Thần Đế

Chương 113: Chương 113: Người lương thiện tự có trời trợ giúp...




Giờ phút này, theo Tô Dật xuất hiện, hai Man Thú nguyên bản đang đối đầu, ánh mắt đột nhiên rơi vào trên người hắn.

Chỉ là Tô Dật một mực vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, tràn ngập khí tức uy nghiêm, làm cho hai Man Thú kiêng kị sợ hãi.

Hỏa Liệt Man Điểu run rẩy, Tuyết Ngọc Man Viên thì từ từ lùi bước.

Nhìn phản ứng của Tuyết Ngọc Man Viên và Hỏa Liệt Man Điểu, ánh mắt Tô Dật xoay chuyển.

Sau cùng Tô Dật nhìn Hỏa Liệt Man Điểu, ánh mắt lộ ra ý cười nói:

- Ta không có ác ý với ngươi, ngươi còn có thể bay không?

Khí tức trên người Hỏa Liệt Man Điểu này quyết không dưới Hoàng Kim Mãng lúc trước.

Loại Man Thú đẳng cấp này, IQ đã không kém nhân loại bao nhiêu, Hỏa Liệt Man Điểu tự nhiên có thể nghe hiểu tiếng người, chỉ là không cách nào miệng nói tiếng người mà thôi.

Hỏa Liệt Man Điểu nhìn Tô Dật, ánh mắt kiêng kị mà kính sợ, gật gật đầu, giống như kỳ quái vì sao trên người một nhân loại, tại sao có thể có loại khí tức kia.

- Đưa ta một đoạn đường, tìm giúp ta chỗ an toàn, ngươi ta đều thụ thương, rất cần điều trị.

Tô Dật mừng thầm, Hỏa Liệt Man Điểu quả nhiên có thể nghe hiểu mình nói, tuy thụ thương, nhưng còn bay được.

- Chíp chíp...

Hỏa Liệt Man Điểu giương cánh, bay tới bên người Tô Dật, ra hiệu Tô Dật nhảy lên lưng nó.

- Người lương thiện sẽ có trời trợ giúp...

Tô Dật vui vẻ, dưới chân nguyên khí phun trào, nhảy lên trên lưng Hỏa Liệt Man Điểu.

Tiểu đội mạo hiểm kia có thể dùng Man Thú tìm kiếm mình, ngược lại nhắc nhở Tô Dật, mình có Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, hoàn toàn cũng có thể nhờ Man Thú trong Man Yêu Sâm Lâm tương trợ, để Hỏa Liệt Man Điểu chở mình một đoạn đường, cũng không tin Địa Minh Lang Khuyển còn có thể tìm được, nó không biết bay nha.

Hỏa Liệt Man Điểu chở Tô Dật, giương cánh bay lên không trung, cánh phải rất cố sức, máu tươi không ngừng chảy ra, nhưng nó vẫn kiên trì.

Tô Dật ngồi xếp bằng, nhẹ nắm lông vũ trên lưng Hỏa Liệt Man Điểu, nhìn đại sơn mênh mông phía dưới, trong lòng âm thầm cân nhắc, chờ sau khi khôi phục, sẽ quay lại tính toán món nợ kia.

Tiểu đội mạo hiểm kia còn dám tới gây mình, vậy thì không cần khách khí, dù sao mình cũng cần đối thủ rèn luyện.

Tuyết Ngọc Man Viên nhìn Hỏa Liệt Man Điểu giương cánh rời đi, thân thể to lớn dựng đứng, ánh mắt kinh ngạc, không ngờ lại chạy theo Hỏa Liệt Man Điểu.

Tô Dật để Hỏa Liệt Man Điểu tìm địa phương an toàn trị thương, lấy kinh nghiệm của Hỏa Liệt Man Điểu, muốn tìm được không khó chút nào.

Sau hai canh giờ, Hỏa Liệt Man Điểu chầm chậm hạ xuống, xuyên qua vách núi, ở dưới ánh trăng chiếu rọi, tầm mắt trở nên rất khoáng đạt.

Hỏa Liệt Man Điểu giương cánh bay qua một sơn phong khổng lồ ngăn cản, lướt vào khe hở dãy núi, trong tầm mắt của Tô Dật, một vách đá cao ngất xuất hiện.

Mà khi nhìn thấy vách núi này, Tô Dật không nhịn được hít vào một hơi.

Chỉ thấy vách đá giống như nối liền thiên địa, mà ở giữa vách đá dựng đứng, có một mảnh lục địa diện tích mấy trăm trượng hoành không diễn sinh.

Vách đá dốc đứng, lục địa này hoành không mà sinh, cách mặt đất mấy trăm trượng, không phải Man Thú phi hành và cường giả có thể ngự không, sợ là căn bản không có khả năng đi lên.

