Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!

Chương 241: Chương 241: Giao phó




Editor: May

Sở Ngự Bắc không có quan hệ quá thân cận với ba mẹ, nhưng cũng là tôn trọng, nghe bà nói như thế, ngược lại cũng không có mất đi nhẫn nại.

“Mẹ, con không biết ngài nói vượt rào là ý tứ gì, nhưng mà, cô ấy đã thành niên.”

Thẩm Chức Vân thở dài nhẹ nhõm một hơi, cô gái nhỏ thoạt nhìn thật sự quá nhỏ.

Bà vẫn không thể yên tâm như cũ, “Ngự Bắc, mẹ biết con có chủ ý, mọi việc cũng không cần mẹ nhọc lòng, càng không tới phiên ta nhọc lòng, nhưng chỗ ông ngoại con……”

Thẩm Chức Vân lo lắng sốt ruột, “Tuy rằng con không cần thông qua liên hôn đạt tới mục đích gì đó, nhưng liên hôn giữa nhà họ Sở và Minh Tư Lệnh là phải làm, con như bây giờ, Minh Mị nơi đó sợ là không dễ giao phó.”

Sở Ngự Bắc nhíu chặt mày, mặt rét lạnh vài phần, “Con làm việc không cần giao phó với bất kỳ ai, cái gọi là liên hôn, trước đây con chưa từng phản đối, cũng không đại biểu là con đồng ý.”

“Trước khác nay khác, thế nào cũng phải bức ta tỏ thái độ nói, ta đây chính là không đồng ý.”

“Ngự Bắc……”

“Mẹ, chuyện này ngài không cần nhọc lòng, người duy nhất con cần giao phó chỉ có chính con, con còn có chút công vụ trong người, xin lỗi không tiếp được.”

Sau khi Sở Ngự Bắc đi rồi, Thẩm Chức Vân có chút thất hồn lạc phách.

Đều do bà, năm đó không nên nghe lời Thẩm Viễn Dương, giao Sở Ngự Bắc cho ông nuôi nấng, Thẩm Viễn Dương giáo suốt đời sở học của anh, cũng chặt đứt thất tình lục dục của anh, làm cho anh cũng không thân thiết với bà.

……

Sau khi Sở Ngự Bắc trở về, cánh tay cô gái nhỏ đã băng bó tốt, chỉ bị thương một bên, không có nghiêm trọng như lần trước.

Chỉ là cô đã khóc mắt hồng hồng, thoạt nhìn giống như tiểu đáng thương.

Anh không nói hai lời lại ôm cô gái nhỏ lên.

Thiệu Nhiên nhẫn thật sự vất vả mới không có nói với phó tổng thống đại nhân, Lộ Tình Không bị thương chính là tay, cũng không phải là chân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.