Mùa Hè Tan Băng

Chương 40: Chương 40: Chương 35




Mấy ngày Tết Âm Lịch hai người chỉ ru rú ở trong nhà, ăn cơm, xem phim điện ảnh, tập gym, thỉnh thoảng sẽ đi ra ngoài tản bộ. Bởi vì bạn bè ở Bắc Kinh đều về quê ăn Tết nên hai người bọn họ cũng không đi ra ngoài chúc tết.

Đến mùng 5 Tết âm lịch thì Hạ Băng đột nhiên nhận được một bài đăng trên Douban do Thành tỷ gởi qua, tiêu đề là: “Nghi vấn Quách Thụy Dương và Hạ Băng sống chung?”

Anh nhấn vào bài đăng thì thấy có rất nhiều bức ảnh anh và Quách Thụy Dương cùng ra vào Cảnh An Uyển rồi cùng đi siêu thị, cùng nhau tản bộ vào mấy ngày trước. Chủ bài đăng còn viết như này: Nhà tôi cũng ở tiểu khu này nên tình cờ chụp được, các bạn fan CP thân mến, CP các bạn ship rất có khả năng là thật, ít nhất trong mười ngày gần đây tôi gặp bọn họ ở bên nhau không dưới mười lần, hai người bọn họ thật sự rất khoe khoang, đi ra ngoài cũng không thèm mang khẩu trang.

Sau đó ở dưới bài đăng là rất nhiều bình luận gào thét chói tai, nhưng cũng có người thắc mắc: Hai người trong ảnh có đúng là bọn họ hay không? Hoàn toàn không thấy rõ mặt.

Thành tỷ nhắn tin tới: Năm mới vui vẻ, lão bản, sao lại thế này?

Hạ Băng đáp lại: Quách Thụy Dương ở nhờ nhà em mấy ngày, ngày mốt là đi rồi.

Thành tỷ: Quách Thụy Dương cũng có căn hộ ở Bắc Kinh, sao lại đến ở nhờ nhà em?

Hạ Băng: Ăn Tết sẽ càng thêm vui vẻ.

Thành tỷ cuối cùng cũng lên tiếng: Lão bản, nếu có chuyện gì thì em cứ nói thẳng với chị để chị còn biết đường mà quan hệ công chúng trước. Em cứ ba phải như vậy, cái nào cũng được thì chị biết nên phủ nhận hay là cam chịu?

Hạ Băng nhắn lại một câu: Không có chuyện gì, không cần phủ nhận.

Thành tỷ gởi cho anh một cái meme khuôn mặt có dấu chấm hỏi đen.

Hạ Băng trả lời: Chị cứ kệ đi, sẽ có người đứng ra làm sáng tỏ.

Đương nhiên sẽ có người đứng ra làm sáng tỏ, đó chính là fan only. Fan only Hạ Băng bình luận ở phía dưới bài đăng nói là Hạ Băng đã về quê và có ảnh chụp ở sân bay. Còn fan only Quách Thụy Dương thì nói Quách Thụy Dương cũng đã về quê, cậu còn đăng ảnh bữa cơm tất niên ở Vũ Hán lên Weibo.

Nhưng thật ra những bức ảnh ở sân bay của Hạ Băng là chụp khi anh trở về Bắc Kinh lần trước, mà bức ảnh bữa cơm tất niên trên Weibo Quách Thụy Dương cũng không phải do cậu chụp mà là nhờ người nhà của cậu chụp sau đó gởi qua cho người đại diện Lệ tỷ. Weibo Quách Thụy Dương là do Lệ tỷ nắm giữ vì sợ cậu sẽ làm những thứ ngu ngốc.

Cùng lúc đó Quách Thụy Dương cũng nhận được cuộc gọi của Lệ tỷ.

“Năm mới vui vẻ, Lệ tỷ.” Quách Thụy Dương cảm thấy không ổn nhận điện thoại.

“Năm mới vui vẻ, em đang ở đâu?”

“Không, không ở đâu cả, em đang ở Bắc Kinh.”

“Ở tại căn hộ?”

