Nhà Ai Cầu Nhỏ Nước Chảy

Chương 83: Chương 83: Thiếu






Editor: Puck - Diễn đàn

“Ca, muội thấy chuyện này vẫn nên nghe ngóng xem.” Diệp Tiểu Kiều nói: “Nếu không chúng ta thả tiếng gió, để gia gia biết, chỉ cần gia gia nghe được chút tiếng gió, nhất định sẽ hỏi rõ ràng.”

Mươn lực chống lực chiêu này dùng không quá có lỗi với bản thân rồi, bọn họ vốn không định nhúng tay vào chuyện chán ghét này. Để ông cụ tự mình tới hỏi thì tốt hơn. Thừa dịp bây giờ không coi là quá nghiêm trọng, nhanh giải quyết.

Không phải sợ Diệp Huệ Nhi làm hỏng danh tiếng của bọn họ, dù sao đã phân gia, chỉ sợ đến lúc đó chuyện nghiêm trọng, chẳng phải còn dựa vào nhà bọn họ giải quyết sao? Đây là chuyện thế nào đều không trốn thoát được.

Thật ra thì Diệp Tiểu Kiều còn nghĩ, nếu thật sự thừa cơ hội này gả Diệp Huệ Nhi ra ngoài, đó là không thể tốt hơn miễn cho luôn bày trò giở quẻ.

Lập Hạ nói: “Biện pháp tiểu Kiều nói không tồi, cứ như vậy đi, tìm cách để gia chúng ta biết chuyện như vậy, chúng ta không khẳng định, dù sao chúng ta không chính mắt nhìn thấy, nhưng gia và tiểu cô cùng ở bên kia, nếu nghe thấy tiếng gió, nhất định sẽ biết thật hay giả.”

Tiểu Phượng và Lập Thu đều gật đầu, vì vậy không bao lâu sau, Diệp lão gia tử đã nghe được tiếng gió, nói là có người nhìn thấy tiểu khuê nữ của mình ở Khang huyện có hình dáng kia với một nam nhân xa lạ trên đường cái, ông cụ nghe được tiếng gió này, tức không chịu được, nhưng ông là người sĩ diện, thật sự lý luận tranh cãi với những người nói hươu nói vượn này, khuê nữ ông sao có thể làm chuyện như vậy? Tuyệt đối không thể nào, nhưng mà nghĩ tới trước đây không lâu Huệ Nhi nói muốn đi ra ngoài, sau đó một khoảng thời gian gần đây vẫn luôn tìm đủ cớ đi ra ngoài, một nữ oa tử có lý do gì mà luôn đi ra ngoài chứ? Lại còn lớn như thế, đã đến lúc lập gia đình, không có lửa làm sao có khói, không có chuyện như vậy, người ta làm gì phải nói?

Ông cụ mang theo cơn tức trở về nhà, phát hiện lão bà tử không ở ngoài, mà cửa phòng tiểu khuê nữ của mình đóng chặt lại, ông cụ không khỏi giật mình, lặng lẽ đến dưới cửa sổ phòng Diệp Huệ Nhi, chỉ nghe thấy lão bà của mình đang nói chuyện với Huệ Nhi, Quách thị cười nói: “Vẫn là khuê nữ của ta có cách, lại thêm chút lực, nói không chừng Chương công tử sẽ tới nhà xin cưới!”

“Nương!” Diệp Huệ Nhi làm nũng nói: “Nào nhanh như vậy? Nhưng mà Chương công tử vô cùng tốt với con, mỗi lần gặp mặt đều mua đồ trang sức cho con, nương, nương nhìn vòng tay này đẹp không? Cần hai lượng bạc đó.”

“Cục cưng của ta! Hai lượng! Ta đã nói rồi, khuê nữ ta là người có phúc khí, dáng người lại đẹp, nhất định có người nhìn trúng, Chương công tử thật hào phóng, lại nói, đó chính là thân ca của con tốt, nếu không có hắn, con nào có thể biết Chương công tử, Chương công tử thật tốt, thật tinh mắt! Nhưng mà nương nói cho con biết, có thể đi ra ngoài với Chương công tử, nhưng không thể để hắn chiếm tiện nghi, nghe chưa?” Nam nhân đều như vậy, không ăn vào miệng được mới là tốt nhất, một khi để cho hắn ăn vào trong miệng, vậy không hiếm lạ gì, bà muốn Chương công tử cưới khuê nữ của bà, không thể công dã tràng!”

Lão gia tử nghe lén bên ngoài tức đến hộc máu, thì ra người ta nói đều là thật, lão bà tử này và khuê nữ đều gạt mình, làm ra chuyện buồn nôn như vậy, ở giữa còn liên quan đến lão tứ! Đều gạt một mình mình.

Ông định trực tiếp đá cửa đi vào, nhưng như thế nào đều không động đậy nổi, tiến vào nói cái gì, nói bọn họ không biết xấu hổ? Nói bọn họ gạt mình? Lần đầu tiên lão gia tử cảm thấy cô đơn, trong lòng hơi lạnh, nhưng bên trong là lão bà tử của mình, là tiểu khuê nữ của mình, còn có tứ nhi tử mình thương yêu, ông tức giận có tác dụng gì? Có thể thay đổi cái gì?

Nhưng không nói, trong lòng lại không cam tâm! Bên trong vẫn còn khen Chương công tử như thế này như thế kia? Mà lão gia tử lại nghĩ lỡ như khuê nữ của mình bị Chương công tử lừa phải làm sao, đang chần chừ, nghe thấy giọng tức phụ tứ nhi Từ nhi, “Cha, cha không đi vào, ở đây làm gì?”

Hai người bên trong đều sợ hết hồn, Diệp Huệ Nhi vội vàng trốn vào trong ngực Quách thị, “Nương làm sao giờ? Cha nhất định nghe thấy! Con sẽ bị đánh đến chết rồi!”

“Yên tâm, đừng sợ!” Quách thị vỗ vỗ bả vai Diệp Huệ Nhi, “Có nương ở đây, đây không phải là chuyện xấu gì, sớm muộn gì cha con cũng biết, bây giờ biết thì tốt rồi, chúng ta không cần giấu giếm nữa, chuyện như vậy đã lộ ra rồi, cha con chắc chắn sẽ lấy thể diện, chuyện của con và Chương công tử nhất định có thể thành, ta đừng hoảng hốt.”

Lão gia tử bị tứ nhi tức phát hiện, không thể không đá cửa đi vào, “Các ngươi làm việc tốt!”

Quách thị thấy Từ thị cũng đến, vốn không định bêu xấu trước mặt con dâu, nhưng nhìn thấy vẻ mặt cười như không cười của Từ thị, lại nghĩ đến thái độ của lão tứ với tức phụ này, khẳng định là bà nương này cũng biết, nên tới chế giễu, bà không thể bị bà nương này chế giễu, nghe lão gia tử chất vấn, nên nói: “Chúng ta làm chuyện tốt gì chứ? Ông cũng nói đó là chuyện tốt, đó chính là chuyện tốt rồi, ta vất vả khổ sở tìm nhà chồng tốt cho khuê nữ mình, có gì không đúng? Ta không phải nhà Diệp Vạn Phúc, đưa muội tử mình đi làm tiểu lão bà, ta tìm nhà có tiền cho Huệ Nhi, có gì không đúng! Chương công tử này muốn tài có tài, muốn mạo có mạo, đến lúc đó thành con rể chúng ta, còn không dìu dắt chúng ta sao?”

“Vậy bà để Huệ Nhi bí mật gặp hắn là có ý gì? Huệ


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.