Thần Đế

Chương 93: Chương 93: Phát tài...




- Sau khi cực hạn, đều sẽ trở nên mạnh mẽ!

Rất nhanh, Tô Dật hiểu được.

Quá trình tu luyện, cũng là quá trình rèn luyện và tiến bộ.

Mỗi một lần đề bạt, đều là một loại thuế biến.

So sánh bình thường nhất, chính là giống như tập thể hình.

Lần lượt tập luyện, lần lượt tăng cường bắp thịt, lần lượt khiêu chiến cực hạn.

Sau đó đổi lấy, là không ngừng siêu việt.

Quá trình tu luyện cũng như thế, sau lần lượt cực hạn, đều sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, đây là chầm chậm thuế biến, đang chậm rãi siêu việt.

Nhìn đầu vai, nguyên bản bị Hắc Sát môn thiếu môn chủ đập trúng một quyền, da thịt vỡ vụn, tràn ra máu tươi, giờ phút này đã khôi phục, da thịt lấp lóe ánh sáng, giống như ôn ngọc.

Khóe miệng hiện ra ý cười, Tô Dật biết đây là công lao của Hỗn Nguyên Chí Tôn Công.

Ba năm luyện thể, để thân thể của mình viễn siêu cùng thế hệ.

Từ lúc trước giao thủ với Kỷ Siêu, Tô Dật biết thân thể mình cường hãn, đây cũng là nguyên nhân khi rơi vào đường cùng, đành phải cắn răng ngạnh kháng công kích của Hắc Sát môn thiếu môn chủ.

- Nguy hiểm thật...

Nghĩ đến Hắc Sát môn thiếu môn chủ, khóe miệng Tô Dật co rúm, lần này xác thực có chút mạo hiểm, kém chút hậu quả khó mà lường được.

Trong đầu hồi tưởng lại tình huống giao thủ lúc trước, Tô Dật cảm giác mình có chút lỗ mãng, cộng thêm phán đoán sai lầm, không có một kích tất sát như trong tưởng tượng.

Kém chút hậu quả khó mà lường được, mình lâm vào tuyệt cảnh.

Sau cùng có thể đánh giết Hắc Sát môn thiếu môn chủ, không thể không nói có chút vận khí.

- Nguyên Huyền cảnh và Nguyên Hồn cảnh có khác biệt về chất!

Tô Dật thì thào nói.

Lúc trước cùng Kỷ Siêu đại chiến, Kỷ Siêu chỉ là Nguyên Hồn cảnh cửu trọng đỉnh phong, cách Nguyên Huyền cảnh chính thức còn có nửa bước.

Mà Hắc Sát môn thiếu môn chủ lại là Nguyên Huyền cảnh chân chính, có thể ngưng tụ nguyên khí tráo, đây là đến Nguyên Huyền cảnh mới có thể làm được.

Ánh mắt hơi khép, Tô Dật biết lần này mình phán đoán sai lầm, lần sau tuyệt đối không thể như vậy, nếu không hậu quả khó mà lường được.

Đứng dậy thu thập một phen, Tô Dật thu hồi không gian thần bí, xuất hiện ở trong khe núi.

Lần này hắn không phải không có thu hoạch, đánh giết Hắc Sát môn thiếu môn chủ không nói, còn được một cái Túi Không Gian.

Trong khe núi, Tô Dật dãn cái lưng mệt mỏi, một cái Túi Không Gian xuất hiện, lớn chừng bàn tay, giống như cẩm nang, tràn ngập ánh sáng lộng lẫy.

Đây là Túi Không Gian của Hắc Sát môn thiếu môn chủ, Tô Dật mạo hiểm giết đối phương, trừ món nợ lúc trước, thì nguyên nhân rất lớn khác là nhằm vào thân phận của đối phương.

Tô Dật suy đoán trên người Hắc Sát môn thiếu môn chủ kia, khẳng định có Túi Không Gian, bên trong có lẽ có không ít tài nguyên tu luyện, mình muốn trở thành cường giả, hiện tại thiếu nhất cũng là tài nguyên.

Nhìn Túi Không Gian trong tay, Tô Dật mĩm cười.

Bản thân Túi Không Gian đã là bảo vật, có giá trị không nhỏ.

Đối với vật trong Túi Không Gian, Tô Dật càng mong đợi hơn.

- Có cấm chế, làm sao mở ra?

Nhưng một vấn đề bày ở trước mắt Tô Dật, trên Túi Không Gian có cấm chế, không cách nào mở ra.

Mặc dù Tô Dật không có nắm giữ qua Túi Không Gian, nhưng đã được nghe nói.

