Tiên Đế Trùng Sinh

Chương 172: Chương 172: Hai chọn một




Thấy phản ứng của Đinh Lương Tài, Fujiwara Shinji đã nắm chắc trong lòng, liền mỉm cười nói: “Tôi đã truyền đạt lại ý của cô Aokawa Sayuri rồi, có đồng ý hay không là do anh quyết định“.

Nói rồi hắn đột nhiên quay đầu định đi luôn. Đinh Lương Tài lo lắng cho Kỷ Quân Lan, chỉ có thể vội vàng đi theo.

Hai người một đi một đuổi, rất nhanh sau đó đã đến một trang viên. Đinh Lương Tài đẩy cửa đi vào thì thấy Aokawa Sayuri đang ngồi với tư thế phụ nữ Đảo Quốc hay ngồi. Cô ta ngồi trên cái nệm cạnh bàn, người đứng sau cô ta chính là Fujiwara Shinji.

Đinh Lương Tài tức điên lên, lập tức đi nhanh lên trước, nói: “Kỷ Quân Lan đâu?”

Aokawa Sayuri mỉm cười, sắc mặt thản nhiên dịu dàng, cứ như cô ta không phải một ngôi sao nổi tiếng mà là một người vợ hiền dịu ngoan vậy. Cô ta tao nhã nhấc ấm trà lên rót một tách trà thanh đạm đưa lên: “Anh Đinh, mời dùng trà“.

Đinh Lương Tài cầm lấy tách trà cô ta đưa nện mạnh xuống đất, quát to: “Tôi không rảnh để chơi trò chơi với cô đâu, Kỷ Quân Lan đâu rồi?”

“Làm càn!”, thấy đối phương dám bất kính với nữ thần của mình, Fujiwara Shinji liền gào lên giận dữ, thanh đao võ sĩ bên eo đã ra khỏi vỏ.

“Không được vô lễ“.

Đôi môi đỏ tươi của Aokawa Sayuri khẽ hé, cô ta nói rất dịu dàng, không dính chút khỏi lửa nhân gian, nhưng lại khiến động tác của Fujiwara Shinji cứng đờ.

Lúc này cô ta mới nhìn Đinh Lương Tài, khẽ nói: “Anh Đinh, tôi có lòng tốt muốn tiếp đãi anh thưởng trà, mong anh đừng phụ tấm lòng của tôi. Nếu không tôi mà buồn thì tôi quả thật không dám nghĩ đến kết cục của cô Kỷ đâu“.

Đinh Lương Tài tức tới nỗi mắt suýt lồi ra ngoài. Tính cách anh ta lỗ mãng nhưng không ngốc. Tuy Aokawa Sayuri trông rất dịu dàng nhưng lời nói lại tràn ngập sự uy hiếp, ngay cả đồ ngu cũng có thể nghe ra!

Anh ra thở phì phò rồi mới từ từ ngồi xuống, ngồi xếp bằng xuống đối diện Aokawa Sayuri.

Cô ta khẽ cong khóe miệng thành nụ cười đắc ý. Có thể đùa giỡn một đại sư võ đạo như thế này trong lòng bàn tay khiến cô ta cực kỳ kiêu ngạo.

“Mời uống trà“.

Aokawa Sayuri lại cung kính cúi người, hai tay bưng trà, Đinh Lương Tài mới cắn răng đồng ý, nhưng chỉ có thể cầm lấy một tách trà uống một hơi cạn sạch!

Tuy tách trà này vẫn còn bốc hơi nóng, trông thì nóng bỏng lưỡi, nhưng lúc đi vào miệng thì chỉ là nước ấm. Vừa uống vào thì lạnh thấu xương, cảm giác lạnh lẽo vừa nãy ngưng tụ trong cổ họng anh ta thành một sơi dây đi xuống dưới, thậm chí khiến Đinh Lương Tài khó chịu tới mức co rúm người.

Đinh Lương Tài uống tách trà nóng nhưng lại run lẩy bẩy, nổi da gà đầy người, liền kêu lên: “Cô cho tôi uống cái gì?”

Aokawa Sayuri thấy đối phương uống thứ thuốc bí mật của mình thì càng đắc ý, ngón tay trắng mịn của cô ta lướt qua môi, nói với giọng yêu kiều: “Anh Đinh, anh thấy Aokawa có đẹp không?”

Nói ra cũng lạ, theo tiếng nói của Aokawa Sayuri, rõ ràng Đinh Lương Tài đang thấy lạnh thấu xương mà nhiệt độ cơ thể lại nóng lên một cách mất kiểm soát. Lúc này anh ta đã quên đi chuyện Kỷ Quân Lan, chỉ nuốt nước bọt nhìn chằm chắm thiếu nữ trước mặt.

Thấy đối phương sập bẫy dễ dàng như vậy, đôi mắt Aokawa Sayuri lóe lên sự nghi ngờ nhưng vẫn tiếp tục kế hoạch. Đôi mắt đẹp của cô ta chuyển động, đôi môi thở ra hơi thở thơm tho, nhìn về Đinh Lương Tài với nét mặt quyến rũ, rồi cô ta ngoắc tay.

Đinh Lương Tài cứ như bị thôi miên, hơi thở càng ngày càng thô và nặng, không khỏi sáp đến bên cạnh đối phương.

