Sứ Giả Địa Ngục

Chương 44: Chương 44: Mối Nguy Cơ




- Mẹ tất cả đều là sự thật sao?

Shu nghe xong không thể tin được. Nicolas cũng kinh hãi, mẹ của bọn họ đã tạo ra hàng trăm Thánh Thần sao? Chỉ với Thánh Thần ở Trái Đất kia đủ khủng bố rồi vậy thì hàng trăm Thánh Thần kia sẽ thế nào? Cuối cùng sức mạnh của mẹ là bao nhiêu đây?

- Vậy người biết Vua Bóng Đêm là ai chứ?

- Người đó sao? Ta nghĩ hai con phải nhận ra chứ, chính bà ba của hai đứa. Shin chính là vua bóng đêm.

- Không thể nào?

Cả Nicolas và Shu đều hét toáng lên, hai thằng nhóc không thể tin được chuyện này mà. Ba của họ vĩ đại vậy sao? Nhưng nếu là vậy thì...ba còn nhiều nhiều tuổi hơn cả mẹ. Vậy gia đình bọn họ?

- Chúng ta đi thăm ông ấy thôi.

Lin vừa rứt lời một cánh cửa không gian mở ra, cô nắm tay hai đứa nhóc cùng đi qua đó. Bọn họ vừa bước vào đã thấy được một bóng người đang đứng trước khối băng phong ấn thân xác của lão nhân mà xung quanh đó có rất nhiều Thánh Thần khác nhau nhưng bọn họ chung một đặc điểm là tóc bạc và mặc váy trắng. Các Thánh Thần này đều là ánh mắt vô hồn như có lớp mờ ảo phủ trên đôi mắt, hai tay họ ở phía trước mà bàn tay ngửa lên trên như hứng lấy cái gì đó. Những sợi xích từ chân tay họ đều bám về phía khối băng của lão nhân đó.

- Ba...

Shu vui mừng nhận ra người đang đứng bên cạnh khối băng là ba kia, cậu bé nhanh chóng chạy đến ôm lấy chân Shin. Nicolas vẫn đứng đó nắm lấy tay Lin vì Shin suy cho cùng không phải ba của cậu ta. Được xem Lin là mẹ đã là cả một sự ưu ái lớn rồi.

- Ngài đến bao lâu rồi?

- Ngay từ đầu em đã biết cho nên mới xưng hô như vậy?

Shin quay ra nhìn Lin mà tay xoa đầu Shu. Hắn rất biết ơn khi Lin bảo hộ vĩ nhân bóng đêm như vậy. Ông ấy sẽ sống thôi.

- Ngài tính làm gì tiếp theo đây?

- Trước tiên tôi sẽ lấy thứ hắc ám đó ra khỏi người em sau đó chúng ta sẽ vực dậy lục địa tối.

- Phải rồi, bọn họ đã ngủ quá lâu.

Lin mỉm cười, cô hiểu vực dậy lục địa tối là gì. Quân đội của họ đều đã ngủ dưới kia hàng trăm năm rồi (thời gian của địa ngục khác với Trái Đất). Cũng đến lúc kêu gọi thức tỉnh. Cuộc chiến ở địa ngục này không sớm thì muộn cũng diễn ra thôi.

Trong khi đó ở bên kia lục địa sáng, tại lâu đài hoa lệ nằm ở trung tâm lục địa này, nhóm người vừa từ Trái Đất đến đều tụ tập ở một phòng ăn lớn. Lucy ngồi đó nhìn về phía Len.

- Ngài phản bội lại chị gái ngài sao Len-sama? Tôi tới Trái Đất là phục vụ Zero-sama, tôi về địa ngục cũng là phục vụ người. Chúng tôi xuất thân từ chính giáo hội bóng đêm chứ không phải là đầu quân cho hoàng gia.

- Bình tĩnh đi Lucy.

Teddy ngồi bên cạnh nhìn Lucy đang nổi giận kia. Có lẽ sự việc xảy ra quá đột ngột khiến ai cũng cảm thấy bức bách cả. Đặc biệt người từng là kẻ thù nay lại ngồi chung bàn chung chiến tuyến nữa bảo ai có thể giữ nổi bình tĩnh đây? Len ngồi ở ghế chủ tọa ray ray trán của mình, cậu ta cũng là bất đắc dĩ mà thôi. Nếu như Len không đồng ý làm việc này cho Reiji thì Reiji cũng sẽ cử người khác đến trái đất, chi bằng cậu ta tự tay làm để có thể bảo vệ an toàn cho Lin một phần.