Mà Tô Dật ngồi ở trên lưng Hỏa Liệt Man Điểu lại giật mình lần nữa. Chỉ thấy trên mặt đất còn mọc ra mấy gốc đại thụ, bám vào lục địa và vách đá đứng vững.

Ào ào ào...

Một thác nước nhỏ từ trên đỉnh vách đá chảy xuống, tóe lên hơi nước tràn ngập bầu trời, bốn phía còn có không ít sơn động.

- Nơi tốt!

Tô Dật sợ hãi thán phục, đây quả thực là địa phương tu luyện trị thương tuyệt hảo.

Hỏa Liệt Man Điểu hạ xuống, thân thể nằm sấp trên mặt đất.

Tô Dật nhảy xuống, đánh giá bốn phía, âm thầm sợ hãi thán phục.

Dạng địa phương này chỉ có thể nói tạo hóa thần kỳ, mà nơi này coi như mình tìm tới, cũng lên không nổi.

- Chíp chíp...

Hỏa Liệt Man Điểu vỗ cánh, cánh phải đã khó có thể động, máu tươi dạt dào, nhuộm đỏ mảng lớn lông vũ, khí tức cũng rất uể oải, giãy dụa mới đứng dậy được.

- Đây là tổ của ngươi?

Tô Dật nhìn Hỏa Liệt Man Điểu, lại nhìn trên mặt đất có mấy cây lông vũ, đây có lẽ là sào huyệt của Hỏa Liệt Man Điểu.

Hỏa Liệt Man Điểu gật đầu, giờ phút này Tô Dật đã ngừng vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, nhưng trong ánh mắt nó vẫn mang theo kính sợ và kiêng kị.

- Quả thế.

Tô Dật cũng không kỳ quái, chỉ có chút giật mình, địa phương này rất thích hợp mình trị thương và khôi phục nguyên khí.

Nhìn Hỏa Liệt Man Điểu bị thương rất nặng, lại phải chở mình mấy canh giờ, cũng coi như để mình thiếu một phần ân tình.

Ánh mắt Tô Dật lấp lóe, nói với Hỏa Liệt Man Điểu:

- Cảm ơn ngươi tương trợ, ta thiếu ngươi một phần ân tình, vậy liền trả lại ngươi đi, theo ta tiến vào.

Nói xong, Tô Dật đi vào một sơn động.

Ánh mắt Hỏa Liệt Man Điểu nghi hoặc, nhưng vẫn lung la lung lay đi vào trong sơn động.

Trong sơn động, Tô Dật ngồi xếp bằng, gọi ra không gian thần bí.

- Cô...

Thời điểm không gian thần bí xuất hiện, ánh sáng tràn ngập, không biết cảm giác được cái gì, Hỏa Liệt Man Điểu nhất thời tê minh, nằm rạp trên mặt đất, mắt lộ ra hoảng sợ.

- Vào đi.

Trong không gian thần bí, ánh sáng tràn ngập, truyền ra thanh âm của Tô Dật.

Thân thể Hỏa Liệt Man Điểu run rẩy, nghe vậy run run đến gần không gian thần bí.

- Vật này là linh dịch, ẩn chứa năng lượng rất lớn, có lẽ có thể để ngươi sớm khôi phục, thần trí càng tiến một bước, cũng có thể sẽ để ngươi ăn chút đau khổ, này phải xem vận khí của ngươi.

Nhìn Hỏa Liệt Man Điểu đi vào không gian thần bí, Tô Dật đổ đầy một bình linh dịch đưa tới trước người Hỏa Liệt Man Điểu.

Thiếu Hỏa Liệt Man Điểu nhân tình, Tô Dật sẽ không hẹp hòi.

Linh dịch này là bảo vật, cũng coi như trả nhân tình cho Hỏa Liệt Man Điểu, bằng không Hỏa Liệt Man Điểu bởi vì mình thương càng thêm thương, Tô Dật sẽ rất băn khoăn.

Mà khi Hỏa Liệt Man Điểu cảm giác được khí tức linh dịch, hai mắt nhất thời tỏa sáng, không khỏi nhìn qua Tô Dật, giống như không thể tin.

- Ăn đi, hi vọng sẽ hữu dụng.

Tô Dật cười cười, bảo Hỏa Liệt Man Điểu há miệng, trực tiếp rót linh dịch vào trong miệng Hỏa Liệt Man Điểu.

- Ục ục...

Hỏa Liệt Man Điểu ngẩng đầu, ăn hết linh dịch, nhìn Tô Dật tràn ngập vẻ cảm kích, sau đó đến một bên bắt đầu tiêu hóa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.