Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 49: Chương 49: Học bơi lội




Tần Thiên cùng Sấu Tử hàn huyên một hồi, Hàn Thi Vũ liền điện thoại tới, gọi bảo Tần Thiên lên lớp. Tần Thiên liền để cho Phong Tử cùng Sấu Tử tính chuyện trong bang trước, kế hoạch cụ thể thì chờ hắn quyết định sau. Ngay sau đó Tần Thiên liền dẫn Lâm Hiểu Di vui vẻ đi tới trường.

Đến trường học, Lâm Hiểu Di đi vào phòng làm việc, Tần Thiên thì đi đến khoa. Còn chưa đến cửa khoa, liền thấy một đám người từ bên trong đi ra trong đó có Hàn Thi Vũ và Phạm Kiến. Hàn Thi Vũ thấy Tần Thiên, lập tức liền cao hứng gọi Tần Thiên đi tới.

- Thế nào, Tần Thiên, mẹ Lâm lão sư không sao chứ?

Hàn Thi Vũ hỏi, buổi trưa lúc Hàn Thi Vũ gọi điện, Tần Thiên đã đưa tình huống nói cho Hàn Thi Vũ, để cho Hàn Thi Vũ nói cho nàng là không có chuyện gì, không cần lo lắng.

- Thiên ca, anh không sao là tốt rồi. Đúng rồi, tên tiểu tử kia anh định xử lý hắn thế nào?

Phạm Kiến đi tới, chỉ vào thằng lùn mới từ bên trong đi ra nhìn Tần Thiên hỏi. Thằng lùn vừa ra tới liền thấy Tần Thiên, nhất thời trong mắt tràn đầy sợ hãi, vội vàng cúi đầu không dám nhìn Tần Thiên, mặt mũi xám xịt hướng một bên trốn đi. Chuyện buổi sáng là hắn biết rồi, Tần Thiên không có bị gì nên cả ngày cũng cầu nguyện Tần Thiên ngàn vạn lần đừng đến trường, không nghĩ tới vừa ra khỏi cửa đã đụng phải.

- Có ý tứ, chúng ta chơi đùa hắn một chút.

Tần Thiên nhìn thằng lùn né tránh mình từ phía xa nói, sải bước đi tới, trực tiếp chắn trước mặt thằng lùn , hù cho hắn run run một trận.

- Cậu... Cậu muốn làm gì, tôi muốn tố cậu... Cậu... Nơi này chính là... Là trường học, cậu không nên làm loạn.

Thằng lùn nhìn Tần Thiên khẩn trương, miệng lắp ba lắp bắp

- Thật sao, trường học thì thế nào? Anh đấy muốn làm loạn thì làm loạn, mày có thể làm gì tao nào?

Tần Thiên nhìn thằng lùn nói, mạnh mẽ đi về phía trước rồi một bước, dọa thằng lùn trực tiếp quỳ xuống.

- Tôi không dám, tôi không dám, tôi không dám nữa, van xin cậu đừng đánh tôi. Tôi nói xin lỗi, tôi nói xin lỗi, tôi đem video trong điện thoại di động xóa đi rồi, van xin cậu đừng đánh tôi.

Thằng lùn hoảng sợ nói, cuống quít móc điện thoại di động ra đưa cho Tần Thiên.

Tần Thiên không nghĩ đến tên này không có cốt khí như vậy, trực tiếp quỳ xin tha, làm cho hắn hoàn toàn không có hứng ngược đãi nữa.

- Quên đi, tha cho mày một mạng, tuyệt đối không có lần sau đâu.

Tần Thiên nhìn hắn nói, một cước đem hắn đạp đi, trực tiếp cầm điện thoại trên tay của hắn, format thẻ nhớ xong, sau đó ném trở về cho hắn.

- Cút đi.

Tần Thiên nhìn hắn khinh bỉ nói. Thằng lùn lập tức luôn miệng nói cám ơn, thật nhanh chạy mất.

- Xế chiều học cái gì thế?

Tần Thiên quay đầu lại nhìn Hàn Thi Vũ và Phạm Kiến hỏi.

- Bơi lội.

Phạm Kiến nói.

- Là học thể dục à, đúng là quá khoái.

Hai mắt Tần Thiên sáng lên. Học bơi lội, không phải có thể trợ giúp dạy dỗ những mỹ nữ kia bơi lội sao? Sau đó lại không cẩn thận đụng phải cái gì đó, vậy thì thoải mái hơn rồi.

