Thất Sơn Tiên Môn

Chương 27: Chương 27: Hồng Kim Tinh bị bắt




Đến giữa trưa ngày hôm sau.

Trần Minh Quân cũng tỉnh lại.

Ngay khi tỉnh lại thì hắn đã cảm nhận có một sự thay đổi khác thường trong nhận thức. Hay nói chính xác hơn là hắn cảm thấy dường như đầu óc của hắn trở nên linh hoạt và mạnh mẽ hơn.

“Hư Linh, ta đã ngủ bao lâu rồi”

“Đã hơn 3 ngày rồi thưa chủ nhân”

“Cái gì? Ta vậy mà ngủ lâu như vậy? Còn Như Ý thì sao rồi?”

“Ngài an tâm, ta có nói lại với cô ấy tình hình của ngài. Trong thời gian qua nàng ta cũng đã luyện thể được 5 lần rồi. Hiện tại đang trong thời gian tiến hành lần thứ 6.”

“Như vậy tốt quá rồi. Mà sao ta tỉnh lại thì đột nhiên phát hiện đầu óc của mình giống như đã trở nên linh hoạt hơn rất nhiều. Ngươi có biết chuyện gì xảy ra không?”

“Về chuyện đó thì còn phải chúc mừng chủ nhân. Lúc mà ngài thành công khai mở ẩn huyệt thì linh hồn lực của ngài đã tăng thêm 1%. Sau đó ta phát hiện ẩn huyệt đó vậy mà không ngừng hấp thu lực lượng tinh thần chuyển hóa thành linh hồn lực cho ngài. Mặc dù tốc độ rất chậm nhưng mà mỗi thời mỗi khắc đều bị động tăng lên.”

Sau khi được Hư Linh giải thích mọi chuyện thì Trần Minh Quân mới hiểu là tại sao. Linh hồn lực tăng lên đồng nghĩa với linh hồn sẽ mạnh hơn. Linh hồn mạnh lên thì hiệu quả về mặc nhận thức và suy nghĩ cũng sẽ gia tăng. Nhưng điều mà Trần Minh Quân cảm thấy vui mừng nhất là hắn đã thành công khám phá ra huyệt đạo mới. Đồng thời còn thành công khai mở nó.

Dựa theo những gì Hư Linh kể lại thì hắn và Hư Linh điều có chung một cái suy đoán. Số ẩn huyệt mà hắn vừa khám phá có khả năng cực lớn là dạng huyệt đạo liên quan tới linh hồn lực. Bởi vì huyệt đạo sau khi khai mở thì nó tự động hấp thu lực lượng tinh thần ở xung quanh rồi chuyển hóa thành linh hồn lực làm lớn mạnh linh hồn lực một cách bị động. Với đặc tính đó, Trần Minh Quân gọi là huyệt đạo tinh thần.

Còn một vấn đề nữa, thời điểm huyệt đạo tinh thần đầu tiên mở ra thì ngay lập tức giúp tăng lên 1% linh hồn lực. Nếu tất cả huyệt đạo tinh thần lúc mở ra điều có tác dụng này thì sau khi khai mở toàn bộ 219 cái sẽ làm linh hồn lực tăng lên 219%. Nhưng không phải từ cơ sở ban đầu mà tăng lên 219%. Bởi vì mỗi lần chỉ tăng 1%, cho nên lần sau tăng lên sẽ dựa trên mức độ linh hồn lực nhiều hơn mà tính. Do đó mà càng về sau thì số lượng tăng lên càng nhiều.

Càng nghĩ Trần Minh Quân càng thấy hưng phấn. Hư Linh thấy thế thì mới nói:

“Chủ nhân, tất cả cũng chỉ là suy đoán. Bởi vì chỉ có một ẩn huyệt được mở ra. Số còn lại thì vẫn còn là ẩn số. Chuyện đó có thể kiểm chứng sau. Còn bây giờ thì chủ nhân cần phải lo nghĩ một chuyện khác đã phát sinh trong thời gian ngài hôn mê”

Nghe vậy Trần Minh Quân thu lại tâm tình, hướng Hư Linh hỏi:

“Người nói đó là chuyện gì?”

