Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức

Chương 152: Chương 152: Xem cô đi đâu tìm nhân vật nam chính




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Sau khi Đường Ninh rời khỏi TranhĐiền, không về thẳng nhà, vốn định đi Hải Thụy thăm Mặc Đình, nhưng, đến khi cô đứng trước cửa Hải Thụy, Lục Triệt lại nói cho Đường Ninh trong điện thoại, Mặc Đình không ở công ty.

Đường Ninh dừng xe ở trong nhà để xe của Hải Thụy, không lập tức rời đi, mà nghĩ đến mâu thuẫn giữa cô và Lan Hề, ánh mắt có chút phức tạp.

Chưa được một lát, chị Long bỗng nhiên vỗ cánh tay Đường Ninh, đồng thời chỉ chỉ ra ngoài cửa sổ xe. Đường Ninh thuận theo ánh mắt chị Long nhìn sang, phát hiện người xuất hiện ở nhà để xe, chính là Mặc Đình và Lục Triệt.

“Lục Triệt, chẳng phải nói đại Boss không ở công ty sao?” Chị Long vừa nhìn sắc mặt của Đường Ninh, vừa nóng nảy lẩm bẩm, bởi vì sau chuyện của Hàn Vũ Phàm, chị Long rất sợ Đường Ninh lại nhận tổn thương tình cảm, rất không thích Đường Ninh bị lừa.

Đường Ninh nhìn Mặc Đình và Lục Triệt rời đi, vẻ mặt không có gì thay đổi, chỉ nhìn chị Long, cảm thấy hơi ngạc nhiên: “Chị suy nghĩ nhiều rồi.”

“Em không sợ hãi chút nào?”

Đường Ninh không nói gì, chỉ lấy điện thoại di động ra, bấm số của Mặc Đình, chờ đến khi kết nối với Mặc Đình, cô hỏi thẳng Mặc Đình: “Anh vừa ở đâu?”

“Điều tra vị trí à?” Mặc Đình nghe thấy Đường Ninh hỏi, hiếm thấy cong khóe miệng.

“Vậy anh để cho em tra sao?”

“Vừa ở công ty, bây giờ đi ra ngoài gặp bạn hợp tác.” Mặc Đình dịu dàng đáp.

“Ban anyx Lục Triệt nói anh không ở công ty.”

Mặc Đình ngẩng đầu nhìn Lục Triệt đang lái xe, ánh mắt lóe lên, sau đó trả lời Đường Ninh: “Đây không phải là lời dặn của anh, bây giờ em vẫn đang ở Hải Thụy sao?”

“Ừm.” Giọng nói của Đường Ninh có vẻ vô cùng đáng thương.

“Vậy anh sẽ quay lại đón em, để em hỏi Lục Triệt xả giận.”

“Được.”

Cúp điện thoại, Mặc Đình nhét điện thoại di động vào trong túi đồ vét, lăng lệ nhìn Lục Triệt: “Có phải tôi nên nhìn nhận lại năng lực của cậu lần nữa hay không? Lục Triệt? Tôi nói một lần cuối cùng, đừng nói dối Đường Ninh, dù chỉ là chuyện nhỏ nhặt như tôi không ở đây, nếu như Đường Ninh không gọi điện thoại hỏi tôi, cứ giấu nghi vấn này ở trong lòng, dần dà, cậu cảm giác tình cảm vợ chồng của chúng tôi sẽ như thế nào?”

Lục Triệt áy náy, vội vàng nói xin lỗi: “Thật xin lỗi, tổng giám đốc, chỉ là tôi không biết tìm cớ gì ngăn cản phu nhân.”

“Tôi không muốn cậu lấy cớ qua mặt Đường Ninh, chỉ cần cậu không nói gì, cô ấy sẽ không phát giác.”

“Tôi hiểu rồi.”

Lục Triệt trong công việc, quả thực vô cùng xuất sắc, chỉ là có đôi khi EQ không online, đây chính là lý do vì sao đến nay anh ta vẫn chưa có bạn gái!

Mặc Đình bảo Lục Triệt quay đầu, thuận lợi đón được Đường Ninh, cũng ôm cô vào lòng, nói với cô: “Tôi sẽ không để cho Lục Triệt nói những câu như anh không ở đây nữa.”

“Em biết.” Đường Ninh khẽ gật đầu: “Bằng không, anh cảm thấy em càng nên tin anh ta?”

Lục Triệt áy náy cúi đầu...

Mặc Đình hài lòng khẽ vuốt mái tóc dài của Đường Ninh, đồng thời trả lời: “Đương nhiên em càng phải tin anh hơn, có điều, từ lúc em gọi điện thoại cho Lục Triệt, đã hai mươi phút đồng hồ trôi qua, vẫn không rời khỏi bãi đỗ xe, có chuyện gì xảy ra?”

Đường Ninh hơi sửng sốt, không ngờ Mặc Đình còn cẩn thận như thế, cho nên, kể từ đầu tới đuôi chuyện xảy ra ở Tranh Điền hôm nay với anh: “Sở dĩ em không đi, là bởi vì tôi đang tự hỏi giữa em và Lan Hề, tồn tại mâu thuẫn rất lớn, tiếp tục như vậy, nhất định sẽ vạch mặt, chuyện Lăng Phong, chỉ là một bắt đầu, huống chi, bên trong còn xen lẫn những người như La Hạo, Lý Đan Ny.”

