Thần Đế

Chương 62: Chương 62: Ngàn thú thần phục...




Ngay lúc này, Tô Dật lại kinh hô.

Giờ phút này chỉ thấy trong lòng bàn tay Tô Dật, vừa mới cầm bình ngọc đổ ra hai viên Nguyên Linh Đan, hào quang phun trào, năng lượng nồng đậm.

Tô Dật kinh hô là vì Nguyên Linh Đan, so với lúc tiến vào lại đề bạt một cấp.

Giờ phút này chỉ thấy trên Nguyên Linh Đan, vô luận là ánh sáng hay mùi thuốc, đều không phải lúc trước có khả năng so sánh, tựa như đến một loại viên mãn chính thức.

- Cái này phát tài, hắc hắc!

Tô Dật vui vẻ, ý cười đầy mặt.

Giờ phút này Tô Dật đã có thể xác định, trong không gian thần bí, không chỉ có thể đề bạt tốc độ tu luyện và chữa thương, còn có thể đề thăng cấp bậ của đan dược.

Giả dụ mua một nhóm đan dược cấp thấp, đưa vào không gian thần bí, đề bạt phẩm cấp, đến lúc đó sợ là giá cả sẽ không phải lúc trước có khả năng so sánh, thu nhập sẽ cực kỳ to lớn.

Đan dược mình cần, cũng có thể đề bạt phẩm cấp, sau đó lại dùng, hiệu quả sẽ tốt hơn nhiều.

Nghĩ tới những thứ này, trong lòng Tô Dật làm sao có thể không kinh hỉ, đây tuyệt đối là phát hiện trọng đại.

Trong không gian thần bí, mấy con Man Thú nhìn Tô Dật đột nhiên cười quái dị, không khỏi sững sờ, hiếu kỳ nhìn hắn.

- Ha ha, không có việc gì, không có việc gì.

Tô Dật lấy lại tinh thần, nhìn mấy con Man Thú ánh mắt quái dị, cười hắc hắc, sau đó thần sắc nghiêm túc, tay cầm một viên Nguyên Linh Đan, trong lòng bàn tay nguyên khí phun trào.

- Xoẹt...

Hai con ngươi của Tô Dật lặng yên khép hờ.

Một lát sau, trong lòng bàn tay Tô Dật dần dần tràn ngập ra một loại khí tức ấm áp.

Tô Dật nhớ kỹ lúc trước mình bị Thánh Sơn kiểm trắc, trên người có bốn loại nguyên khí thuộc tính, bên trong có Hỏa thuộc tính.

Hỏa thuộc tính, tự nhiên là có thể phát nhiệt.

Chỉ là đơn độc điều động một thuộc tính duy nhất trong thân thể, Tô Dật còn chưa bao giờ thử qua, chỉ có thể nếm thử, không nghĩ tới lại thành công.

Thời điểm nguyên khí Hỏa thuộc tính đơn độc lan tràn, phát ra khí tức ấm áp, thậm chí càng ngày càng nóng rực, Nguyên Linh Đan trong lòng bàn tay cũng dần dần hòa tan, hóa thành một bãi linh dịch.

Lòng bàn tay mở ra, Nguyên Linh Đan biến thành linh dịch trong suốt sáng long lanh, phát ra ánh sáng lộng lẫy.

Tô Dật cầm một quả trứng màu vàng kim, thoa linh dịch lên vết rạn nứt, linh dịch chầm chậm thấm vào.

Linh dịch thấm vào, vết nứt như có sinh mệnh, tự động hấp thu linh dịch, như có cái gì ở trong vỏ trứng thỏa thích thôn phệ.

Nửa canh giờ sau, linh dịch do Nguyên Linh Đan biến thành đều thâm nhập vào trong trứng.

- Thật kỳ quái…

Lần nữa đánh giá quả trứng màu vàng kim trong tay, vết nứt đã khó có thể phát hiện, tuy nhìn kỹ còn có thể nhìn ra, nhưng so với lúc trước đã chữa trị hơn không ít.

- Có tác dụng.

Tô Dật vui mừng, đưa quả trứng tới trước mặt Kim Sắc Đại Mãng.

- Tê tê…

Cảm ứng khí tức trong trứng biến hóa, Kim Sắc Đại Mãng vui vẻ, ánh mắt nhìn Tô Dật đầy cảm kích.

