Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 54: Chương 54: Bạo Nguyên Đan




Tân Lập biết, muốn tại ngay sau khi chiến đấu thời điểm liền tiến hành đột phá tuy rằng rất khó, thế nhưng lại không phải không có khả năng, hơn nữa một khi thành công, đó chính là thiên đại hảo sự.

Dù sao, một người sau khi trải qua sinh tử đại chiến, nguyên khí mặc dù tiêu hao không còn, thế nhưng thân thể cũng vô tình bị ép tới cực hạn, đối với một số người mà nói, đó chính là cơ hội để bọn hắn trong chiến đấu tìm kiếm cơ hội đột phá tu vi.

Phương pháp này vạn phần nguy hiểm, có thể nói là được ăn cả, ngã về không, thậm chí là có thể đem cả mạng mình góp vào!

Nếu là người khác mà nói, có lẽ Tân Lập sẽ không lo lắng như vậy, thế nhưng hắn đã biết Vương Hạo Thần là một cái thiên tài, hơn nữa còn là một cái cực kỳ biến thái thiên tài, tỷ lệ đột phá thành công, nhất định sẽ không ít.

Không! Tuyệt đối không thể để Vương Hạo Thần có cơ hội đột phá!

-Mơ tưởng!

Tân Lập gầm lên một tiếng, hắn tuyệt đối không thể để cho Vương Hạo Thần thành công đột phá, bởi vì một khi đối phương đạt tới Lục Tinh Vũ Đồ, hắn chắc chắn không phải Vương Hạo Thần đối thủ.

-Ầm!

Trên người Tân Lập bùng phát đáng sợ nguyên khí ba động, một chưởng đánh bay Trần Thắng, khiến cho đối phương hộc máu bay ra ngoài, thân hình giống như mũi tên lao nhanh về phía Vương Hạo Thần, tả thủ chút do dự đánh ra một chiêu Man Long Quyền, mang theo một cỗ đáng sợ lực đạo, hướng Vương Hạo Thần đỉnh đầu đập xuống.

-Tân Lập, ngươi dám!

Một đạo màu hồng rực rỡ kiếm quang từ phía sau bắn ra, kiếm quang cực kỳ sắc bén, khiến cho Tân Lập không dám không để ý tới, đành phải thu hồi thế công, vung lên cánh tay đem đạo kiếm quang kia chặn lại.

Kiếm quang tán đi, Vân Lan thân thể từ nơi đó hiện ra, lúc này nàng lui về đứng trước mặt Vương Hạo Thần, chỉ là trong tay nàng trường kiếm vậy mà có chút run rẩy.

Một kiếm vừa rồi mặc dù ngăn được Tân Lập, thế nhưng nàng cũng không chịu, trường kiếm giống như vừa mới đâm vào một tảng đá, cánh tay đều bị chấn đến tê dại.

Tân Lập ánh mắt băng lãnh nhìn xem nữ tử trước mắt, gằn từng chữ nói ra:

-Tránh ra!

Hắn trong lòng đã quyết tâm phải giết Vương Hạo Thần, bất cứ kẻ nào ở đây cũng không thể ngăn, nếu có kẻ không biết sống chết đứng ra, vậy hắn liền giết kẻ đó.

Vân Lan đối với Tân Lập lời nói xem như không khí, hiển nhiên, nàng cũng có mình quyết tâm, đó là phải bảo vệ Vương Hạo Thần, ít nhất là tới khi hắn đột phá thành công.

-Không tránh? Vậy cũng đừng trách ta xuất thủ ngoan độc!

Nhìn thấy Vân Lan không có ý định rút lui, Tân Lập hai mắt càng thêm lạnh lẽo, cũng không nhiều lời nữa, chỉ thấy hắn nâng lên cánh tay, năm ngón tay nắm lại thành quyền, hùng hậu nguyên khí ầm ầm bùng nổ, một quyền đánh thẳng về phía Vân Lan.

Vân Lan nét mặt hiện lên vẻ cực kỳ ngưng trọng, nàng tự biết bản thân không phải đối thủ của Tân Lập, thế nhưng lúc nàng không thể lui, bởi vì phía sau nàng, là Vương Hạo Thần đang toàn lực đột phá cảnh giới.