- Lin đã tạo ra Thánh Thần ở thế giới bên kia mà không phải địa ngục cho nên chị ấy đã yếu đi rất nhiều. Hơn nữa không ai biết được Lin từng tạo ra bao nhiêu Thánh Thần cả và chị ấy tạo ra để làm gì. Cho nên có thể sẽ có một cuộc chiến lớn xảy ra ở địa ngục. Lucy nếu như cô không thể ở lại đây vậy thì hãy mau chóng tới lục địa tối trước khi cuộc chiến thực sự xảy ra.

- Ngài nói dễ dàng vậy sao? Tới lục địa tối? Ngài nghĩ quốc vương hiện tại để điều đó xảy ra sao? Người dân đã quá mù quáng khi tin rằng quốc vương hiện tại là người tốt đẹp hơn ba của ngài ấy nhưng thực chất còn mục ruỗng hơn nhiều. Cái chết của vua Shen là do chính vua Reiji gây ra, giáo hội của chúng tôi đều biết điều đó cho nên mới ủng hộ phía nữ hoàng, chính là Zero-sama kia.

Lucy nắm chặt tay lại mà đứng bật dậy. Len thở dài, cậu ta nhìn những người ngồi đây đều im lặng không nói gì kia. Teddy quay qua Len, chuyện này rắc rối quá rồi. Lucy sẽ không thể giữ được bình tĩnh mà nghe họ nói được.

- Lucy...ba mẹ cô đang ở tại kinh đô của lục địa sáng này. Cô muốn Reiji động đến ba mẹ cô sao?

- Ngài nói sao?

Lucy kinh ngạc mà không thể tin được. Trước khi cô được gửi tới trái đất thì ba mẹ cô vẫn đang ở ranh giới giữa lục địa sáng và tối vậy mà. Chẳng lẽ họ cũng đã mất niềm tin vào nữ hoàng?

- Đúng là khốn nạn mà.

Lucy nói rồi ngồi xuống cầm lấy dao dĩa mà tiếp tục bữa ăn của mình, cô muốn mình trong trạng thái tốt nhất để hồi phục lại các vết thương vốn có kia. Natsu nhìn Lucy như vậy quay sang Len mà cất giọng trẻ con của mình.

- Len-sama tôi có thể biết chúng tôi sẽ ra sao chứ?

Nói rồi Natsu còn quay sang nhìn đám bạn cùng lớp với mình. Đúng là bọn họ sẽ ra sao đây khi sensei thì đang nổi giận mà các sứ giả đều trở mặt khi về đây. Teddy nhìn họ.

- Các em sẽ được chuyển tới học viện hoàng gia. Ở đó họ sẽ tiếp tục dạy học cho các em.

- Vậy còn chúng tôi.

Anna lúc này mới lên tiếng, cô ta và Mikoto đều không hề bị biến dạng khi tới địa ngục này nên cũng là điều khiến nhiều người tò mò mà thôi. Luke nhìn họ mà nhếch miệng cười.

- Tôi đoán các người cũng sẽ về phe của bệ hạ mà thôi vì suy cho cùng mục đích của các người là hạ gục nữ hoàng mà.

- Nữ hoàng? Ở đây cô ta được ca tụng là nữ hoàng sao?

Mikoto nhếch miệng cười mà ngữ điệu có phần khinh bỉ. Mika đã chết sau khi bị Lin hút toàn bộ sức mạnh mà Shin cũng biến mất không một dấu vết. Bây giờ họ nên làm gì chứ? Len vừa nghe được những lời coi thường chị gái mình liền đó trừng mắt về phía Mikoto mà sát khí tỏa ra nồng nặc khiến nhiều người cảnh giác.

- Câm miệng lại đi, cô thì biết gì về Lin chứ hả? Ở địa ngục có quy tắc của địa ngục. Lin chính là nữ hoàng ở địa ngục này người cai quản lục địa tối bên kia. Nếu như địa ngục này Reiji là mạnh nhất thì Lin chính là người ngang bằng Reiji có hiểu không. Đừng có bao giờ nói về chị ấy bằng cái thái độ như vậy nếu cô còn muốn sống tiếp.

