Trường Sinh Bất Tử Chi Ta Là Đế Tuấn

Chương 104: Chương 104: Tề Thánh Thượng Vẫn, Lên Đường.




Ngày hôm sau Tề thánh thượng vừa vào triều đã tuyên bố với bá quan văn võ là muốn điều thập thất hoàng tử ra khỏi hoàng thành tiến về bắc cảnh tiến hành công tác. Tin tức này vừa được truyền ra trong lòng tất cả thế gia, đại thần đều cho rằng lần này thập thất hoàng tử gặp phải trọng phạt cho dù không chết cũng đủ chịu dần dần. Các hoàng tử, hậu phi trong lòng càng là mừng như điên thầm nói:

- Cái đó dã loại!! Đây hết thảy có thể trách ai? Chỉ tại ngươi không thể nhẫn nhịn được thôi, ha ha ha!!

- Ai!! Thập thất hoàng tử thật là đủ xui xẻo!! Thánh thượng tuyên bố hình phạt đối với hắn lần này hắn thật xong đời rồi!!

- Bất quá, cái này thập thất hoàng tử không có chút quyền thế nào lại ngay cả chỗ dựa còn không có quả thật tương lai mịch mờ a!!

Trong thời gian ngắn bất luận là đại thần, thế gia, hoàng hậu hay hoàng tử trong lòng đều có nhận xét riêng nhưng không cái nào không đối với Đế Tân ôm lạnh lùng giễu cợt thái độ. Bọn họ đều cho rằng lần này Đế Tân thật xong đời rồi.

Không lâu sau khi tới buổi trưa Tần Mộ Ca nhận được tin tức vội chạy tới gặp Đế Tân nói:

- Điện hạ, điện hạ chuyện lớn không xong, không xong!! Sáng nay trong buổi triều hội thánh thượng tự mình hạ lệnh đem ngươi cách chức từ hoàng thành đi tới bắc cảnh công tác. Chuyện này phải tính như thế nào đây? Không nghĩ tới giết một phi tử lại lại nặng như vậy trừng phạt, các ngươi dù sao cũng là phụ tử a!! Điện hạ bây giờ chúng ta nên làm thế nào?

Tần Mộ Ca kinh hoảng hỏi.

Đế Tân nghe vậy thản nhiên cười nói:

- Biết rồi!! Trên triều hội còn có chuyện gì khác không ngươi nói thử xem!!

Tần Mộ Ca nghe vậy sửng sốt một chút rồi nói tiếp:

- Trên triều hội ngoài chuyện của điện hạ ra thì còn có một tin tức quan trọng khác đó là thánh thượng tuyên bố giết chết hai mươi thích khách!! Do đích thân Thiên Cực Cảnh thập trọng thiên hộ quốc trưởng lão tự mình xuất thủ chém chết giương cao thiên uy. Còn có một sự kiện nữa đó là thánh thượng tuyên bố muốn bế quan đột phá phi thăng, phi thăng ngày đó có thể cần điều động khí vận lực bảo mọi người chuẩn bị sẵn sàng!!

Tần Mộ Ca hơi lo âu nói.

Đế Tân chỉ cười gật đầu thản nhiên nói:

- Như thế rất tốt!!

Ba ngày kế tiếp hai mươi thích khách toàn bộ bị chém đầu treo ở trên tường thành của hoàng thành kế bên còn treo một một tấm vải to viết bốn chữ: DÁM PHẠM TA QUỐC, GIẾT KHÔNG THA!.

Mấy chữ này tự nhiên có thể chấn nhiếp các nước nhưng lại hoàn toàn chọc giận các Đại Thế Giới cường giả. Bọn họ lấy thần niệm quan sát từ xa thấy bốn chữ này thì đều tức giận vô cùng thề khi bản thân khôi phục lại Thiên Cực Cảnh nhất định sẽ cho Tề thánh thượng hồn phi phách tán.

Thời gian trôi qua mỗi ngày Đế Tân đều như bình thường tu luyện không để ý hết thảy. Một tháng sau từ phía hoàng cung truyền tới một tiếng thét dài chính là Đại Tề thánh thượng thanh âm.