“Mấy ngày nay ta phát hiện có rất nhiều người tu luyện đến gần phạm vi nhà của ngài. Có ẩn nấp trên Thiên Cấm Sơn, cũng có ẩn nấp ở các khách sạn gần đây. Bọn người tu luyện này dường như đến để hỗ trợ một số phàm nhân theo dõi gia đình của ngài. Những phàm nhân này có vẻ đã theo dõi gia đình ngài từ trước, nhưng vì đều là người phàm nên ta không có chú ý. Chỉ khi mấy người tu luyện góp mặt vào thì ta mới phát hiện khả nghi. Nhưng người tu luyện mà ta nói đến thì cũng chỉ là mấy tên võ sĩ phàm nhân thôi. Riêng có một tên thì đã đoạn tuyệt con đường thành linh sĩ, bởi vì hắn là một tiên thiên võ sĩ.”

Nghe xong thì Trần Minh Quân không khỏi trầm ngâm. Có hắn ở đây thì hắn không có lo nghĩ tới an nguy của mọi người. Nhưng nếu không có hắn thì sao. Còn nữa, tại sao những người tu luyện này tìm tới đây. Theo cách Hư Linh nói thì bọn chúng dường như là người của nhiều thế lực. Rốt cuộc thì vì lý do gì bọn chúng tìm tới? Hay chỉ mới mấy ngày mà trong nhà đã có người tiết lộ ra ngoài rồi? Hắn suy nghĩ một lúc rồi hỏi Hư Linh:

“Hư Linh, liệu người nhà của ta có ai tiết lộ ra bên ngoài không?”

“Chuyện này thì chắc không liên quan tới người thân của ngài. Bởi vì những tên do thám phàm nhân đã ở đây từ trước khi ngày từ Châu Đốc về rồi.”

“Như vậy thì tại sao bọn họ lại chú ý tới gia đình của ta?”

“Chủ nhân, ngài quên chuyện ngài liên tục bị làm phiền bởi phóng viên, nhà báo và các youtuber rồi sao?”

“Hả? Chuyện đó thì liên quan gì tới mấy người tu luyện chứ?”

Hư Linh không nhanh không chậm nói tiếp:

“Ngài quên rằng câu chuyện đó của ngài là bịa đặt hay sao? Nếu có ai khám phá ra là ngài nói dối, sau đó tung tin ra. Với công nghệ truyền tải thông tin khủng bố của Địa Cầu thì sẽ khó tránh khỏi tai mắt của những người tu luyện. Khi đó, nếu đám người tu luyện đó đi điều tra thì sẽ rất dễ dàng phát hiện rất nhiều bí ẩn xung quanh ngài. Ví dụ như ngài ở gần chỗ mà không gian châu rơi xuống, ngài mất tích thần bí rồi trở về và nói dối. Thậm chí là chuyện ngài cứu hai cha con Lý Linh và Lý Văn Hậu cũng khó tránh bị tra ra hết.”

Nghe tới đây thì Trần Minh Quân đã suy đoán ra được hết thảy sự việc. Như vậy, cho dù hắn không có nói cho người nhà biết thì cũng sẽ không tránh khỏi sớm va chạm với người tu luyện giả ở Địa Cầu. Hắn không khỏi cảm thấy quyết định của mình càng thêm đúng đắn. Ít ra bây giờ thì người thân của hắn đều ở đây. Hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát và bảo vệ của Hư Linh.

“Hư Linh, hiện tại tên tiên thiên võ sĩ còn có mặt ở gần đây không?”

“Bẩm chủ nhân, tên đó ở rất gần. Hắn đóng giả làm một vị khách du lịch. Thuê một khách sạn ở đây. Nhưng mỗi ngày cũng chỉ ngồi ở một quán cà phê đối diện nhà của ngài để quan sát. Hắn đã quan sát liên tục từ lúc ngày bất tỉnh tới giờ. Chỉ tới khi quán cà phê đóng cửa thì hắn mới trở về khách sạn.”

Trần Minh Quân nghe vậy thì thoáng suy nghĩ gì đó. Một lúc sau thì nói với Hư Linh:

“Đêm nay chúng ta sẽ đi qua phòng của tên võ sĩ đó. Ta muốn bắt hắn vào không gian châu để tra khảo. Ngươi có thể bắt hắn mà không gây bất cứ động tĩnh gì không?”

“Chủ nhân ngày quên ta còn có thể phóng thích linh hồn uy áp của Tôn Giả sao? Với một phàm nhân thì chỉ cần một phần vạn uy áp cũng đủ làm họ trở thành ngu ngốc suốt đời. Còn tên tiên thiên võ sĩ đó thì dù không ngu ngốc cũng đừng hồng có thể hành động được gì.”