-Xoạt!

Vân Lân trong tay không biết từ lúc nào liền xuất hiện một khoả đan dược màu đỏ, khoảnh khắc đó, nàng ánh mắt thoáng hiện lên một tia do dự, thế nhưng một giây sau đó liền hoàn toàn bị kiên định chi ý thay thế, dứt khoát đem đan dược bỏ vào miệng nuốt xuống.

Đan dược nhanh chóng hoà tan nơi cổ họng, hoá thành một dòng tinh thuần mà cuồng bạo nguyên khí chảy khắp Vân Lan thể nội kinh mạch, để cho nàng cảm nhận được một cỗ lực lượng mà trước nàng chưa từng có được trong nháy mắt xuất hiện trong người nàng, thậm chí để cho nàng không chút không thể thích ứng.

Nguyên lai, viên đan dược mà nàng ăn vào, chính là một viên Bạo Nguyên Đan, có thể trong nháy mắt đề thăng thực lực của một võ giả lên nửa cái cảnh giới, viên Bạo Nguyên Đan này, chính là Vân Lan hao tốn không ít tài sản mới mua được, cũng là nàng cuối cùng lá bài bảo mệnh.

Ăn vào Bạo Nguyên Đan, Vân Lan tu vi tăng mạnh, khí tức trên người mặc dù vẫn chưa bằng Tân Lập, thế nhưng cũng không kém quá nhiều, nàng tu vi lúc này, hẳn là bán bộ Bát Tinh Vũ Đồ.

Đương nhiên cái này chỉ là tạm thời, dược lực của Bạo Nguyên Đan chỉ kéo dài trong một phần tư giờ đồng hồ, sau khi dược lược tiêu tán, nàng tu vi sẽ lập tức rút lui về như cũ, hơn nữa sau đó còn phải gánh chịu đan dược tác dụng phụ, thân thể tất suy yếu nhiều, trong một khoảng thời gian hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.

Biết rõ tác dụng phụ của Bạo Nguyên Đan đáng sợ như thế nào, thế nhưng Vân Lan lại không thể không làm như vậy, nàng tự biết bản thân một thân tu vi Thất Tinh Vũ Đồ căn bản vô pháp ngăn cản Tân Lập, chỉ có phục dụng đan dược, nàng mới có tia hi vọng cùng đối phương quần nhau, tận lực giúp Vương Hạo Thần kéo dài thời gian.

-Thiên Hồng Quán Nhật!

Lực lượng tăng vọt để cho Vân Lan trong lòng tự tin hơn đôi chút, tay cầm trường kiếm hướng Tân Lập bổ ra một kiếm, màu hồng kiếm khí tựa như một tia thái dương chi quang tản mát mà đến, khiến cho người ta có chút không dám nhìn thẳng.

-Keng!

Nếu là trước đây, chính diện đôi công Vân Lan tuyệt đối không phải là Tân Lập đối thủ, thế nhưng sau khi phục dụng Bạo Nguyên Đan, nàng tu vi tăng lên nửa cảnh giới, tương đương với nửa bước Bát Tinh Vũ Đồ, tuy rằng vẫn còn kém xa Bát Tinh Vũ Đồ chân chính, thế nhưng thực lực cũng đã siêu việt Thất Tinh Vũ Đồ phạm trù, vì thế lúc này cùng Tân Lập so đấu man lực, tuy rằng như cũ rơi vào tuyệt đối hạ phong, thế nhưng cũng miễn cưỡng ngăn lại đối phương thế công, đồng thời đem Tân Lập bức lui về phía sau.

Tân Lập không nghĩ tới mình lại bị Vân Lan đẩy lui, trước đó, hắn chính là không để đối phương vào mắt, lại không nghĩ tới, nàng thực lực đột nhiên lại bạo tăng một mảng lớn như vậy.

-Ngươi phục dụng Bạo Nguyên Đan?

Bất quá Tân Lập cũng là kẻ có điểm nhãn lực, nhanh chóng nhận ra nguyên nhân, vẻ mặt cỗ quái pha chút khinh thường nhìn Vân Lan nói:

-Coi như ngươi phục dụng Bạo Nguyên Đan liền như thế nào? Chỉ là nửa bước Bát Tinh Vũ Đồ cũng muốn cùng ta chống lại?

