Thiếu Gia Ác Ma Đừng Hôn Tôi

Chương 234: Chương 234: Ba Tát Lệ Vào Ở




Lăng Lão Thái Gia chống gậy chậm chạp đến bên người Khương Viên Viên, không chút khách khí ngồi xuống: “Ta cùng đứa nhỏ này rất có duyên, nha đầu ngươi nhanh bảo con bé đến Lăng gia chúng ta ở lại vài ngày, ta thấy các ngươi hiện cũng khó có thể cho con bé ở lại Hàn gia.”

So sánh với Lăng Lão Thái Gia hòa hoãn thương lượng, Khương Viên Viên thái độ rõ ràng là mạnh mẽ cứng rắn hơn nhiều: “Không được! Nếu Tiểu Sơ Hạ đi, Ba Tát Lệ không phải thực sự trở thành vị hôn thê của Thất Lục rồi sao? Dù sao con đã sống đến bây giờ, không thể trơ mắt nhìn đứa con gái khác trở thành hôn thê của của Thất Lục nhà chúng con!”

Lời này nói ra, Lăng Lão Thái Gia đã hiểu đại khái sự tình, đối với ông mà nói đây là cơ hội tốt nha! Là cơ hội biến An Sơ Hạ trở thành cháu dâu nhà mình! Hắng giọng, vẻ mặt ông nghiêm túc nói: “Ta chỉ là lôi kéo Hàn Vũ đi dạo, nghĩ tới nơi này thôi. Đã phát sinh chuyện gì rồi hả? Kể cho ta biết, có lẽ lão già ta có thể giúp được cái gì cũng không biết chừng.”

Đúng là ban đầu Khương Viên Viên không mong đợi gì ở Lăng Lão Thái Gia, nhưng quả thật trước mắt bà cũng không nghĩ ra phương pháp giúp An Sơ Hạ giữ vững vị trí hôn thê. Đành phải hít sâu một hơi, đem sự tình từ đầu tới đuôi kể lại một lần. Sau khi bà nói xong, Lăng Lão Thái Gia tuy trên mặt thản nhiên, nhưng trong lòng kỳ thật là trong lòng vui như mở hội. Đây không phải Phật tổ hiển linh còn có thể là gì?

Chỉ cần Ba Tát Lệ kia trở thành hôn thê của Hàn Thất lục, như thế An Sơ Hạ không phải sẽ thành vị hôn thê của Hàn Vũ nhà ông sao? Phật tổ vạn tuế a...

”Đáng lý mà nói, Sơ Hạ trước kia có thân phận là hôn thê của Thất Lục, hiện tại lại thêm một Ba Tát Lệ, Sơ Hạ không phải trở thành nữ nhân danh bất chính ngôn bất thuận sao? Ngươi nói, Ba Tát Lệ phải ở tại đây 1 tháng, như thế một tháng này nếu Sơ Hạ vẫn ở Hàn gia, chắc chắn sẽ xuất hiện tin đồn. Cho nên sau cùng người bị tổn thương vẫn là Sơ Hạ, ta nói Khương nha đầu, ngươi thật sự nhẫn tâm?”Tuy Lăng Lão Thái Gia có ý đồ riêng, nhưng lời ông nói ra miệng cũng rất có đạo lý. An Sơ Hạ ở Hàn Gia, khẳng định là ít nhiều sẽ bị Ba Tát Lệ xem thường, mà dựa theo tính cách của cô, nhất định không chịu ngồi yên.

So với việc ở lại, không bằng để cho cô đến Lăng gia. Ở Lăng gia, vấn đề an toàn không cần lo lắng, nhưng mà... Thật sự chỉ có cách đó thôi sao?

Khương Viên Viên hít hít mũi, ánh mắt sáng ngời nhìn An Sơ Hạ: “Xem ra chỉ có thể như vậy... Bất quá, Tối hôm nay lại ở đây một đêm thôi, ngủ chung với ta nhé?”

Đối mặt Khương Viên Viên ánh mắt chờ mong, An Sơ Hạ không có lý do cự tuyệt, cũng không thể nhẫn tâm cự tuyệt. Gật gật đầu, cô nhìn về phía Lăng Hàn vũ: “bạn học Hàn Vũ, vậy sau này quấy rầy anh rồi.”

Đang xem truyện tranh, Lăng Hàn Vũ ngẩng đầu liếc An Sơ Hạ một cái, một câu cũng không nói lại cúi đầu xem tiếp. Xem ra đêm nay không có chuyện gì, hại cậu vẫn lo lắng phát sinh chuyện gì, cố ý để đi theo lão Thái gia, xem ra là lo lắng dư thừa.

”Bác gái!” từ đại sảnh truyền đến giọng nữ quen thuộc, An Sơ Hạ quay lại nhìn, liền thấy Ba Tát Lệ cầm túi lớn lớn nhỏ nhỏ để đầy ở đại sảnh. Chẳng lẽ, cô ta đêm nay muốn ở nơi đây?

Thế thì hôm nay mình đi là được rồi... Từ từ đã! Buồn cười! Mình vì sao phải đi? Tại sao phải sợ? Chẳng qua chỉ là một Ba Tát Lệ nho nhỏ thôi mà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.