Thần Tọa

Chương 235: Chương 235: Phản hồi Thần Tiêu Sơn.




Lâm Hi tuy rằng không biết khối kim loại kia, nhưng trong Thần Tiêu Tông khẳng định có người biết, mang về hỏi xem sao.

Bá!

Thân hình Lâm Hi tung lên, lập tức lao về phía bọn người Thanh Liên Thánh nữ.

Ngay bên cạnh nham thạch mà Lâm Hi để lại pháp phù, bọn người Thanh Liên Thánh nữ đã sớm chờ đợi. Nhìn thấy Lâm Hi trở về, lập tức chạy ra nghênh đón.

- Đã đến.

Thanh Liên Thánh nữ nghênh trước, thản nhiên nói. Căn bản không đề cập tới chuyện Lục Đức đạo nhân.

Đây là chỗ thông minh của Thanh Liên Thánh nữ. Lâm Hi là nhắm vào Lục Đức đạo nhân mà đi. Nếu Lâm Hi đã trở về, vậy thì kết cục của lục đức đạo nhân chắc chắn sẽ không khá giả.

Thế giới tiên đạo, có một số việc có thể làm, không thể nói; có một số việc có thể nói, lại không thể nói.

Chuyện liên quan đến Đâu Suất Cung, quá mức nhạy cảm. Nhiều một chuyện, không bằng ít đi một chuyện.

- Ân. Trở về rồi.

Lâm Hi nhẹ gật đầu, trong mắt xẹt qua một tia hào quang sáng như tuyết.

Thanh Liên Thánh nữ thông minh mà cơ trí, rất đúng mực. Đây là chỗ mà Lâm Hi rất thích khi ở cùng nàng.

Bọn người Thanh Cúc vẻ mặt hưng phấn, muốn hỏi điều gì đó, lại bị Thanh Liên Thánh nữ ngăn trở.

- Đâu Suất Cung đã có vài tên Hư Tiên đến. Nghe nói là đến vì vài tên đệ tử Đâu Suất Cung. Hiện giờ, đang đối kháng với một đầu yêu ma đệ bát trọng. Ở đây đã không quá an tĩnh, chúng ta vẫn nên nhanh chóng rời khỏi, quay về Thần Tiêu Sơn thôi.

Thanh Liên Thánh nữ nói, trong thanh âm như có điều chỉ.

Lâm Hi nhìn Thanh Liên Thánh nữ, như có điều suy nghĩ. Cái gọi là vì vài tên đệ tử Đâu Suất Cung mà đến, chỉ có lẽ chính là Lục Đức đạo nhân rồi. Mà đầu yêu ma cường đại đệ bát trọng, kia, chỉ chính là đầu Ác Ma Lĩnh Chủ Phất Lý Đức Bối Cách phi thường cường hãn mà Lâm Hi gặp phải trước kia rồi.

Thanh Liên Thánh nữ đang dùng loại phương thức mờ mịt này để nhắc nhở Lâm Hi nhanh chóng rời khỏi đây. Suy nghĩ một chút cũng biết đó đều là tồn tại cực kỳ khủng khiếp.

Lục Đức đạo nhân bởi vì Lâm Hi nên chết ba người. Bên phía Đâu Suất Cung tự nhiên sẽ đổ chuyện này lên đầu hắn. Đợi đến lúc vài tên Hư Tiên của Đâu Suất Cung kia kịp phản ứng. Chỉ sợ, kết quả của bọn hắn sẽ rất khó coi.

- Ta hiểu được. Sư tỷ, chờ ta chút.

Lâm Hi cung hạ thân ra, chân khí chụp xuống mặt đất.

Oanh một tiếng, mặt đất bị đào lên, lộ ra đồ vật phía dưới. Đại lượng Ác Ma Bàng, Ác Ma Vi Ba, xuất hiện trong mắt mọi người, đều chồng chất thành đống cả.

- Ha ha ha, sư đệ, ngươi lần này phát tài rồi!...

- Đúng nha, đúng nha! Ta thấy thu hoạch lần này của ngươi còn nhiều hơn cả ta.

- WOW, đây là vật gì. Thật lớn ah, đây không phải Ma Long Giác sao? Nguyên lai giấu ở chỗ này!

... Chứng kiến vật trong hố, chúng nữ đều nở nụ cười.

- Ha ha, khiến các sư tỷ chê cười. Trên người không tiện mang, chỉ có thể đào hố chôn lại. Có lẽ về sau nên luyện ra Thứ Nguyên Tiên Đại, vậy cũng không cần phải phiền toái thế nữa.

Lâm Hi cười nói.

Tất cả mọi người không phải ngoại nhân, Lâm Hi còn từng cứu chúng nữa. Cho nên cũng không có tâm tư gì khác. Ngược lại đều cao hứng thay hắn.

- Ngươi trong khoảng thời gian này đều giết Ác Ma sao? Ta và sư tỷ các nàng, đều phải nghỉ ngơi một chút, sau đó mới lại đi săn bắn. Nhìn ngươi giết nhiều như vậy, hiệu suất này, có lẽ không hề nghỉ ngơi a.

