Thái Cổ Thần Vương

Chương 194: Chương 194: Tư Không cầu chết






Chiến ý của Tư Không Minh Nguyệt lăng lệ ác liệt, đánh về phía Tần Vấn Thiên.

Chiến, hắn nhất định phải tự tay rửa sạch sỉ nhục mà Tần Vấn Thiên cho hắn, đồng dạng, hắn muốn khôi phục tự tin của mình, cởi bỏ khúc mắc.

Tiêu Lam, Diệp Vô Khuyết, Tiêu Luật, bọn hắn đều nhìn Tần Vấn Thiên, tuy nói lúc trước giết Tần Vấn Thiên thực sự không phải là bọn hắn bày mưu đặt kế, nhưng Tần Vấn Thiên này thật sự là mạng lớn, bị đâm trúng trái tim vậy mà không chết, biến mất một thời gian ngắn lại đi ra.

Nhưng nghe Tư Không Minh Nguyệt cuồng ngạo nói, Tần Vấn Thiên như trước yên tĩnh ngồi ở đó, im lặng uống rượu, coi Tư Không Minh Nguyệt như không khí.

- Lão sư, chuyện đã qua, liền để cho nó đi qua đi, chúng ta nên nhìn về phía trước.

Tần Vấn Thiên cảm nhận được tâm tình của Mạc Thương, khuyên một tiếng, hắn thực sợ lão sư sẽ xúc động.

Mạc Thương ngẩng đầu nhìn Tần Vấn Thiên, không nghĩ tới đệ tử này lại nhìn ra tâm tư của hắn, liền cười nói:

- Ân, nhìn về phía trước, nhưng có chút nợ nần, luôn phải đòi về a.

Hai người không coi ai ra gì nói chuyện, chiến đấu ở trên không cùng với trên mặt đất phảng phất như không hấp dẫn được chú ý của bọn hắn, mặc dù là Tư Không Minh Nguyệt khiêu chiến, cũng bị không nhìn.

Cái này để cho thần sắc của Tư Không Minh Nguyệt bất thiện, chiến ý càng ngày càng mạnh, bàn tay run lên, trong khoảnh khắc một sát lục cổ tự gào thét bay ra, trực tiếp oanh lên đỉnh đầu của Tần Vấn Thiên cùng Mạc Thương.

Một tiếng nổ mạnh vang lên, tửu lâu bị oanh nát bấy, đỉnh đầu của Tần Vấn Thiên cùng Mạc Thương là vòm trời rồi.

Chỉ thấy vài đạo thân ảnh xuất hiện ở bên cạnh Tần Vấn Thiên cùng với Mạc Thương, tất cả đều trôi nổi trên không, Tô Mộc Vũ thình lình xuất hiện, đúng là một ít đệ tử Nguyên Phủ cảnh của Đế Tinh học viện, bọn hắn chứng kiến bọn người Tiêu Lam nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, đều đến đây hộ vệ.

Đã có giáo huấn lần trước, Đế Tinh học viện sẽ không để cho Tần Vấn Thiên lại vào cục diện hỗn loạn, để tránh bị cường giả trốn trong đám người hạ sát thủ.

- Xem ra, là ta đánh giá cao ngươi.

Tư Không Minh Nguyệt nhìn lướt qua người chung quanh, lộ ra vẻ bình thản, hắn cũng không tức giận. Tần Vấn Thiên đã không dám ra chiến, hắn cũng không cần để ý. Bất quá dùng loại cục diện hôm nay, Tần Vấn Thiên muốn không ra tay, chỉ sợ cũng khó.

Tần Vấn Thiên như không có nghe được Tư Không Minh Nguyệt nói, trên thực tế, chứng kiến Tư Không Minh Nguyệt tới khiêu chiến, hắn cũng không quan tâm đối phương, tuy thực lực của Tư Không Minh Nguyệt rất mạnh, nhưng lấy thực lực của Tần Vấn Thiên hôm nay, hắn có thể đơn giản giải quyết Tư Không Minh Nguyệt.