- Lưu manh.

Hàn Thi Vũ nhìn bộ dạng Tần Thiên, lập tức khinh bỉ nói.

- Đúng đấy, lưu manh.

Phạm Kiến cũng khinh bỉ nói, làm bộ nghiêm túc .

- Móa, anh là người đứng đắn mà.

Tần Thiên nói.

- Em không tin.

Hàn Thi Vũ khinh bỉ nói, xoay người rời đi. Tần Thiên vội vàng đuổi theo, Phạm Kiến theo sát phía sau.

………..

Ba người đi tới khu bơi lội, mọi người về căn bản đã đến đông đủ. Rất nhanh, chuông vào học vang lên, giáo viên thể dục lập tức huýt sáo, gọi tập trung.

Giáo viên thể dục là lão gia hỏa chừng năm mươi tuổi, mang một cái kính mác Địa Trung Hải. Thấy nữ sinh khoa mỹ thuật tạo hình đi tới, nhất thời hai mắt sáng lên, bởi vì khoa này mỹ nữ nhiều như mây đen trời mưa.

- Lão già dê.

Phạm Kiến nhìn thầy thể dục nói. Cái lão gia hỏa nhìn chằm chằm vào một người nữ sinh ngực lớn, bộ dáng sắc lang, còn thiếu chảy nước miếng thôi.

- Tốt, tập hợp nào, nữ sinh đứng trước, nam sinh ở phía sau. Đứng mỗi hàng mười người, dãn cách ra một chút, xếp thành hàng lập tức điểm số.

Lão gia hỏa nhìn mọi người nói. Mọi người lập tức làm theo lời của hắn, rất nhanh liền sắp xếp thành đội, rồi điểm số.

- Rất tốt, bây giờ các trò đi trong phòng thay đồ nhận lấy áo tắm, năm phút sau tập hợp.

Lão gia hỏa nhìn mọi người nói. Lập tức mọi người nhanh chóng tản ra , chạy vào phòng thay đồ.

Mấy phút sau đã có người lục tục đi ra, cả đám nam sinh đều hèn mọn vô cùng, thật sớm đều chạy ra chờ ở cửa phòng thay đồ nữ, chờ nữ sinh đi ra. Những nữ sinh sau khi thay áo tắm đều gợi cảm vô cùng, chung quanh toàn là bắp đùi trắng bóng, sáng ngời làm tròng mắt cũng muốn lồi ra.

- Ta kháo, tại sao lại không phát hiện, nữ sinh lớp chúng ta lại có hàng họ tốt như vậy.

Một tên rất là hèn mọn nhìn nữ sinh bước ra nói. Lúc này, Hàn Thi Vũ đi ra, trong phút chốc, tất cả mọi người choáng váng u mê. Mịa nó, ăn được con bé này thì khỏi bàn.

Trường học phát đồ thuộc loại hai mảnh, không phải loại liền thể. Vóc người Hàn Thi Vũ vốn đã cực kỳ xinh đẹp, cộng thêm áo tắm phụ trợ, thoạt nhìn gợi cảm hấp dẫn cực kỳ.

- Mợ, đây là nữ nhân của lão tử, không cho bọn này nhìn.

Tần Thiên thầm nghĩ, vội vàng đi tới, che ở trước mặt Hàn Thi Vũ. Nhất thời nam sinh đều thầm mắng Tần Thiên vô sỉ.

- Tần Thiên, em đẹp không?

Hàn Thi Vũ nhìn Tần Thiên chớp chớp mắt hỏi, trên mặt cực kỳ ngượng ngùng. Đây là lần đầu tiên nàng mặc loại y phục hở hang này đứng trước mặt mọi người, lộ vẻ cực kỳ khẩn trương.

- Đẹp lắm, dĩ nhiên rất đẹp, quả thực chính là người đẹp mà muôn hoa phải ghen tị.

Tần Thiên mê đắm nói, hai mắt gắt gao nhìn vào khối thịt non mềm trước ngực Hàn Thi Vũ, bị áo tắm bó chặt, nhìn qua có cảm giác cực kì sinh động, cực kỳ hấp dẫn.

- Sắc lang, không cho nhìn.

