Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức

Chương 162: Chương 162: Hải Thụy và Tinh Hoàng, tự em chọn




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Vạch trần! Đào bới sự “chuyên nghiệp” của Lăng Phong!

Đây là đầu đề trang đầu của một phòng làm việc giải trí đăng lên khi Lăng Phong đang điên cuồng kêu gào!

Lấy khí thế sét đánh không vội bịt tai, mở ra con đường vả mặt Lăng Phong.

“Diễn viên Lăng Phong, trẻ tuổi nóng tính, kiêu ngạo tự mãn, nhưng vẫn có thể dựa vào bề ngoài xuất sắc, có được một đám fan hâm mộ, nhân khí nước lên thì thuyền lên. Công ty quản lý định hình cho anh ta thành người yêu hoàn mỹ, rất được con gái ưa thích.”

“Nhưng, anh ta thật sự cẩn trọng như bên ngoài bình luận sao?”

“Bên dưới, chúng ta có để một so sánh: một, trong lúc quay quảng cáo cho LM, Lăng Phong nói mình bị bệnh, có báo cáo chẩn bệnh của bác sĩ, nhưng cùng một thời gian, lại bị fan hâm mộ chụp được đang tập luyện ở phòng tập thể thao, còn lén lút tháo ảnh chụp đăng ở trên mạng xuống, kết quả bị bạn tay mắt lanh lẹ chụp lại màn hình, đã nói là cơ thể không thoải mái rồi cơ mà?”

Thứ hai, Lăng Phong cẩn trọng? Người trong giới đều biết, Lăng Phong ỷ vào thân phận nhị thế tổ của mình, thường xuyên vô cớ bỏ bê công việc, nói đi là đi, xưa nay không để người khác vào mắt, thậm chí không tiếc răn dạy nhân viên, ẩu đả đến nỗi nằm viện, đây chính là Lăng Phong nghiêm khắc kiềm chế bản thân trong miệng fan hâm mộ? Chứng cứ, ngay ở bên dưới, fan cuồng xin đừng lựa chọn mắt mù, nếu như đâm thủng mộng đẹp trong lòng các người, vậy tôi chỉ có thể nói...”

“Thật xin lỗi... bệnh não tàn, tôi không có cách cách chữa.”

“Khiến người ta cảm thấy thật thất vọng đau khổ...”

“Hay là một đám nữ não tàn, không đi tìm đạo diễn đổi Lăng Phong, không đi tìm người phụ trách LM, mà cứ cắn Đường Ninh mãi, rốt cuộc là vì sao?”

“Biên tập phân tích, là bởi vì Đường Ninh ở trong ba người này mà nói, không có bối cảnh, cũng không được công ty ủng hộ, lực sát thương nhỏ nhất. Cho nên Lăng Phong liền nhắm vào manh mối này, để phát tiết xấu hổ chuyện xấu mình bởi vì bỏ bê công việc mà bị đổi.”

“Mà fan hâm mộ, chẳng qua chỉ là công cụ trong tay, giết người vô hình, lại không biết mình bị Lăng Phong lợi dụng, làm đồng lõa.”

Tin này vừa được tung ra, bộ phận fan hâm mộ, lại bắt đầu dao động, sau khi bị vả mặt, lựa chọn im lặng, mà Lăng Phong nhìn thấy tin này xong, tức giận đến nỗi toàn thân bắt đầu phát run: “Đây là ai làm? Phòng làm việc này là ai mở? Lập tức tìm ra cho tôi!”

Người đại diện thấy Lăng Phong nổi giận, vội vàng khuyên nhủ: “Lúc trước tôi đã bảo cậu rồi, đừng trắng trợn như thế.”

“Tôi còn có cha tôi nữa đấy!” Lăng Phong phách lối dựng thẳng ngón giữa với người đại diện: “Tôi không tin, có chuyện mà cha tôi không giải quyết được...”

Người đại diện, chịu đựng cơn giận, bất đắc dĩ lắc đầu.

Lăng Phong này làm việc theo kiểu xúc động, căn bản không hề suy nghĩ, tính tình tiểu thiếu gia, khiến người chung quanh, không có cách nào chống đỡ, nhưng hết lần này tới lần khác, cha cậu ta lại là kim chủ trong giới này.

Tình thế xoay chuyển vô cùng chóng vánh, có điều đối với fan hâm mộ của Lăng Phong, đã sớm tường đồng vách sắt, đối bọn họ mà nói, thần tượng đi vệ sinh cũng thơm, cho nên vẫn bôi đen Đường Ninh như cũ, muốn đổ hết mọi tội lỗi lên người Đường Ninh, nhưng...

Quần chúng vây xem lại không vui.

“Đám fan não tàn của Lăng Phong này, là Đường Ninh bắt nam thần nhà mấy người đi tập thể hình khi quay quảng cáo à? Là Đường Ninh để nam thần nhà mấy người đến trễ về sớm ức hiếp người khác à ? Đường Ninh đâu phải tổ tông nhà nam thần các người...”

“Fan nam thần tuổi tác còn hơi nhỏ, không cần tốn nước bọt với bọn nhỏ.”

“Hủy tam quan, fan hâm mộ của Lăng Phong, thế mà còn nói, nam thần của tôi thích làm gì thì làm, ai bảo anh ấy có nhan sắc?”

“Lúc trước còn tìm LM tính sổ, rồi tìm Đường Ninh đe dọa, giống như ngành giải trí là vũ trụ nhà bọn họ, cú vả mặt này, tới quá nhanh “

“Ha ha ha, sảng khoái nhân tâm, cẩn trọng? Lăng Phong thật thấp kém!”