Bởi vậy hôm nay hắn căn bản không có coi Tư Không Minh Nguyệt là đối thủ của mình, đương nhiên, đây cũng không phải nguyên nhân Tần Vấn Thiên không ra tay, mặc dù không coi Tư Không Minh Nguyệt là đối thủ, nhưng hắn như trước có thể thuận tiện giải quyết đối phương, không ra tay, chỉ là bởi vì giờ phút này hắn rất muốn ngồi với Mạc Thương lão sư, cùng nhau uống chút rượu.

Từ lời nói của Mạc Thương lão sư lộ ra vẻ trầm thấp, để cho Tần Vấn Thiên có chút khổ sở. Hắn làm đệ tử, tựa hồ có chút không xứng chức, nếu không phải lúc trước có Mạc Thương lão sư, nơi nào sẽ có Tần Vấn Thiên hắn hôm nay.

- Lão sư.

Tần Vấn Thiên không có khuyên nữa, chỉ rót rượu cho Mạc Thương, hai thầy trò chậm rãi uống, rất là thống khoái.

- Ta đời này, sự tình kiêu ngạo nhất là có được những đệ tử như các ngươi, tuy ta không có dạy cho các ngươi quá nhiều, nhất là ngươi. Ta thậm chí không có làm tốt một lão sư.

Mạc Thương đặt chén rượu xuống, nhìn Tần Vấn Thiên cười nói. Sau đó chỉ thấy thân thể hắn chậm rãi đứng lên, ánh mắt trong lúc đó trở nên sắc bén.... nhìn về phía Diệp Vô Khuyết, Vũ Trọng, Vương Đằng, cùng với Tiêu Lam.

Giờ khắc này Mạc Thương, ánh mắt vô cùng lợi hại, như có thể xuyên thấu người ta, trên người hắn còn có một cỗ sát ý mãnh liệt.

Hắn không chỉ muốn giết Diệp Vô Khuyết, còn muốn giết Vũ Trọng, Vương Đằng, giết Tiêu Lam, như nếu không có Tiêu Lam, hoàng thất không dám trở mặt với Đế Tinh học viện nhanh như vậy.

Nhưng Mạc Thương tinh tường, muốn giết Tiêu Lam độ khó cao bao nhiêu, không nói thực lực của bản thân đối phương mạnh, thế lực hắn đại biểu, liền để cho Đế Tinh học viện giữ kín như bưng, Cửu Huyền cung Tiêu thị nhất mạch, như một ngọn núi lớn đặt ở trên người hắn, hắn biết rõ, cho dù Đế Tinh học viện dám hạ sát lệnh với Sở Thiên Kiêu, nhưng đối với Tiêu Lam, như trước không dám làm quá tuyệt, cho dù đối phương là đến diệt Đế Tinh học viện.

Cái này rất đau xót, nhưng là sự thật, Tiêu Lam đối phó Đế Tinh học viện, là Cửu Huyền cung âm thầm đứng ở phía sau, nếu như giết chết Tiêu Lam, như vậy nghênh đón Đế Tinh học viện, là lửa giận của Cửu Huyền cung Tiêu thị nhất mạch.

Chung quanh rất nhiều kiến trúc nhao nhao sụp đổ, để cho những chủ tiệm kia đau lòng không thôi, nhưng đối mặt hai quái vật khổng lồ này, bọn hắn chỉ có thể nhận thua.

Chỉ thấy trên hư không của Thanh Tửu phố, ngoại trừ hai vị cường giả đại chiến thực lực cực kỳ đáng sợ ra, còn xuất hiện hai lão giả giằng co, đều là nhân vật cực kỳ cường thế, đứng ở đó, liền cho người cảm giác ngưỡng vọng núi cao, bọn hắn một mực ở phiến khu vực này, hoàng thất là tùy thời chuẩn bị đánh vào Đế Tinh học viện, chỉ là hôm nay Đế Tinh học viện sớm có chuẩn bị rồi.

