Tổng Tài Quá Tàn Nhẫn

Chương 167: Chương 167: Chị em tình thâm




“Bốp” một tiếng, Tình Không giơ cánh tay hung hăng cho Sơ Tình một cái tát, cũng bất chấp tay mình bị đau, muốn đánh cho Sơ Tình tỉnh táo lại.

“Chị có thể tỉnh táo một chút được không? Chị muốn yêu hay muốn chết thì mặc kệ, nhưng mời chị đừng có làm trước mặt tôi!”

“Sơ Tình, không có Lôi Ân, chị sẽ chết à?”

“Tôi thì không! Chị bây giờ có muốn tự tử, tôi cũng sẽ không truyền máu cho chị, một giọt cũng không, bởi vì chị không đáng, buông thả sinh mạng mình như vậy, chị muốn mẹ ở trên con thất vọng về chúng ta sao?”

Tình Không kích động, hai tay bóp chặt, cái tát kia cô dùng toàn lực, đem Sơ Tình đánh đau, nhìn đến đôi mắt to trống rỗng của Sơ Tình khi chỉ còn mờ mịt bóng nước, Tình Không lại có chút không đành lòng.

“Tình Không……” Sơ Tình không muốn khóc, nhưng nhìn đến Tình Không vì cô mà đỏ mắt, cô không biết chính mình làm sao, cô mu muội ghi hận, lại quên Tình Không đối với cô tốt như thế nào, đúng là thật sự rất tốt, thân thể của cô có chảy máu của Tình Không, các cô là chị em ruột thịt không thể thân hơn, bởi vì Lôi Ân, cô không chết cũng là do Tình Không sao?

Sơ Tình như bị đánh mà tỉnh táo lại, nước mắt lại rơi, cô không muốn bản thân mình trở thành phụ nữ ích kỉ, như vậy đến cô cũng chán ghét bản thân.

“Đều đã qua, Sơ Tình, mời chị về sau trân trọng chính mình, được không? Lôi Ân sẽ không không cần tình cảm với chị!” Tình Không nửa quỳ trên mặt đất, sau đó ôm lấy Sơ Tình, nghe được tiếng khóc phát tiết, Tình Không trong lòng cũng thấy khó chịu.

Phía sau, Cốc Vân nhìn hai chị em kia đang ôm lấy nhau khóc, cũng vụng trộm lau mắt đang rơi xuống.

Sơ Tình ngủ rồi, Tình Không mới băng bó bàn tay cô, tay đứt tâm đau, lúc chị cô đau, cô cũng cảm thấy đau.

“Bà đi nghỉ ngơi đi, tôi trông chị ấy được rồi!” Tình Không nhẹ nhàng đối với phía sau người ta nói, xa cách như vậy, làm cho Cốc Vân trong lòng rất khó chịu, nhưng Tình Không bao dung Sơ Tình, cũng thiệt tình thực lòng đãi Sơ Tình, bà thực vui mừng.

Bà lặng lẽ đi ra ngoài, Tình Không nhìn người trên giường, ánh mắt cũng trùng xuống, lão thiên gia, trong lòng cô một chút cũng không dễ chịu? Cô có thể thử thông cảm Sơ Tình, nhưng cô không thể trơ mắt nhìn Sơ Tình hủy hoại chính mình.

Tình Không ghé vào bên giường Sơ Tình, ngón tay gắt gao bắt được ngón tay của chị gái, mỏi mệt nằm ở bên giường của cô.

Ban đêm, Tình Không bị một mùi nồng nồng khiến cho tỉnh dậy, hệ thống bảo vệ của biệt thự không phải rất tốt sao? Chờ cô mở to mắt, nhìn chung quanh đã thahf một biển lửa.

“Sơ Tình, tỉnh tỉnh mau, khụ khụ……” Tình Không liều mạng xua khói trước mặt, gọi người trên giường tỉnh lại. Sơ Tình nửa tỉnh nửa mơ, thân thể gầy yếu cũng chịu không được mùi khói như vậy.

“Đi mau, có cháy!” Trên giường, chăn cũng bị bén lửa, Tình Không bay nhanh đem Sơ Tình trên giường túm xuống, thế lửa càng ngày càng mạnh, Tình Không không có nhìn thấy một bảo vệ nào xông ra, chỉ có thể liều mạng lôi kéo Sơ Tình chạy xuống dưới lầu.

“Xảy ra chuyện gì?” Sơ Tình cũng lập tức tỉnh táo lại, khi Tình Không nắm tay cô, trong lòng cô ấm áp nói không nên lời, mỗi lần cô có nguy hiểm, Tình Không luôn không rời cô mà đi.

Nguyên lai đây mới là song sinh, trái tim các cô gần nhau như thế.