Bình luận trên mạng sóng sau cao hơn sóng trước, bởi vì dân mạng trưởng thành, thật ra đều có thể phân biệt được đúng sai, chỉ có fan hâm mộ tuổi tác còn hơi nhỏ, bởi vì chưa dựng nên tam quan chính xác, cho nên nói chuyện hành động còn rất cực đoan...

Nói tóm lại, bên LM không đoán được, Lan Hề không đoán được, tình hình thay đổi quá nhanh, sự thật chứng minh, Đường Ninh đánh trả, luôn luôn vừa nhanh vừa độc.

Sự trầm ổn của cô, sự lặng lẽ của cô, đều lộ ra sự thông minh và mạnh mẽ của một người phụ nữ, cô... không dễ trêu như vậy.

Giữa trưa hôm sau, Lục Triệt mang tấm ảnh cực lớn đến Khải Duyệt Đế Cảnh, Đường Ninh để bức ảnh hai người dắt tay lấp đầy mặt tường phòng ngủ, cũng hi vọng tình cảm với Mặc Đình, có thể vĩnh viễn không phai màu.

“Phu nhân, còn ba tháng nữa, là muốn công khai tin kết hôn trên diện rộng sao?”

Đường Ninh thu lại tầm mắt quay đầu nhìn Lục Triệt, rơi vào trầm tư: “Vậy tôi... phải tăng tốc rồi.”

“Có lẽ phu nhân không biết, vì để cô không có bất kỳ gánh nặng gì đi làm chuyện mình muốn làm, tổng giám đốc luôn ứng phó với sự ép hỏi trong nhà.”

“Cái đó... chắc là là rất vất vả đúng không?” Đường Ninh cúi đầu, thật ra trong lòng có chút áy náy, Mặc Đình luôn chiều chuộng cô trong thời gian dài, trước giờ chưa từng nói một câu bức bách cô, nhưng, cô lại không thông cảm cho nỗi khó xử của Mặc Đình.

“Thật ra, cũng không phải quá vất vả.” Lục Triệt cảm thấy mình đã nói lời không nên nói, vội vàng tìm một cái cớ rời đi.

Thế nhưng Đường Ninh lại nghe lọt vào trong lòng, nhanh chóng gọi điện thoại cho An Tử Hạo, cô thật sự cần công việc, cô cần thu hoạch được sự vinh quang của bản thân một lần nữa, không chỉ bởi vì muốn sóng vai với Mặc Đình, còn là bởi vì, lúc trước khi cô rời khỏi Đường gia đã từng thề độc.

Đêm khuya, ngoài cửa sổ bỗng nhiên có tuyết rơi, khi Mặc Đình từ bên ngoài về nhà, trên áo khoác dính đầy nước băng tuyết tan, Đường Ninh lập tức giúp anh cởi áo ngoài, sau đó kéo anh ngồi xuống: “Đình... anh hãy thành thật nói cho em, có phải trưởng bối Mặc gia, đang giục anh hay không?

Mặc Đình đưa tay kéo cô, lắc đầu: “Sao vậy? Mặc phu nhân, muốn sớm công bố tin chúng ta cưới nhau?”

“Chỉ là em sợ anh khó xử.”

“Em trời sinh thuộc về sàn diễn, anh không muốn khóa một siêu mẫu quốc tế ở trong nhà, cho nên, anh càng muốn đưa em lên đỉnh cao giới thời trang hơn, anh đã đồng ý với em nửa năm... Vậy nhất định sẽ không ép em...”

“Mặc Đình, anh nhớ kỹ, nếu có có lý do gì khiến anh cảm thấy nhất định phải công khai, bất kể lúc nào, em đều có thể chấp nhận.” Đường Ninh muốn giao quyền này, vào trong tay Mặc Đình.

“Đó chính là ngày em làm thế giới loá mắt.” Mặc Đình cúi đầu, dùng chóp mũi cọ cọ Đường Ninh, hai người chớp mắt, thậm chí có thể cảm nhận được làn mi đối phương rung rung.

Thật ra, anh thà không công khai quan hệ vợ chồng hơn, như thế, bọn họ vẫn sẽ là vợ chồng bình thường, mỗi ngày về nhà, một cái ôm là có thể diệt trừ mỏi mệt toàn thân, nếu như công khai... mỗi câu nói cử chỉ giữa hai người sẽ bị người khác chú ý, đây không phải là kết quả anh mong muốn bây giờ.

Bỗng nhiên có chút hối hận, hứa nửa năm sau sẽ công khai quan hệ...

Cứ vô cùng đơn giản như này, tốt biết bao?

Hai người đang thân mật ôm nhau, An Tử Hạo lại gọi điện thoại tới, có điều, là Mặc Đình tiện tay nhận.

“Chuyện gì?”

“Mặc tổng?” An Tử Hạo sững sờ chốc lát, nói tiếp: “Lan Hề đưa tất cả hoạt động lúc trước của Đường Ninh, giao cho Lý Đan Ny và Hoa Uyển.”

Rất có khí thế phong sát!

Nửa câu sau, An Tử Hạo khó mà nói, cho nên nuốt vào trong bụng.

Mặc Đình cúp điện thoại, sau đó nhìn Đường Ninh nói: “Không thể hi vọng gì ở Chanh Điền nữa rồi, Hải Thụy và Tinh Hoàng, tự em chọn đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.