Thần Đế

Chương 69: Chương 69: Là yêu nghiệt sao?




Rất nhanh, chỉ mấy canh giờ, Tô Dật đã đả thông tất cả kinh mạch cần thiết để tu luyện Phù Diêu Bách Biến Bộ.

Thành công bước đầu tiên...

Tô Dật hít sâu một hơi, hai con ngươi mở ra, mắt lộ vẻ vui mừng.

- Nhanh như vậy.

Trên thâm cốc, thanh âm tang thương thì thào lộ ra vẻ không thể tin.

- Bắt đầu tu luyện.

Tô Dật đứng dậy, kinh mạch đả thông, hiện tại có thể bắt đầu tu luyện.

Dựa theo tin tức tu luyện, Phù Diêu Bách Biến Bộ cũng có mấy tầng thứ, tu luyện tiểu thành, có thể súc địa thành thốn, tốc độ tăng nhiều.

Nếu càng tiến một bước, thì có thể biến hoá thất thường, cùng đối thủ giao chiến, sẽ làm cho người hoa mắt, thật thật giả giả, giả giả thật thật, để đối thủ căn bản không có cách thấy rõ ràng.

Mà nếu tu luyện tới đại thành, thì có thể ngưng tụ Nguyên Khí Dực, đến lúc đó ngự khí phi hành, như đại bàng giương cánh.

Thân là võ giả, đến Nguyên Linh cảnh, nguyên khí thành hình, có thể ngưng tụ hư ảnh Thú Hình bay lên không trung.

Võ giả càng mạnh một chút, ngưng tụ hư ảnh Cầm Điểu phi hành cũng không phải không làm được, nhưng này tiêu hao rất nhiều, mặt khác khó có thể kéo dài lâu.

Thế nhưng Phù Diêu Bách Biến Bộ lại không giống, nếu có thể tu luyện tới đại thành, đủ để vỗ cánh bay cao, hoành không mà đi.

- Xoẹt...

Ngưng kết thủ ấn, khống chế nguyên khí trong cơ thể, Tô Dật bắt đầu tu luyện Phù Diêu Bách Biến Bộ.

Có nguyên khí lướt ở dưới bàn chân, thành hình, hóa thành vòng xoáy.

Thân thể Tô Dật lung la lung lay, giống như tùy thời sẽ té ngã, không có thuận lợi như tu luyện Bát Hoang Nộ.

Đây cũng không phải Bát Hoang Nộ yếu hơn Phù Diêu Bách Biến Bộ, mà bởi vì Bát Hoang Nộ là vũ kỹ công kích, Phù Diêu Bách Biến Bộ là vũ kỹ thân pháp, coi trọng là biến hoá thất thường, để Tô Dật trong lúc nhất thời khó có thể tìm được thăng bằng.

Ầm!

Ầm!

Quá trình luyện tập như vậy, làm mái tóc hắn lộn xộn, mặt mày xám xịt, cực kỳ chật vật.

Nhưng Tô Dật không để ý, tiếp tục đứng lên luyện tập.

Ngã xuống đứng lên, tiếp tục ngã xuống, tiếp tục đứng lên.

Có thời điểm lực trùng kích quá lớn, thân thể cường đại cũng bị ngã mặt mũi bầm dập, thương tích đầy người.

Nhưng Tô Dật không có ngừng, mỗi một chút tiến bộ, đều cao hứng không thôi.

Rất nhanh, chỉ mấy canh giờ, Tô Dật đã tìm được cảm giác, nguyên khí thành hình ở dưới bàn chân, vận chuyển khẩu quyết của Phù Diêu Bách Biến Bộ, thân ảnh nhất thời qua lại ở trong thâm cốc.

Tuy còn chưa chính thức làm được súc địa thành thốn, nhưng giờ phút này tốc độ của Tô Dật đã nhanh hơn không biết bao nhiêu.

Thời điểm hoàng hôn, ánh sáng mặt trời vốn rất nhạt đã biến mất không thấy gì nữa.

Sau đó trong thâm cốc, âm phong mang theo ý lạnh dày đặc, bóng mờ trên vách đá càng ngày càng đậm, cảnh đêm dần dần bao phủ.

- Sưu...

Trong thâm cốc, trên đống xương thú chồng chất như núi, bóng người Tô Dật xuyên qua, tốc độ cực nhanh, trong lúc mơ hồ giống như mang theo một đạo tàn ảnh.

- Phù Diêu Bách Biến Bộ thật nhanh!

Ngừng chân, nguyên khí tiêu tán, quần áo lam lũ trên người bình tĩnh trở lại, ánh mắt Tô Dật lộ ra vẻ vui mừng.

Giờ phút này Tô Dật rất mừng rỡ, có vũ kỹ thân pháp, tốc độ thật không phải bình thường.

Nếu như giờ phút này lại cùng Kỷ Siêu chiến đấu, Tô Dật cảm giác, căn bản không cần cứng đối cứng, dựa vào Phù Diêu Bách Biến Bộ, mình đã ở thế bất bại rồi.

