Tôi Không Hợp Yêu Đương

Chương 60: Chương 60




Giang Chi Châu tắm qua loa ở phòng tắm bên ngoài rồi mới mặc tạp dề bắt đầu nấu cơm tối. Hạ Duy lề mề trong phòngmộtlúc lâu,côtắm rửa xongthìGiang Chi Châuđãnấu xong cơm tối.

“Em xongthậtđúng lúc, có thể bắt đầu ăn cơm luôn rồi.” Giang Chi Châu đặt đĩa thức ăn trong tay lên bàn, “Dùng nguyên liệu mẹ em cho đó, chắc hương vị cũngkhôngtệ.”

Mẹ Hạ Duy có trồngmộtít rau của trong vườn nhà mình nên bà cố ý háikhôngít cho bọn họ đem về.

“À...” Hạ Duy tắm xong vẫn cảm thấytrênngườikhôngthoải mái chút nào,côđiđến ngồi ở chiếc ghế quen thuộc của mình, bất chợt nhảy dựng mày ngạc nhiên.

“Đây là cái gì?” Hạ Duy chất vấn Giang Chi Châu, cố gắng dằnsựxấu hổ và tức giận trong lòng.

Nhưng Giang Chi Châukhônghề cảm thấy có gì sai, “Nệm êm đó,khôngphải emnóicòn đau sao?anhcố ý tìm ra cho em đó.”

Hạ Duy: “..........”

côtưởng chuyện trướcđãlà cực hạn của xẩu hổ rồi, nhưng quả nhiêncôcòn ngây thơ lắm! Chuyện này mới là cực hạn của xấu hổ!!

“Emkhôngthích chiếc nệm này.” Từ giọng điệu củacôcũng có thể nhận thấysựghét bỏ với nó,côđangđịnh lấy chiếc nệm ra lại bị Giang Chi Châu đứng dậy đè tay lại, “Dùng chiếc nệm nàysẽdễ chịu hơn.” Vì ở khoảng cách gần vớicônênanhthấy vành tai đỏ đỏ củacô, mới hiểucôđangbài xích thứ gì, “Có gì phải xấu hổ chứ, trong nhà chỉ có hai người chúng ta thôi.”

Hạ Duy: “...........”

Dù trong nhà chỉ có mỗi mìnhcô,côcũng cảm thấy xấu hổ lắm đó đượckhông?!

Tuy bình thườngcôhay chiều theo Giang Chi Châu, nhưng lại phá lệ giữ vững lập trường của mình trong chuyện này, rồi sau đókhônglay chuyển đượcanhnên đành chịu nhục ngồi xuống.

Tuy chịu nhục là chịu nhục nhưng đúng là thoải mái hơnmộtchút.

Giang Chi Châu thấycôrốt cuộc cũng chịu ngoan ngoãn ngồi xuống mới xoay ngườiđivào phòng bếp bưng những món ăn còn lại ra. Hạ Duy chôn đầu vào bát cơm, cắm cúi ănkhôngthèm để ý đến Giang Chi Châu. Giang Chi Châu nhìncôchằm chằmmộtlúc mớinói: “Hồi đó lúc chúng ta vừa hôn, em cũng xấu hổ thế này, sau này thân mật nhiều hơnthìemsẽquen thôi.”

..... Cho nên?

Rốt cuộc Hạ Duy cũng ngẩng đầu lên, im lặng chất vấnanh. Giang Chi Châu cười cười vớicô, gắpmộtmiếng thịt vịt sốt mật ong chocô—— Đây cũng là do mẹ Hạ Duy mua cho bọn họ đem về, bảo Hạ Duy rất thích ăn món này.

Hạ Duy nhìn đùi vịt trong chén rồi lại nhíu mày nhìnanh: “Bây giờ mới nghĩ đến chuyện lấy lòng em sao, trễ rồi. Emnóichoanhbiết,anhđừng suy nghĩ sâu xa nữa,khôngcó lần sau đâu.”

Giang Chi Châu phụ hoạ vớicô: “Ừm, lần sau nhất địnhsẽđợi đến lúc em thoải mái hơn, yên tâmđi.”

Hạ Duy: “.........”

anhnghekhônghiểu tiếng người sao?!

Dù trong lòng Hạ Duy phẫn nộ vô cùng, nhưngcônhanh chóng pháthiệnra vẫn có chỗ tốt sau chuyện đó —— như là cơm nước xong xuôicôkhôngcần rửa bát, Giang Chi Châu dọn dẹp phòng chocôthìcôchỉ làm ổtrênghế salon xem phim ăn vặt.

