Thần Đạo Đan Tôn

Chương 222: Chương 222: Thiên Thi Tông




Thanh niên mặc áo đen nhìn chằm chằm Lăng Hàn. Thiếu niên này nhiều nhất chỉ mười tám tuổi, hơn nữa mới Tụ Nguyên tầng một. Vậy sao đối phương chỉ nghe ba chữ Đồng Giáp Thi liền nghĩ đến Thiên Thi Tông?

Quái lạ!

Hắn tên Dung Hoàn Huyền, vì huyết hải thâm cừu, nên bị người đẩy vào tuyệt địa. Nhưng vì thế lại phát sinh đại nghịch chuyển, hắn được Thiên Thi Tông truyền thừa, trở thành cách đại truyền nhân. Vì báo thù, hắn đào di cốt một lão tổ tông của nhà kẻ thù, luyện thành Thi Binh, giết toàn gia kẻ thù sạch sành sanh.

Thù đã báo, nhưng hắn cũng mê mẩn tư vị mạnh mẽ này. Không chỉ không từ bỏ tà đạo, trái lại càng chạy càng xa, bắt đầu đi lên con đường dưỡng thi, tìm thi. Một bên hắn làm lớn mạnh Thi Binh đã có, một bên tìm kiếm thi thể mạnh mẽ hơn luyện chế Thi Binh.

- Thiếu niên, ngươi biết quá nhiều!

Dung Hoàn Huyền chỉ tay. Con Thi Binh đang ăn huyết nhục kia lập tức đứng lên, nhìn chằm chằm ba người Lăng Hàn.

Đây là một bộ lão thi không biết đã chết bao nhiêu năm, thịt ở ngực bụng sớm mục nát, hiện đầy bạch cốt. Nhưng thịt trên đầu, tay, chân lại bảo tồn hoàn hảo, chỉ nát một nửa. Nhưng như vậy càng thêm doạ người, từng khối thịt treo lủng lẳng, bạch cốt ẩn hiện, đủ hù chết những kẻ nhát gan.

Thi Binh đã sớm không còn ý thức, nhưng sau khi bị luyện chế, lại tương đương nắm giữ sinh mệnh lần thứ hai. Nó chỉ còn lại bản năng ăn huyết nhục, lớn mạnh bản thân. Hiện tại ăn uống bị cắt đứt, nó tự nhiên nổi giận, nhìn ba người Lăng Hàn gào thét, xương cằm rung rung, thật giống như muốn rơi xuống, cực kỳ khiếp người.

- Giết bọn họ!

Dung Hoàn Huyền ra lệnh.

Vèo.

Thi Binh lập tức nhảy ra, giết về phía ba người Lăng Hàn.

- Đồng Giáp Thi cấp hai mà thôi!

Lăng Hàn hừ một tiếng, trường kiếm ra khỏi vỏ, nhắm Thi Binh điểm đi. Keng, mũi kiếm gọt qua bạch cốt trước ngực Thi Binh, bùng lên đốm lửa tung tóe.

Ra ngoài dự liệu của Lăng Hàn, xương của Thi Binh lại hoàn hảo không chút tổn hại.

- Ha ha ha ha, con Đồng Giáp Thi cấp hai này sắp ăn đủ huyết nhục, tiến hóa đến cấp ba. Há là Tụ Nguyên tầng một như ngươi có thể thương tổn.

Dung Hoàn Huyền lạnh lùng nói, nhưng không có ý xuất thủ.

Trên thực tế hắn đã là Dũng Tuyền Cảnh, tự mình ra tay, khẳng định mạnh hơn Đồng Giáp Thi cấp hai nhiều lắm.

Xoạt, móng vuốt của con Thi Binh kia chộp tới trái tim Lăng Hàn, ra tay rất tàn nhẫn.

Lăng Hàn hừ một tiếng, thân hình đung đưa, vòng qua con Thi Binh, trực diện Dung Hoàn Huyền.

- Vậy ta liền…

Thân hình của hắn nhảy lên thật cao.

- Trực tiếp…

Hắn chém ra một kiếm.

-… Làm thịt ngươi!

Sáu đạo kiếm khí ngang dọc.

Chiêu kiếm này kinh như phiêu hồng, căn bản vượt qua tưởng tượng của Dung Hoàn Huyền. Làm sao đối phương có khả năng vòng qua Đồng Giáp Thi cấp hai mà xuất hiện ở trước mặt hắn cơ chứ? Khi hắn tỉnh ngộ lại, thì trường kiếm đã ôm theo sáu đạo kiếm khí chém tới.

Phải biết Lăng Hàn chỉ là “Tụ Nguyên tầng một”, nhưng lực lượng thực tế lại đạt đến Dũng Tuyền tầng một. Hơn nữa sức chiến đấu còn đề thăng mấy tinh, không phải một Đồng Giáp Thi cấp hai có thể ngăn cản.

Dung Hoàn Huyền vì mình xem thường mà trả giá lớn.

Nhưng hắn cũng là người từ trong tuyệt cảnh bò ra, ý chí kiên định. Đối mặt nguy hiểm trái lại trở nên cực kỳ bình tĩnh, bỗng nhiên hắn há mồm, phát sinh một tiếng rít gào.

Ong ong ong, hắn phun ra một đoàn hắc khí, hóa thành một cổ tự che ở trước ánh kiếm, giống như hình thành một tấm chắn. Oành, kiếm khí tập đến, nhưng không ngừng phát ra tiếng trầm vang, không ngừng bị hắc khí tan rã.