- Chuẩn bị thật đúng là đầy đủ.

Tiêu Lam nhìn lướt qua bốn đại cường giả ở trong hư không, chỉ nghe bước chân của hắn đạp mạnh mặt đất, trong khoảnh khắc, quán rượu xuất hiện vết rách giống như mạng nhện, vết rách bắt đầu phát tán, trong chốc lát, tiếng vang ầm ầm không ngừng, quán rượu hắn đang đứng sụp đổ, hóa thành phế tích.

Trong mắt của hắn lộ ra sát ý.

Cũng tốt, Đế Tinh học viện đã sớm bố trí tốt trận chiến này, liền chiến a, hắn cũng hi vọng sớm chút giải quyết.

Thương Vương cung rời đi, để cho Tiêu Lam thời gian dần trôi qua mất đi kiên nhẫn, chẳng lẽ Đế Tinh học viện thật không có bí mật của Thương Vương?

- Tần Vấn Thiên bắt sống, những người khác giết không tha.

Tiêu Lam bình tĩnh nói, hắn ẩn ẩn cảm giác, trên người Tần Vấn Thiên có lẽ cất dấu một ít bí mật.

Tiêu Lam vừa dứt lời, người xung quanh hắn bước ra, trong chốc lát, Tinh Hồn chói mắt để cho mọi người rung động.

Thái tử Tiêu Luật của Tuyết Vân quốc xuất thủ, đây là lần thứ nhất hắn xuất thủ, ở trên đỉnh đầu của hắn có mấy Tinh Hồn cực kỳ chói mắt, dĩ nhiên là Cầm Tinh Hồn.

Một đạo âm luật tràn ngập ra, chỉ trong chốc lát, một cỗ âm luật tiêu sát lan tràn, cỗ âm luật này bao phủ người của bọn hắn, khí tức sục sôi, phảng phất như có thể tăng cường ý chí chiến đấu của bọn hắn.

Vương Đằng, Vũ Trọng, Tư Không Minh Nguyệt, đều tiến nhập một loại ý cảnh kỳ diệu, nhưng đám người Tần Vấn Thiên cảm nhận được, chỉ có sát ý đằng đằng.

Cuồng phong đảo qua, xa xa có cường giả trợ giúp bay đến, rõ ràng là Thiên Sát minh minh chủ Tiết Lãnh Phong, Tu La minh minh chủ Đỗ Nhất Đao. Bọn hắn một mực chú ý đến Tiêu Luật, rất nhanh song phương liền va chạm.

- Đỗ Nhất Đao cũng đột phá.

Cảm nhận được khí tức trên người Đỗ Nhất Đao, đó là khí tức Nguyên Phủ cảnh tam trọng.

Mạc Thương đứng lên, Tinh Hồn bộc phát, hắn đi về phía Diệp Vô Khuyết.

Diệp Vô Khuyết cũng phóng ra Tinh Hồn. Tuy hắn kiêu ngạo, nhưng tuyệt không coi nhẹ đối thủ, nhất là Mạc Thương thân là lão sư của Đế Tinh học viện, mặc dù thiên phú không thể đánh đồng với hắn, nhưng đắm chìm ở Nguyên Phủ cảnh nhiều năm, chắc hẳn có chút thủ đoạn đặc thù.

Huống hồ, cảnh giới của Mạc Thương là Nguyên Phủ tam trọng, tương đương các đệ tử trình độ cao nhất.

Hai người trong khoảnh khắc va chạm, đều phóng thích sát ý đáng sợ, công kích của Mạc Thương càng sắc xảo, Diệp Vô Khuyết công kích có khí thế chưa từng có từ trước đến nay, đương nhiên, Diệp Vô Khuyết rõ ràng ở hạ phong.

