Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 267: Chương 267: Vợ Bé Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc 4




Editor Quỳnh Nguyễn.

”Ạch...... Ở...... trong cặp của tớ!” Tiểu Thỏ nhìn dáng dấp lo lắng của Đường Tiểu Vũ, sửng sốt một chút, sau đó hướng về cô nói nhỏ.

”Ở chỗ cậu?” Đường Tiểu Vũ nghe Tiểu Thỏ nói như vậy, ngẩn cả người ra, “tại sao lại ở trong cặp sách của cậu vậy?”

”Tớ cũng không biết, tối hôm qua khi tớ về nhà, mở cặp lấy bài tập thì đã thấy nó ở trong đó rồi.....” Tiểu Thỏ hướng về Đường Tiểu Vũ giải thích một chút.

“.......” Đường Tiểu Vũ nhìn thẳng vào mắt của Tiểu Thỏ một lúc, sau đó khuôn mặt chợt như muốn khóc nhìn Tiểu Thỏ nói:“Chắc không phải là..... Ngày hôm qua tớ đem cuốn tiểu thuyết nhét nhầm vào cặp cậu chứ?”

”Ạch..... Tớ cảm thấy có khả năng này!” Tiểu Thỏ cũng cảm thấy không xác định được, hướng về cô trả lời.

“.....”

Đường Tiểu Vũ trầm mặc hai giây, sau đó hướng về Tiểu Thỏ nói:“Vậy cậu..... Đã xem nó rồi sao?”

”Ạch......” Tiểu Thỏ chần chừ một chút, nhìn Đường Tiểu Vũ với vẻ mặt như không có gì, nhỏ giọng nói:“Cậu..... Cảm thấy tớ đã xem qua sao?”

“......”

Đường Tiểu Vũ nghe Tiểu Thỏ nói như vậy, nhất thời hai tay che mặt mình rồi nói:“ Xong, xong, cậu nhất định đã xem qua rồi.....A a a a a! Tại sao lại như vậy! Đột nhiên bị cậu thấy cuốn tiểu thuyết kia! Tự nhiên cảm thấy mất mặt như vậy!!!!”

“......”

Tiểu Thỏ nhìn thấy dáng vẻ của Đường Tiểu Vũ, cười một cách lúng túng hai tiếng, sau đó mở cặp ra, lén lút lấy cuốn sách ra, từ từ đưa phía dưới ngăn bàn cho cô, nhỏ giọng nói:“Này..... Trả lại cho cậu..... Ho khan một cái..... Thật ra...... Nội dung bên trong vẫn không xấu..... Chỉ là không thích hợp với trẻ em..... Người khác.....Ừ..... Bút pháp miêu tả, vẫn có thể xem được.

Đường Tiểu Vũ nhìn cuốn tiểu thuyết trên tay Tiểu Thỏ, đột nhiên cảm thấy tên sách rất dễ gần...... Tuy rằng lúc cô chọn sách, cầm trên tay lại cảm thấy đỏ mặt......

Tiểu Thỏ ánh mắt rũ cuống, nhìn quyển sách trên tay, nhất thời trong đầu lại hiện lên nội dung bên trong tiểu thuyết, trong thời gian ngắn, mặt cô cũng dần dần đỏ lên.

”Ngượng ngùng, chuyện này......” Đường Tiểu Vũ cầm quyển sách trong tay, ho nhẹ hai tiếng, sau đó như muốn che giấu sự lúng túng, hướng về Tiểu Thỏ nói rằng:“Ừ, tớ cũng cảm thấy như vậy, biện pháp miêu tả, câu văn sử dụng thật ra cũng rất đáng để học tập!”

”Ừ! Nói rất đúng!” Tiểu Thỏ đỏ mặt, gật gật đầu đáp lại.

Đường Tiểu Vũ nhanh chóng đem quyển sách kia cất vào trong cặp của mình, sau đó lấy sách ngữ văn ra, cúi đầu hướng về Tiểu Thỏ nói:“Tiết học sắp bắt đầu, chúng ta vẫn nên là đọc sách đi......”

”Tốt!” Tiểu Thỏ gật đầu, cũng nhanh chóng lấy quyển ngữ văn, đọc qua vài lần.

Lại một lúc sau, học sinh bên trong phòng học ngày càng nhiều, giáo viên dạy văn cũng tay cầm quyển sách đi vào, bắt đầu nhìn học sinh đang đọc sách.

Xung quanh văng vẳng tiếng đọc sách, nhất thời trong lòng Tiểu Thỏ cảm giác có chút hiếu kì.

Cô duỗi cánh tay, khe khẽ đẩy đẩy cánh tay của Đường Tiểu Vũ, sau đó quay đầu về phía cô thấp giọng hỏi:“Đây là lần thứ nhất cậu xem loại sách này sao?”

”A?” Đường Tiểu Vũ ngẩn ra, sau đó lắc đầu một cái đầy vẻ ngượng ngùng:“ Không phải, ra đã xem qua rất nhiều loại, bắt đầu từ năm trước tớ đã xem tiểu thuyết ngôn tình như thế này rồi.....”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.