Hạ Duy được hầu hạ như thế vài ngày,Giang Chi Châu mới đề nghịcôtranh thủđimua vật dụng cho nhà mới. Nhà của bọn họđãbắt đầu trang trú, mỗi ngày Giang Chi Châu đều dành chút thời gian tới đó xem chừng, Hạ Duykhônghề quan tâm. Nhưngcônhất định phải tham gia vào quá trình chọn vật dụng trong nhà,khôngthìvới gu thẩm mỹ của thẳng nam Giang Chi Châu,côkhôngbiếtanhsẽmua gì về.

Ừ, nhìn ngôi nhà đơn giản vắng vẻ là biết ngay!

côvà Giang Chi Châu hẹn lịch sau đó cùng đến công ty trang trí nội thất lớn nhất thành phố A, Hạ Duy xem quathìcũng thích nhiều bản mẫu trang trí nhưng hai người xemmộtlúc rồi quyết định vẫn là tự mình trang tríthìhơn.

Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát:[hình ảnh]

Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát:Mìnhđichọn nội thất trang trí ngôi nhà với Giang tiên sinh,anhấy bảo chiếc kệ tivi này đẹp,

Cháo Bát Bảo nữ hiệp:Ha ha ha ha, quả nhiênkhônghổ là trai thẳng.

khônggầy mười cânkhônggiảm cân: Hơn 10 năm trước nhà mình có dùng chiếc kệ tivi này, rất hoài cổ.

Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát:.........

Cháo Bát Bảo nữ hiệp:Nhưng mànóiđicũng phảinóilại, hai người bắt đầu trang trí nhà mới rồi sao?

Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát:Ừ.

Cháo Bát Bảo nữ hiệp:.....

Tiểu Điềm Điềm vô địch:Khi nào hai người mớiđilĩnh giấy kết hôn?

Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát:Chắc tầm tháng 8 á.

Cháo Bát Bảo nữ hiệp:.... Bất kể thế nào cũngkhôngngờ được, Hạ Duy lại là người đầu tiên kết hôn trong đám chúng ta! Cậuđãnóimìnhkhônghợpyêuđương rồi còn gì!

khônggầy mười cânkhôngđổi tên:Trong thực tếthìloại người này thường là người kết hôn sớm nhất [ngoáy mũi]

Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: Nhưng mà phải đợi đến mùa xuân năm sau mới làm hôn lễ, các cậu còn nửa năm để tích luỹ tiền mừng ~(≧▽≦)/~

Cháo Bát Bảo nữ hiệp:......khôngcó tiền, cút.

Tiểu Điềm Điềm vô địch:Lĩnh giấy kết hôn trước hôn lễ sớm như vậy sao?

Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát:Mình cũng cảm thấykhôngcần gấp gáp như vậy, nhưng Giang tiên sinh bảoanhđãchọn được ngày tốt [ngoáy mũi]

Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát:[hình ảnh] mình thấy bộ kệ tivi này đẹp hơn nhiều!

khônggầy mười cânkhôngđổi tên:Bộ nàykhôngtệ, cho nên chuyện trang trí nhà cửa này tuyệt đốikhôngthể giao cho đàn ông.

Cháo Bát Bảo nữ hiệp:Nhưng đầu tiên, cậu phải cómộtngười đàn ôngđã...

_з」∠)_

Cháo Bát Bảo nữ hiệp:khôngđược, mìnhkhôngthể tiếp tục chơi chung với các cậu nữa, mình phảiđitìm đàn ông.

Hạ Duy cònđangđịnh nhắnmộttin dài chọc ghẹo Bát BảothìGiang Chi Châuđãgiật điện thoại trong taycô: “Suốt ngày chơi điện thoại.”

Hạ Duy bĩu môi, giật lại điện thoại của mình: “Em vừa gửi hai bức ảnh về hai chiếc kệ tivi cho đám bạn của em, bọn họ đềunóibộ kệ em chọn đẹp hơn.”

Giang Chi Châunói: “À, vậyanhcũng gửi hình cho đám bạnanh, chắc chắn bọn họ đềunóibộ kệanhchọn đẹp hơn.”

“......” Hạ Duy nhướng mày, đợiđã, đám bạn củaanhlà đám gì?mộtđám trai thẳng sao? Đừng đáng sợ như vậy đượckhôngchứ?!

“Vậy chúng tôisẽđặt bộ tôi chọn.” Hạ Duy cườinóivới nhân viên bán hàng. Nhân viên ấy khẽ gật đầu,nói: “Nhưng màucôchọn chưa có hàng, phải đợimộtkhoảng thời gian nữa.”

“Chuyện nàykhôngsao, nhà của chúng tôi còn chưa sắp xếp xong nênkhôngvội lắm.”

Giang Chi Châu vẫn chưa chịu từ bỏ ý định: “Nhà là của hai chúng tathìý kiến củaanhcũng có giá trị tham khảo chứ.”

Hạ Duy thấyanhnóicó lý, liền nhân từnói: “Vậyanhphụ trách ổ mới của A Quất và A Hoàngđi.”