Theo tiếng thét hắn từ trong hoàng cung bay ra quanh thân khí thế ngập trời che phủ hết thảy có một không hai thân dung khí vận đại phát thần uy thanh chấn cửu tiêu. Chúng đại thần, dân chúng thấy vậy đều ngước đầu lên nhìn thần sắc kích động.

Theo khí thế của hắn không ngừng tăng lên trên trời cao cũng tụ tập đại lượng kiếp vân thiên phạt đã chuẩn bị hình thành.

Đại Tề thánh thượng thấy vậy quát to một tiếng:

- Đại Tề thiên hạ dân chúng nâng lên tay phải cho trẫm mượn lực lượng phá tan thiên kiếp!!

Đại Tề dân chúng nghe vậy đều đưa lên tay phải cho mượn lực lượng, khí vận thần long nuốt xuống vô số lực lượng gầm lên một tiếng dung nhập vào Tề thánh thượng thân thể. Nhận được dân chúng lực khí thế của Đại Tề thánh thượng tăng cao tới cực hạn nắm quyền đánh về phía kiếp vân.

Cùng lúc này kiếp vân cũng hạ xuống kinh khủng lôi kiếp hai bên chính diện đụng nhau. Hai bên cân tài cân sức giằng co trên không trung nhưng lâu dần quyền của Tề thánh thượng lại từ từ phá tan kiếp lôi nhưng lúc này dị biến chợt sinh.

Chỉ thấy từ bốn phương tám hướng có vô số đạo sát khí bắn tới dung nhập vào cơ thể Đại Tề thánh thượng làm cho hắn khí thế từ từ mất ổn định nhanh chóng thoát ra ngoài. Thấy vậy hắn hét to một tiếng:

- Không thể nào? Trẫm tức là thiên không gì có thể cản ta đột phá!! Không có gì!!!!

Vừa gào thét trong tay hắn xuất hiện một thanh trường kiếm, kiếm này hung hoành vừa xuất hiện đã biến thành vô cùng to lớn cắm thẳng vào mây xanh. Đại Tề thánh thượng cầm kiếm này hét lớn:

- Cái gì thiên kiếp!! Đều chém hết cho ta!!

Vừa nói hắn vừa quơ múa cự kiếm hướng về thiên kiếp điên cuồng chém. Thiên kiếp gặp hắn phản công điên cuồng cũng nhanh chóng phân nhỏ tan đi. Đang lúc Đại Tề thánh thượng cảm thấy sắp thành công thì từ trên không lại truyền tới một cổ đạo vận mạnh mẽ tụ tập lại kiếp vân đang tan rã không những thế còn giống như tăng cường cho kiếp vân rất nhiều. Làm cho nó đánh ra một lôi kiếp mạnh hơn rất nhiều so với Thiên Tiên kiếp.

- Quỷ Cốc Tỏa Thiên Thuật!!

Đế Tân đang ở trong phủ quan sát tình hình thấy kiếp lôi như vậy thì trầm giọng nói. Tần Mộ Ca ở bên cạnh nghe vậy thì cả kinh hỏi:

- Điện hạ đây thật ra là chuyện gì? Không phải thánh thượng đã thành công vượt qua thiên kiếp rồi sao? Bây giờ sao lại còn có thiên kiếp nữa? Bệ hạ hắn có thể thành công không?

Hắn sắc mặt kinh hãi liên tục hỏi Đế Tân như muốn nhận được câu trả lời chính xác.

Đế Tân lúc này vừa quan sát Đại Tề thánh thượng độ kiếp vừa trầm giọng nói:

- Lần này hắn độ kiếp phi thăng vốn là có thể dễ dàng vượt qua nhưng lại gặp các đường cường giả tính kế, tập kích tự nhiên là sẽ khó khăn rất nhiều!! Nếu hắn là ở Đại Thế Giới đột phá thì chắc chắn thành công nhưng hôm nay ở giới này gặp phải các đường cường giả tập kích cơ hội sợ rằng đã là số không!!

Tần Mộ Ca ở bên cạnh nghe vậy cả kinh kêu lên:

- Theo lời của điện hạ thì chẳng phải lần này thánh thượng chắc chắn thất bại sao? Cái này không thể a!!