Hàn Thi Vũ vội vàng bảo vệ ngực của mình, trên mặt đỏ bừng, trong lòng cũng thật cao hứng, đây là chứng minh mình rất có sức hấp dẫn.

- Không có, ánh mắt của anh chỉ l à thưởng thức nghệ thuật, em đừng hiểu lầm, không nên hiểu lầm, anh mới là thuần khiết thực sự, anh Cường Thuần Khiết chỉ là giả tạo thôi.

Tần Thiên nhìn Hàn Thi Vũ nghiêm túc nói.

- Lượn đi. Có quỷ mới tin anh.

Hàn Thi Vũ khinh bỉ nhìn Tần Thiên một cái, nhưng ngay sau đó hướng đội ngũ bên kia đi tới, Tần Thiên vội vàng đi theo.

Lão giáo viên thể dục cũng đã thay một cái quần bơi, lúc này đang rình coi nữ sinh với bộ dạng hèn mọn, đồ vật trong quần bất tri bất giác đã sưng lên.

- Lão sắc quỷ, phải kiếm biện pháp chỉnh hắn.

Tần Thiên hướng về phía Phạm Kiến nói. Hắn cũng không muốn lão sắc quỷ này động tay động chân với Hàn Thi Vũ.

- Không thành vấn đề, chúng ta đập bể kính hắn ra, hết nhìn.

Phạm Kiến nói.

- Tốt, cậu đi qua cố đụng hắn, đem kính mắt đụng rơi, tôi từ bên cạnh qua đạp nát.

Tần Thiên nói, Phạm Kiến gật đầu, hai người lặng lẽ rời khỏi đội ngũ. Tần Thiên đi phòng thay quần áo tìm giầy đi vào, rồi hướng Phạm Kiến nháy mắt. Phạm Kiến lập tức liền hướng thầy thể dục nhanh chóng vọt tới.

- Thình thịch.

- Ai nha.

Một tiếng kêu thật lớn, Phạm Kiến trực tiếp đem cả người thầy thể dục đánh bay, bay ra ngoài đến mấy mét, kính mắt văng qua một bên. Tần Thiên trực tiếp bước nhanh đi qua, cờ-rắc, kính mắt trong nháy mắt nứt từng mảnh.

- Ai nha, thật ngại quá. Lão sư, em không phải cố ý, thầy mau dậy nào, đeo mắt kính lên.

Phạm Kiến nhìn lão già dê nói, rồi đỡ hắn lên. Lão gia hỏa này vô cùng tức giận, lập tức cầm kính mắt đeo lên, ngay sau đó liền chuẩn bị dạy dỗ Phạm Kiến, kết quả lại phát hiện mình trong mắt nhìn qua là mười mấy tên Phạm Kiến. Thì ra nó đã bị vỡ vụn rồi.

- A... Mắt kính của ta, đây là Dior(hàng của công ty thời trang nước Pháp) đấy, hơn tám nghìn đồng đó. Ai đạp nát đó?

Lão sư tức giận hét lớn, toàn bộ học sinh phía dưới cười to. Mọi người vươn ra ngón cái khen Tần Thiên và Phạm Kiến làm tốt, nhưng ngay sau đó lập tức kéo nữ sinh mình ngưỡng mộ trong lòng đi xuống nước.

- Tần Thiên, dạy em bơi được không? Em vẫn chưa biết.

Hàn Thi Vũ đi tới bên cạnh Tần Thiên, xấu hổ nhìn Tần Thiên nói, cúi đầu không dám nhìn Tần Thiên.

“Ta kháo, đây là hấp dẫn ta sao, chủ động đưa lên miệng à.”

Tần Thiên thầm nghĩ, lập tức nói:

- Đương nhiên là có thể.

Nói xong liền cầm tay Hàn Thi Vũ hướng bể bơi đi tới. Hàn Thi Vũ bị Tần Thiên nắm bàn tay nhỏ bé, nhất thời tim mạnh mẽ đập nhanh, cực kỳ khẩn trương.

Trên bờ, lão gia hỏa đang gầm thét vì cái kính của lão.

Tiếp theo tiết bơi lội sẽ có gì đặc sắc, sẽ phát sinh sự kiện phấn khích gì, mọi người sẽ phải bối rối đấy, hắc hắc (Lời tác giả)

Cường Thuần Khiết: Thế thì vấn đề này không thể chậm trễ được

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.