Tần Vấn Thiên đứng đó, nhìn Mạc Thương cùng Diệp Vô Khuyết chiến đấu, thấy Mạc Thương lão sư mấy lần liều mạng bị thương nặng cũng muốn giết chết Diệp Vô Khuyết, hắn liền minh bạch tâm tư của lão sư, hắn không có động. Chỉ đứng ở đó nhìn Mạc Thương chiến đấu, hắn không hi vọng nhìn thấy lão sư có bất kỳ ngoài ý muốn.

Xa xa rất nhiều người chú ý chiến đấu bên này, tuy bọn hắn không phải là người mạnh nhất. Nhưng là hai người có được thanh danh lớn nhất trong Hoàng thành.

Cửu Huyền cung, Tiêu Lam; Đế Tinh học viện, Tần Vấn Thiên; hôm nay Cửu Huyền cung ở Hoàng thành Sở quốc, đã không còn là bí mật, Tiêu Lam, là đến từ thế lực khủng bố kia.

Mà hôm nay, Tiêu Lam hạ lệnh, muốn bắt sống Tần Vấn Thiên, những người khác… giết không tha.

- Ngươi thực sự nhàn hạ thoải mái a.

Tư Không Minh Nguyệt một mực không có xuất thủ, trong lòng hắn có chấp niệm mãnh liệt. Cái chấp niệm này, chính là Tần Vấn Thiên.

Nhưng vào thời khắc này, chỉ thấy sau lưng Tần Vấn Thiên, đột ngột xuất hiện một bóng đen, vô thanh vô tức, phảng phất như hắn cho tới bây giờ luôn ở chỗ này.

Hiển nhiên, hắn không cho phép sự tình lần trước phát sinh lần nữa.

Ánh mắt của Tư Không Minh Nguyệt ngưng tụ, nhìn chằm chằm vào bóng đen kia, ánh mắt cực kỳ khó coi, chẳng lẽ hôm nay thật sự không động được Tần Vấn Thiên sao.

- Ha ha.

Tư Không Minh Nguyệt nở nụ cười, có vài phần châm chọc.

Hắn nhưng lại không biết, giờ phút này ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn hắn lộ ra vài phần cổ quái, đôi mắt kia, giống như xem một người tìm cái chết.

Lập tức, ở dưới Tư Không Minh Nguyệt nhìn chăm chú, thân thể Tần Vấn Thiên chậm rãi lơ lửng lên, cứ như vậy trôi nổi ở trên hư không.

- Nguyên Phủ.

Đám người nhìn thấy một màn này, trong lòng có chút rung động, Tần Vấn Thiên chính thức bước vào Nguyên Phủ cảnh.

- Hô, tốc độ tu hành thực biến thái.

Rất nhiều người cảm thán nói, như vậy, Tần Vấn Thiên có lẽ có được thực lực chiến đấu với Tư Không Minh Nguyệt.

- Như vậy mới tốt.

Tư Không Minh Nguyệt bộc phát ra Tinh Hồn, Tinh Hồn thứ ba của hắn, có quang hoa xích kim nhàn nhạt, đó là đến từ Tứ Trọng Thiên, Tinh Hồn này là Thú Tinh Hồn, Kiếm Ưng.

- Chiến Thú Phổ bài danh ba trăm mười sáu, Kiếm Ưng, chủ công kích.

Tần Vấn Thiên chứng kiến Yêu Thú Tinh Hồn này, nói nhỏ một tiếng.

Tinh Hồn thứ nhất thứ hai phân biệt là: Thất Sát Tinh Hồn, Kiếm Tinh Hồn, đến từ Tam Trọng Thiên, Tinh Hồn thứ ba Kiếm Ưng, đến từ Tứ Trọng Thiên, khó trách Tư Không Minh Nguyệt muốn đánh một trận như vậy, loại Tinh Hồn này phối hợp, lực công kích phóng nhãn Sở quốc, thật có chút làm cho người sợ hãi.

- Ngược lại có vài phần kiến thức, hôm nay chiến một trận, ta sẽ rửa sạch sỉ nhục ngày xưa.

