Thiên Tài Cuồng Phi

Chương 215: Chương 215: Tế hội bắt đầu






Edit: susublue

Trong căn phòng sáng sủa, ánh sáng xanh tản đi, một nữ tử mặc bạch y lại xuất hiện trong phòng.

Dạ Nhược Ly sững sờ nhìn bàn tay mình, hiển nhiên nàng vẫn còn chưa hồi thần lại khỏi biến cố đột nhiên vừa nãy.

Vừa rồi nàng nhìn xuyên qua luồng sáng xanh mới chợt hiểu ra là mình đã đột phá vượt qua Thần Hoàng đỉnh phong, trở thành cường giả Thần Tôn. Mà bởi vì lúc trước nàng đã lĩnh ngộ Lĩnh Vực Cảnh rồi nên cũng không cần phải thông qua Bán Thần Tôn rồi mới tiến vào Thần Tôn giống như người thường.

Ngay cả giữa Bán Thần Tôn và Thần Tôn cũng khác nhau, Bán Thần Tôn chỉ lĩnh ngộ được một phần nào đó của Lĩnh Vực Cảnh thôi chứ vẫn chưa hoàn toàn lĩnh ngộ tất cả như một cường giả thật sự, mà tất nhiên Dạ Nhược Ly không cần phải trải qua giai đoạn này.

Nhưng mà điều khiến nàng cảm thấy kỳ quái là vì sao nhẫn Huyền Linh lại khiến cho nàng có thể lĩnh ngộ được?

Dạ Nhược Ly hơi cụp mắt, chăm chú nhìn hai chiếc nhẫn giống nhau như đúc trong tay, Dạ Nhược Ly thở dài một tiếng: "Lần này hai cái nhẫn này không có chỗ nào khác nhau cả, xem ra suy đoán của mình là thật rồi."

Ở đại lục Huyền Vũ, người đời luôn sùng bái tổ tông Dạ gia thần bí, không ngờ đó lại là sự thật...

Đột nhiên Dạ Nhược Ly nghĩ lại lúc trước khi rời khỏi đại lục Huyền Vũ, Phong Thần đã nói như vậy, chính bởi vì như vậy mà sư phụ không hề để lại bất kỳ truyền nhân nào tại đại lục Huyền Vũ mà đã biến mất, đời sau đương nhiên cũng không biết sự tồn tại của nàng.

Cũng giống như thân phận Nam Vương phi của Dạ Nhược Ly vậy, cũng vì nàng mà trong lịch sử lại ghi cả đời Cung Vô Y không cưới thê tử.

Lúc ấy người cầm quyền ở đại lục Huyền Vũ muốn bóp méo một vài sự thật lịch sử cũng không có vấn đề gì.

Dạ Nhược Ly hồi thần rồi tiến vào Thanh Minh phủ, hai Linh Đồng đã sớm đứng đó chờ nàng.

"Chủ nhân, chúc mừng."

Trên mặt Linh Đồng đầy vẻ vui mừng phát ra từ nội tâm, Dạ Nhược Ly đột phá khiến bọn họ cực kỳ vui vẻ.

"Đi thôi, chúng ta mau đi xem thử sau cánh cửa là cái gì."

Dạ Nhược Ly nói xong liền tự ý đi về phía sau cánh cửa.

Trước khi đi vào cửa Dạ Nhược Ly dừng bước lại, bàn tay nhẹ đặt lên cánh cửa lớn có hoa văn cổ xưa, dienxdafnlee*quys~dôn một luồng sáng trắng chợt lóe lên, cửa lớn chậm rãi mở ra...

Đằng sau cánh cửa chỉ có một cái bàn gỗ, mà trên bàn gỗ là hai quyển sách.

Lúc này mọi người đều theo vào bên trong phủ, Dạ Nhược Ly đi lên phía trước dưới ánh mắt của mọi người.

"Khôi Lỗi thuật bước cuối cùng?" Dạ Nhược Ly hơi ngẩn ra, vươn tay mở quyển sách: "Đây là Khôi Lỗi thuật bước cuối cùng, có thể tạo linh hồn nặn cơ thể, tạo ra một Khôi Lỗi có máu thịt cũng có cả tư duy."

Đắp nặn cơ thể? Đây không phải là thứ nàng cần sao? Nhưng mà...

Nhìn Phong Thần ở phía sau, Dạ Nhược Ly nhẹ nhíu lông mày lại.

