Sống Lại Làm Vợ Yêu Vô Địch

Chương 137: Chương 137: Kì thi tốt nghiệp trung học 1




Thi tốt nghiệp trung học là như thế nào? Giống như thiên quân vạn mã cùng nhau qua một cây cầu độc mộc sao?

Lạc U đội mũ mang kính mát khiêm tốn đi đến trường thi, người nhà họ Lạc muốn đưa Lạc U đi, lại bị cô từ chối, chỉ có điều đi thi mà thôi, cô cũng không thích quá phô trương.

Đến giờ thi, Lạc U hơi cúi đầu sau khi đã tháo mũ cùng mắt kính, giám thị bắt đầu phát bài thi, một tiếng thét kinh hãi chợt vang lên khiến Lạc U giật mình.

“Lạc U?”

Nghe thấy có người kêu tên mình, Lạc U cũng biết mình lại gặp phiền phức, bất đắc dĩ ngẩng đầu lên, thấy mọi người xung quanh đều đang nhìn cô.

Lạc U cười cười, nhẹ nhàng nói: “Mọi người cố gắng làm bài thi đi, đừng làm ảnh hưởng đến những bạn khác.”

Ảnh hưởng những bạn khác? Người dẫn đầu nhận ra Lạc U kia liền giữ im lặng, nhưng những người khác lại điên cuồng, lúc này ai còn quan tâm đến ảnh hưởng hay không ảnh hưởng nữa.

“Lạc U! Quả nhiên là Lạc U, không ngờ tôi lại được thi cùng trường với Lạc U, trời ạ, đây là đang nằm mơ sao?” Một bạn học khoa trương kêu lên.

Lạc U rất muốn nói, cậu đang nằm mơ đó, đi tắm một cái rồi ngủ đi.

“Lạc U, ký tên cho tớ đi, cậu nhất định phải ký tên cho tớ nha, tớ là fan ruột của cậu, từ khi cậu ra mắt tới nay tất cả tác phẩm tớ đều sưu tập, cậu nhất định phải ký tên cho tớ đó.” Một bạn học vừa nói vừa định xông tới chỗ Lạc U.

“Lạc U, tớ là fan cuồng của cậu, cậu chụp tấm hình với tớ đi, chụp tấm hình với tớ đi, đây là nguyện vọng lớn nhất cả đời tớ đó.” Một bạn học khác nói xong vọt tới ngay.

Lạc U đứng lên, vốn là tính tình còn chút khiêm tốn trong nháy mắt trở nên lạnh lùng, ánh mắt hết sức lạnh lẽo nhìn mọi người.

Mấy bạn học đang định xông tới, trong nháy mắt liền ổn định tại chỗ, có cảm giác cả người rét run.

Không thể không nói, ánh mắt của Lạc U thật sự có chút kinh khủng, hơn nữa rất có áp lực, đối với những học sinh còn nhỏ tuổi như bọn họ mà nói, thật là không thể nào phản kháng được.

“Trở lại chỗ ngồi của từng người, an tĩnh làm bài thi, không muốn thi xin mời rời đi.” Lạc U nói xong cũng ngồi về vị trí của mình, nhìn sang giám thị, giám thị thấy Lạc U nhìn mình, cả người run lên, lúc này mới phản ứng lại, kêu mọi người trật tự ngồi xuống.

Các thí sinh thận trọng về chỗ ngồi, bắt đầu làm bài thi quan trọng nhất từ trước tới giờ của mình.

Thời gian mới trôi qua có 40 phút Lạc U đã nộp bài thi, cô cũng là người nộp bài thi sớm nhất trong cả trường thi, sau đó cô ra về trong tiếng thét chói tai của đông đảo người hâm mộ.

Mặc dù dùng từ trốn để hình dung, có chút làm giảm đi phong cách của Lạc U, nhưng trên thực tế Lạc U thật sự có ý chạy trốn, nếu không bị đám người hâm mộ chận lại, Lạc U cũng không biết mình có thể hoàn chỉnh đi ra hay không, bây giờ người hâm mộ càng ngày càng điên cuồng, lúc cô đang làm bài thi còn có thể cảm nhận được những cái nhìn chăm chú từ khắp phía trong phòng thi, trời ạ, hy vọng những thí sinh đáng thương này không nên bởi vì cô mà quên làm bài thi.

Lạc U vội vã đi ra, thỉnh thoảng cũng đụng phải mấy thí sinh nộp bài thi sớm đi ra ngoài, không biết bọn họ là thiên tài nên giải xong đề thi sớm, hay là tin tưởng vận mệnh làm qua loa cho xong, tóm lại Lạc U rất có lòng tin đối với bản thân mình.

