn. Nó thở hổn hển quơ quơ cái móng vuốt nho nhỏ về hướng thuyền Quân Vương.

"Năm đó ngươi rốt cuộc nhìn thấy gì?" Tiêu Thần bí mật truyền âm hỏi.

"Y nha, không thấy được cái gì, bởi vì. . . Ta chưa tiến vào." Tiểu Thú lộ ra vẻ ngượng nghịu hiếm có rồi đáp: "Bên trong có thứ nội tạng không sạch sẽ gì đó làm ta sợ. . ."

Đây là một lần kinh sợ hiếm có của Tiểu Thú làm gì ở đâu cũng thuận lợi đã phải trải qua.

"Y nha y nha. . ."

Thấy Tiêu Thần đang cười vui vẻ nhìn nó, Tiểu Thú thở hổn hển quơ quơ nắm tay nhỏ, rồi sau đó không ngờ bay về hướng thuyền Quân Vương. Lập tức dọa Tiêu Thần một cú sốc, sợ tiểu tử kia làm xằng bậy.

Xoẹt

Khi tới gần thuyền Quân Vương thì Kha Kha mở ra thiên địa của mình ra. Tiểu tử kia dựa vào cái này nên thật ra cũng không sợ điều gì, xem ra nó cũng rất cẩn thận.

Tiêu Thần theo vào bên trong thiên địa. Tất cả cường giả Thần Tộc cũng đều bay tới, lão nhân Lý Mục cùng Triệu Anh từ trong miệng Tiêu Thần vốn đã biết được sự thần bí cùng cường đại của Thất Nhạc Viên, bởi vậy không hề do dự đi vào theo.

Ngoài dự tính, Ngũ Thải Thiên Sứ Vương không lựa chọn cách đứng xem mà cũng theo lại đây, các thiên sứ chiến tướng cùng với Hỏa Chủng sinh vật đến từ xứ sở phía Đông cuối cùng đi vào theo.

Kha Kha ôm Thất Nhạc Viên, nhằmhướng bên trong đầu lâu đen nhánh hạ xuống.

Vừa mới tiếp cận, ngay cả là đang ở bên trong Thất Nhạc Viên thì tất cả mọi người cũng cảm giác được một sự âm u ớn lạnh, trái tim mọi người đều liên tục giật thon thót.

Đây là chuyện chưa từng có, không ngờ có thứ có khả năng ảnh hưởng yếu ớt đến sự bình yên bên trong Thất Nhạc Viên, lập tức khiến cho Tiểu Thú cũng căng thẳng một hồi.

Nhưng mà trừ cái đó ra thì cũng không phát sinh điều gì, mọi người đã chìm vào đến bên trong đầu lâu khổng lồ. Thất Nhạc Viên mở rộng ra hết mức, mọi người có khả năng nhìn rõ ràng tất cả mọi thứ bên ngoài.

Bên trong đầu lâu to lớn như quả núi cao là một chốn hắc ám cùng âm u lạnh lẽo. Khí tức lành lạnh làm ngay bên trong Thất Nhạc Viên cũng đều cảm nhận được, hiển nhiên nơi này là một vùng đất đại nguy hiểm cực kỳ chẳng lành.

Tiểu Thú Kha Kha lộ ra thần sắc căng thẳng hiếm có, nó dựa vào bên người Tiêu Thần, hàng lông mi thật dài không ngừng chớp chớp, dè dặt nhìn ra tất cả bên ngoài.

Mọi người đều có thực lực phi phàm, hắc ám cũng không thể ngăn cản tầm nhìn của bọn họ. Ánh mắt tâm linh chính là thần niệm kéo dài ra nên tình huống bên trong thuyền được cảm ứng rõ ràng.

Dưới cái nhìn của Thiên Nhãn Thông quét qua, hắc ám cũng sáng như ban ngày vậy.

Nơi này phảng phất là một mảnh thiên địa của Tự Thành Thiên Địa. Cái gì cũng không có, là một cõi Hư Vô.

Rất khó tưởng tượng , ba tên thiên sứ chiến tướng đã biến mất đến tột cùng gặp phải nguy hiểm gì.

"Đi ra xem một chút." Sát Phá Lang hạ mệnh lệnh cho một Hỏa Chủng sinh vật đến từ xứ sở phía Đông . Luôn để cho Ngũ Thải Thiên Sứ Vương lấy chiến tướng thủ hạ làm vật hi sinh thì không tốt lắm.

