Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư

Chương 1267: Chương 1267: Tin đồn được truyền ra ngoài




Lúc này trên Tu Linh Phong có hào quang bắn ra bốn phía, đồng thời linh khí trong thiên địa lao thẳng đến Tu Linh Phong.

Rất nhanh, người trong ngọn núi đều cảm giác được hiện tượng dị thường của nơi này.

Đám người Hoa Khấp Tuyết và Diệp Gia không biết phát sinh chuyện gì, cho nên có chút lo lắng, vội vàng bắn nhanh qua.

Ở đây, Tiêu Cửu Uyên lại nhanh chóng ngưng tụ ra trận pháp, sau đó dùng một tòa đại trận khống chế được Băng Phách Hấp Linh Đăng, ánh sáng của Băng Phách Hấp Linh Đăng bị che đi, bên trong ngọn núi một lần nữa khôi phục như cũ.

Nhưng khi hai người Hoa Khấp Tuyết và Diệp Gia vừa tiến vào Tu Linh Phong, lại cảm nhận được đỉnh núi có linh lực nồng đậm đến cực điểm, địa phương khác căn bản không thể so sánh được.

Hai người cao hứng nói không nên lời, lao thẳng đến bên cạnh Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ.

“Tông chủ, có chuyện gì xảy ra?”

Vân Thiên Vũ chỉ vào giữa không trung nói: “Ở đây có một ngọn đèn Băng Phách Hấp Linh Đăng, cho nên ngọn núi này sau này sẽ là Tu Linh Phong, đệ tử gia nhập Đấu Long Tông đều có thể đến trên ngọn núi này tu luyện, hai người không có việc gì cũng có thể tu luyện.”

Vân Thiên Vũ nghĩ đến chuyện tu vi linh lực của Hoa Khấp Tuyết và Diệp Gia quá thấp.

Nàng nghĩ đến trong Phượng Linh Giới của mình có nhiều đan dược, cho nên nhanh chóng tập trung tinh thần cảm nhận một chút, tuy nhiên đan dược trong Phượng Linh Giới đều có dược lực không thích hợp với Hoa Khấp Tuyết và Diệp Gia, Vân Thiên Vũ quyết định chờ lúc nào có thời gian rảnh rỗi lại chế luyện cho hai người này mấy viên đan dược.

Vân Thiên Vũ đang nghĩ ngợi, hai người Hoa Khấp Tuyết và Diệp Gia đã hoan hô.

“Oa, vậy thật sự là quá tốt, sau này chúng ta không có việc gì có thể qua tu luyện.”

“Ừ thật không tệ, không nghĩ tới Đấu Long Tông của chúng ta cũng có một tòa Tu Linh Phong như thế, nếu như vậy, nhất định sẽ thu hút rất nhiều người đến tu luyện.”

Vân Thiên Vũ nhìn hai người bọn họ cao hứng, tâm tình cũng tốt hơn, nàng nhìn Tiêu Cửu Uyên nói: “Chúng ta đi đến nơi khác xem, có gì có thể tăng thêm hay không. Hai người cũng đi nơi đây xem đi.”

“Được.”

Hai người Hoa Khấp Tuyết và Diệp Gia lên tiếng trả lời.

Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ kiểm tra xung quanh, phát hiện Thiên Nhận Phong đúng là một địa phương tốt dễ thủ khó công. Không uổng công bọn họ phí công sức lớn như vậy chiếm đoạt nơi này.

Khi Vân Thiên Vũ và Tiêu Cửu Uyên đang tuần tra, bỗng nhiên nghĩ đến trước đó mình nhận được Thương Lan Thất Băng Châu, nàng lấy ra Thương Lan Thất Băng Châu, bảo Tiêu Cửu Uyên sử dụng Thương Lan Thất Băng Châu ngưng luyện một tòa băng trận phòng thủ, phòng thủ cho Thiên Nhận Phong.

Thiên Nhận Phong vốn là địa phương dễ thủ khó công, lại được bọn họ đặt thêm một băng trận ở vòng ngoài, không nói phòng thủ kiên cố nhưng cũng không khác là bao nhiêu.

Vân Thiên Vũ hoàn toàn yên lòng, nàng và Tiêu Cửu Uyên hai người kẻ trước người sau trở về Chủ Phong.

Bọn họ vừa trở lại Chủ Phong, lại nhìn thấy được hai người Đỗ Long đại sư và Hạ lão đã trở về.

Đỗ Long đại sư đối với chuyện Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ đoạt được Thiên Nhận Phong lại không có ngạc nhiên chút nào. Ngược lại là Hạ lão cao hứng nói không nên lời, không ngừng quan sát xung quanh Thiên Nhận Phong.

Vân Thiên Vũ và Tiêu Cửu Uyên ra hiệu Đỗ Long và Hạ lão đi vào đại sảnh của Chủ Phong nói.

Đại sảnh của Chủ Phong hóa ra là nơi tông chủ Đấu Long Tông dùng để nghị sự, cho nên đặc biệt lớn, không chỉ lớn, hơn nữa còn đặc biệt xa hoa, ngay cả trên mặt đất của đại sảnh đều sử dụng Hắc Diệu Thạch bóng loáng lát lên, trên đại sảnh có đặt ghế ngọc thạch đầu hổ xa hoa, hai bên phía dưới bày ra ghế ngọc thạch, ghế được lót đệm lông.

Trước mỗi cái ghế có đặt bàn ngọc thạch, ấm chén ngọc thạch.

Toàn bộ đại sảnh vừa đơn giản lại xa hoa.

Vân Thiên Vũ cũng không có ngồi ở vị trí trên đầu, mà cùng Tiêu Cửu Uyên ngồi ở một bên, hai người Đỗ Long và Hạ lão cũng ngồi ở bên người bọn họ.

Vân Thiên Vũ hỏi: “Chuyện của các ngài làm thế nào rồi?”

“Trên cơ bản, tin tức đã bắt đầu được truyền ra bên ngoài, tin tưởng rất nhanh những người khác sẽ biết.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.