Thần Đế

Chương 136: Chương 136: Muốn tự sát sao?




Nguyên Chân cảnh, nguyên khí cùng lực lượng thiên địa cộng minh, có thể lăng không phi hành, làm cho tất cả võ giả trên thế gian này hướng tới và kính sợ.

Nguyên Hồn cảnh, Nguyên Huyền cảnh, Nguyên Linh cảnh, mấy đẳng cấp này, ở trên lực công kích vẫn chỉ dựa vào nguyên khí của mình tạo thành năng lượng, rất dễ dàng đẩy mình tới trình độ khô kiệt.

Giống như Tô Dật, chỉ cần thi triển Bá Vương Quyền và Bát Hoang Nộ hai lần, sẽ tiêu hao hầu như không còn.

Nhưng đến Nguyên Chân cảnh lại không giống, nguyên khí câu thông lực lượng thiên địa, so với chỉ dựa vào nguyên khí, thì không biết mạnh hơn bao nhiêu.

Có truyền ngôn, nếu đến Nguyên Hoàng cảnh trong truyền thuyết, trong lúc giơ tay nhấc chân, câu động lực lượng thiên địa, đủ để tạo thành cảnh tượng dời núi lấp biển, thiên băng địa liệt, trở tay có thể đánh giết thiên quân vạn mã, có thể làm cho sông lớn đảo lưu, sơn hà sụp đổ.

- Hắc Minh Trảo!

Tiếng quát âm lệ truyền ra, Hắc Diêu đã giết xuống, ở dưới trảo ấn sắc bén, không gian bốn phía vặn vẹo, trực tiếp trấn áp Tô Dật.

- Phá cho ta!

Tô Dật nhìn trảo ấn kia, không lùi mà tiến tới, hai con ngươi như có liệt diễm đang thiêu đốt, ánh sáng tăng vọt, khí tức nóng bỏng bạo phát, vung tay đánh ra một quyền.

Trên quyền bị một loại năng lượng màu đỏ thắm bao phủ, xen lẫn tiếng sấm sét, cuối cùng va chạm vào trảo ấn.

Bành!

Cả hai va chạm, sấm sét nổ vang, hư không bốn phía oanh minh, kình phong đáng sợ càn quét.

Đạp đạp!

Tô Dật lảo đảo lui mười mấy bước, mỗi lui một bước, mặt đất dưới chân đều rạn nứt.

- Phốc...

Tới bước cuối cùng, đột nhiên Tô Dật phun ra một ngụm máu tươi, thân thể mềm nhũn, hai chân run rẩy, giống như khó có thể kiềm được, trực tiếp quỳ một chân xuống đất.

Hắc Diêu hộ pháp cũng lảo đảo lui ra sau, nhưng chỉ mấy bước thì ổn định thân thể.

- Ta hiểu rõ, giờ phút này lực lượng kia căn bản không phải của ngươi, khó trách!

Nhìn thấy một màn này, Hắc Diêu rốt cục hiểu rõ, mắt lộ ra cười lạnh.

Khó trách tiểu tử này không giống tin tức nhận được, nguyên lai đối phương đang dùng sức mạnh căn bản không phải của mình.

Nhưng cái này cũng đại biểu cho trên người tiểu tử kia, xác thực có rất nhiều bí mật.

- Tuy không biết trên người ngươi có bí mật gì, nhưng ngươi chỉ là Nguyên Hồn cảnh, thật rất quá yếu, giống như không thể thừa nhận lực lượng khổng lồ kia a!

Hắc Diêu nhìn ra manh mối, chỉ là Nguyên Hồn cảnh, lại tiếp nhận lực lượng cường đại như thế, đây quả thực là tự tìm đường chết, cái này là tự mình muốn chết.

Nói xong, lại ra tay lần nữa, bóng người như dạ quỷ bay lượn ra, cùng lúc bàn tay vung lên, áo choàng phất phới, quyền ấn trực tiếp đánh tới Tô Dật.

Cảm thụ được khí tức âm hàn kia, hào quang màu đỏ thắm trong hai con ngươi của Tô Dật không giảm, bỗng nhiên giãy dụa đứng dậy, vung tay đánh ra một quyền.

Như Hắc Diêu đoán, giờ phút này lực lượng Tô Dật dùng không thuộc về mình, mà đến từ không gian thần bí trong đầu.

Giống như bị không cam lòng, quật cường, cứng cỏi sâu trong linh hồn Tô Dật dẫn dắt, không gian thần bí bạo phát ánh sáng.

