Tội Lỗi Và Dục Vọng

Chương 57: Chương 57: Đi biển




Giờ tiền đang ở sờ sờ ngay trước mắt bà ta chả để ý gì khác nên mở miệng nói luôn:

- Ừ được rồi, Nhi Lan tôi cho cô nghỉ vài ngày đấy! đi đi

- Ơ khoan đã

Anh tiến đến nắm lấy cổ tay vừa trắng vừa tròn ấy của cô mà lôi xềnh xệch đi ra cửa

- Tôi muốn đem đến bất ngờ cho em đấy

- Bất ngờ gì?

Chắc vì hẵn còn vương vấn chuyện của một tuần trước nên không khí giữa anh và cô bắt đầu có khoảng cách, e dè hơn hẳn. Vì không muốn chuyện này tiếp diễn quá lâu, càng để lâu sẽ càng nguy hiểm đến lúc đó anh sẽ không thể dành lấy trái tim cô nữa.

- Tôi đưa em đi biển chơi

- Sao cơ? Đi biển á?

- Sao? Thích không?

- Ừm có

Hai người ngồi yên vị trên chỗ ngồi của mình rồi anh bắt đầu nổ máy, tay xoay vài vòng trên vô lăng rồi phóng ga lao thẳng đi đến bờ biển. Khoảng tầm một tiếng hoặc một tiếng rưỡi nữa là đến nơi.

Lòng cô háo hức, bồi hồi không biết biển sẽ trông và đẹp như thế nào? Ánh mắt lóe lên vài tia vui tươi, nhí nhảnh.

- “ Không biết là anh ta có toan tính gì khi đưa mình đi chơi như vậy nữa?....thôi kệ đi được đi chơi là vui lắm rồi, toan tính cái gì chứ “

Trên con đường thẳng tắp, nườm nượp xe cộ những chiếc ấy dường như không đi đâu khác ngoài bờ biển xinh đẹp , vang danh của thành phố.

Ngồi trên xe ô tô suốt hơn một tiếng rưỡi cuối cùng bãi biển bao la một vùng xanh biếc hiện ra trước mắt cô.

Đây là một khu du lịch nổi tiếng với bãi tắm và những thắng cảnh có một không hai trong cả nước. Ở đây có rừng , biển, đảo, những con đường tuyệt đẹp, các khách sạn tráng lệ, những nhà hàng lộng gió với nhiều món ăn đặc sản của biển được chế biến bởi các đầu bếp cừ khôi.

Thật hào hứng khi trước mắt mình là cảnh thiên nhiên rộng lớn đó là một tặng phẩm vô giá mà thiên nhiên đã ban phát cho con người. Nó làm ta choáng ngợp trước cái hùng vĩ của thiên nhiên. Trập trùng núi non hiện lên giữa mịt mù biển cả. Trố mắt ngắm nhìn cảnh sắc tuyệt vời kia cô nhanh tay mở cửa kính xe đón gió biển. Mùi hương mằn mặn của nước biển xộc vào mũi khiến cô thích thú, thoải mái tâm trạng.

Bãi tắm khu I hiện ra trước mắt cùng với biển trời bát ngát những hàng dừa phi lao những chiếc ghế đá thơ mộng và một loạt khách sạn.

Đó đây trên bãi cát những chiếc thuyền yên nghỉ, phảng phất trong gió mùi nhựa cây xảm thuyền, mùi lưới hong nắng và mùi cá....trông có vẻ hơi buồn và tĩnh lặng vì nơi đây ít có sự xuất hiện của con người. Trên bãi cát vàng trải dài, lung linh chỉ có lẻ tẻ vài người ngoại quốc nằm phơi nắng, hóng gió.

Một chút lau lách, những cái dốc nham nhở cùng những thân cây ít được chăm sóc, biết đâu lại chả gợi một cái gì đó cho những đầu óc ưa tìm sự hoang dã.

Xa xa trên biển là các bán đảo, mỗi hòn đảo mang một “ vẻ mặt “ riêng và ẩn chứa trong mình những huyền tích hư ảo của trí tưởng tượng mênh mông ngang tầm trời đất của con người.