“Được, đêm nay sẽ hành động. Cần phải biết rõ thông tin thì ta mới biết mình phải làm gì”

Sau đó thì hắn đi ra bên ngoài không gian châu. Thấy hắn xuất hiện thì mẹ của hắn ngay lập tức đi tới hỏi thăm hắn đủ thứ chuyện. Chủ yếu là bà lo cho con trai của bà. Đứng trước tình yêu không có bờ bến của người mẹ thì ai ai cũng chỉ có thể cười khổ mà cam chịu thôi.

Sau đó anh trai của hắn tiến tới rồi nói:

“Minh Quân, vợ anh chỉ còn lại có hai người thân nhất là mẹ vợ và em vợ của anh thôi. Thêm họ nữa thì không có vấn đề gì chứ?”

Trần Minh Quân mỉm cười rồi nói:

“Có thể có vấn đề gì chứ anh? Mọi người đừng có vẻ căng thẳng quá. Cứ thấy nên làm thì làm. Cố gắng đừng có rêu rao với bên ngoài là được. Anh không đem mọi người tới bây giờ thì rất sớm em cũng sẽ yêu cầu anh làm thôi.”

Hắn suy nghĩ một chút rồi nói thêm:

“Với lại, sẵn đây con muốn mọi người hạn chế đi ra ngoài trong một vài ngày tới. Bởi vì đã có nhiều người luôn quan sát theo dõi cả nhà chúng ta hơn nửa tháng nay rồi, con sợ bất trắc xảy ra. Con với Hư Linh sẽ sớm xử lý chuyện này. Còn tất cả mọi người hãy nhanh chóng ổn định để có thể bắt đầu tu luyện. Hiện tại con muốn mọi người tập trung ở phòng khách. Một lúc nữa con sẽ đưa mọi người đến nơi ở mới. Giờ con sẽ qua gọi cha mẹ của Như Ý rồi trở lại.”

Nói rồi hắn bước ra ngoài cửa nhà, như có như không liếc nhìn về cái quán cà phê đối diện. Ở đó có một người đàn ông trung niên đang ngồi nhìn chăm chú qua bên này. Đây chính là vị chấp nhận đại nhân được gọi là Hồng Kim Tinh kia.

Khi nhìn thấy Trần Minh Quân bước ra. Có thể nhìn thấy tay của Hồng Kim Tinh liên tục làm động tác gõ gõ lên mặt bàn. Đây không phải là đang làm ám hiệu gì cả mà do hắn khẩn trương. Ánh mắt cũng liên tục đảo tới đảo đảo lui. Rõ ràng là vì đang suy nghĩ và do dự cái gì đó.

Trần Minh Quân mỉm cười nhè nhẹ, rồi nhanh chân đi qua nhà Như Ý. Không lâu sau thì hắn trở ra cùng với cha mẹ của Như Ý. Cả ba nhanh chóng đi vào căn nhà của hắn rồi đóng cửa lại.

...

Một lúc sau đó

“Chào mừng mọi người đến với Thiên Trụ Sơn”

Trần Minh Quân làm dáng vẻ như một hướng dẫn viên du lịch hướng tới mọi người mà giới thiệu. Lúc này mọi người lại rơi vào trạng thái mắt chữ A miệng chữ O. Mấy đứa nhỏ thì chạy tới chạy lui, hết sờ cái này lại sờ cái kia. Mẹ vợ và em vợ của Trần Minh Tuấn thì giống như đã hóa đá, hai tay che miệng như thể không tin nổi vào những việc xảy ra lúc này.

“Cha ơi mẹ ơi, ở đây thật là đẹp”

“Woa.. mẹ ơi mẹ ơi, con chim đó thật là lớn, cũng thật là xinh đẹp mẹ ơi”

Hiện ra trước mắt mọi người là khu vực đỉnh của Thiên Trụ Sơn đã được Trần Minh Quân cải tạo qua. Có thể nói là tiên cảnh trần gian cũng không quá đáng. Ẩn ẩn ở trung tâm cái khung cảnh thần tiên đó là một quần thể kiến trúc như hòa vào chung một thể với môi trường xung quanh.

“Về việc kể lại mọi chuyện cho người mới, con nhờ mọi người nói thay cho con nhé. Sẵn đó thì hãy thoải mái lựa chọn một ngôi biệt thự. Đây sẽ là nơi mọi người sinh sống và tu luyện. Nếu không thực sự cần thiết thì có thể không cần ra bên ngoài. Sắp tới đây con sẽ bố trí cổng không gian để tiện cho mọi người có thể vào và ra khỏi không gian châu thuận tiện hơn. Nhưng trong vài ngày tới thì con cần phải xử lý chút việc bên ngoài, mọi người nên an ổn ở đây và làm quen hoàn cảnh. Khi con trở lại thì mọi người sẽ bắt đầu tu luyện.”