Tư Không Minh Nguyệt thở sâu, ba Tinh Hồn, phảng phất như muốn hóa thành thật thể, so với lúc ở Luân Mạch cảnh rõ ràng hơn rất nhiều, tăng phúc cũng càng mạnh.

Một cổ sát ý kinh khủng, từ trên người Tư Không Minh Nguyệt điên cuồng lan tràn ra.

Khí tức sắc bén đáng sợ điên cuồng phóng tới Tần Vấn Thiên, đám người lập tức thấy một lưu quang lóng lánh bắn qua, giờ khắc này Tư Không Minh Nguyệt, toàn thân bao phủ quầng sáng sát lục, cực kỳ chói mắt, chỉ trong tích tắc, lưu quang nghiền ép đến trên người Tần Vấn Thiên, thân thể của hắn như kiếm, sát phạt mà ra, đồng tử mọi người nhịn không được co rút lại, dưới một kích này, thân thể Tần Vấn Thiên sẽ bị cắt thành hai nửa hay không.

Trong ánh mắt của Tần Vấn Thiên hiện lên một đạo yêu mang, cuồng phong khủng bố thổi vào mái tóc của hắn, một tia huyết khí tràn ngập vào lòng bàn tay, hôm nay hắn có thể đơn giản vận dụng lực lượng huyết mạch.

Trong cơ thể, Nguyên Phủ kết nối lấy Đế Yêu Tinh Hồn gào thét, tinh thần nguyên lực khủng bố hung mãnh lao ra, đám người chỉ thấy Tần Vấn Thiên đưa tay, một đạo chưởng lực ấn ra ngoài, thất sắc rất nhiều người kinh hãi, Tần Vấn Thiên không khỏi quá cuồng vọng đi.

- Ầm ầm!

Sát lục chi khí khủng bố của Tư Không Minh Nguyệt thiết cát lên chưởng ấn của Tần Vấn Thiên, nhưng thân thể của hắn ngừng lại, bàn tay kia như có lực lượng vô tận, để cho hắn không có cách nào tiến lên.

Đây là một bàn tay như thế nào, so với núi cao còn kinh khủng hơn, giờ khắc này Tư Không Minh Nguyệt hoảng sợ thất sắc, ngẩng đầu nhìn Tần Vấn Thiên, chỉ thấy đối phương như trước bình bình đạm đạm, ngoại trừ đôi mắt trở nên yêu dị, thì không có quá nhiều gợn sóng, lúc này tựa hồ Tư Không Minh Nguyệt mới lĩnh ngộ ra loại ánh mắt lạnh nhạt này ý vị như thế nào, cái kia giống như nhìn một người chết.

- Thật sự là một lòng muốn chết.

Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói, thân thể của Tư Không Minh Nguyệt đột nhiên run rẩy lên, phảng phất như ý thức được nguy cơ, thân thể của hắn lui về sau.

Chỉ thấy Tần Vấn Thiên đưa tay, trong chưởng chất chứa Yêu khí làm cho người ta sợ hãi, bàn tay của hắn, giống như bàn tay Yêu thú, thình lình vỗ ra, Khô Tịch Ấn, dùng thân thể khủng bố cùng với tinh thần nguyên lực cuồng bạo của Tần Vấn Thiên tách ra, uy lực sẽ đáng sợ đến cỡ nào?

Cô quạnh, chính thức tồi khô lập hủ, bàn tay của Tư Không Minh Nguyệt bị đập vụn, chưởng ấn oanh lên người hắn, mọi người liền nhìn thấy thân thể Tư Không Minh Nguyệt vô lực run rẩy, sau đó chậm rãi rơi xuống đất.

Tư Không Minh Nguyệt, một trong Tuyết Vân quốc Song Kiêu, thiên tài yêu nghiệt, Tinh Hồn thứ ba đến từ Tứ Trọng Thiên, hôm nay, muốn rửa sạch khuất nhục?

Khi mọi người mắt thấy Tư Không Minh Nguyệt bị chụp chết dưới Khô Tịch Ấn, loại lực xung kích này, không cách nào biểu đạt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.