- Nghỉ ngơi, ngày mai tiếp tục tu luyện.

Tô Dật âm thầm mừng rỡ, ngồi xếp bằng, luyện tập một ngày cũng tiêu hao rất lớn, sáng ngày mai có thể tiếp tục tu luyện, dù sao hiện tại thời gian nhiều lắm.

Trong thâm cốc, ngẩng đầu nhìn lên, bầu trời giống như một sợi dây dài nhỏ hẹp, nhưng có thể nhìn thấy ánh trăng sáng ngời trang trí bầu trời đêm.

Lúc này vụ khí ba động, như hất lên một tầng sa mỏng.

Nham thạch, vách đá đều loáng thoáng, chỉ có ánh trăng ngẫu nhiên rơi ở trên đống hài cốt dày đặc, thỉnh thoảng lóe sáng một hai điểm bạch quang, càng lộ ra âm u đáng sợ.

- Ngao...

Xa xa, cũng không biết từ chỗ nào truyền đến tiếng gầm gừ của Man Thú.

- Một ngày tu luyện thành công, lực lượng linh hồn còn cường đại như vậy, thiên tư bực này, tiểu tử kia là yêu nghiệt sao...

Thanh âm lẩm bẩm ở trong trời đêm lặng yên truyền ra, nhưng không người có thể nghe được.

Sáng sớm hôm sau, Tô Dật dừng thổ nạp điều tức, tiếp tục luyện tập Phù Diêu Bách Biến Bộ.

Từ buổi sáng đến tối, cơ hồ không có ngừng, trung gian còn té rất nhiều lần, xuất hiện qua một vài sai lầm.

- Dung không được bất kỳ sai lầm nào!

Ánh mắt Tô Dật cứng cỏi, tự biết nếu cùng đối thủ chiến đấu, đừng nói sai lầm, một chút xíu chủ quan cũng sẽ mất mạng.

Giờ phút này không có người chỉ đạo, Tô Dật biết hết thảy chỉ có thể tự mình suy nghĩ khổ tu, đi nếm thử và luyện tập, chỉ có lấy cần cù bù đắp thiếu hụt.

Lại một ngày trôi qua, Tô Dật lại nghỉ ngơi thổ nạp, trong đầu quan tưởng thành quả luyện tập của một ngày.

Sáng sớm ngày thứ ba, Tô Dật lại vùi đầu vào trong luyện tập, thân pháp càng lúc càng nhanh, càng ngày càng thành thục, dần dần trở nên biến hoá thất thường, bóng người lướt qua, chỉ lưu lại bụi đất tung bay.

- Chú ý tiết tấu, cần bình ổn, nguyên khí ở trong cơ thể càng nhanh càng tốt.

- Tiểu tử, sao ngươi đần như vậy, Phù Diêu Bách Biến Bộ nặng ở bách biến, cần biến hoá thất thường!

- ...

Có thời điểm người thần bí kia nhịn không được nói, giống như còn gấp hơn cả Tô Dật.

Tô Dật không có trả lời, có điều nghe ở trong lòng, dựa theo người thần bí nhắc nhở luyện tập.

Mới đầu bóng người Tô Dật lướt qua còn thấy bụi đất tung bay, cát bay đá chạy, thế nhưng đến ngày thứ năm, bóng người trải qua, bụi đất trầm lắng, cát đá bất động, đây là đến cấp độ biến hoá thất thường.

Đêm khuya, Tô Dật mới dừng luyện tập, tiếp tục thổ nạp nghỉ ngơi, 5 ngày thời gian, tu luyện Phù Diêu Bách Biến Bộ rốt cục có chút thành tích.

- Tiểu tử này, đến cùng có lai lịch gì…

Trong bầu trời đêm, thanh âm tang thương lặng yên truyền ra, giống như có điều suy nghĩ...

Hôm sau, Tô Dật muốn tiếp tục luyện tập Phù Diêu Bách Biến Bộ, nhưng đáng tiếc, thủy chung không cách nào đến cấp độ ngưng tụ Sí Dực.

- Phù Diêu Bách Biến Bộ là vũ kỹ thân pháp Hoàng phẩm, nghiêm chỉnh mà nói, thậm chí không phải Hoàng phẩm bình thường có khả năng so sánh, ngươi có thể tu luyện ra da lông đã không tệ, Nguyên Hồn cảnh muốn ngưng tụ Sí Dực, đừng nằm mơ.

Thanh âm tang thương quanh quẩn ở trong sơn cốc, giống như nhìn ra ý đồ của Tô Dật.

Tô Dật từ bỏ, xem ra có thể tu luyện Phù Diêu Bách Biến Bộ tới cấp độ hiện tại, cũng đã là cực hạn, dù sao tu vi của mình quá yếu.

Thông qua những ngày này ở chung và quan sát, Tô Dật cảm giác người thần bí kia, chí ít ở trên điểm này sẽ không lừa gạt mình.

- Đa tạ tiền bối.

Tô Dật ôm quyền thi lễ, dù sao cũng không biết người thần bí kia ở phương nào, bất quá trong lòng là thật có chút cảm kích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.