Rất Thật

Chương 14: Chương 14: Tiếp đơn






Nhận đơn hàng

Lâm Thành vào tài khoản chính thức của "Dạ Vũ", vừa vào anh đã thấy ngay nội dung có liên quan. Weibo này được đăng lên vào chiều tối hôm qua, tiếc là anh không kịp xem ngay lúc ấy.

Ảnh tạo hình lần này up lên có hai bức.

Một ảnh che mặt, được chụp trong lúc quay phim.

Nền ảnh là cảnh mưa mùa đông rơi nặng hạt, giữa màn mưa lại có ánh sáng bạc lóe lên vô cùng nổi bật.

Bắc Cố lơ lửng trên không trung, tứ chi thon gầy duỗi ra, giống như một binh khí sắc bén. Trường kiến trong tay hắn chỉ vào màn hình, mũi kiếm mang theo sát khí, kiếm lia thành hư ảnh.

Nước mưa bị thân kiến đánh nát, bọt nước nhỏ văng tứ tung. Mà đôi mắt – thứ duy nhất có thể nhìn thấy trên gương mặt, lại mang cảm xúc lạnh nhạt đã sớm chết lặng.

Tuy ảnh là tĩnh, nhưng bởi kĩ thuật chụp tốt, nên nhìn rất chân thực. Tựa như giây tiếp theo, mũi trường kiếm có thể phá màn hình đâm tới trước mặt người xem. Mà đôi mắt kia, tuy lạnh lẽo nhưng không hề trống rỗng. Trong ánh sáng hư hư thực thực đan xen, đôi mắt lại bị một sắc thái tình cảm khác bao trùm.

Bức ảnh này thực ra là được thêm vào, bức ảnh còn lại mới là bức ảnh anh được tạo hình rồi chụp theo kế hoạch ban đầu.

Trong bức ảnh kia, Bắc Cố ngồi xếp bằng dưới đất, ngực ôm thanh trường kiếm. Tuyết trắng đậu lên bộ y phục màu đen của hắn, trên vai hắn đã có từng lớp tuyết mịn chồng chất. Hắn thì ngửa đầu nhìn lên trên, trong đồng tử lập lòe ánh sáng, như sao trời vạn dặm.

Khác với sự cô quạnh trong bức ảnh thứ nhất, lúc này trên mặt Bắc Cố, là vẻ hoang mang xen lẫn phẫn nộ.

Sườn mặt gầy gò của hắn đặt giữa nền ảnh màu thẫm, càng làm nổi bật lên vẻ tái nhợt. Hơn nữa lúc ấy anh đúng là rất lạnh, mà người chụp ảnh còn bảo anh thể hiện ra trạng thái mê man của Bắc Cố trong phần sau của bộ phim, thế nên khí chất của nhân vật, thoạt nhìn có chút yếu ớt.

Không ngờ rằng cảm giác yếu ớt mang theo chút u buồn này, lại hấp dẫn được rất nhiều người qua đường. Hơn nữa độ hot của vụ quy tắc ngầm trước đó còn chưa giảm, mọi người nhìn anh vẫn còn quen mắt, cư dân mạng gào thét ầm lên ở dưới.

"Trước đó nhìn không rõ, anh giai này cũng đẹp trai quá đê!"

"Tôi còn muốn xem nữa! Chưa đủ! Nữa đi!"

"Tôi phải thừa nhận anh ta đẹp trai hơn tôi trăm triệu lần."

"Không khác gì hình ảnh giang hồ kiếm khách tôi tưởng tượng ra! Cái dáng vẻ này! Dáng vẻ này, khí chất này, độ cong này, vì sao lại chỉ có nửa khuôn mặt! Mấy người lộ cả mặt nam thứ ra có được không? Đây chính là nam thứ đó!"

"Vì sao tôi không tải được ảnh vậy? Cho tôi nhiều thêm mấy bức nữa đi!"

Chỉ là Weibo chính thức của "Dạ Vũ" lại rất nghịch ngợm bướng bỉnh, cố tình trêu ngươi mọi người ở phần bình luận:

"Cầu xin tôi đi ~ Cầu xin tôi đi ~ Cầu xin đi rồi tôi cho mọi người xem anh giai của các bạn ~ Ở chỗ tôi còn đang có hai ảnh gif nè ~"

Fans ở dưới lại phẫn nộ nóng nảy, mắng đúng là đồ bướng bỉnh thối tha không biết xấu hổ, có ảnh mỹ nam không chịu chia sẻ, làm người ta cởi quần rồi lại không chịu trách nhiệm, bầu không khí cực kì sôi nổi.

Lúc này thang máy đã tới, Lâm Thành ngẩng đầu, đúng lúc thấy bản thân trong gương.

Anh giơ giơ tay vuốt ve sườn mặt mình, cảm thấy cũng không có gì ưa nhìn.

Anh càng thích khuôn mặt cường hãn khí thế hơn, chứ không phải là khuôn mặt trẻ măng hợp với việc giả vờ ngoan ngoãn, đáng thương này.

Cửa thang máy tự động khép lại, Lâm Thành không vào. Anh ôm di động, ngồi thẳng xuống trước cửa nhà mình, tiếp tục lướt các bình luận có liên quan.

Có một tài khoản marketing đã up mấy bức ảnh lên để mọi người so sánh.

"Tiện cho mọi người xem lại tạo hình của hot boy nào đó. Mọi người vào so sánh bình phẩm thôi, đừng nói gì cả nha, tránh lại gây ra phiền toái cho Lâm Thành bị hắt nước bẩn【 hình ảnh 】"

Đầu ngón tay Lâm Thành hơi khựng lại, anh ấn mở hình ảnh kia ra xem. Anh cũng muốn so sánh, thử xem việc Vương Trạch Văn chọn mình rốt cuộc là đúng hay là sai.

Sau khi "Dạ Vũ" chính thức khởi quay, thực ra đã up ngay ảnh chụp tạo hình nhân vật lên, đương nhiên cũng bao gồm cả nam thứ đã quyết định từ trước.

Tạo hình trong bức ảnh kia thực ra không khác Lâm Thành lắm, chỉ là tư thế hơi khác chút.

Sao nam kia tay phải thủ sẵn trường kiếm, đứng thẳng người, nhìn lên trên.

Khuôn mặt, đúng là đẹp trai, nhưng hoàn toàn không thể nhìn ra được đặc tính của nhân vật. Cũng là mặt không cảm xúc, nhưng nhìn cứng đờ. Tư thế đứng như bị người ta sắp xếp, cách đặt tay chân, thậm chí là góc độ ngửa đầu cũng lộ ra vẻ mất tự nhiên.

Nhìn là có thể nhận ra chính là sao nam kia, nhưng cũng chỉ có vậy. Trên người không có khí chất của Bắc Cố, càng không có sức co giãn như của Lâm Thành.

"Đúng là kết án công khai luôn rồi. Đến tôi cũng phải cảm thấy thương hại cậu ta

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.