Mai nha đầu cười nói.

- Nghỉ ngơi chỉ một chút.

Lâm Hi cười cười, nhưng lại nhớ tới lúc luyện công.

Kỳ thật, Lâm Hi cơ hồ không hề nghỉ ngơi chút nào. Hắn có Long Nguyên của Thái Cổ Chân Long ủng hộ, chân khí cơ hồ liên tục không ngừng. Đây cũng là nguyên nhân khiến hắn có thể săn bắn Ác Ma không gián đoạn.

Những người khác, cho dù là Thanh Liên Thánh nữ, chân khí tuy rằng hùng hồn, nhưng cũng phải có lúc nghỉ ngơi. Cho nên, cách mỗi chốc lát, đều cần nghỉ ngơi, khôi phục chân khí.

- Tốt rồi. Trên người của ta cũng không mang nhiều, để ta thay sư đệ ngươi mang một chút đi.

Lan Đài chủ động nói.

- Ân, thứ trên người ta cũng không nhiều. Cũng thay ngươi mang một ít a.

Chúng nữ khác cũng nói. Mà ngay cả Thanh Liên Thánh nữ cũng thay Lâm Hi cầm đi một ít.

Thi thể Ác Ma thật ra rất buồn nôn, ở phương diện khác, cái này kỳ thật cũng là trong lòng chúng nữ đã đồng ý Lâm Hi, coi hắn thành một thành viên của mình rồi, giữa lẫn nhau cũng không hề phân chia rõ ràng. Bằng không thì căn bản sẽ không thay hắn làm những chuyện này.

- Đi thôi!

Chỉ chốc lát sau, mọi người đã bay lên trời, bắn nhanh về phía biên giới Dung Lô Tiểu Thế Giới.

Lâm Hi ngồi trên thanh châu mà Thanh Liên Thánh nữ khống chế, nhìn qua vân hỏa đầy trời sau lưng, âm thầm nhẹ gật đầu. Lần này chuyến đi Dung Lô Tiểu Địa Ngục, hắn cơ hồ hoàn toàn thắng lợi trở về.

Đại lượng thi thể Ác Ma cũng có nghĩa là đại lượng giá trị công huân. Mà càng quan trọng hơn là, hắn đạt đến đệ tam trọng Khu Thần Kỳ. Cách yêu cầu mà Thần Tiêu Tông phó chưởng môn chỉ có một chút. Mà thời gian trôi qua, vẫn chưa tới một tháng!

- Tạp Mễ Lạp, ngươi sẽ không đợi quá lâu đâu. Ta nhất định sẽ cứu ngươi ra...

Lâm Hi nhìn qua Dung Lô Tiểu Địa Ngục thiêu đốt, trong mắt xẹt qua một vòng hào quang sáng ngời.

Oanh!

Ở biên giới Dung Lô Tiểu Địa Ngục, bàn tay Thanh Liên Thánh nữ hơi động, Dung Lô Tiểu Địa Ngục chi môn hơi co lại lập tức rơi trên mặt đất, oanh một tiếng, tăng vọt gấp trăm lần, hóa thành một tòa Thời không chi môn vòm tròn cự đại.

- Lần này lịch lãm rèn luyện đã xong, trở về đi.

Thanh Liên Thánh nữ nói xong, hơi cúi đầu, đầu tiên tỏa nhập Thời không chi môn. Tiếp theo là bọn Lâm Hi.

Hô!

Tiếng gió mênh mông cuồn cuộn, khí tức quen thuộc từ trong một ngọn núi ở đối diện Thời không chư phong thổi tới. Thần Tiêu Sơn đồ sộ to lớn lần nữa tiến vào tầm mắt.

Chỉ có lúc này trở lại mới có thể cảm giác được nhu hòa cùng với bình tĩnh của tự nhiên, mà không phải loại hào khí khắp nơi đều là giết chọc như thế giới địa ngục.

- Thanh Cúc, Lan Đài, các ngươi thay Lâm Hi mang các thứ của hắn về đi.

Thanh Liên Thánh nữ thu Thời không chi môn lại, quay người nói với chúng nữ sau lưng.

- Tốt, sư tỷ.

Hai người nhẹ gật đầu.

- Lâm Hi, nhiệm vụ liên quan đến thế giới địa ngục, lúc số lượng lớn đều cần phái trưởng lão đệ tử đến kiểm tra đối chiếu sự thật. Mặt khác, nhiệm vụ tội phạm truy nã ngươi tiếp nhận cũng phi thường đặc thù. Trước tiền cần phái người thông tri đại điện Nhiệm Vụ, sau đó lại phía trưởng lão đệ tử kiểm tra đối chiếu sự thật. Ta đoán chừng lúc này vừa đến hai ngày, lát nữa ta sẽ gặp lại ngươi.

Thanh Liên Thánh nữ nói.