Sau đó mọi người tản ra, khám phá xung quanh và lựa chọn nơi ở. Ai cũng tỏ ra khá hào hứng và chờ mong. Trần Minh Tuấn thì đang thao thao kể rõ đầu đuôi mọi chuyện cho mẹ vợ và em vợ của mình. Mấy đứa trẻ thì tung tăng ca múa, chúng vô cùng thích thú với các loài động thực vật vừa lạ vừa đẹp ở nơi đây.

Trần Minh Quân để mọi người tự do hành động, hắn đi đến cung điện chính ở Ngọa Long Sơn. Mục tiêu là tu luyện chân khí để bù lại lượng chân khí đã tiêu hao để mở ẩn huyệt. Hắn định tu luyện tới tối thì hành động. Hư Linh đã được Trần Minh Quân yêu cầu phải để ý tới Hồng Kim Tinh, khi đối phương vừa về khách sạn thì bọn họ sẽ lập tức hành động.

...

Lúc này ở bên ngoài, Hồng Kim Tinh cũng vừa nhận được thông báo toàn bộ thành viên trong gia đình Trần Minh Quân đều đã biến mất. Có nghĩa là lúc này bên trong không có một ai, nếu bây giờ xâm nhập kiểm tra thì khả năng rất cao sẽ nhìn thấy bảo vật dung giới kia. Hiển nhiên là hắn sẽ không nghĩ tới không gian châu có khả năng ẩn vào chiều không gian khác.

Sau một hồi do dự thì hắn quyết định hành động. Sau một chút công phu thì hắn đã ở phía sau nhà của Trần Minh Quân. Với một tiên thiên võ sĩ như hắn thì không khó khăn để xâm nhập vào một ngôi nhà. Nhưng thực sự hắn không cần khổ công như vậy. Bởi vì Hư Linh quan sát phát hiện ý đồ của hắn thì đã chủ động để mở sẵn cửa sau rồi.

Thấy quá dễ dàng vào được nhà của Trần Minh Quân thì Hồng Kim Tinh cũng sinh ra một chút nghi ngờ. Thế nhưng rất nhanh bị lòng tham che mờ tâm trí. Hắn tiến vào trong và đi đến phòng khách, đây là nơi mà cả nhà Trần Minh Quân biến mất.

Hắn vừa tiến vào phòng khách, còn chưa kịp bắt đầu tìm kiếm thì một cổ cảm giác nặng nề đè lên người hắn. Thực chất cổ cảm giác này phát sinh từ sâu trong linh hồn. Cảm giác còn khủng bố hơn rất nhiều so với cảm giác của một con thỏ con đối diện với một con sư tử. Hồng Kim Tinh lập tức gục xuống sàn nhà tứ chi bất động, miệng sùi bọt mép, nhưng vẫn còn tỉnh táo.

Ngay sau đó hắn bị một màn ánh sáng bao lấy rồi cũng biến mất khỏi phòng khách.

Không tới một phút sau đó, từ cửa sau nhà Trần Minh Quân lại xuất hiện một bóng người. Chính là người đã nghe lén Hồng Kim Tinh lần trước. Hắn hơi do dự nhưng rồi vẫn tiến vào trong cẩn thận quan sát. Không có gì bất ngờ là hắn vừa bước vào nhà thì cũng có cùng một kết cục như Hồng Kim Tinh.

...

Bên trong không gian linh châu, Hư Linh đưa hai tên kia đến cung điện chính của Ngọa Long Sơn rồi cố định giữa hư không. Toàn thân của chúng đều bị phong bế, chúng chỉ có thể nghe và nhìn, không thể mở miệng hay làm bất cứ điều gì khác. Chúng không nhìn thấy Hư Linh mà chỉ nhìn thấy Trần Minh Quân đang ngồi tu luyện. Trong ánh mắt của chúng tràn ngập sợ hãi và hối hận.

Bởi vì cảnh tượng mà chúng nhìn thấy thật là quá kinh thế hãi tục. Trần Minh Quân ngồi đó, vận chuyển công pháp, toàn thân là những đường kinh mạch liên tục nhấp nháy ánh sáng. Từ xa nhìn hắn như một tiên nhân hạ phàm. Lão tổ của bọn chúng dù được người ta gọi là thần tiên, nhưng cũng không có khủng bố như thế này. Kết hợp với cảm giác áp bách mà bọn chúng trãi qua lúc bị bắt. Bây giờ trong lòng bọn chúng đã trăm phần trăm cho rằng Trần Minh Quân mới thực sự là chân chính thần tiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.