“A...... Cũng không phải, em đến ở nhờ nhà một người bạn.”

Lệ tỷ cười lạnh một tiếng: “Đến nhà Hạ Băng đúng không?”

“Hắc hắc.”

Lệ tỷ thở dài, nói: “Công ty cũng không phải không cho em yêu đương, nhưng nếu em yêu đương thì phải nói cho chị biết, em nói phải làm sao đây?”

“Em không có yêu đương! Cái gì mà phải làm sao đây?”

“Em nói em không có yêu đương? Vậy em đến nhà Hạ Băng làm cái gì? Chuyện này là như thế nào?”

“Chỉ là bạn tốt mà thôi. Em kết bạn cũng không được sao?”

“Em thề là em với Hạ Băng không có yêu đương?”

“Đương nhiên không có, ca em là trai thẳng 100%.”

“...... Được rồi, chị đã hiểu.”

Quách Thụy Dương cũng không biết Lệ tỷ đã hiểu cái gì nhưng Lệ tỷ yêu cầu cậu nếu không phải yêu đương thì lập tức dọn về căn hộ, hơn nữa còn nói lát nữa sẽ đi qua đón cậu.

Quách Thụy Dương buông điện thoại xuống, mặt mày ủ ê nói với Hạ Băng: “Ca, Lệ tỷ bảo em phải dọn về căn hộ ngay lập tức.”

Hạ Băng sửng sốt một chút, theo lý mà nói thì anh nên vui mừng khôn xiết mới đúng nhưng thực tế lại không phải như vậy, anh thậm chí còn cảm thấy chuyện này không nằm ở trong kế hoạch và quá đột ngột.

“Biết thế em đã lừa chị ấy chúng ta yêu nhau.” Quách Thụy Dương rầu rĩ không vui, “Trước kia em yêu đương chị ấy cũng không có quản nhiều như vậy, bây giờ em chỉ kết bạn thôi thì chị ấy lại khua tay múa chân.”

“Chuyện này sao có thể tùy tiện nói dối được?” Hạ Băng nói, “Nếu em nói dối thì anh biết phải làm sao đây?”

“Cho nên em mới không nói dối!” Quách Thụy Dương thở ngắn than dài, “Em không nên cười nhạo những người ship CP tình bạn, anh xem mọi người đều không coi Tình bạn là chuyện lớn.”

Hạ Băng trong lòng biết rõ cái gọi là “Tình bạn” là như thế này nhưng anh vẫn ra vẻ tiếc nuối.

“Dù sao sắp tới cũng sẽ gặp lại nhau!” Hạ Băng nói, “Ngày mốt anh sẽ bắt đầu đi làm lại nên cũng không có thời gian ở nhà.”

Lệ tỷ rất nhanh liền mang theo Tiểu Lôi tới đón Quách Thụy Dương. Hạ Băng rót cho Lệ tỷ một tách trà, còn Quách Thụy Dương với Tiểu Lôi thì cùng nhau dọn dẹp ở trong phòng.

Tiểu Lôi vừa vào phòng thì bị con búp bê ở trên cửa sổ doạ tới mức hồn vía bay lên mây, Quách Thụy Dương nghĩ cậu vẫn nên mang con búp này theo thì tốt hơn -- dù sao cũng là món quà duy nhất Hạ Băng tặng cho cậu -- cho nên cậu liền ôm con búp bê đi ra ngoài, Lệ tỷ sợ tới mức mặt không còn một giọt máu.

Sau khi nhìn thấy con búp bê tình dục cao 168cm này thì những nghi ngờ trong lòng Lệ tỷ liền bay mất: Quách Thụy Dương nói không yêu đương đúng là thật sự không có yêu đương, nếu cậu đang hẹn hò với Hạ Băng thì còn dùng đến thứ đồ chơi này sao?

“Ca, em mang cái này theo nhé!” Quách Thụy Dương trưng cầu ý kiến Hạ Băng, dù sao đây cũng là thứ Hạ Băng tặng cho cậu, sau khi đi rồi có thể nhìn vật nhớ người.