Mặc Đình yên lặng nghe xong, thân phận bây giờ, chỉ là một người chồng đang lắng nghe chuyện phiền lòng của bà xã, sau đó không ngừng đưa tay vỗ về cô, cho cô dũng khí: “Ninh... hình như em đã quên, mục tiêu cuối cùng của em là Tinh Hoàng, ý nghĩa của Tranh Điền, chỉ là bước đệm giúp em.”

“Đối với người muốn tổn thương em, phản kích không nên cảm thấy áy náy, trong lòng em phải hiểu rõ điểm này.”

“Trong tay chúng ta có hợp đồng với Tranh Điền, nếu thực sự không cách nào tránh khỏi việc đối đầu, như vậy thì chỉ có thể đặt công việc lên đầu.”

“Chẳng lẽ, có anh ở đây sau lưng em, em còn cảm thấy sợ?”

Đường Ninh cọ cọ lòng bàn tay Mặc Đình, lắc đầu: “Không phải em sợ, chẳng qua là em cảm thấy Lan Hề rất đáng tiếc, đã từng cùng một chiến tuyến... lại thay đổi như thế.”

“Em cũng biết là đã từng, Lan Hề là thương nhân, điều cô ta muốn và điều em muốn, bề ngoài có vẻ nhất trí, trên thực tế, vô cùng khác biệt, em coi cô ta là quan hệ bạn bè bình đẳng, cô ta lại coi em thành quan hệ trên dưới phụ thuộc.”

“Em hiểu!” Đường Ninh kiên định lập trường của mình, lần tiếp theo, nếu như Lan Hề còn gây khó dễ nữa, như vậy cô... sẽ không đối xử khách khí nữa, dù sao, người gây khó dễ cho bạn đã không cảm thấy hổ thẹn, sao bạn còn phải cảm thấy thật khó xử?

“Yên tâm chờ chụp LM đi.” Mặc Đình nói một câu hai ý nghĩa, có điều, Đường Ninh chỉ nghe hiểu một tầng hàm nghĩa.

...

Tám giờ tối, khách sạn năm sao xa hoa, An Tử Hạo vì đối phó với Lăng Phong, đến sớm nửa tiếng, cho nên, đợi cho người của đối phương xuất hiện, nhìn thấy mỗi mình An Tử Hạo.

Lăng Phong là ngôi sao nổi tiếng từ khi còn nhỏ, cũng là tiểu thịt tươi đẹp trai nổi trội, dựa vào bề ngoài xuất sắc, thu hút vô số fan hâm mộ, liên tục quay mấy bộ phim truyền hình, cho nên, Lan Hề muốn dựa vào đối phương mà nổi tiếng cũng không gì đáng trách.

Chỉ là...

Lăng Phong thấy Đường Ninh không tới, lập tức tháo kính râm xuống, nói gì đó với trợ lý, mà trợ lý lập tức hỏi An Tử Hạo: “Đường Ninh đâu?”

An Tử Hạo nhìn đối phương, chợt lấy ra chén rượu, nói rất hùng hồn: “Hôm nay Đường Ninh mới từ Mát-xcơ-va trở về, bị say máy bay, vừa nôn trên đường, cuối cùng tôi chỉ có thể đưa cô ấy về nhà, thực sự xin lỗi Lăng Phong, tôi tự phạt ba chén.”

Nghe xong, sắc mặt của đối phương, rất khó coi, người đại diện vỗ bàn: “Đường Ninh có ý gì?”

“Lăng Phong, thật sự không phải là Đường Ninh không đến, ban nãy cô ấy còn nói, thường xem phim truyền hình của anh, rất thích anh, cho nên mới bảo tôi mau đưa cô ấy đi ra ngoài, để tới gặp anh, nhưng không ngờ, suýt chút nữa thì ngất ở trên đường...” An Tử Hạo nửa thật nửa giả nói, uống một hơi cạn sạch ba chén rượu.

“Cô ấy thật sựu nói như vậy?” Lòng hư vinh của Lăng Phong được thỏa mãn, sự tức giận cũng giảm bớt rất nhiều.

“Vô cùng chính xác!”

“Được, đã vậy, vậy tôi sẽ không trách cô ấy nữa, thay tôi hỏi thăm cô ấy, đồng thời nói với cô ấy, tôi rất chờ mong quay quảng cáo hai ngày sau.” Lăng Phong nói xong, đứng dậy, đeo kính râm lên mặt.

An Tử Hạo thấy người đi rồi, lúc này mới lộ ra vẻ mặt cực lạnh lẽo, bởi vì anh ta biết, trước mắt, chỉ là biện pháp ứng phó tạm thời.

“Lăng Phong, cậu cứ như vậy buông tha cho người mẫu nhỏ nhoi kia sao?” người đại diện của Lăng Phong, có chút đáng tiếc hỏi thăm Lăng Phong.

Trong miệng Lăng Phong nhai kẹo cao su, khí chất rất tà mị, mang theo cá tính đặc hữu ở cái tuổi này của anh ta, trả lời người đại diện: “Người mẫu già này, dám cho tôi leo cây? Được lắm, hôm nay cô ta không xuất hiện, khi quay quảng cáo, tôi cũng có thể không xuất hiện, để cô ta sốt ruột đi...”

“Để xem cô ta đi đâu tìm nhân vật nam chính!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.