Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức

Chương 149: Chương 149: Lại bị Đường Ninh vả mặt




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Hai đầu lông mày Mặc Đình sớm đã không còn sự tàn nhẫn, chỉ có lo lắng và bó tay.

Chỉ thấy anh để Đường Ninh ngồi giữa hai chân mình, cởi quần áo bao lấy cô, dùng hai tay nắm tay Đường Ninh xoa nắn, mãi đến khi tay chân Đường Ninh ấm lại, anh mới buông hai chân cô ra, sau đó đôi mắt thâm trầm nhìn cô.

“Em không sao.” Đường Ninh vội vàng nói, sợ Mặc Đình không tin, cô còn chăm chú nhấn mạnh: “Thật đấy.”

Thấy Mặc Đình không nói lời nào, cô tiếp tục giải thích: “Em là người mẫu hạng A, anh hiểu rõ hơn ai hết, em không phải một người thiện lương, em đi được đến ngày hôm nay đều dựa vào nhẫn nại, em biết em đang làm cái gì, cho nên anh có thể đừng lo lắng như vậy được không?”

Mặc Đình vẫn không nói lời nào, chỉ di chuyển ánh mắt, từ kính chiếu hậu để mắt tới An Tử Hạo đang quan sát anh.

An Tử Hạo nhất định phải thừa nhận, trong tất cả những người anh ta từng tiếp xúc, không có một người đàn ông nào, có thể lợi hại hơn Mặc Đình.

Khi đối mặt với Đường Ninh, anh ta có thể mềm mại, nhưng khi đối mặt với bên ngoài, anh ta chính là chúa tể muôn loài, anh ta chính là đế vương.

Người đàn ông như vậy, là người đàn ông đứng sau Đường Ninh, đến giờ phút này, An Tử Hạo vẫn không có cách nào tin tưởng.

“Tôi sẽ gọi điện thoại bảo Her Vision phái đoàn chụp ảnh mới tới...” An Tử Hạo vội vàng nói.

“Dùng đội chụp ảnh của mình, tiền... Tôi chi. Her Vision chỉ còn lại một đội có thể dùng được, ban nãy đã bị loại.” Mặc Đình lạnh giọng nói: “Tôi nhớ dưới cờ Chanh Điền, có một đội chụp ảnh tên FEARLESS...”

“Đội đó mặc dù dưới cờ Chanh Điền, nhưng mấy năm nay, luôn đi theo Lý Đan Ny và Hoa Uyển hối hả ngược xuôi, nội bộ công ty đã sớm ngầm thừa nhận đó là đội riêng của hai người bọn họ.” An Tử Hạo giải thích, nghe ý của Mặc Đình, muốn cướp đội chụp ảnh của Lý Đan Ny và Hoa Uyển?

Hơn nữa, Mặc tổng, dù sao Chanh Điền cũng là công ty của người khác, anh hiểu rõ Chanh Điền hơn cả nhân viên nội bộ, là có chuyện gì vậy?

“Liên hệ đi...” Giọng nói của Mặc Đình rất lạnh: “Có thể động tay động chân ở sau lưng, thì phải biết thế nào là trả giá đắt!”

Vẻ mặt An Tử Hạo nghiêm trọng, chẳng lẽ Mặc Đình đã biết, kim chủ phía sau tên nhiếp ảnh gia kia là ai?

Có điều, Mặc Đình, cũng nhắc nhở An Tử Hạo, bây giờ Đường Ninh đã vào Chanh Điền, lại là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm, vốn có tư cách hưởng thụ tài nguyên tốt nhất, hơn nữa, theo anh ta biết, gần đây Lý Đan Ny không có bất kỳ hoạt động gì, nói cách khác, đội kia trước mắt đang trong trạng thái nghỉ ngơi, nếu là tài nguyên Chanh Điền, như vậy Mặc Đình điều động thì có sao?

Đường Ninh có chút bất đắc dĩ, bởi vì Mặc Đình thà nói chuyện với An Tử Hạo, cũng không muốn quay đầu nhìn cô.

Cô biết Mặc Đình thật sự tức giận, nhưng người trên xe nhiều, cô không nói thêm gì, đợi đến khi về khách sạn Vương Triều, Đường Ninh mới ôm lấy Mặc Đình từ phía sau lưng, muốn giải thích với anh, nhưng, Mặc Đình lại nhận điện thoại của Lục Triệt, không lâu sau, anh liền cầm lấy áo khoác ra cửa, trên bàn để tờ giấy anh để lại, anh phải đi gặp đối tác ở gần đấy...

...

An Tử Hạo và chị Long trở về khách sạn đối diện, có điều khi đến gần phòng mình thì dừng lại, vẻ mặt rõ ràng muốn nói lại thôi. Chị Long thấy dáng vẻ này của anh ta, không nhịn được khẽ cười một tiếng, hai tay chắp sau lưng, nhíu mày nhìn An Tử Hạo: “Có vấn đề gì, anh cứ hỏi đi.”

“Tôi muốn biết, Mặc tổng đã kết hôn chưa? Quan hệ với Đường Ninh, rốt cuộc là thật, hay chỉ là chơi đùa mà thôi?”

“Kết hôn rồi...” Chị Long không quan tâm đáp.

“Vậy Đường Ninh lại vẫn ở bên anh ta...”

