Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Chương 49: Chương 49: Nhân Quả Hố Đen




Nge được Doanh Thiên hỏi kháy, Phật Tổ Như Lai chỉ là điềm đạm cười đáp:”Vấn đề này đáp án, Đạo Hữu hẳn là đã rõ ràng trong lòng đi”.

“Ân, ta rõ ràng, thế nhưng là vì rõ ràng nên ta càng cần hỏi lại, bởi vì chuyện này...... quá mức kỳ quái”. Doanh Thiên một bộ suy tư cười nói.

“Thiên Địa này còn có sự tình có thể làm đạo hữu thấy kỳ quái sao”. Phật Tổ cười cười.

“Có, hơn nữa là rất nhiều.... tốt, có gì mau nói, có dắm mau thả”. Mặc dù là tại trước mặt Phật Tổ, Doanh Thiên chính là một bộ không có chút gọi là khách khí.

Phật Tổ nhẹ nhàng ngồi xuống bậc thềm rồi bắt đầu hỏi:”Đạo Hữu có hay không thắc mắc vì sao ta biết đạo hữu sẽ trùng sinh cùng xuất hiện ở đây không”.

Doanh Thiên trầm ngâm một lát rồi đáp:”Đây là ngươi mạo hiểm lớn nha, cưỡng ép nhìn trộm Thiên cơ, cùng ta dính vào nhân quả, hậu quả không thể tưởng tượng”.

Một lát sau Doanh Thiên lại nói tiếp:”Ta là thắc mắc vì lý do gì Ngươi lại bốc lên phong hiểm đi dò xét ta”.

Phật Tổ thở dài lắc đầu nói nhẹ:”Haizzz, nếu năm đó Thiên Đạo bên kia đám người không dại dột đi trêu chọc Đạo Hữu, thì Thiên Địa hiện tại cũng không loạn như vậy”.

“Ý ngươi như thế nào”. Doanh Thiên nhíu mày.

“Đạo hữu hẳn là rõ bản thân mình không bị thiên địa gông xiềng giống như chúng ta”. Phật Tổ nói một câu.

Chỉ là một câu này khiến Doanh Thiên rơi vào trầm mặc, hắn nhớ lại một cái trắng xoá tóc râu lão đầu, lão đầu này vì đem cho hắn sinh cơ mà tốn hao vô số tâm huyết. Lão đầu này vì hắn tương lai mà trải cho hắn một con đường. Mặc dù con đường này trông gai mờ mịt, thế nhưng là nhờ con đường này hắn mới có ngày hôm nay.

“Thì thế nào”. Doanh Thiên nhàn nhạt nói.

Phật Tổ bình tĩnh nói tiếp:”Chúng ta đạt tới cấp độ này đều đã đoạn nhân quả, thế nhưng đạo hữu cũng hiểu rõ hơn ai hết, nhân quả có để đoạn, nhưng không thể tuyệt”.

“Ân, mỗi một cái nhân quả sẽ kéo theo nhiều hậu quả, đó là vì sao ta thắc mắc, Phật Gia chính là không dính nhân quả, vậy mà ngươi mạo hiểm dò xét ta địa điểm trùng sinh, cái này đã đem ngươi dính vào ta nhân quả”. Doanh Thiên tiếp lời Phật Tổ.

Quả thật như vậy, nhân quả trong thiên địa được chi phối bởi Nhân Quả Hố Đen, đó là một trong Thập Đại Thiên Căn, Nhân Quả Hố Đen Chi Phối toàn bộ nhân quả trong thiên địa. Đạt đến một cái trình độ nhất định muốn tiến xa hơn đều phải chém dứt nhân quả mới có thể tiến thêm một bước.

Đạt đến trình đôn giống như Doanh Thiên cùng phật tổ này càng là không dính nhân quả. Nói một cách khác đó là bọn hắn đã nhảy ra Thiên Địa. Không chịu thiên địa xiềng xích, cho nên bình thường nhân quả sẽ không thể tác động đến bọn hắn.

Chỉ có Nguyên Thuỷ Nhân Quả món đồ này mới có thể tác động lên bọn hắn. Nguyên Thuỷ Nhân Quả là thứ có thể nói là rất vô hại, nhưng cũng là thứ đáng sợ bậc nhất Thiên Địa.

Năm xưa Doanh Thiên bị một đám Thiên Tôn cùng cấp vây giết. Chính cái này đã kéo lên bọn hắn cùng Doanh Thiên nhân quả. Nếu năm đó bọn hắn có thể đem Doanh Thiên hoàn toàn triệt để giết chết, nhân quả kia sẽ tự biến mất. Thế nhưng là Doanh Thiên còn sống, cái này sẽ kéo theo nhân quả biến đổi, gây nên hậu quả đáng sợ.