Ngày hôm sau, Lạc U cố gắng khiêm tốn hết sức có thể, hơn nữa còn thông minh đổi kính mát thành kính gọng đen, lịch trình làm việc của mình cũng giấu kín.

Chỉ có điều ngay cả như vậy, các trang web lớn vẫn đưa những tin có liên quan đến chuyện Lạc U đi thi đại học, thậm chí còn đăng ảnh chụp sau lưng cô.

Rất nhiều ký giả cũng muốn phỏng vấn Lạc U, nhưng bất đắc dĩ không thể nào liên lạc với cô được, dù sao trường thi tốt nghiệp trung học cũng không phải ai cũng có thể tiến vào.

Sau khi kỳ thi tốt nghiệp trung học kết thúc, ngày hôm sau, Lạc U liền dẫn theo các thành viên đội cận vệ đi đảo Cổ Mộng bằng máy bay tư nhân, kỳ nghỉ hè tập huấn của Lạc U và các thành viên đội cận vệ chính thức bắt đầu!

Đây là lần thứ hai Lạc U đến Đảo Cổ Mộng, nơi đây là đại bản doanh vô cùng bí mật của nhà họ Cổ, Lạc U đã từng ở lại đây mấy ngày, nhưng cũng chưa biết nhiều về chỗ này.

Lần này Lạc U dẫn theo thành viên đội cận vệ trở về, là để tiến hành huấn luyện đặc biệt trong hai tháng rưỡi, cũng là để cho Lạc U chính thức bắt đầu tiếp xúc với công việc nội bộ của Cổ Sát, hơn nữa còn có bà ngoại Cổ tự mình huấn luyện đặc biệt cho cô, đây là phần huấn luyện hết sức quan trọng và cần thiết cho Lạc U.

“Tiểu U, đây là chỗ thi hành nhiệm vụ ám sát của Cổ Sát từ khi mới ra đời cho tới bây giờ, nhìn một chút đi, đây là bài học bắt buộc phải thực hiện được trước khi tiếp nhận Cổ Sát.”

Bà ngoại Cổ kêu Lạc U ngồi xuống ghế, giao nhiệm vụ đầu tiên hết sức nặng nề cho cô.

Cổ Sát đã tồn tại mấy trăm năm, số nhiệm vụ ám sát họ đã từng làm lên đến mấy chục vạn, khiến số tài liệu Lạc U cần phải tham khảo cũng nhiều vô số kể, có vẻ khá gian nan.

“Bà ngoại, đột nhiên cháu cảm thấy thật hâm mộ những người đã từng điều hành Cổ Sát, cháu phải đọc hết đống tài liệu này là để tìm hiểu sự phát triển của loài người sao?” Lạc U nhìn danh sách đồ sộ trong máy vi tính, không thể không bội phục năng lực làm việc cùng với tính chất nghiêm túc của tổ chức Cổ Sát, để có thể bảo tồn những tài liệu này hoàn chỉnh như vậy, thật sự là vô cùng khó khăn.

“Chủ yếu là Cổ Sát có quá nhiều kẻ thù, trong số này, cháu phải đọc toàn bộ, quan trọng là phải chú ý những người có thân phận đặc biệt, cháu là người nối nghiệp tương lai của Cổ Sát, những nhiệm vụ do Cổ Sát tiếp nhận cũng có rất nhiều quy tắc, cháu nên xem qua mới được.” Bà ngoại Cổ nở nụ cười hiền hậu, sau đó nghiêm túc nói.

“Thành viên dòng chính của cùng một gia tộc, trong vòng ba đời không chấp nhận nhiệm vụ lần thứ hai; nhân vật cấp bậc đầu não quốc gia, ngoài những người có tội lớn, không giết; có lịch sử cha truyền con nối, năm đời độc tôn trở lên không giết; trên có già, dưới có trẻ và quả phụ, không giết; người yêu thích làm từ thiện, số tiền quyên góp tích lũy được đã vượt qua tài sản hiện hữu một nửa, không giết; người quen biết với Cổ Sát, không giết; bà ngoại, thật ra cháu rất muốn nói, giết người cũng là một chuyện phiền toái, hệ thống tình báo của Cổ Sát hẳn là không phải vì những nguyên tắc này mà ra đời đó chứ.”

Sát thủ của Cổ Sát rất có tiếng tăm, toàn thế giới đều biết tới, nhưng hệ thống tình báo của Cổ Sát trên thực tế còn lợi hại hơn so với chuyện ám sát, các căn cứ có mặt tại gần như trên toàn thế giới.