Tên Hỏa Chủng sinh vật kia bị mệnh lệnh cũng kiên cường, những chuyện sinh tử tại thế giới Tử Giả đã chứng kiến khá nhiều. Nó cũng không e ngại quá phận, trực tiếp bước ra khỏi Thất Nhạc Viên tiến vào trong hư không.

Nhưng liền lúc này có chuyện đáng sợ xảy ra. Không một tiếng động, hắn ở trên không trung bị tan thành tro bụi, phảng phất bên ngoài có lực lượng khủng bố khó có thể chống lại.

Tất cả mọi người ngạc nhiên thất sắc.

Tiêu Thần càng là nhíu mày, một Hỏa Chủng sinh vật cường đại chỉ còn cách cảnh giới Ngư Dược chưa quá một lằn ranh, vậy mà không ngờ biến mất trong nháy mắt. Có thể nghĩ bên trong đầu lâu có lực lượng mang tính hủy diệt đáng sợ ra sao.

Vài tên thiên sứ chiến tướng vội vàng rút cốt đao cùng cốt kiếm ra, đứng ở lối ra của Thất Nhạc Viên rồi thò Thải Toản đao kiếm so với cốt thể của bọn hắn còn cứng rắn hơn đi ra ngoài để dò xét .

Vẫn là không một tiếng động, tất cả đao kiếm trong nháy mắt nát bấy, hóa thành Hư Vô.

Không ai còn dám tùy tiện thử nghiệm, bên trong đầu lâu khổng lồ có lực lượng mang tính hủy diệt vô phương tưởng tượng.

Ngũ Thải Thiên Sứ Vương thấy rõ ràng tình thế trước mắt, nhưng cũng không hề có vẻ mất nhuệ khí. Hắn nói: "Bất kể là có Quân Vương ngủ say ở đây hay là thần hồn của Tồn Tại cao hơn Quân Vương yên giấc ở chỗ này, chúng ta cũng không có bất cứ hy vọng thành công gì."

"Nhìn xem có rốt cuộc là có cái gì." Tiêu Thần không có ý lựa chọn rút đi, bởi ở trong Thất Nhạc Viên bọn họ tạm thời là an toàn.

Hư Vô tuyệt đối, bên trong đầu lâu vô cùng trống trải, phảng phất như nó nối thông với một thế giới khác, hoàn toàn Hư Vô , cái gì cũng không có.

"Đó là. . ."

Đúng lúc này, Thần Tộc lão nhân Lý Mục vẻ mặt vô cùng chăm chú nhìn về phía trước. Mọi người nghe vậy thì tất cả đều quay sang hướng đó để nhìn. Tiểu Thú Kha Kha càng ôm Thất Nhạc Viên lập tức đi tới.

Ở chính giữa bên trong đầu lâu, trong một cõi Hư Vô có một khối thi thể khô khốc lẳng lặng lơ lửng ở nơi đó. Nó như đã tồn tại hàng tỉ năm , giống như đã tồn tại từ chốn xa xưa, đã cùng hợp nhất không gian Hư Vô . Nếu không để tâm xem xét đều khó có thể cảm ứng được.

Ở trong tuyệt đối Hư Vô lại xuất hiện một khối thi thể khô khốc như vậy làm cho người ta có cảm giác sởn gai ốc.

Phiến không gian này có lực lượng cực kỳ đáng sợ, mà thi thể bình yên vô sự!

"Y nha. . ."

Kha Kha không sợ trời không sợ đất, vẻ căng thẳng vừa rồi đã biến mất tiêu không ngờ lại vọt tới phụ cận rất nhanh. Nó xuất ra Thất Thải hào quang để kéo thi thể lại gần.

"Chờ một chút."

Tiêu Thần ngăn cản tiểu tử kia. Mọi người lợi dụng cơ hội này đã cẩn thận đánh giá thi thể.

Đây là một khối thây khô lạnh như băng, đã mất nước nghiêm trọng, da thịt khô quắt, hoàn toàn dán sát vào trên xương cốt. Nếu dùng so sánh gầy trơ cả xương và da bọc xương để hình dung thì rất thỏa đáng.

Nhưng mà cũng không giống như thây khô tầm thường có da thịt biến thành màu nâu đen, khối thây khô này có lớp da mỏng dính vàng như nghệ bao bọc lấy cốt thể. Không biết vì sao trông thấy nó liền gây cho người ta cảm giác dựng ngược tóc gáy. Hắn đích xác có mái tóc dài cũng không bị rơi khỏi da, trông hoàn toàn khô vàng giống như một túm cỏ dại mọc lung tung.

