Nữ Phụ Hào Môn Sau Khi Thức Tỉnh

Chương 22: Chương 22: Truyền thuyết lò Ca (1)




Nhóm dịch: Thất Liên HoaKhông lâu sau khi ba người bạn cùng phòng rời khỏi ký túc xá, Sầm Tuế nhận được cuộc gọi từ Trần Đại Noãn.

Trần Đại Noãn không giấu nổi sự phấn khích và vui mừng, hỏi cô: “Tuế Tuế, bây giờ cậu đang ở đâu?”

Sầm Tuế xoay ghế quay mặt ra ban công: “Mình đang ở ký túc xá, bọn cậu thì sao?”

Giọng nói của Trần Đại Noãn vẫn sang sảng: “Bọn mình cũng đang ở trường, đi ăn trưa đi, đến nhà ăn số sáu ấy...”

Trần Đại Noãn còn chưa kịp nói xong, giọng nói của Đào Mẫn Nhi lại phát ra từ điện thoại di động. Rõ ràng cô ấy đã cướp điện thoại của Trần Đại Noãn, vội vàng nói: “Tuế Tuế, lần này cậu đã suy nghĩ kĩ chưa? Cậu sẽ không hối hận chứ?”

Sầm Tuế không nhận ra cô ấy đang nói gì, rất tự nhiên hỏi: “Chuyện gì vậy?”

Đào Mẫn Nhi nói với giọng hơi lo lắng: “Đá Trần Vũ, một số người đã quay video, bọn mình đều đã xem video đó rồi, cậu thật sự quá ngầu, sắc mặt Trần Vũ tái xanh tại chỗ, làm mình vui chết đi được!”

Sầm Tuế: “Mình đã nghĩ rất kỹ, và mình sẽ không hối hận nữa đâu.”

Đào Mẫn Nhi cảm thấy thoải mái: “Vậy mau ra đây ăn cơm đi, mình và Đại Noãn Nhị Bảo đang đợi cậu ở căng tin số sáu, gần đây căng tin số sáu có cửa sổ mới, có vẻ khá nổi.”

Sầm Tuế cúp điện thoại, đứng dậy thu dọn, đi đến nhà ăn số sáu.

Tại nhà ăn số sáu, cô và Đào Mẫn Nhi cùng nhau xếp hàng. Khi họ đang xếp hàng, Đào Mẫn Nhi nói với cô: “Thời gian buổi trưa không đủ, sẽ có nhiều việc phải làm, mình sẽ sắp xếp một trò chơi vào buổi tối, mừng Tuế Tuế của chúng ta cuối cùng cũng vùng lên!”

Sầm Tuế mỉm cười gật đầu, nghĩ rằng mình đã thiệt thòi đủ lâu rồi.

Đối với một người như Trần Vũ, thật lòng thật dạ vẫn chưa đủ, phải dành cả cuộc đời mình.

Bây giờ cô đã chủ động cắt đứt mọi quan hệ với Trần Vũ, sau này Trần Vũ sẽ gặp được người con gái thật sự của anh là Lâm Vũ Tây tại khuôn viên trường vào buổi chiều, sau này cô và Trần Vũ sẽ không còn bất kỳ quan hệ nào. Đó thực sự là điều đáng để ăn mừng.

Bốn người họ đều đặt cơm niêu đất ở nhà ăn số sáu, rồi đến khu vực ăn uống ngồi xuống.

Đào Mẫn Nhi lôi kéo ba người Sầm Tuế nói về việc tổ chức trò chơi vào buổi tối, cuối cùng quyết định thuê một dãy phòng khách sạn cao cấp, rủ một nhóm người đi uống rượu và khiêu vũ, chỉ rủ những bạn nữ mà họ quen biết.

Đào Mẫn Nhi, Trần Đại Noãn và Chu Nhị Bảo có rất nhiều bạn bè và có nhiều mối quan hệ.

Chỉ có Sầm Tuế là tập trung vào Trần Vũ, ngoài ba người Đào Mẫn Nhi, cô không có bất kỳ người bạn nào khác.

Sau cuộc thảo luận về việc tổ chức tiệc ăn mừng, lại tùy ý nói mấy câu chuyện phiếm.

Sầm Tuế nghĩ rằng ba người Đào Mẫn Nhi có nhiều bạn, nên nhìn ba người họ hỏi: “Nhân tiện, bọn cậu có biết nghiên cứu sinh nào của khoa Trang sức Đại học Địa Chất không? Mình định thi nghiên cứu sinh, muốn tìm người hướng dẫn.”

Chu Nhị Bảo nhìn Sầm Tuế một cái: “Thi nghiên cứu sinh?”

Sầm Tuế gật đầu: “Như bọn cậu đều biết, ba mẹ mình chỉ có một đứa con gái là mình, mình không thể tiếp tục như vậy được, mình phải nghĩ tới tương lai. Hiện tại mình không có nền tảng và mình thực sự không muốn ra nước ngoài. Trước tiên, mình sẽ thay đổi chuyên ngành của mình và hoàn thành việc thi nghiên cứu sinh.”

Ba người Đào Mẫn Nhi suốt ngày đều chơi bời, chưa bao giờ nghĩ về tương lai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.