“Hỗ trợ lẫn nhau mà thôi, sát thủ có ưu tú đến mấy cũng cần tin tình báo, trước giờ những sát thủ chết vì sai lầm tình báo đếm không xuể, Tiểu U, cháu muốn làm chủ nhân của Cổ Sát, thì phải biết cách sử dụng các loại tình báo, nắm giữ bọn họ, cũng có nghĩa là cháu nắm giữ được toàn thế giới.” Bà ngoại Cổ nghiêm túc nói, là chủ nhân của Cổ Sát, bà chính là người hiểu rõ Cổ Sát hơn ai hết, người nào nắm được tất cả thông tin trong tay, người đó chính là bá chủ.

Lạc U cảm thấy bà ngoại nói rất đúng, Cổ Sát rất mạnh mẽ, nhưng thật sự Cổ Sát cũng không phải bền chắc như thép, nếu không kiếp trước khi nhà họ Lạc gặp nạn, bọn họ cũng không bị các tổ chức khác trong nước đánh úp không trở tay kịp, cuối cùng phải chạy trốn.

Cổ Sát có hai vấn đề lớn, thứ nhất là không có người thừa kế, dĩ nhiên đó là vì kiếp trước Lạc U không nguyện ý thừa kế Cổ Sát, lúc ấy bà ngoại bệnh nặng, chú út nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, nhưng lại hoàn toàn không hiểu gì về Cổ Sát, không chỉ không trợ giúp được nhà họ Lạc, ngược lại còn để kẻ địch nhân cơ hội xâm chiếm Cổ Sát, trở thành một thành viên thất bại của tổ chức.

Còn vấn đề thứ hai chính là nội bộ Cổ Sát bị mục nát, có quá nhiều quy củ gây hạn chế cho sự phát triển của Cổ Sát, mặc dù đi theo con đường nhân nghĩa, nhưng cũng bởi vì quá mức nhân từ mà mất đi sự sắc bén và tàn nhẫn mà một tổ chức sát thủ nên có!

Lạc U không phải người phân vân lưỡng lự, cô thấy được vấn đề của Cổ Sát, chắc chắn cô sẽ giải quyết chuyện này, chỉ có điều cô không thích bị người khác kiềm chế, cho dù là bà ngoại của mình, cô cũng không thích có người can thiệp vào quyết định của cô.

“Bà ngoại, ý của bà cháu hiểu, những tài liệu này cháu sẽ nghiêm túc đọc, cháu cũng sẽ tiếp nhận những bài kiểm tra bắt buộc của Cổ Sát dành cho người thừa kế, nhưng mà, cháu cũng có yêu cầu của cháu, mong bà đồng ý.” Lạc U rất kiên quyết, đương nhiên là cô đã quyết định rồi nên mới nói như vậy.

Bà ngoại Cổ hơi bất ngờ, cũng hơi lo lắng, “Cháu nói đi, bà nghe thử xem.” Bà muốn biết xem cháu ngoại mình sẽ đưa ra yêu cầu gì.

“Những bài kiểm tra được đưa ra nhất định phải nằm trong phạm vi hợp lý, nếu như cháu nghi ngờ một hạng mục nào đó, hơn nữa có thể nói ra lý do, mong bà ngoại hãy thay đổi bài kiểm tra đó, hơn nữa cháu không hy vọng những bài kiểm tra dành cho cháu là việc vô ích.” Muốn trở thành người thừa kế xứng đáng của Cổ Sát, cô phải tiếp nhận rất nhiều bài kiểm tra ở các cấp độ khác nhau, đây là quy định bắt buộc mà bất kỳ người thừa kế nào của Cổ Sát cũng phải trải qua, Lạc U biết chuyện này, đây cũng là nguyên nhân vì sao cô đồng ý tới đây tập huấn.

“Cũng được, bà sẽ bàn bạc kỹ càng với ban Trưởng Lão, thật ra thì điểm này cháu không cần lo lắng, chúng ta sẽ không đưa ra những bài kiểm tra quá đáng không hợp lý, dù sao chúng ta cần một người thừa kế, chứ không phải một siêu nhân.” Mặc dù bà ngoại Cổ là người lãnh đạo cao nhất, nhưng nội bộ Cổ Sát còn có ban Trưởng Lão, chuyện đưa ra bài kiểm tra cho người nối nghiệp, không chỉ có mình bà ngoại Cổ ra quyết định.

(Còn tiếp)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.