Đại điện Nhiệm Vụ bình thường chỉ tiếp thụ số lượng nhiệm vụ không nhiều lắm. Một khi vật phẩm nhiệm vụ quá nhiều thì cần phải có chuyên gia ở bên phụ tá kiểm tra đối chiếu. Trong tông phái tiên đạo, đây đều là lệ cũ. Nhiệm vụ tội phạm truy nã đặc thù, càng cần như thế.

- Ân. Sư tỷ, vậy làm phiền ngươi.

Lâm Hi gật gật đầu.

- Ân, chúng ta đây trước tiên đến nội môn trả nhiệm vụ.

Thanh Liên Thánh nữ nhẹ gật đầu, lập tức bắn nhanh đi, hóa thành một đạo cầu vồng, chui vào trong Thần Tiêu Sơn, trong Bạch Mạc quán thông Thiên Địa, hạo hạo đãng đãng kia... Thanh Cúc, Lan Đài thay Lâm Hi bỏ đồ xuống, ngồi trong chốc lát liền rời đi. Rất nhanh, trong tiểu viện của Lâm Hi chỉ còn lại mình hắn.

Đến buổi tối, đại điện Nhiệm Vụ cũng có người đến, đặc biệt thông tri Lâm Hi hai ngày sau đến đại điện Nhiệm Vụ giao đồ. Đến lúc đó, sẽ có vài trưỡng lão đệ tử ở đó, chuyên môn thay hắn thanh ít đồ.

Còn có hai ngày..., Ân, vừa vặn mượn khoảng thời gian này để củng cố cảnh giới.

Lâm Hi ngồi xếp bằng trong phòng, như có điều suy nghĩ nói.

Cảnh giới tăng lên nhanh, cũng không phải chuyện xấu gì. Nhưng nuốt cả quả táo thì lại có chuyện rồi!

Lâm Hi tuy rằng đã luyện hóa được Thất Hỏa Đại Chân Khí của Hỏa Đức đạo nhân, nhưng còn có rất nhiều quan khiếu cũng không rõ, phải cần một khoảng thời gian tiêu hóa, mới có thể triệt để hấp thu thành đồ của mình được.

Thời gian thoáng cái trôi qua, liên tiếp hai ngày, Lâm Hi đều ở trong phòng luyện công.

Lâm Hi ở trong Thần Tiêu Tông cũng không có nhiều người quen. Ngoại trừ Thanh Liên Thánh nữ các nàng ra, cũng chỉ có Thượng Quan Dao Tuyết. Bất quá, nàng tựa hồ cũng có chuyện, tạm thời cũng không đến.

Hai ngày sau, đã đến thời gian ước định. Rốt cục Lâm Hi cũng đứng lên.

- Đến thời gian rồi!

Lâm Hi tu luyện ở Dung Lô Tiểu Địa Ngục lâu như vậy, luôn bồi hồi ở bến bờ sinh tử, hiện giờ chính là lúc nghiệm chứng thành quả rồi.

Nắm lên một cái bao lớn còn cao hơn cả người ở bên cửa, Lâm Hi trực tiếp cõng trên lưng đi ra ngoài.

Trên Thần Tiêu Sơn vẫn như trước kia, khắp nơi đều là đệ tử bận rộn.

Tuy rằng thời gian trôi qua vẫn chưa tới một tháng, nhưng đối với Lâm Hi, lại phảng phất đã rất lâu rồi.

Trước Đại điện Nhiệm Vụ, hối hả, giống như thường ngày. Bất quá, lúc Lâm Hi khiêng một cái bao cự đại xuất hiện trên chân núi thì vẫn khiến rất nhiều người chú ý.

- Người này là ai thế? Lưng lại vác cái bao lớn như vậy?

- Xem cái dạng kia, đoán chừng là làm nhiệm vụ thảo dược. Đừng nhìn bao lớn, một hồi lúc giao nhiệm vụ có khi chỉ được chút giá trị công huân thôi.

- Không phải chứ. Đã thành thành đệ tử môn phái chánh thức rồi, còn làm loại nhiệm vụ không có tiền đồ này sao?

- Cái này có gì kỳ quái đâu. Trong môn phái rất nhiều, những tên làm thảo dược, đều vác cái bao lớn như vậy cả. ngươi xem hắn đi, thật đúng là đã xem mình là một nhân vật rồi. Kiêu ngạo gì chứ, đồ vô dụng.

- Hắc hắc, lưng cõng cái bao lớn như vậy, ngươi cứ chầm chậm đợi đi.

.. .. ..

Một ít ngoại môn đệ tử nghị luận nhao nhao.

Lâm Hi bên tai nghe, trong nội tâm bật cười, cũng từ chối cho ý kiến. Những người này rõ ràng lại coi hắn thành những đệ tử làm "nhiệm vụ thảo dược". Trong Thần Tiêu Sơn quả thật có một đám đệ tử sợ hãi nguy hiểm, cũng không có thực lực bối cảnh, không thể dựa vào thế lực gia tộc đạt được giá trị công huân cho nên mới lựa chọn loại nhiệm vụ dễ dàng nhất, cũng không hề có chút nguy hiểm gì như "nhiệm vụ thu thập thảo dược" kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.