Giờ phút này trong không gian thần bí, một cỗ năng lượng vô hình tràn ra, như quán chú vào cơ thể Tô Dật.

Lực lượng này quá lớn, tuy thân thể Tô Dật cường đại, nhưng cũng không chịu nổi lực lượng như vậy.

Có điều cũng may thân thể hắn cường hãn, bằng không đổi thành người khác, giờ phút này đã sớm dữ nhiều lành ít.

- Ầm ầm...

Hết thảy rất nhanh, hai quyền trực tiếp va chạm vào nhau.

Trong thanh âm trầm đục, khí tức cuồng mãnh bạo phát.

Kình phong lan tràn trùng kích, thân thể Tô Dật lại lảo đảo rút lui, lực lượng cường đại thông qua bàn chân tuôn xuống mặt đất, làm cho mặt đất không ngừng rạn nứt.

Phốc phốc.

Trong miệng lại phun ra máu tươi lần nữa, thân thể Tô Dật lay động, mềm nhũn, quỳ một chân trên đất.

Hắc Diêu hộ pháp cũng bị đẩy lui, nhưng rất nhanh đã ổn định thân hình.

- Hắc hắc, xem ra lực lượng thần bí trên người ngươi không yếu, chỉ tiếc ngươi đây là đang tìm đường chết, lười dây dưa với ngươi, sớm kết thúc đi!

Hắc Diêu cười lạnh, thật có chút sợ Tô Dật sẽ bạo thể mà chết.

Trên người tiểu tử này rất quỷ dị, bắt tiểu tử này, nói không chừng đối với hắn cũng là một cơ duyên, không thể bỏ lỡ.

Hắc Diêu nói xong, trong thân thể bỗng nhiên có khí tức quỷ dị phun trào, mang theo sinh cơ bừng bừng, nhưng lại xen lẫn huyết tinh và âm hàn, sau đó ngưng tụ thành từng cây Thụ Đằng màu đen.

Đây là nguyên khí Mộc thuộc tính ngưng tụ.

Tô Dật cắn chặt răng, nhìn động tác của Hắc Diêu, không chút do dự, khí tức nóng rực trên người bốc lên, càng ngày càng nồng đậm.

Giờ khắc này, từ trong cơ thể Tô Dật, hào quang màu đỏ thắm giống như lửa thực chất hóa, hai con ngươi bao trùm màu đỏ thẫm.

Khí tức nóng bỏng làm cho không trung vặn vẹo và mờ đi.

- Không đúng, còn tăng cường, trên người tiểu tử này đến cùng có loại ngoại lực gì, tại sao có thể mạnh như vậy!

Cảm thụ được khí tức trong cơ thể Tô Dật, ánh mắt của Hắc Diêu không khỏi nhíu lại, vẻ kinh hãi lóe lên.

- Phốc phốc!

- Ken két...

Tô Dật phun máu lần nữa, trên người bắt đầu có dấu vết rạn nứt, bị khí tức nóng bỏng bao trùm, giống như tùy thời sẽ bị hòa tan, còn có vài chỗ nổ tung, máu thịt be bét.

Giờ phút này, Tô Dật giống như một huyết nhân, máu chảy dạt dào, khuôn mặt càng thêm dữ tợn.

- Còn phóng thích ngoại lực, tiểu tử này thật muốn tự sát sao!

Hắc Diêu rung động, nhìn bộ dáng dữ tợn của Tô Dật, hắn không khỏi rùng mình một cái.

Tô Dật biết, mình đã chèo chống đến cuối cùng.

Trong không gian thần bí tuôn ra lực lượng rất to lớn, nhưng mình có thể vận dụng lại không nhiều.

Tô Dật bị lực lượng trong không gian thần bí ảnh hưởng, nhưng vẫn có tự mình biết mình.

Biết nếu mình không giải quyết được cường giả của Hắc Sát Môn, đây mới thực là phiền phức lớn, mình còn không muốn chết, cũng không thể chết!

Oanh...

Nhìn Hắc Diêu dùng toàn lực, Tô Dật cuối cùng quyết định, vô luận như thế nào, mình chỉ có thể cởi ra tất cả lực lượng, nếu không sẽ không giải quyết được đối phương.

Triệt để phóng ra lực lượng trong không gian thần bí, giờ phút này trên người Tô Dật đầy máu tươi, bên ngoài da nổ tung, kinh mạch trong thân thể cũng bị kích phá, trên người từ trong ra ngoài đều đau nhức kịch liệt.

Dù thân thể Tô Dật rất cường hãn, giờ phút này cũng đã sắp tới trình độ bạo thể.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.