“Vậy anh nghe cho rõ đây, người kết hôn với anh ta, chính là Đường Ninh, bọn họ là vợ chồng.” Chị Long nhướng mắt: “Khi tôi mới biết, còn kinh ngạc hơn cả anh, còn tưởng rằng Đường Ninh vì trả thù tên cặn bã lúc trước của cô ấy, cố ý đi tìm một lão già để kết hôn, về sau mới biết được, hóa ra người Đường Ninh kết hôn, là đại Boss.”

“Có điều, Đường Ninh không hi vọng công khai, cho nên, bọn họ cưới trong bí mật.”

An Tử Hạo nghe xong đáp án này, qua một lúc, lại cười khẽ một tiếng.

Rốt cuộc Đường Ninh còn có bao nhiêu chuyện, không muốn anh ta nhìn thấy đây?

“An Tử Hạo, Đường Ninh có được như ngày hôm nay không hề dễ dàng, toàn dựa vào sự cố gắng của cô ấy, mặc dù cô ấy là vợ của đại Boss, nhưng, cô ấy cũng là một người mẫu chuyên nghiệp, cho nên, tôi hi vọng anh vẫn đối xử với Đường Ninh như trước kia.”

An Tử Hạo nhìn chị Long, phát hiện chị Long thật sự hiểu rất rõ Đường Ninh.

“Chuyện này, tôi giấu kín trong bụng.” An Tử Hạo không có dự định đối xử đặc biệt với Đường Ninh, nếu như Đường Ninh là người chỉ vì cái trước mắt, phương thức cô muốn thành công nhiều lắm, không cần thiết phải cứng rắn như thế.

Nhưng sự thực là... Đường Ninh là chính cô ấy, cho dù cô ấy gả cho Mặc Đình, cô ấy cũng có hào quang của mình.

Có điều, chuyện chồng của Đường Ninh ng là Mặc Đình, vẫn khiến người ta quá bất ngờ a...

Khi bạn cho rằng sau lưng cô ấy là người ăn bám, kết quả, cô ấy gả luôn cho trùm ngành giải trí...

Thật! Sự! Không! Dám! Tin! A!

An Tử Hạo cảm thấy mặt mình đã bị Đường Ninh vả cho sưng lên.

Đương nhiên, đây không phải lần đầu tiên anh ta bị Đường Ninh vả mặt.

...

Bởi vì chuyện đội chụp ảnh, việc chụp hình cho Her Vision, tạm thời bị gác lại, Đường Ninh không biết Mặc Đình đàm phán với Her Vision thế nào, nhưng chí ít, chuyện Mặc Đình xử lý nhiếp ảnh gia, không bị lan ra khắp thủ đô, thậm chí còn không nghe thấy bất kỳ phong thanh nào.

Tốt quá, đây là nguyên tắc xử sự nhất quán của Mặc Đình, chỉ cần anh muốn làm, không có gì anh không làm được.

Đường Ninh khẽ thở dài, chờ đợi Mặc Đình, mãi cho đến tận đêm khuya, Mặc Đình mới trở lại khách sạn, ngẩng đầu nhìn thấy Đường Ninh mặc quần áo mỏng manh đứng ở trên ban công hóng gió, anh lập tức cầm chăn lông đi ra ngoài, bao lấy Đường Ninh: “Em định làm anh tức chết sao? Hả?”

Đường Ninh khẽ cười một tiếng, trả lời Mặc Đình: “Không có ai muốn anh tức chết, là chính anh không vượt qua được.”

Mặc Đình nhìn cô, vẻ mặt hơi tối đi, nhưng, Đường Ninh lại nhân cơ hội nắm chặt bàn tay của anh, chăm chú giải thích: “Anh biết rõ, em cần anh hơn bất kỳ ai khác, chính bởi vì cần anh, cho nên mới không hi vọng anh dùng cách như vậy giúp đỡ em...”

“Em suy nghĩ gì, anh đều hiểu, nhưng anh không có cách nào nhìn em chịu uất ức còn khoanh tay đứng nhìn, đổi lại là em, em có thể nhìn anh bị người khác bắt nạt không?”

Đường Ninh cúi đầu suy nghĩ một chút, sau đó trả lời: “Em cũng không làm được, nhưng Mặc Đình sẽ không bị người khác bắt nạt, nếu quả thật có một ngày như vậy, anh cũng sẽ không hi vọng em nhìn thấy dáng vẻ chật vật của anh, cho nên, em sẽ không xuất hiện ở trước mặt anh, bởi vì đó là tôn nghiêm của anh.”

Mặc Đình sửng sốt, bởi vì điều Đường Ninh nói, là sự thật...

“Nhưng, em nhất định sẽ nhớ kỹ những người đã từng bắt nạt anh, ở sau lưng nghĩ hết tất cả biện pháp, khiến bọn chúng phải trả giá đắt... Dù là đồng quy vu tận cũng được, em tuyệt đối sẽ không để những kẻ đó sống tốt hơn anh!”

Mặc Đình nghe xong câu nói hùng hồn này, rốt cục khuôn mặt mềm đi một chút, ôm Đường Ninh vào trong ngực: “Nếu như em chỉ hi vọng anh không can thiệp vào em nữa, như vậy em đã thành công thuyết phục anh.”

“Ừm, nhưng hôm nay nhìn anh dạy dỗ nhiếp ảnh gia kia, em vẫn cảm thấy rất sung sướng.” Đường Ninh chăm chú khen ngợi, sau đó dán khuôn mặt vào lồng ngực của Mặc Đình: “Đình... Chờ em một chút.”

Mặc Đình nắm chặt bàn tay, dán bên tai Đường Ninh: “Chẳng phải anh vẫn luôn chờ đợi em sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.