Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 256: Chương 256: Gọi Cho Bạn Gái




Editor: Quỳnh Nguyễn

” Lúc lão tử đi phòng tắm nam, tất cả đàn ông đều thoải mái đứng ở nơi đó cởi quần áo tắm rửa có được hay không?” Vương Thước đầu đầy hắc tuyến hướng tới Trình Chi Ngôn nói: “Đàn ông nào ở trước mặt đàn ông còn đưa tay che ba điểm? Hơn nữa cậu ta che phía dưới là được, cậu ta che phía trên làm gì, cậu ta có ngực sao?”

”Cậu ta có a.” Trương Vũ Phi kéo ghế dựa chính mình ra, thuận miệng trả lời một câu, “Cậu không thấy bộ ngực Kỷ Lâm Khải béo sắp cup B sao...”

“. . .” Vương Thước ngẩn ra, sau một lúc lâu lại nói một câu: “Thảo! Lão tử thật đúng là không chú ý!”

” Không chú ý cậu liền đi buồng vệ sinh xem một cái.” Trương Vũ Phi lành lạnh hướng tới Vương Thước nói: “Có thể nhìn thấy kênh rạch ( có lẽ là khe ngực)!”

” Ánh mắt cậu cũng quá tinh đi.” Vương Thước lắc đầu, vẻ mặt ghét bỏ nói: “Lão tử mới không nhìn tới, cậu ta cũng không phải nữ, có cái gì đẹp.”

“. . .”

Trình Chi Ngôn nhìn thoáng qua bạn cùng phòng mình, yên lặng cầm lấy điện thoại di động kéo cửa ban công ra, ra ngoài gọi điện thoại cho Tiểu Thỏ.

Điện thoại vang vài tiếng bên kia mới tiếp, Tiểu Thỏ “Uy” một tiếng nhất thời làm cho tâm tình buồn bực của Trình Chi Ngôn tốt một chút.

”Tiểu Thỏ.” Anh cúi đầu hô cô một tiếng.

” Anh nước chanh, anh nhận lớp xong rồi hả?” Tiểu Thỏ lấy di động nằm úp sấp ở trên giường, cười hì hì hướng tới anh hỏi.

”Uh`m.” Trình Chi Ngôn cúi đầu lên tiếng, trầm mặc chốc lát, sau đó hướng tới cô hỏi: “Đang làm gì thế?”

”Vừa rồi đang tắm.” Một bàn tay Tiểu Thỏ còn cầm khăn tắm trắng như tuyết lau nước trên tóc mình, “Nghe được điện thoại kêu em liền lập tức lao tới.”

“. . .”

Trình Chi Ngôn không nói lời nào, không biết tại sao trong đầu vậy mà hiện ra cảnh tượng Tiểu Thỏ để trần một đôi bàn chân trắng nõn từ trong phòng tắm chạy đi.

”Đúng rồi, anh nước chanh, lần đầu tiên lớp đại học các anh nhận lớp nói cái gì vậy? Có phải để cho bạn cùng lớp tự giới thiệu với nhau hay không?” Tiểu Thỏ tràn ngập tò mò với cuộc sống đại học của Trình Chi Ngôn.

” Không có, chỉ là nói một chút hạng mục công việc chú ý khi nhập học.” Trình Chi Ngôn chần chờ một chút, vẫn lại là hướng tới Tiểu Thỏ nói: “Bắt đầu từ ngày mai anh liền phải huấn luyện quân sự rồi.”

” Uh`m, cái này em biết, từng sinh viên đều phải tham gia huấn luyện quân sự!” Tiểu Thỏ gật gật đầu, lúc trước Trình Chi Ngôn lên cao trung không phải cũng tham gia huấn luyện quân sự sao.

” Thời gian huấn luyện quân sự Nam Đại... Kéo dài đến một tháng...” Thanh âm Trình Chi Ngôn có chút trầm thấp mà kiềm chế hướng tới Tiểu Thỏ nói: “Chủ nhiệm lớp nói, trong lúc huấn luyện quân sự không thể rời trường.”

”A?” Tiểu Thỏ hơi run sợ một chút.

Trong lúc huấn luyện quân sự không thể rời trường?

Đó không phải là nói, ở cuối tuần anh nước chanh không thể trở về nhìn cô rồi hả?

” Xin lỗi.” Trình Chi Ngôn chuẩn bị rất lâu thanh âm mới hướng tới Tiểu Thỏ nói ra hai chữ này.

”Ách. . . Không có việc gì a, đây là trường học quy định, cũng không phải anh nước chanh có thể thay đổi.” Tiểu Thỏ nghe Trình Chi Ngôn giải thích, mặc dù trong lòng có chút thất vọng có chút vắng vẻ, nhưng vẫn lại là miễn cưỡng cười an ủi anh nói: “Chờ anh kết thúc huấn luyện quân sự rồi trở về nhìn em là được!”

“. . .” Trình Chi Ngôn nghe Tiểu Thỏ nói, trầm mặc rất lâu, đột nhiên cúi đầu hô tên cô một tiếng: “Tiểu Thỏ?”

”Uh`m?”

”Đôi khi, thực ra em hiểu chuyện làm cho anh có chút đau lòng...” Trình Chi Ngôn ngẩng đầu nhìn màn đêm trường học, gió đêm thổi qua, anh thì thào hướng tới điện thoại nói một câu như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.