Đi thêm một đoạn ngắn nữa anh đánh lái rẽ vào một con đường dài thẳng tuột, trước mắt là một cái khách sạn năm sao cao chót vót hiện ra. Đường vào, đường ra là hai con đường riêng biệt. Nhìn ra hai bên ven đường thì trải dài những khóm cây hoa hồng nhung được cắt tỉa gọn gàng, đường nào đường cũng tuyệt đẹp như vòng tay vươn tới nơi cuối đất tráng lệ và Thung Lũng Xanh huyền diệu .

Hai bên trái phải của khách sạn đồ sộ là ba ngôi biệt thự, mỗi biệt thự vài ba phòng nằm trong một khu yên tĩnh và lúc nào cũng rợp bóng cây . Ở đây còn có sân quần vợt, cầu lông, nơi chơi bóng chuyền cho những ai yêu thích thể thao.

Đến được khách sạn này cũng là đến được bãi tắm khu II. Bãi tắm này có thể tắm được cả ngày do bãi cát thoải và rộng và nơi đây cũng là nhiều khách du lịch nhất. Khi gần vào đến khu nghỉ dưỡng văng vẳng bên tai cô đã có tiếng reo hò vui sướng của những thực khách đang nô đùa trên biển. Những dáng người nhỏ nhắn khoác trên mình bộ đồ tắm sặc sỡ đi, chạy, nhảy lon ton trên cát.

Đang trầm trồ trước cái kì thú của biển tiếng anh đã vang đến:

- Xuống xe đi đến nơi rồi!

- Bây giờ chúng ta đi bơi luôn hả?

- Không, chiều mới đi bơi. Bây giờ vào khách sạn nghỉ ngơi đã..tôi cũng còn chuyện làm ăn với đối tác nên sáng này chưa đi được

- À..mà đi biển anh cũng cần bàn công việc sao? Sao lại nặng nhọc thế?

- Cơ thể tôi đủ khỏe để làm được những việc này với lại tôi phải mở rộng địa bàn và danh tiếng của mình nữa chứ và cũng để khẳng định một điều em là người phụ nữ của tôi và tôi cũng cá rằng sẽ không có một gã đàn ông nào dám lởn vởn xung quanh em trừ khi tôi cho phép.

- Xùy anh chỉ mạnh mồm là giỏi, thôi đi ra cho tôi xuống xe!

Nãy đã bất ngờ vì biển cả bao la ngút trời rồi mà giờ trước mắt cô là một cái khách sạn năm sao nguy nga, lộng lẫy, cao to sừng sững mọc ngay trước mặt. Ngước lên cũng chả thấy đỉnh đâu nên cô bỏ cuộc không nhìn nữa. Không biết người đầu tư làm ra cái khách sạn lớn như thế này là ai nhỉ? Cơ mà nhìn thích thật đấy chả đùa đâu.

Anh ôm ngang eo cô tiến vào sảnh khách sạn đến chỗ quầy tiếp tân đặt phòng nghỉ. Cô gái này ăn mặc một cái đầm xanh suông. Cử chỉ tao nhã khá là cung kính đưa thẻ phòng cho anh.

Nhìn đi nhìn kĩ cô mơi để ý Thiết kế sảnh khách sạn 5 sao, thang máy và lối thoát hiểm rộng rãi, thông thoáng, tạo điều kiện thuận lợi cho sự di chuyển của khách hàng.Quầy lễ tân, khu vực chờ, thang máy được bố trí các hệ thống đèn chùm và đèn âm trần chiếu sáng lung linh, mang đến không gian sang trọng, quý phái.

Thương hiệu, logo của khách sạn được thiết kế gần bàn lễ tân thể hiện được sự chuyên nghiệp, tạo nên điểm nhấn cho sảnh và khẳng định vị thế của khách sạn.

Vài người đàn ông thì dùng xe đẩy lớn trên đó chất đống hành lí của khách, vài đống vali to bự chất đầy lên nhau trông thật bức thở. Trên đại sảnh cũng có vài cặp trai gái.

Phụ nữ thì ăn mặc sang chảnh, đàn ông thì là vest bảnh bao. Già, trẻ đều có cả chắc toàn là mấy người tai to mặt lớn, dùng tiền che trời. Ắt hẳn trong một số mấy ông trung niên này thì chắc cứ mười ông lại năm, sáu ông tham nhũng.

Ngước mặt lên nhìn anh vẫn là cái bản mặt thần thái, lạnh lùng không coi ai ra gì trông khó gần thấy mồ luôn

…………………………


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.