Túi Không Gian, vật quý giá như vậy, trừ loại Túi Không Gian xách tay, thì mỗi một cái Túi Không Gian đều cần nhỏ máu nhận chủ, còn bố trí vài cấm chế đặc biệt.

Kể từ đó, Túi Không Gian chỉ có mình mới có thể mở ra.

Nếu có người cưỡng ép mở ra, sẽ phá hủy tất cả mọi thứ bên trong.

Có điều cấm chế này không phải hoàn toàn không cách nào phá hủy, ở trước mặt thực lực tuyệt đối, mọi thứ đều có thể phá hủy.

Hoặc là Luyện Khí Sư cường đại, có pháp môn đặc thù, có thể trợ giúp mở ra cấm chế trên Túi Không Gian.

Trong đầu, Tô Dật đang suy tư pháp môn mở ra cấm chế trên Túi Không Gian.

Lúc trước ở dưới vách đá vạn trượng, Tô Dật đạt được không chỉ Ngự Thiên Quyết, còn có rất nhiều tri thức tu luyện, giống như một loại truyền thừa.

- Có...

Tô Dật mỉm cười, tìm được phương pháp rồi.

Nếu thực lực cùng người bố trí cấm chế và mình không sai biệt nhiều, vậy khả năng phá vỡ cấm chế là rất lớn.

Nghiêm chỉnh mà nói, muốn phá vỡ cấm chế do người khác bố trí, cần hai điều kiện.

Một là thực lực không dưới người bố trí cấm chế.

Một điều kiện khác cũng là trọng yếu nhất, là lực lượng linh hồn nhất định phải cường đại hơn đối phương.

Tô Dật mừng thầm, mặc dù tu vi của mình không bằng Hắc Sát môn thiếu môn chủ, nhưng mình đường đường là Ngự Hồn Sư, lực lượng linh hồn chính là sở trường, hoàn toàn có thể thử một chút.

Cẩn thận tìm hiểu phương pháp phá cấm chế, Tô Dật ngồi xếp bằng, dự định thử mở cấm chế trên Túi Không Gian.

Phần phật...

Thủ ấn ngưng kết, có nguyên khí ba động, ánh sáng rạng rỡ.

Tô Dật bắt đầu nếm thử phá vỡ cấm chế trên Túi Không Gian, khống chế nguyên khí ở trong lòng bàn tay, lực lượng linh hồn lặng yên khuếch tán, nương theo nguyên khí bao phủ Túi Không Gian.

Oanh...

Đột nhiên, một màn hoàn toàn vượt quá hắn đoán trước xuất hiện, nguyên khí vừa mới đụng vào Túi Không Gian, không gian thần bí trong đầu lại bạo động.

Soạt...

Có quang mang từ trong đầu Tô Dật lướt ra, lực lượng thần bí như thiểm điện bao trùm ở trên Túi Không Gian.

Tô Dật rất rõ ràng loại lực lượng này, giờ phút này nó đang thôn phệ năng lượng nào đó trong Túi Không Gian.

Trong nháy mắt, trên Túi Không Gian ánh sáng đại tác, cực kỳ loá mắt.

Tô Dật bị bao phủ ở trong ánh sáng, hết thảy không cách nào ngăn cản, chỉ cảm giác giữa chùm sáng thần bí và Túi Không Gian có một cỗ năng lượng bành trướng chấn động.

Không bao lâu, ước chừng khoảng ba phút, ánh sáng trên Túi Không Gian bắt đầu ảm đạm.

Chùm sáng thần bí trong đầu Tô Dật cũng không còn phản ứng, lần nữa bình tĩnh trở lại, hết thảy như chưa từng xảy ra.

Ken két...

Trong lòng bàn tay, trên Túi Không Gian truyền ra thanh âm rất nhỏ, cấm chế đã vỡ vụn biến mất.

Tô Dật ngạc nhiên, còn chưa kịp lấy lại tinh thần, chẳng lẽ chùm sáng thần bí còn có tác dụng phá vỡ cấm chế trên Túi Không Gian, nhưng vừa rồi rõ ràng là cảm giác được chùm sáng thần bí đang thôn phệ năng lượng nào đó trong Túi Không Gian a.

Tô Dật lấy lại tinh thần, vội vàng kiểm tra Túi Không Gian, đổ ra không ít vật.

Ào ào ào...

Từng tảng đá từ trong Túi Không Gian lăn ra, vừa mới rơi xuống mặt đất liền hóa thành bột phấn.

Những đá này rất nhiều, Tô Dật vốn còn ngồi xếp bằng, vô số tảng đá lăn ra lại hóa thành bột phấn, kém chút bao phủ cả người hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.