Đế Tân cũng không tiếp tục trả lời hắn mà chú tâm nhìn trên không độ kiếp. Chỉ thấy lúc này Đại Tề thánh thượng đã giống như điên cuồng liên tục quơ múa trong tay trường kiếm hắn tất cả lực lượng đều dồn hết vào thân kiếm điên cuồng chém về kiếp vân. Hai bên ầm ầm đụng nhau trong chớp mắt thiên địa chấn động bát phương rung lên cả không gian cũng sinh ra gấp khúc đại địa chấn động không ngừng.

Ở một cái chớp mắt này tất cả cường giả đều tập trung tinh thần chú ý. Chỉ thấy lúc này trường kiếm của Tề thánh thượng đã gần như lần nữa chém nát kiếp vân nhưng kiếp vân chỉ rung lên một cái rồi từ trong đó mắt Thiên Phạt màu tím xuất hiện trừng nhìn Tề thánh thượng một cái phá tan cự kiếm oanh oanh đè xuống.

Một màn này làm cho Đế Tân hai mắt hơi ngưng trọng.

- Không!! Không thể như vậy!! Thiên mệnh không nên tuyệt đường trẫm!!

Đại Tề thánh thượng điên cuồng gào thét hắn hai mắt lại càng thêm điên cuồng bạo phát ra trước khi chết cuối cùng một đòn!! Cự kiếm trong tay lại hoàn nguyên đại phóng quang thải hung mãnh chém về phía Thiên Phạt mắt.

Nhưng là ầm ầm một tiếng cự kiếm trong tay Tề thánh thượng hoàn toàn vỡ nát hắn cũng từ trên không rơi xuống. Hắn miệng phun máu tươi quanh thân tràn đầy tử khí đột phá thất bại gặp phản phệ dưới tình huống này là người nào cũng phải chết!!

Đế Tân thấy vậy thở dài nói:

- Hắn cuối cùng vẫn là thất bại!! Xem ra thiên hạ sắp đại loạn. Tân thời đại sẽ phải tới rồi!!

.....

Đại Tề thánh thượng đột phá thất bại thân bị trọng thương làm cho Đại Tề dân chúng, thần tử lo lắng hết sức, các hoàng tử thì lại lẫn nhau tranh đoạt quyền kế vị. Xung quanh các đại đế triều, hoàng triều, vương triều đều âm thầm chuẩn bị tấn công Đại Tề tranh đoạt khí vận khuyếch trương lãnh thổ, trong chỗ tối lại có các đường Đại Thế Giới kiêu hùng âm thầm tính kế chuẩn bị quật khởi. Tiểu thế giới lúc này có thể nói là sóng ngầm liên tục chỉ đợi lúc bùng nổ.

Ba ngày sau Đại Tề thánh thượng chính thức băng hà trước khi chết lệnh cho Thượng tướng quân, thừa tướng trong ngày tang lễ chính thức tuyên đọc mình chuẩn bị sẵn chiếu thư định ra người kế vị.

- Thánh thượng đã chết!! Điện hạ bây giờ chúng ta nên làm như thế nào?

Tần Mộ Ca nhìn Đế Tân hỏi.

Đế Tân nhìn khí vận biển mây của Đại Tề thiên triều trầm giọng nói:

- Hết thảy cũng nên bắt đầu!! Ngươi mau đi triệu tập trong phủ vệ binh, gia tướng sau khi tang lễ kết thúc lập tức cùng ta đi bắc cảnh. Hoàng thành là nơi thị phi không nên ở lâu!! Bắc cảnh khổ hàn lại tiếp giáp các nước là nơi thích hợp rèn luyện!!

Tần Mộ ca nghe vậy trịnh trọng gật đầu nói:

- Thuộc hạ tuân mệnh!!

Phân phó xong Đế Tân vào cung tham dự tang lễ. Khi hắn tới các nước sứ thần, vương hầu đã tới đủ mỗi người đều đem theo mình quân chủ thư tới bày tỏ muốn các sứ thần còn ở lại hoàng thành mau chóng trở về. Đây có thể coi là thăm dò vì trước đây bọn họ nhất định sẽ để cho thánh thượng xử lý mà nay lại trực tiếp mở miệng đòi thả người có thể thấy là muốn thăm dò xem Đại Tề còn bao nhiêu để uẩn.

