Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư

Chương 1282: Chương 1282: Độc hàn viêm




Nhìn thấy được tu vi linh lực của Quân Hạo Thiên, Vân Thiên Vũ rốt cuộc đã biết vì sao thành chủ của Thanh Phong Thành bất chấp tất cả cũng muốn tìm hắn trở về.

Bởi vì người nhi tử này có thiên phú cực cao, tu vi linh lực cao.

Nếu như hắn thừa kế Thanh Phong Thành, Thanh Phong Thành rất có thể sẽ trở thành tồn tại đứng đầu trong mười hai thành.

Trong lòng Vân Thiên Vũ suy nghĩ, trên mặt thoáng lộ ra ý cười.

Bởi vì Quân Hạo Thiên có cấp bậc nhất tinh Linh Hoàng, đến Đấu Long Tông làm một phong chủ lại là thích hợp nhất.

“Sư phụ.”

Vân Thiên Vũ kêu lên một tiếng, Quân Hạo Thiên liếc mắt nhìn nàng, sau đó trách cứ nói: “Hài tử này, ngươi không có việc gì chạy tới đây ầm ĩ làm gì.”

Vân Thiên Vũ nhíu mày nói: “Sư phụ không phải muốn ở cùng với sư mẫu sao? Tại sao phải cưới người khác, nếu để cho ta biết chuyện này, ta lại không thể ngồi yên không quản được, ta tới dẫn sư phụ rời khỏi nơi này.”

“Nếu người nơi này đều ngang ngược không nói lý, vậy chúng ta cũng không cần nói gì với bọn họ nữa.”

Vân Thiên Vũ nói, âm thanh không lớn không nhỏ, vừa vặn để cho đám người thành chủ của Thanh Phong Thành nghe được.

Nghe vậy, thành chủ Thanh Phong Thành tức giận đến mức mặt đều tái xanh, hắn cắn răng hỏi Quân Hạo Thiên: “Nữ nhân này là người nào, tự nhiên dám cả gan đến phủ thành chủ của ta đập bãi.”

Quân Hạo Thiên nhanh chóng nói: “Phụ thân, nàng là đệ tử của con, mong phụ thân bỏ qua cho nàng.”

“Nàng dám cả gan dẫn người đến đập vỡ phủ thành chủ, ta sao có thể tha cho nàng được.”

Sắc mặt thành chủ của Thanh Phong Thành khó coi nói. Hôm nay có nhiều khách như vậy, nếu như hắn tha cho nàng, sau này bản thân hắn còn có uy vọng gì nữa, còn mặt mũi nào gặp mặt người nữa.

Cho nên thành chủ của Thanh Phong Thành nhìn Quân Hạo Thiên nói: “Thiên Nhi, con tránh ra cho ta, nếu như con không tránh ra, đừng trách ta không cho nữ nhân này thuốc giải, con dự định không cần thuốc giải sao?”

Sắc mặt Quân Hạo Thiên thoáng cái trở nên khó coi.

Phía sau của hắn, Vân Thiên Vũ thò đầu ra ngoài, nhìn thành chủ Thanh Phong Thành đối diện, nàng ngoài cười nhưng trong không cười nói.

“Ngài lấy độc trên người của sư mẫu tới uy hiếp sư phụ ta sao? Vậy ngài yên tâm đi, độc trên người sư mẫu ta, ta có thể giải.”

Nàng nói xong nhanh chóng lấy từ trong Phượng Linh Giới lấy một viên Giải Độc đan đi.

Đây là một viên Giải Độc đan thiên giai tứ văn, hết sức lợi hại.

Lúc trước khi nàng kiểm tra cho sư mẫu, thật ra đã phát hiện ra sư mẫu trúng độc.

Hơn nữa nàng còn biết, sư mẫu trúng độc là độc gì.

Sở dĩ nàng không có lập tức giúp sư mẫu giải độc, thật sự bởi vì thân thể sư mẫu quá yếu, cho nên nàng cho sư mẫu dùng một viên đan dược điều trị thân thể trước.

Vân Thiên Vũ vừa nói vừa giơ Giải Độc đan trong tay lên lắc lư nói: “Ngài hạ độc, tên độc là Hàn Viêm, chính là sử dụng hai loại độc hoa dung hợp thàng một loại độc.”

“Ta nói giải được là giải được.”

Nàng nói xong nhanh chóng đặt Giải Độc đan vào trong tay của Lâm Thấm Mộc, nhanh chóng mở miệng: “Sư mẫu, ngài ăn vào đi.”

Lâm Thấm Mộc không chậm trễ chút nào mở miệng lại nuốt viên đan dược Vân Thiên Vũ đưa vào trong miệng nuốt xuống.

Đối diện Vân Thiên Vũ, sắc mặt thành chủ Thanh Phong Thành đã biến thành màu gan heo, đôi mắt mờ đục lại lóe lên ánh sáng ngoan độc.

“Ngươi tự nhiên dám cả gan làm hỏng chuyện của ta, rõ ràng là đâm đầu vào chỗ chết.”

“Người đâu, giết chết con tiện nhân kia, tuyệt đối không thể để cho nàng rời đi được.”

Sau khi nói xong, hắn lại nhìn về phía Quân Hạo Thiên: “Thiên Nhi, con sau này chính là thành chủ Thanh Phong Thành, lẽ nào con vì tiểu tiện nhân này mà hồ đồ sao, con nghe lời vi phụ nói, vẫn nên cách xa các nàng một chút thì tốt hơn.”

Quân Hạo Thiên chỉ bởi vì phụ thân của mình sử dụng độc khống chế Lâm Thấm Mộc, uy hiếp hắn. Hiện tại, độc của Lâm Thấm Mộc đã được giải, hắn làm sao có khả năng lại để ý tới phụ thân nữa, hắn trực tiếp trầm giọng mở miệng: “Phụ thân, nếu phụ thân không tha cho Thấm Mộc, vậy ta ở đây nói một câu, từ nay về sau ta và Quân gia cắt đứt quan hệ, không có bất kỳ liên quan nào nữa.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.