Nói cách khác, mỗi một hành động gây ra đều sẽ để nhân quả quấn thân, giống như Doanh Thiên lần trước đi vào Thời Gian Trường Hà dò xét Viêm Đế, sau đó kết lên nhân quả với cái thân ảnh thần bí kia.

Điều đáng nói là, Doanh Thiên xuất thân chính là không chịu Thiên Địa ràng buộc, cho nên hắn không bận tâm nhân quả, hắn cũng chưa từng đoạn hết nhân quả ngoại trừ một lần. Cho nên trên người Doanh Thiên nhân quả tích luỹ qua nhiều kỷ nguyên như vậy căn bản chính là vô số kể. Đó mới là điều đáng sợ. Bởi vì cũng Doanh Thiên kết lên Nhân quả sẽ gây ra vô cùng đáng sợ hậu quả.

Vậy mà phật tổ không để tâm chuyện này mà vẫn cố dò xét Doanh Thiên, đây là điều Doanh Thiên thắc mắc.

Phật Tổ điềm đạm nói tiếp:”Năm đó bọn hắn vây giết Đạo Hữu, sau đó trở về thì phát hiện nhân quả trên thân Hỗn Loạn, cái này làm bọn hắn hoảng sợ tìm đến Tây Thiên muốn dò xét Nhân Quả Hố Đen, tiếc là nhân quả hỗ đen cũng vì đó mà Hỗn Loạn vô cùng, thậm chí gây ra bạo động khiến cho thiên địa nhân quả trở nên hỗn loạn vô cùng”.

Dừng một lát Phật Tổ tiếp:”Sau đó còn kéo theo Vận Mệnh Vòng Xoáy cũng vì đó mà hỗn loạn theo, mặc dù thời gian qua nhìn thiên địa có vẻ yên tĩnh, thế nhưng bên dưới là một cơn sóng có thể nhấn chìm Thiên Địa này bất cứ lúc nào”.

Vận Mệnh Vòng Xoáy cùng Thời Gian Trường Hà, Nhân Quả Hố Đen đều là Thập Địa Thiên Căn, đặc biệt Nhân Quả Hố Đen Và Vận Mệnh Vòng Xoáy chính là có mối liên kết, nhân quả sẽ cải biến vận mệnh.

Doanh Thiên Nge được cười ha ha nói:”Xem ra dính vào ta nhân quả khiến cho những năm này bọn hắn sống không dễ chịu gì nha”.

Phật Tổ mỉm cười nói:”Đúng vậy”.

“Thế nhưng là việc này cũng người không có liên quan gì, ngươi cũng không cần thiết phải tìm ta”. Doanh Thiên hỏi tiếp.

“Cách đây không lâu, Nguyên Thuỷ Vũ Trụ đã bị thủng”. Phật Tổ chậm rãi nói.

Nghe được câu này, Doanh Thiên con mắt có chút trầm xuống, hắn đã dự đoán điều này, thế nhưng hắn vẫn mong là chưa tới. Vừa rồi Phật Tổ nói ra không nghi ngờ gì là ngày đó cũng đã tới.

“Có thứ gì đi vào”. Doanh Thiên hỏi.

“Rất nhiều, thế nhưng là chư vị Thiên Tôn đã kịp thời chặn lại” Phật Tổ đáp.

“Còn gì nữa không”. Doanh Thiên tiếp tục hỏi.

Phật Tổ hít một hơi nói tiếp:”Linh Bảo Thiên Tôn đã đi qua lỗ thủng dò xét qua, khi trở về bị thương không nhẹ, sau đó liền đem chính mình một Thế tu vi đem lỗ thủng lấp lại”.

“Nói như vậy ngươi bốc lên phong hiểm tìm ta chính là vì chuyện này”. Doanh Thiên kết luận.

“Chính vậy, lại nói, Thiên Địa này ai hiểu rõ hơn bên ngoài kia, chỉ có Đạo Hữu mà thôi”. Phật Tổ cười cười gật đầu.

“Quả không hổ danh là Phật Tổ, đây là vì chúng sinh mà quên mình nha”. Doanh Thiên trêu chọc.

Giống như là không nge thấy Doanh Thiên trêu chọc mình, Phật Tổ cười nói tiếp:”Thiên Địa chúng sinh nguy hiểm, ta nhất định phải ra một phần sức. Lại nói, tổ chim bị phá, trứng liệu còn nguyên vẹn?”.

“Tốt, việc này chờ ta trở về sẽ đích thân đến gặp Ngươi đàm đạo”. Doanh Thiên đứng lên muốn rời đi.

“Phật Môn cửa luôn chờ đạo hữu trở về”. Phật Tổ nán thêm một câu.