"Nha đầu, ta biết ngươi đang suy nghĩ cái gì." Phong Thần cười cười, ánh mắt dịu dàng nhìn chăm chú Dạ Nhược Ly: "Ngươi sợ luyện chế thành công thì ta sẽ trở thành con rối của ngươi đúng không? Nhưng điều này sao có thể? Ta vẫn có suy nghĩ và tình cảm của mình, chỉ có một điều là mãi mãi không thể phản bội sự ràng buộc với ngươi thôi, cho nên ngươi có thể yên tâm luyện chế."

Dạ Nhược Ly nghe vậy thì cười phá lên.

Đúng vậy, dù cho dùng Khôi Lỗi thuật để chế tạo thân thể thì nàng vẫn là Phong Thần, hơn nữa sao nàng lại có thể ràng buộc sư phụ? Vì vậy mọi chuyện vẫn giống như bình thường.

"Được, ta hiểu rồi, chờ ta đọc xong tài liệu sẽ giúp người luyện chế."

Dạ Nhược Ly bỏ quyển sách vào nhẫn Huyền Linh rồi lại cầm một quyển sách khác lên, nhưng mà khi đọc mấy chữ to mạ vàng bên trên thì nàng lại sửng sốt.

"Luyện đan thuật Chí Tôn phẩm?"

Không ngờ lại là luyện đan thuật Chí Tôn phẩm, cái này...

"Cái gì?"

Phong Thần đột nhiên kinh sợ, vội vàng tiến lên cầm lấy quyển sách trong tay Dạ Nhược Ly, mà bàn tay cầm quyển sách cũng run lên nhè nhẹ.

" Luyện đan thuật Chí Tôn phẩm, không sai, quả thật là Luyện đan thuật Chí Tôn phẩm, trời ơi, Thanh Minh phủ này cũng quá biến thái rồi, không ngờ lại có được cái thứ này, đáng tiếc chỉ có cấp bậc Chí Tôn mới có thể luyện chế được."

"Người khác không thể, không có nghĩa là chủ nhân không thể." Nam đồng cất bước tiến lên, khuôn mặt mềm mại trắng nõn đầy ý cười: "Chủ nhân có được Thánh Châu chữa thương, thân thể khỏe mạnh không khác gì Thần Tôn bình thường cho nên ta mới nói chủ nhân thật sự rất may mắn, dù là Hỏa Thần năm đó cũng không dám thử, nhưng chủ nhân lại có thể, hơn nữa..."

Nam đồng dừng lại rồi cười thần bí: "Chẳng lẽ người không muốn để sư phụ người thăng cấp làm Bán Chí Tôn sao? Trong luyện đan thuật Chí Tôn có một loại Thần Hồn Đan, nếu cho nàng ăn Thần Hồn Đan thì có thể khôi phục linh hồn từng bị thương tổn, hơn nữa còn có năm mươi phần trăm hi vọng trở thành linh hồn Bán Chí Tôn."

Linh hồn Bán Chí Tôn, sau khi đắp nặn thân thể thì thực lực vẫn là Bán Chí Tôn như trước.

Phong Thần nghe vậy thì nín thở, trên mặt đầy vẻ kích động không thể che giấu.

Bán Chí Tôn, nếu như nàng có thể được như vậy thì lúc đến mộ Thần Tôn cũng có thể bảo vệ an toàn cho Nhược Ly nha đầu.

Dạ Nhược Ly liếc nhìn vẻ mặt kích động của Phong Thần rồi vuốt cằm, có lẽ cũng có thể thử một lần...

"Ầm!"

"Ầm ầm ầm!"

Đột nhiên mặt đất rung lên, mọi người đều không hiểu chuyện gì xảy ra nên liền ngạc nhiên nhìn hai Linh Đồng.

Dạ Nhược Ly ổn định bước chân, sắc mặt ngưng trọng liếc nhìn chung quanh, đột nhiên căn nhà để bàn gỗ bị vùi lấp dưới mặt đất rồi một cánh cửa màu xanh chậm rãi nổi lên, chiếu sáng vào ánh mắt mọi người.

"Rốt cục... đã xảy ra chuyện gì?"

Vẻ mặt mọi người đều ngơ ngẩn không hiểu nguyên nhân.

Trong mắt Gia Nhi và Dạ Băng Nguyệt đầy vẻ lo lắng, lúc muốn đi lên thì lại bị Dạ Nhược


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.