- Vậy tiếp tục đi.

Thấy có tác dụng, Tô Dật y dạng họa hồ lô, tiếp tục dung nhập Nguyên Linh Đan vào quả trứng thứ hai.

Mấy con Man Thú một mực ở bên cạnh yên tĩnh chờ đợi, hiếu kỳ nhìn ngó.

Làm xong hết thảy, Tô Dật hít sâu một hơi, trong lòng buông lỏng.

Nói Tô Dật không đau lòng hai viên Nguyên Linh Đan, này tuyệt đối là giả, đây là lúc trước gia gia cho mình, mình còn không nỡ dùng, huống chi đây là Nguyên Linh Đan đề bạt qua hai lần, giá trị càng kinh người hơn.

Nhưng nghĩ đến nguy cơ trước mắt, có lẽ đã chuyển nguy thành an, khí tức trong hai quả trứng cùng mình có một loại liên hệ nào đó, Tô Dật liền nhịn đau, tăng thêm giờ phút này biết được một tác dụng khác của không gian thần bí...

- Tê tê...

Kim Sắc Đại Mãng không ngừng gật đầu nhìn Tô Dật, ánh mắt tuôn ra vẻ cảm kích.

- Chúng ta nên ra ngoài.

Tô Dật chỉ đám Man Thú nói.

Mấy con Man Thú gật đầu, ánh mắt đều kính sợ.

Tô Dật rất kỳ quái, thực không hiểu mấy con Man Thú này làm sao lại kính sợ mình như thế, chẳng lẽ là bởi vì không gian thần bí.

Sau đó thu thập một phen, Tô Dật vốn muốn Kim Sắc Đại Mãng mang theo hai quả trứng rời đi.

Nhưng Kim Sắc Đại Mãng lại một mực lắc đầu, không ngừng nhìn trứng và Tô Dật, như biểu đạt cái gì.

Một lúc sau, Tô Dật mới hiểu, cảm thấy Kim Sắc Đại Mãng muốn đặt hai quả trứng ở trong không gian này.

- Được rồi.

Tô Dật suy nghĩ một lúc, cuối cùng gật đầu, có hai quả trứng ở đây, đến lúc đó cũng không sợ Kim Sắc Đại Mãng ra ngoài đột nhiên công kích.

Vạn nhất sáu con Man Thú này ra ngoài không gian thần bí liền trở mặt, vậy Tô Dật căn bản là không có cách chống lại.

Nhưng Tô Dật lo lắng hơi thừa, sau khi thu hồi không gian thần bí, sáu con Man Thú hoặc nhảy vọt, hoặc phi hành, hoặc đứng thẳng, quay chung quanh ở bên người hắn, không có bất kỳ trở mặt gì, y nguyên kính sợ.

- A...

Làm Tô Dật nhìn trên vách đá phía trước, giờ phút này lít nha lít nhít một đám Man Thú, từ khí tức trên người chỉ là Man Thú tầng thấp nhất, nhưng số lượng lại hàng trăm hàng ngàn.

Tô Dật biến sắc, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, làm sao lại dẫn đến nhiều Man Thú như vậy.

- Ngao ô...

- Chi chi...

Cự Hổ rít gào, phi điểu tê minh, hắc thử rít gào...

Thanh âm chấn động thâm uyên, quanh quẩn không gian.

- Ngao ô...

- Òm ọp...

Theo Đại Hổ, Hắc Thử… tê minh gào thét, hàng trăm hàng ngàn Man Thú nhất thời gào thét, nhìn Tô Dật phủ phục cúng bái, như đối mặt Hoàng giả.

- Ngao ô...

Đại Hổ, Hắc Thử, Tiểu Điêu, còn có phi điệp và phi điểu, cũng xoay quanh ở bên người Tô Dật.

Tô Dật giật mình, chẳng lẽ những Man Thú này thần phục mình, đến cùng là chuyện gì xảy ra.

- Tê tê...

Kim Sắc Đại Mãng cắn góc áo rách rưới của Tô Dật, nhẹ nhàng kéo về phía trước.

- Ngươi bảo ta đi với ngươi?

Tô Dật nhíu mày hỏi, không quá chắc chắn ý đồ của Kim Sắc Đại Mãng.

Nghe Tô Dật nói, Kim Sắc Đại Mãng dùng sức gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.