"Tà môn, chẳng lẽ mái tóc trông như cỏ dại kia của hắn so với cốt thể của chúng ta vẫn còn cứng rắn hơn sao?" Một người thiên sứ chiến tướng nghi ngờ nhìn chăm chú thây khô.

Khi tới gần thây khô thì có thiên sứ chiến tướng lại một lần nữa đưa Thải Toản cốt đao dò xét đi ra ngoài. Kết quả không hề ngoài ý muốn đã tan thành tro bụi, nhưng mà đoạn ở gần thây khô trong gang tấc lại không có bất cứ biến hóa gì.

Thấy kết quả này mọi người càng thêm ngạc nhiên, cỗ thi thể này có gì đó cổ quái, rất kì quái.

"Y nha. . ."

Tiểu Thú bất chấp tất cả, trực tiếp xuất ra Thất Thải hào quang kéo chiếc thây khô đi vào. Đám Hỏa Chủng sinh vật chung quanh lập tức lui về phía sau, bị hăm dọa sợ mất mật.

Ngay cả là Tiêu Thần cũng cả kinh, tiểu tử kia rất bốc đồng .

Trong khoảnh khắc thây khô bị kéo vào, nhiệt độ trong Thất Nhạc Viên đột nhiên giảm xuống. Khí tức âm u làm cho mỗi người đều cảm giác những trận tim đập dồn dập.

"Y nha. . ." Tiểu Thú Kha Kha phi thường bất mãn. Nó cho rằng thây khô ảnh hưởng đến sự bình yên của Thất Nhạc Viên.

Tiêu Thần, Lý Mục, Triệu Anh, Ngũ Thải Thiên Sứ Vương nhất loạt xông tới, cường giả thần tộc khác cùng Hỏa Chủng sinh vật thì ở phía sau quan sát.

Thi thể khô khốc vẫn không nhúc nhích, giống như hoá thạch điêu khắc từ băng, nhưng mà khí tức lành lạnh lại làm cho mỗi người đều rõ ràng cảm ứng được .

Chỉ có Tiêu Thần thật sự có thể hiểu rõ Thất Nhạc Viên mới biết được khối thây khô này đáng sợ cỡ nào. Cái thây khô ở bên trong thần viên này lại còn có thể phát ra khí tức bản thân làm ảnh hưởng đến thiên địa này, thật sự nghe rợn cả người. Chỉ sợ . . . tất cả sát khí ở thuyền Quân Vương đều có nguyên nhân từ nó.

Không nhìn ra tuổi của thây khô, cũng không phân biệt rõ chủng tộc của nó. Bởi vì da thịt nó khô quắt, dính sát vào nhau trên khung xương. Hắn trông cao vừa tầm, giờ phút này hai mắt nhắm nghiền, mái tóc rối bời như cỏ dại dán trên xương cốt có vẻ lạnh lẽo vô cùng.

Lúc này, một người thiên sứ chiến tướng đi lại gần, cẩn thận lấy cốt đao trong tay chém về hướng thây khô với mái tóc khô vàng rối bời. Hắn muốn thử nhìn xem có phải thật sự so với cốt thể còn cứng rắn hơn hay không

Và chuyện vô cùng đáng sợ đã xảy ra. Đến khi cốt đao bổ vào loại sợi tóc như cỏ mọc loạn trên thì từng tấc Tử Toản cốt đao hóa thành tro bụi. Hơn nữa còn trực tiếp lan tràn đến trên người tên thiên sứ chiến tướng kia, làm hắn không một tiếng động nát bấy, hóa thành Hư Vô!

Kết quả này rất khủng bố , tất cả mọi người không khỏi tự chủ rút lui, lập tức rời xa thi thể khô khốc này.

Mà ngay cả Tiểu Thú Kha Kha cũng bị hăm dọa sợ mất mật, nó căng thẳng bắt lấy một lọn tóc dài của Tiêu Thần , cứ thế trợn tròn mắt to nhìn thây khô.

Trong lòng Tiêu Thần cực kỳ khiếp sợ. Thất Nhạc Viên khiến cho Bán Tổ đều phải mất đi nét tươi cười , có thể phong ấn tất cả qui luật thần thông. Nhưng một khối tử thi không ngờ có khả năng phát ra lực lượng có tính hủy diệt ở đây, thật sự đáng sợ tới cực điểm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.