Giang Chi Châu: “........”

Giang Chi Châu và Hạ Duy chọn hết những nội thất to trong nhà rồi quyết địnhsẽđợi nhà sửa xong mới chọn vài món đồ trang trí.

Ngày 16 tháng 7 là sinh nhật của Giang Chi Châu, Hạ Duyđãbuồn rầu suy nghĩ phải tặng gì cho Giang Chi Châu từ mấy ngày trước, nhưng đến lúccôrầu rĩ đến đỉnh điểmthìcôchợt nhớ Giang Chi Châuđãnói—— Qùa cápkhôngcần đắt tiền, quan trọng là tấm lòng.

Ừ, lúc trướcanhđãdụ dỗcôtặng bánh ngọt cho mẹanhnhư vậy.

Do chính miệnganhnóicâu này nên Hạ Duy quyết định tuân theo.côtìm công thức làm bánh kem trái cây đơn giảntrênmạng để chuẩn bị tự mình làm bánh sinh nhật cho Giang Chi Châu.

Giang Chi Châu rất ít khi tổ chức sinh nhật, nhưng năm nay là năm đầu tiênanhcùng trải qua sinh nhật vớicô, nên trong lòng cũng có vài phần mong đợi.

Lần trướcanhđãnhắccômình là cung Cự Giải, hẳn làcôsẽkhôngquênđinhỉ?

anhnghĩ nghĩmộtlúc, gửi tin nhắn cho Hạ Duy: “Tối hôm nay ra ngoài ăn cơm đượckhông?

Hạ Duy:Emkhôngđiđâu, thời tiết nóng như thế này sao phải ra ngoài ăn chứ.

Giang Chi Châu: “...........”

côkhôngnhớthậtsao?

anhvừa nghĩ nếucôquênthậtthìngay khi về nhà nhất địnhsẽgiáo huấncônhớ đến khắc cốt ghi tâm,thìmẹanhchợt gọi điện đến hỏianhcó muốn về nhà ăn cơmkhông.

“Conkhôngvề đâu, conkhôngphải là trẻ con, tố chức sinh nhật gì chứ.” Giang Chi Châunóilời thoại hệt như những năm trước. Mẹ Giang cũng biếtanhkhôngthích tổ chức sinh nhật, bènnóithêm: “Vậy hôm nay con phải ăn ngonmộtchút, nhớ phải ăn mỳ trường thọ đó.”

Giang Chi Châu cườinói: “Mỗi ngày con đều ăn rất ngon mẹ ạ.”

Mẹ Giang cũng bật cườimộttiếng, chúcanhsinh nhật vui vẻ rồikhônglàm phiền nữa.

Sau khi tan làm,anhlái xe về nhà, Hạ Duy bảo hôm nay đến ca nghỉ củacônênkhôngđến cửa hàng. Sau khianhvề đến nhà, A Hoàng luôn luôn chào đónanhvề nhà đầu tiên,anhxoa đầu A Hoàng rồi thay dép vào nhà.

Hạ Duyđãlàm xong bánh kem, vừa thấy Giang Chi Châu về nhà liền trực tiếp bưng ra: “anhvề rồi, em làm bánh kem nè, sinh nhật vui vẻ!”

Giang Chi Châu hơi giật mình, sau đó khẽ mỉm cười: “Em trực tiếp bưng ra như vậy sao,khôngphải nên choanhmộtbất ngờ sao?”

“Bất ngờ gì chứ? Chẳng lẽ bắn pháo giấy chúc mừnganhsao?” Trong lòng Hạ Duy thầm phỉ nhổmộtphen, trai thẳng Giang tiên sinh sao còn trẻ con thế này chứ.

Giang Chi Châu bước lại gàn nhìn bánh kem do Hạ Duy làm, phết kem hơi sần sùi, vừa nhìnđãbiết là lần đầu tiên làm, nhưng trái cây trang trí bêntrêncũngkhôngtệ lắm, ít nhất là phối màu rất hợp: “Chỉ có mỗimộtchiếc bánh kem này thôi sao?”

“Đúng rồi, chẳng phảianhnóitặng quà quan trọng là tấm lòng sao, em tốn mấy tiếng đồng hồ làm chiếc bánh kem này đó.”

Giang Chi Châukhôngnóigì, chỉ đưa tay quệtmộtkem bơ nếm thử.

Hạ Duy khó chịu: “Chưa chụp hình, chưa đốt nến cầu nguyện nữa,anhđãphá hỏng chiếc bánh kem rồi.”

“....anhchỉ là nếm thử mùi vị tấm lòng của em mà thôi.”

“anhkhôngthể đợi chụp hình xong rồi nếm sao?”

Giang Chi Châu: “.......”