Đối với chuyện này Đế Tân chỉ lạnh lùng cười không để ý nhiều kế tiếp mãi cho tới khi chạng vạng tối tế điện nghi thức gần hoàn thành, thừa tướng mới lấy ra thánh thượng di chiếu bắt đầu đọc. Đang lúc này Đế Tân chợt lên tiếng:

- Khoan đã!! Bổn điện hạ nhận lệnh tới bắc cảnh công tác nhưng vì tang lễ nên hoản lại nay tang lễ đã xong ta cũng tự nhiên phải lên đường. Chỉ bất quá đi tới bắc địa trên đường hung hiểm còn cần một ít hộ vệ.

Đế Tân nhìn thừa tướng và thượng tướng quân lên tiếng.

Đối với chuyện này tất cả mọi người tất cả mọi người có mặt đều tỏ vẻ bất ngờ thừa tướng sắc mặt khó coi nhìn Đế Tân nói:

- Thập thất hoàng tử hôm nay là tang lễ thánh thượng ngài nhắc chuyện rời đi e rằng không tốt lắm!!

Nghe thừa tướng nói vậy Đế Tân nhìn tất cả mọi người nói:

- Không lẽ các ngươi đều cảm thấy yêu cầu của ta có vấn đề sao? Bổn điện hạ cũng chỉ là tuân theo thánh ý rời đi mà thôi mà nhìn thừa tướng, thượng tướng quân tâm ý hình như là không bằng lòng không lẽ là thánh thượng vừa chết các ngươi đã chuẩn bị thí quân giết hết các hoàng tử danh chính ngôn thuận để mình chính thức đăng vị cầm quyền!! Phải biết rằng đây là bị thiên hạ phỉ nhổ chuyện a!!

Thanh âm của hắn lúc này rất bén nhọn như cáo mượn oai hùm nhìn thẳng vào lão thừa tướng. Lão thừa tướng thấy vậy vội nói:

- Lão thần sao dám có ý đó!! Nếu điện hạ muốn đi lão thần tự nhiên sẽ không ngăn trở!! Còm về phần hộ vệ thì phải phiền thượng tướng quân rối. Nếu ngài ấy đồng ý thì tự nhiên sẽ không có vấn đề!!!

Thừa tướng lão gian cự hoạt, đem quả cầu da ném cho Thượng tướng quân, muốn kéo hắn xuống nước. Thượng tướng quân nghe vậy vội nói:

- Không thành vấn đề!! Thập thất hoàng tử là vương hầu thân phận tới bắc cảnh khổ hàn đất tự nhiên cần hộ vệ. Mạt tướng sẽ lập tức điều năm trăm tinh binh hộ tống điện hạ, một đường hộ tống tới bắc cảnh biên quan, những binh lính này sau này sẽ ở lại bên cạnh điện hạ nghe sai khiến!!

Bất quá. Tuy đáp ứng, nhưng lại không có phái ra quá nhiều cường giả, chỉ là tùy tiện phái ra mấy cái! Ở thượng tướng quân, Thừa tướng, bách quan thậm chí tất cả mọi người xem ra, Đế Tân đây là biết hoàng thành sẽ có một cuộc động loạn, liên quan tới ngôi vị thánh thượng, quyền thế chi tranh, hắn sợ chết. Bởi vì sợ hãi cuốn vào cuộc hoàng quyền tranh đấu này, cho nên Đế Tân mới nói lên lập tức rời đi. Đáng tiếc, bọn họ cũng không biết. Đế Tân căn bản coi thường thánh thượng vị trí!

- Như thế rất tốt!! Xin cáo từ!!

Đế Tân nghe vậy trịnh trọng nói. Sau đó ở trong mọi người hoặc khinh bỉ, khinh thị hoặc tràn ngập sát cơ hoặc như miệt thị con kiến hôi ánh mắt Đế Tân dẫn theo Tần Mộ Ca trở về vương phủ lại chờ năm trăm binh sĩ tập hợp đầy đủ ở đại chúng nhìn chằm chằm, hoàng thành tất cả dân chúng chứng kiến nghênh ngang rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.