Nét mặt Aokawa Sayuri vô cùng quyến rũ, nhưng ánh mắt lại lạnh băng. Cô ta ra hiệu bằng ánh mắt cho Fujiwara Shinji, hắn hiểu ý ngay, tay phải đã đặt lên đao.

Thì ra thuật ngự quỷ của nhà Aokawa vô cùng ác độc, muốn luyện hóa một người sống thành Âm Dương Sư, đặc biệt là đại sư võ đạo có dương khí mạnh hơn người bình thường nhiều thì phải khiến máu của đối phương cuồn cuộn, nội tạng lạnh lẽo.

Lúc này, Aokawa Sayuri đã dùng phương thuốc bí mật để khiến Đinh Lương Tài lạnh thấu tim, lại dùng thuật mê hoặc để khiến anh ta bị ngọn lửa dục vọng thiêu đốt cơ thể. Sau đó chỉ cần Fujiwara Shinji một đao chém cổ, rồi cô ta nhanh chóng phong ấn ba hồn bảy phách của cô ta vào trong thi thể thì sẽ có được Âm Dương Sư có thực lực của đại sư võ đạo!

Nhưng trong thoáng chốc, Đinh Lương Tài thấy đầu mình run lên, anh ta lại tỉnh táo thì phát hiện mình chỉ còn cách mặt Aokawa Sayuri có mấy xăng ti mét, liền sợ giật nảy mình.

Anh ta hoàn hồn lại, nhảy về sau rồi quát to: “Bớt giở trò đi, Kỷ Quân Lan đâu!”

Thấy đối phương thoát khỏi thuật mê hoặc của mình, Aokawa Sayuri kinh ngạc, nhưng ngay sau đó che miệng cười: “Anh Đinh quả nhiên là tu vi cao thâm, không hổ là đại sư võ đạo. Nếu anh Fujiwara vừa nãy vội vàng ra tay thì e là sẽ ngã gục dưới nắm đấm của anh Đinh mất thôi“.

Đinh Lương Tài hoàn toàn không hiểu cô ta đang nói gì, chỉ tiếp tục gào to: “Kỷ Quân Lan đâu?”

Aokawa Sayuri cười khẽ, nói: “Anh Đinh đừng sốt ruột, tôi sẽ cho anh gặp cô ấy ngay đây“.

Nói rồi cô ta vỗ nhẹ tay, một bức bình phong trong đại sảnh được đẩy ra, lộ ra Kỷ Quân Lan ở phía sau.

Đinh Lương Tài tức giận quát lên. Thì ra lúc này Kỷ Quân Lan đã bị trói gô lại, mồm còn bị nhét vải trắng. Mấy võ sĩ Đảo Quốc đứng sau lưng Kỷ Quân Lan, ai nấy đều cầm trường đao kề lên cổ Kỷ Quân Lan.

Kỷ Quân Lan thấy Đinh Lương Tài thì bật khóc “hu hu”, khóe mắt có giọt lệ chảy qua. Dù sao cô ta cũng chỉ là con cháu chi thứ thôi, đã gặp tình cảnh thế này bao giờ đâu chứ?

Đinh Lương Tài càng tức giận hơn. Anh ta trợn trừng mắt, nhìn chằm chằm Aokawa Sayuri và nói: “Thả cô ấy ra!”

Aokawa Sayuri cười nói: “Thả ra thì không sao, nhưng tôi có một câu hỏi. Anh Đinh, anh thấy tôi đẹp hơn hay cô ta đẹp hơn?”

Đinh Lương Tài hừ lạnh, nói: “Tất nhiên là cô ấy đẹp hơn. Tuy vẻ bề ngoài của cô cũng được đấy, nhưng lòng dạ ác độc như rắn rết, sao có thể so với Quân Lan?”

Aokawa Sayuri không tức giận mà vẫn cười tươi rói: “Vậy nếu cho anh Đinh một cơ hội để anh chọn giữa việc rời khỏi đây và cứu cô Kỷ, anh sẽ chọn thế nào?”

Sắc mặt Đinh Lương Tài thay đổi, anh ta trầm giọng nói: “Ý cô là sao?”

Aokawa Sayuri cao giọng nói: “Nói thật nhé, anh Đinh, tôi cần anh. Nói chính xác hơn, tôi cần cơ thể xác thịt của anh“.

“Nhưng anh lại có bản lĩnh khiến người ta sợ hãi. Anh có thể dựa vào ý chí mà phá vỡ sự mê hoặc của tôi dù anh đã dùng trà mê hồn. Cho dù là anh Fujiwara cũng không dám nói có thể thắng được anh, thế nên tôi mới dựng lên kế hoạch này“.

“Xuất phát từ sự tôn trọng đối với đại sư võ đạo, tôi sẽ để anh Đinh chọn. Nếu anh không tình nguyện cống hiến cho tôi thì có thể rời đi, tôi không ngăn“.

“Nhưng nếu anh muốn cô Kỷ sống tiếp thì phải đi với tôi trở về Đảo Quốc!”

Kỷ Quân Lan nghe vậy thì gần như tuyệt vọng. Cô ta cũng chỉ có hảo cảm lẫn nhau với Đinh Lương Tài thôi, còn không phải người yêu, sao có thể mong chờ anh ta hy sinh vì mình chứ?

- ------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.