- Len, cậu lúc nào cũng không thể giữ được bình tĩnh khi đó là chuyện của Lin.

Reiji đột nhiên xuất hiện làm nhiều người không ngờ tới. Các sứ giả cũng định cúi chào nhưng liền đó Reiji dơ tay ra hiệu họ không cần. Reiji tiến tới chỗ ngồi của Lucy mà hai tay đặt lên tựa ghế kia.

- Lucy ta hiểu sự sùng bái của ngươi đối với Lin nhưng ngươi phải đi theo quyết định của giáo hội mình. Giáo hội của ngươi đã đồng ý đứng về phía của ta cho nên ta mong ngươi hiểu được điều đó. Học viện đang cần giáo viên nên ta mong ngươi sẽ tới đó dạy cho lũ nhóc hoàng tộc đó và còn cả học trò đang ở đây của ngươi.

- Nếu ngài thực sự tốt đẹp như lời người ta nói tôi đã có thể mỉm cười. Được tôi sẽ dạy học nên ngài không cần lo lắng gì cả.

Lucy mặt lạnh tanh mà nhàn nhạt lên tiếng trong khi tay vẫn tiếp tục cắt thịt. Reiji hiển nhiên hài lòng với câu trả lời liền quay qua Len mà tiến tới sau đó ngồi xuống ghế bên cạnh cậu ta.

- Chị gái cậu hành động rồi Len. Lin vẫn mạnh như vậy, cô ấy đi xuyên qua màn chắn ở ranh giới mà còn làm thủng nó rất nặng nề. Có lẽ cuộc chiến sẽ sớm xảy ra thôi, ta mong rằng cậu sẽ khống chế được người dân.

- Bọn họ đã quá mong chờ vào cuộc chiến xưng vương từ lâu.

Len quay sang Reiji nhìn vị vua đáng sợ nhất này. Len chưa bao giờ có thể hiểu cuối cùng Reiji cần gì? Chính Reiji là người hủy hoại quan hệ giữ cậu ta và Lin vậy thì tại sao bây giờ lại tìm cách kéo Lin quay trở lại? Bọn họ đã có thể trở thành một đôi với nhau nhưng đáng tiếc đó chỉ là chuyện của quá khứ.

- Ta đến là có tin tốt muốn báo cho cậu thôi Len. Chúng ta có một chiến binh sử dụng ký ức chết không có kém gì Lin đâu. Thậm chí ký ức chết của cô ta còn đặc biệt hơn Lin rất nhiều.

- Không ai có thể đánh bại ký ức chết của Lin. Ký ức chết của chị ấy không chỉ là hủy diệt mà còn hồi sinh được người đã chết, ngài biết đó là điều cấm kị mà bệ hạ.

Len nhếch miệng cười mà ánh mắt không hề thiện cảm nhìn Reiji. Lúc này Reiji đứng dậy, cậu ta vẫn vui vẻ nhìn mọi người mà cuối cùng lại quay sang Len nói câu cuối cùng trước khi rời đi.

- Hôm nay hãy nghỉ ngơi, ngày mai ta sẽ cho cậu xem ký ức chết đó để cậu biết ai mới là tuyệt hơn.

- Tôi cũng rất mong chờ. Nếu có thể mong rằng ký ức chết của người đó mà ngài đào tạo được mạnh hơn Lin. Vì tôi vẫn còn nhớ những gì xảy ra ngày hôm đó khi Lin sử dụng ký ức chết để giết chính ba mẹ chúng tôi và mọi người tại đại điện.

Len vừa rứt lời cánh cửa đã đóng lại và Reiji hoàn toàn không còn ở lại đây. Mọi người đều câm nín không dám nói gì vì Len mang gương mặt không thể tốt hơn được nữa nhìn mọi người.

- Hãy nghỉ ngơi cho tốt ngày mai tôi sẽ đưa mọi người tới học viện hoàng gia.

Len nói rồi đứng dậy rời đi. Teddy cũng nhanh chóng đi theo Len. Hideo và James cũng cùng nhau rời khỏi còn những người khác vẫn bình tĩnh ngồi ăn cho xong bữa ăn khó chịu này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.