Có điều cổ tự kia cũng đang chầm chậm tiêu tan. Khi toàn bộ kiếm khí mất đi, cổ tự cũng bồng bềnh rời rạc.

Dung Hoàn Huyền đã lùi ra sau ba trượng. Trên mặt của hắn đỏ ửng, có thêm chút huyết sắc, nhưng sát khí trong ánh mắt lại tăng vọt rất nhiều lần, thật giống như muốn cắn nuốt Lăng Hàn.

- Bản mệnh thi khí?

Lăng Hàn múa động trường kiếm, có chút đáng tiếc nói.

- Không nghĩ tới một Dũng Tuyền tầng năm nho nhỏ, lại tu ra bản mệnh thi khí.

Bằng không hắn sẽ sử dụng Huyền Thiên Tam Thức, mà không phải chiêu thức tùy tiện như vậy.

- Ngươi biết bản mệnh thi khí?

Dung Hoàn Huyền lộ ra vẻ khiếp sợ.

Lăng Hàn thông qua Đồng Giáp Thi đoán hắn là truyền nhân của Thiên Thi Tông, này còn dễ tiếp thu. Bởi vì năm đó Thiên Thi Tông “tiếng tăm lừng lẫy”, khẳng định lưu lại không ít truyện ký.

Nhưng bản mệnh thi khí. . . Đây chính là bí thuật của Thiên Thi Tông, nếu không hiểu sâu Thiên Thi Tông, là tuyệt đối không thể biết.

Lăng Hàn cười nhạt nói:

- Đã là người chết, nói nhảm nhiều như vậy làm chi?

Dung Hoàn Huyền lộ ra vẻ tức giận. Hắn là cao thủ Dũng Tuyền tầng năm, vừa nãy chỉ vì không nghĩ đến Lăng Hàn mạnh như vậy mới trúng chiêu, nếu lại tới một lần, hắn há có thể thất thủ?

- Ngươi quả thật có chút quái lạ, rõ ràng chỉ là Tụ Nguyên tầng một, nhưng sức mạnh lại có thể so với Dũng Tuyền tầng một.

Hắn cười gằn.

- Nhưng ta là Dũng Tuyền tầng năm, trấn áp ngươi dễ như trở bàn tay!

- Thật sao?

Thời điểm Lăng Hàn ở Tụ Nguyên tầng bốn liền không sợ Dũng Tuyền tầng một, hiện tại đạt đến Tụ Nguyên tầng mười, tự nhiên cũng không sợ Dũng Tuyền tầng năm.

- Nếu Đồng Giáp Thi cấp hai không làm gì được ngươi, như vậy cấp ba thì sao?

Dung Hoàn Huyền cười hắc hắc nói, tay phải vung lên. Leng keng leng keng, xích sắt phát sinh tiếng vang giòn giã, như có vật nặng đang bị đẩy tới, thình lình hiện ra ba cái quan tài đồng.

- Ba thi?

Ánh mắt của Lăng Hàn lẫm liệt, lông mày cau lên.

- Không nghĩ tới, ngươi lại có thể dưỡng ba thi!

Mỗi một đệ tử của Thiên Thi Tông đều lấy Thi Binh làm sức chiến đấu. Trên lý thuyết, đương nhiên là số lượng Thi Binh càng nhiều càng tốt, nhưng trên thực tế mỗi đệ tử có thể điểu khiển số lượng Thi Binh rất có hạn.

Bởi vì sau khi luyện chế Thi Binh thành công, tương đương với nắm giữ sinh mệnh mới. Tuy chúng chỉ có bản năng thị huyết, nhưng chúng cuồng bạo hung ác, há sẽ đồng ý bị người ràng buộc? Đệ tử Thiên Thi Tông dùng bản mệnh thi khí đi khống chế Thi Binh. Nhưng bản mệnh thi khí lại rất khó tu luyện, bởi vậy điều khiển Thi Binh tự nhiên cũng có hạn.

Bình thường mà nói, Tụ Nguyên Cảnh chỉ có thể điều khiển một Thi Binh, Dũng Tuyền Cảnh hai con, đạt đến Linh Hải Cảnh mới có thể có ba con.

Dung Hoàn Huyền chỉ là Dũng Tuyền tầng năm, nhưng lại nuôi ba con Thi Binh, cái này rất quái lạ.

Lăng Hàn giật mình, Dung Hoàn Huyền thì càng giật mình. Bởi vì ngay cả cực hạn dưỡng thi Lăng Hàn cũng biết! Hắn có thể dưỡng ba thi, là bởi vì hắn được hết thảy truyền thừa của Thiên Thi Tông, kể cả một chí bảo, để hắn có thể ở Dũng Tuyền Cảnh nuôi nhiều một Thi Binh. Mà theo cảnh giới của hắn tăng lên, số lượng Thi Binh hắn có thể khống chế cũng sẽ càng nhiều, gấp đôi đệ tử Thiên Thi Tông bình thường.

Hắn hừ một tiếng nói:

- Ngươi rất quái lạ, ta nhất định phải diệt trừ ngươi!

Hắn vỗ chiếc quan tài đồng ở giữa. Oành, nắp quan tài bị đánh bay, lại có một con Thi Binh nhảy ra.

- Đồng Giáp Thi cấp ba!

Hắn ngạo nhiên nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.