“Không biết, chúng ta trước đi ra ngoài rồi nói!” Tình Không đỡ Sơ Tình đi phía sau, Sơ Tình nắm chặt tay Tình Không, sau đó chỉ vào một đầu hành lang khác nói, “Vân di đâu?”

“Chị đi xuống trước đi, em đi tìm xem!” Tình Không cùng Sơ Tình chạy tới cửa thang lầu, lúc buông tay ra, Sơ Tình đột nhiên cầm tay cô, đến giờ khắc này, Tình Không mới cảm nhận được Sơ Tình thực sự là chị em song sinh của mình.

“Tình Không, chúng ta đi với nhau!”

Không đợi Tình Không trả lời, Sơ Tình đã kéo tay cô hướng bên kia đi, lửa càng ngày càng lớn, đồ trong phòng dần bị cháy hết, Sơ Tình rất nhanh chạy đi miệng không ngừng quát to,“Vân di, Vân di!”

Cốc Vân cũng vừa chạy ra khỏi phòng, nhìn thấy hai chị em bọn họ, mắt bà ướt át rồi kéo cả hai xuống lầu.

“Khụ khụ……”

“A……” Tình Không chạy xuống thang lầu thời điểm, theo nóc nhà thượng nện xuống đến một khối mộc trụ, hoành ở tại Sơ Tình cùng Tình Không trung gian, Tình Không lập tức bị nhốt ở tại mặt sau, Sơ Tình cùng Cốc Vân đã muốn sắp chạy đến dưới lầu.

“Tình Không!” Sơ Tình trong tay không còn, cô theo bản năng sau này cầm lấy, tràn đầy ngọn lửa sương mù của cô mắt, cô chỉ nhìn được đến một cái mơ hồ bóng dáng.

Đến lúc này, Sơ Tình mới nhận ra trách nhiệm của người chị, cô ôm miệng mũi, muốn lui về đem Tình Không lôi ra, Cốc Vân ngăn cô lại.

“Vân di, con sẽ không bỏ lại Tình Không, Tình Không là em gái con!” Mắt cô đỏ bừng, nghĩ đến Tình Không vì cô làm nhiều như vậy, nhưng cô thân là chị, còn chưa có vì em mình làm chuyện gfi

“Con mau chạy ra, phòng sắp sụp, bằng không chúng ta đều không thoát được!” Cốc Vân rất nhanh đem Sơ Tình đẩy đi, sau đó quát lớn, “Sơ Tình, nghe lời! Chúng ta sẽ không bỏ lại Tình Không!”

Lừa càng lúc càng bén sâu, khói mỗi lúc một nhiều, trong nháy mắt, Sơ Tình liền nhìn không thấy Cốc Vân nữa, cũng nhìn không thấy Tình Không đâu, cô nhớ tới Tình Không đối cô nói những lời này, tự yêu quý chính bản thân mình, cô liều mạng ra bên ngoài chạy, sau đó quát to,“Dịch Hàn, Dịch Hàn, anh ở đâu? Người đâu mau tới đây!”

Cốc Vân rất nhanh đem bị khói làm sặc đến không thở nổi, dùng hết sức ôm lấy Tình Không, dùng chính áo của mình bịt lên mặt cô, sau đó nghiêng ngả lảo đảo đi ra ngoài.

“Oanh” một tiếng, cả một khối lửa giống như thiên thạch rơi xuống, trên người Tình Không đã không còn chút sức lực nào, ngay cả hô hấp cũng yếu dần, Cốc Vân cố sức ôm cô, sau đó khó khăn di động về phía trước.

Cốc Vân biết, nếu không đi, phòng sụp, bà cùng Tình Không đều chết ở đây.

“Tình Không, tha thứ cho Vân di trước kia được không? Về sau dì cũng sẽ đối với con giống như đối với Sơ Tình, con của Mộ Linh chính là con của dì, dì sẽ…… Khụ khụ, yêu thương các con…!”

Cốc Vân không ngừng nói với Tình Không, mắt thấy muốn đi ra biệt thự thời điểm, thân thể của bà đã muốn bị hỏa thiêu lên, đặt Tình Không ở trên người bà bà liều mạng nhẫn tâm, kháp lấy cổ của Tình Không sau đó đem cô đẩy ra ngoài.

“Tình Không!” Sơ Tình đứng ở nơi gần nhất, nhìn Tình Không bị đẩy ra, cô rất nhanh đã chạy tới nâng dậy Tình Không dậy, lửa sắp đốt tới các cô, cô dùng sức ôm Tình Không thối lui đến vị trí an toàn, sau biệt thự “Oanh” một tiếng, toàn bộ đổ sập, lửa càng thêm lan mạnh.

“Vân di, Vân di, dì mau đi ra!” Sơ Tình lòng nóng như lửa đốt, nhìn Cốc Vân bị một bức tường đổ đến, trước mắt đã đốt thành một biển lửa đỏ bừng, cô muốn tiến lên cũng không có chỗ để đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.