Hắn nói lại này ngược lại không phải giả, dù sao hắn bản thân liền là chân chính Bát Tinh Vũ Đồ tu vi, còn Vân Lan thực lực chân thật chỉ là Thất Tinh Vũ Đồ, coi như dùng Bạo Nguyên Đan cưỡng ép đề thăng lên nửa bước Bát Tinh Vũ Đồ thì cũng như cũ không có lực uy hiếp đối với hắn.

-Man Long Xuất Tù!

Tân Lập một quyền đẩy về phía trước, thể nội lực lượng bùng phát không dứt, tạo thành một chuỗi liên hoàn công kích đánh về phía Vân Lan.

Vân Lan không cam lòng yếu thế, tay cầm trường kiếm huy vũ, thi triển kiếm pháp cùng Tân Lập chống lại, hai người nhanh chóng chiến thành một đoàn.

Đáng tiếc càng đấu, Vân Lan càng rơi xuống hạ phong, bởi vì nói cho cùng, coi như là phục dụng Bạo Nguyên Đan, nàng thực lực vẫn so với Tân Lập kém không ít, dù sao căn cơ của đối phương so với nàng kiên cố hơn nhiều, hơn nữa dược lực lại đang theo thời gian không ngừng trôi mất, khiến cho nàng càng đánh càng kiệt lực.

-Bang!

Tiếng binh khí va chạm một lần nữa vang lên, Vân Lan dưới thế công điên cuồng của Tân Lập đã không chịu nổi mà rên lên một tiếng, đồng thời bị chấn lui về phía sau hơn mười bước, cánh tay cầm kiếm có chút tê dại.

Tiếp đó giao chiến, Vân Lan dần dần bị chấn lùi về phía sau, lực lượng do Bạo Nguyên Đan mang lại cũng không giúp được nàng, còn chậm rãi biến mất, rất nhanh, nàng đã bị chấn lui đến trước người Vương Hạo Thần, chỉ cần lui thêm vài bước nữa thì đụng phải đối phương rồi.

-Vương Hạo Thần! Nếu ngươi còn không nhanh tỉnh lại, ta đúng là không kiên trì được nữa rồi!

Khoé miệng dính lấy máu tươi, Vân Lan trên mặt lộ ra một tia đắng chát mà thê lương nét cười, lúc này Bạo Nguyên Đan dược lực hầu như đã biến mất không còn, nàng tu vi, thì theo đó bắt đầu cấp tốc hạ xuống.

Chẳng lẽ, thực sự hết hi vọng rồi sao?

Vân Lan ánh mắt đảo qua Vương Hạo Thần, phát hiện đối phương khí tức trên người đang cuồng bạo, tựa hồ là đang ở đột phá cửa khẩu, không lâu nữa, liền sẽ xuất hiện kết quả.

-Yên tâm, coi như là ta còn một hơi thở, cũng sẽ tận lực giúp ngươi kéo dài thời gian!

Vân Lan răng ngà cắn chặt, thân hình như cũ chắn ở Vương Hạo Thần trước mặt.

-Man Long Xuất Tù!

Tân Lập tựa hồ cũng phát hiện ra Vương Hạo Thần dị trạng, vì thế đồng dạng xuất ra của mình đỉnh phong vũ kỹ, cả hai tay hoá thành quyền đồng thời oanh kích lên người Vân Lan.

Vân Lan tự nhiên sẽ không ngồi yên chờ chết, đem hết còn lại không nhiều lắm lực lượng dồn lên tay cầm kiếm, một kiếm chém đi ra, trường kiếm liền cùng Tân Lập song quyền cùng một chỗ đụng vào nhau.

-Phốc!

Lần này vẫn không có gì khác biệt, Vân Lan tiếp tục bị đánh bay, không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi, thân hình bay ngược về phía sau, thần trí bởi vì thương thế quá nặng mà trở nên có chút mơ hồ.

Đúng lúc này, một cánh tay trường kiện đưa ra đón đỡ lấy Vân Lan thân thể, sau đó nhẹ nhàng đặt nàng trên mặt đất.

-Vân Lan tỷ, đa tạ rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.