Nge được Phật Tổ câu này, Doanh Thiên bước đi bỗng dừng lại, một lát sau hắn nói:”Ta cùng phật môn đều đã hết duyên, năm đó ta rời đi cũng đem ta cùng phật môn nhân quả chặt đứt”.

“Đó là vì Đạo Hữu không muốn phiền cho Phật Môn ta”. Phật Tổ nói thêm.

“Cái gì đã qua liền để nó qua đi, không cần nhắc lại”. Dứt lời Doanh Thiên đi thẳng xuống núi.

Nhìn theo bóng lưng Doanh Thiên bước đi, Phật Tổ liền chắp tay lại phật hiệu một câu, sau đó nói thầm:”Lần nữa đăng lâm, nhất định là gió tanh mưa máu, thế nhưng là.....”.

Sau đó phật tổ thân ảnh liền trở nên hư ảo rồi biến mất hoàn toàn.

Cũng lúc này, mọi thứ xung quanh trở lại như cũ, từng người đều bàng hoàng, bỗng có ai hét lớn:”Tượng Phật không thấy”.

Giống như một quả bom, vô số ánh mắt đều hướng bên trong chùa, tôn tượng phật kia đã biến mất không còn. Giờ phút này ai nấy đều bàng hoàng.

“Chẳng lẽ chúng ta làm phật nổi giận”. Có người thất thần nói ra.

“Kẻ nào, kẻ nào làm điều gì khiến phật nổi giận rời đi”.

Giờ phút này mọi người đều là nháo nhác hoảng loạn.

Ngay lúc đó, trên bầu trời mây đen vần vũ. Sau đó một cỗ thần uy khổng lồ xuất hiện đem Vạn Lý Thành chúng sinh đều ép quỳ xuống.

Chỉ gặp trên bầu trời kia, một con khổng lồ mắt chậm rãi mở ra, con mắt này thâm sâu khó lường, tại trong ánh mắt lại có kim quang sáng chói.

Con mắt này dò xét thật kỹ trong chùa, sau đó lại dò xét thành, tựa hồ Vạn Lý Thành mọi ngóc ngách đều không thể tránh khỏi ánh mắt này truy xét. Cuối cùng, giống như không truy xét ra điều gì. Con mắt này chạm rãi biến mất.

....

Tại một nơi xa xôi trong vũ trụ, một con mắt thâm thuý mở ra, tản mát ra kim quang khiếp người, sau đó nhỏ giọng nói:”Đến cùng là chuyện gì xảy ra”.giọng nói này tự hỏi.

“Ngươi xuất quan”. Một âm thanh nhỏ nhẹ vang lên.

“Ân, vừa rồi Cực Huyền Giới bị một lực lượng phong bế, ta không dò xét được, sau khi lực lượng này biến mất, tượng phật tổ cũng đã mất rồi”. Chủ nhân con mắt đáp.

“Nên cẩn thận, Thần Giới hiện tại vô cùng loạn, chờ ngươi đột phá rồi hãy tính”. Âm thanh nhỏ nhẹ kia lần nữa vang lên.

“...”

....

Rời khỏi chùa sau đó, Doanh Thiên một mình đi dạo trên đường phố, hắn trầm mặc, bởi vì hắn suy nghĩ rất nhiều, Nhân quả món đồ này hắn không sợ, bởi vì hắn là cái duy nhất sinh linh không phải thiên địa này sinh ra, cho nên thiên địa nhân quả không thể ảnh hưởng đến hắn. Thế nhưng là cũng vì hắn mà hiện tại nhân quả đang hỗn loạn, cái này gây nên Vận Mệnh cũng hỗn loạn. Đồng thời làm toàn bộ thiên địa rơi vào hỗn loạn theo.

Đây tuyệt đối là một hồi đại tai nạn, rơi vào nhân quả hỗn loạn, ngoại trừ Thiên Tôn đã nhảy ra Thiên Địa, cho dù là Đạo Quân cũng không thể tránh khỏi hậu quả thảm khốc.

Đặc biệt là Nguyên Thuỷ Nhân Quả thứ đồ này, chính là Thiên Tôn cũng phải sợ hãi.

Doanh Thiên một mực đi, cuối cùng hắn dừng lại trước Vạn Lý Tháp. Giờ phút này Vạn Lý Tháp là giữa một cái rộng lớn quảng trường, trên quảng trường chỉ có lác đác vài người qua lại.

Doanh Thiên nhìn lên ngọn tháp xuyên qua vô tận tầng mây kia, cuối cùng hắn nói thầm:”Nên đến, ta cũng cần lấy món đồ kia”.

....

Giải thích một chút cho ae, mình chỉ viết qua về nhân quả, cũng sẽ không đi sâu vào nhân quả giống như tôn thượng nên ae sẽ k sợ tẩu hoả nhập ma đâu,:v.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.