Sự Trả Thù Của Băng Giá

Chương 39: Chương 39: Kí Ức ( 1 )




Trong một nhà màu trắng kem phát ra những tiếng cười rộn rã của con nít lẫn người lớn, cô bé khoảng 6 tuổi có gương mặt mũm mĩm với mái tóc ngắn ngang vai đang nằm trên bụng chú gấu to hơn cả mình, người anh trai bằng tuổi cô cũng ngồi gần đó đang ngặm chân chú gấu trông cậu ngây thơ dễ thương. Ngồi trên ghế sofa gần đó là hai vợ chồng nắm tay nhau nhìn hai đứa con của họ vui đùa với chú gấu bông, cô bé đặc biệt với mái tóc tím rực ngắn ngang vai mai lưa thưa kết hợp với làn da trắng tự nhiên của cô bé làm cô nổi bật như thiên thần nhỏ.

Cô bé nắm tay chú gấu kéo lại phía ba mẹ mình, người mẹ bế cô đặt lên đùi mình rồi nhéo hai má mũm mĩm cười vui, người cha thì đi lại cậu con trai bế cậu lên đặt chân cậu trên vai ông, tay nắm lấy con trai dang ra miệng phì phèo làm tiếng động cơ máy bay, cậu thích thú hét lên trông ngô nghê đáng yêu làm sao. Căn nhà vui vẻ tràng ngập tiếng cười, cho đến mấy ngày sau….

Từ sáng sớm người cha đi làm về lúc nào cũng tỏ ra mệt mỏi và ít chơi với con cái hơn, nhiều lúc cả hai đòi bế nhưng ông bảo mệt nên đi nghỉ sớm cứ như thế ngày ngày trôi qua làm cả hai buồn tẻ và ít cười hơn. Cho nửa năm sau.

* Nửa năm sau *

Hai anh em đang chơi với nhau thì nghe được tiếng “ xoảng…” rồi tiếng cãi vã lớn tiếng với nhau, Kin nắm tay nó đi tới nơi phát ra tiếng động ghé mặt nhìn vào cánh cửa đang hé thì thấy ba mẹ chúng đang cãi nhau khuôn mặt đầy giận dữ, đồ đạc vương vãi khắp dưới đất. Tiếng cả hai lấn áp nhau nó sợ hai bịt tai Kin thấy vậy an ủi em mình rồi dắt em lên phòng dỗ dành em ngủ, còn anh thì ngồi trên giường nắm lấy tay em không biết vì sao nước mắt nơi lã chả, anh dụi mắt rồi nằm xuống ngủ tay vẫn nắm chặt tay nó.

Ngày nào cũng cãi vả rồi tiếng đồ đạc đỗ vỡ không ngày nào yên lặng hết, nó bị khủng hoảng tinh thần và ngày càng trầm cảm nặng luôn nhốt mình trong phòng khi noà thấy chán thì qua rủ anh đi chơi không màng đến có ba mẹ ở đó hay không. Có ngày gia đình ăn cơm chung cả hai cũng cãi nhau xối xả người ba hất luôn chén cơm rớt “ xoảng “ xuống đất nó hoảng hốt hét lên “ Áááá…” Kin vội ôm lấy em mình, ba mẹ lo lắng định chạm vào nó thì bị Kin hất thẳng tay ra ôm chầm lấy em như không cho động vào, ánh mắt đau đớn kèm theo giận dữ nhìn cả hai, người ba lo lắng hỏi nhỏ :

- Con gái không sao chứ.

Kin ôm nó bước lùi rồi dìu em lên lầu không quên nói :

- Không cần “ ba mẹ “ lo.

Anh nói nhưng nhấn mạnh hai chữ “ ba mẹ “ làm cả hai càng lo lắng hơn, cả hai nhìn nhau nhưng cũng khó chịu nên đường ai náy đi, người cha lái xe đi vút, còn người mẹ lên phòng con gái mình gõ nhẹ cửa không có tiếng trả lời, bà khẽ mở cửa đi vào thấy Kin đang ôm nó khóc, như có gì ứ đọng ngay cổ khó nói nên lời. Bà bước vào đến giường ngồi xuống giang tay ôm lấy hai con mình nói trong tiếng nất :

- Mẹ xin lỗi, ba mẹ làm con sợ sao ??? Mẹ xin lỗi, tụi con còn quá nhỏ đê hiểu chuyện người lớn. Nhưng sau này tụi con lớn rồi con sẽ hiểu những chuyện này.

Nó nhìn mẹ nước mắt chảy dài, bò lại chổ mẹ mình với tay lau những giọt nước mắt kia rồi mỉm cười nói an ủi :

- Con không sao, mẹ đừng khóc !!

Bà mỉm cười ôm cả hai anh em vào lòng rồi ngủ thiếp đi, mọi chuyện dần lắng xuống êm ả.

Nhưng đúng vào một năm sau đúng vào ngày sinh nhật anh em nó tròn 7 tuổi một chuyển bất ngờ phát sinh.

* Một năm sau *

Trong lúc mọi người đang trang trí căn phòng thì nghe tiếng mở cửa tưởng là ba về nên hai anh em chạy ra đứng chờ, ba bước vào nhà bên cạnh là người đàn bà lạ hoắc phía sau bà là hai cô con gái cũng xinh xắn nhưng ánh mắt nhìn anh em nó không thiện cảm tí nào. Mẹ từ trong bếp bưng bánh sinh nhật ra thấy cảnh tưởng trước mắt bà hoảng hốt lỏng tay làm rớt chiếc bánh sinh nhật, nó ngơ ngác nhìn mọi ba và mẹ rồi nắm lấy tay Kin. Mẹ nó đi nhanh lại phía chồng mình bưng theo ly nước hất thẳng vào mặt chồng mình, ba nó tức giận đẩy nhẹ vợ mình làm rớt ly “ xoảng “ những mảnh ly vương vãi trên đất bà thì loạng choạng xém ngã may mà nó với Kin đứng sau chống tay vịn lại. Nó vẫn chưa biết chuyện gì nên đi lại phía hai cô con gái kia giơ tay ngõ ý nói :

- Chào hai bạn.

Không đáp lại nó cả hai lơ nhìn chỗ khác, nó rút tay lại không nói thêm. Người đàn bà kai nãy giờ cũng lên tiếng nói :

- Anh đã ly hôn với cô ta chưa ??? Sao không đuổi ba mẹ con nhà này ra đường đi em thấy khó chịu quá.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.