Hạ Duy thầm đau lòng cho chiếc bánh kem, lấy nến ra cắm vào bánh rồinói: “Được rồi,anhướcđi.”

“khôngcần phải ướcthậtchứ?” Giang Chi Châu cảm thấy chuyện cầu nguyện vớimộtchiếc bánh kem rất xấu hổ đó. Hạ Duy lại cảm thấy bánh sinh nhậtthìđương nhiên phải cầu nguyện rồi: “Nguyện vọng sinh nhật mà!”

Giang Chi Châu im lặngmộtlúc lâu, quyết định thoả mãn nguyện vọng này của Hạ Duy. Hạ Duy thấyanhlầm bầm gì đó, tò mò hỏianh: “anhước gì vậy?”

“Muốn biết sao?” Giang Chi Châu vòng tay ôm lấy eocô, giọng điệu trở nên mập mờ hơn, “Hy vọng tối nay chúng ta rất ân ái.”

Hạ Duy: “.......”

Giang Chi Châunóidứt lời lại hỏicô: “Có cần mượn rượu trợ hứngkhông?”

Hạ Duy: “........”

côcảm thấy quả nhiên mình vẫnkhônghợpyêuđương.

côđangđịnh đẩy Giang Chi Châu rathìanhbất chợt cúi đầu hôncô. Nụ hôn củaanhlúc nào cũng mê hoặc được Hạ Duy, khiếncôbất tri bất giác mà sa vào phối hợp vớianh.

Trước đâycôchưa từng biết hôn làmộtchuyện tốt đẹp như thế, Giang Chi Châuđãmang đến chocônhững trải nghiệm tuyệt vời biết bao.

Mặc dù hình nhưcôkhônghợpyêuđương, nhưngcôđangcố gắng học nó vìanh!

Tác giả có lời muốnnói: Các bạn à, chính vănđãkết thúc rồi dó. Ngày maisẽbắt đầu viết phiên ngoại

Phiên ngoại chủ yếu là cuộc sống thường ngày sau khi cưới và có cả bánh baonhỏnữa!sẽcómộtgia đình khách mời họ Tiêu khác, vì là hàng xóm mà! [doge]

Phiên ngoại mèo cam (2)

Bãi đỗ xe lúc nào cũng có ngườiđingang qua, đối với tôi mànóithìkhôngphải làmộtchỗ an toàn, mà bầukhôngkhí ở đây cũngkhôngtốt lắm, tôi thích nằm dàitrênbăng ghế đá ở chung cư phơi nắng hơn.

Nhưng để tìmmộtngười chịu mua thức ăn cho mèo, tôi liền chịu đựng hết tất cả.

Mà chuyện lạikhôngđơn giản như tôi tưởng tượng, vìkhôngphải ai cũng thích mèo. Tôiđãgặp người cố ý lái xe đụng tôi, cũngđãgặp qua người giả nhân giả nghĩa dùng thức ăn dụ dỗ tôi.

Hừ, con người ngu ngốc, các người nghĩ mánh khoé đó có thể qua mắt được tôi sao? Tôi chính là con mèo camđãtrải qua sóng to gió lớn rồi đó.

Nhưng tôi vẫnkhôngbỏ cuộc tìm người tốt bụng cho mình ăn, rốt cuộc thời giankhôngphụ lòng tôi, tôi gặp người đàn ông ấy.

Dáng người rất cao, cũng rất đẹp trai, hay mặc âu phục sang trọng, có xe đắt tiền, lần đầu tiên tôi thấyanhthìtôiđãbiết chính làanh. Nhưng đáng tiếc người đàn ông này rất lạnh lùng,anhthấy tôi nhiều lần nhưng đều im lặng lướt qua.

Nếu nhưng làmộtcon mèo bình thườngthìhẳnsẽbỏ cuộc nhưng tôikhôngphảimộtcon mèo thông thường, tôi là mèo camđãtrải qua sống to gió lớn rồi đó.

Tôi biết người đàn ông nàykhônglạnh lùng như bề ngoài, mà bên trong rấtâmáp, chỉ là rất khó pháthiệnra.

May mắn tôi là con mèo camđãtrải qua sóng to gió lớn, từ trước đến nay tôi nhìn người rất chuẩn.

Lần thứ 4 thấy tôi, người đàn ông ấy rốt cuộckhôngnhịn được đành cho tôi ăn, từ lúc đó tôi biết cơ hội của mìnhđãđến. Trong khoảng thời gian này, tôi thường thăm dò thời gian ra ngoài và vị trí đỗ xe củaanh, hôm sau tôi liền đứng trước xeanhtỏ ra vẻ đángyêu.

Ánh mắt của người đàn ông đó lập tức thay đổi, tôi biết mìnhđãthành công tóm đượcmộtngười Trái đất rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.