Hạ Băng thấy Quách Thụy Dương tùy tiện ôm con búp bê đi ra ngoài thì gương mặt nóng ran lên, nói: “ Nếu em muốn mang theo thì anh giúp em tháo con búp bê ra rồi bỏ vào vali nhé? Để như này sao đi xuống phía dưới được?”

“Tháo ra? Không cần đâu. Đừng tháo ra, em bảo Tiểu Lôi ôm xuống.”

Lệ tỷ nói: “Thật là vớ vẩn! Nếu bị người khác chụp thì phải làm sao?”

Quách Thụy Dương vẻ mặt không sao cả: “Có quan hệ gì chứ?”

Sau một hồi thảo luận thì bọn họ đưa ra một kết luận là bảo tài xế đi lên ôm con búp bê xuống trước rồi đặt ở ghế sau.

“Khoan đã, búp bê ăn mặc hở hang quá, để anh thay quần áo khác cho búp bê.” Hạ Băng đi vào phòng Quách Thụy Dương lấy ra một bộ quần áo khác rồi hai người cẩn thận thay quần áo cho búp bê. Sau khi thay xong, Hạ Băng còn dặn dò Quách Thụy Dương không được làm bẩn búp bê, lát nữa anh sẽ gởi video hướng dẫn vệ sinh búp bê cho cậu.

Lệ tỷ thấy hai người bọn họ dốc lòng hầu hạ một con búp bê silicon thì không thể tin nổi vào mắt mình, tuy nói là tình cảm bạn bè nhưng không chừng là do có cùng đam mê búp bê tình dục.

Đương nhiên Lệ tỷ cho rằng Quách Thụy Dương là một thiếu niên bình thường, bởi vì “tình bạn” với Hạ Băng mà làm cho cậu từ một thiếu niên đam mê yêu đương biến thành một otaku thích búp bê tình dục, tật xấu này của Quách Thuỵ Dương nhất định là bị lây nhiễm từ Hạ Băng.

Nhưng trong xã hội ngày nay, nhiều thanh thiếu niên đều rất ngại yêu đương nên có lẽ mua một con búp bê không gây rắc rối mới là lựa chọn tốt nhất?

Tài xế đã ôm con búp bê đi xuống trước, sau đó Quách Thụy Dương, Tiểu Lôi với Lệ tỷ cũng đi vào thang máy. Quách Thụy Dương thấy Hạ Băng đứng ở trước cửa thang máy tiễn bọn họ, khi cửa thang máy sắp phải đóng lại thì cậu nhịn không được nên ấn vào nút mở.

Lệ tỷ liếc mắt nhìn Quách Thụy Dương, Quách Thụy Dương không biết nói cái gì nên lúc sau mới ngượng ngùng nói với Hạ Băng: “Ca, gel bôi trơn chuyên dùng cho búp bê đâu rồi?”

Sắc mặt Hạ Băng liền thay đổi, không thể diễn nổi nữa nên anh ho khan một tiếng nói: “Em tự mua đi.”

Lệ tỷ giả bộ bình thường khách khí nói với Hạ Băng: “Hạ Băng, chúng tôi phải đi rồi, cảm ơn cậu đã chăm sóc cho Thuỵ Dương trong khoảng thời gian này.”

Hạ Băng gật gật đầu, Lệ tỷ ấn vào nút đóng, cũng nhanh tay chặn lại bàn tay đang định ấn vào nút mở của Quách Thụy Dương.

Tiểu Lôi thấy Quách Thụy Dương thở ngắn than dài thì hỏi: “Anh làm sao vậy? Gel bôi trơn dành cho búp bê rất khó mua sao? Lên taobao là có mà?”

Tiểu Lôi ngây thơ nghĩ rằng con búp bê kia cũng giống như những con búp bê SD khác mà các cô gái hay mua, nhưng tiểu Lôi cũng có chút thắc mắc bởi vì con búp bê silicon kia rõ ràng có các khớp cử động, chẳng lẽ dùng dầu cũng không được sao?

“Không biết, chỉ có Hạ Băng ca mới biết chổ mua.” Quách Thụy Dương đang thất thần nên cũng không nghe rõ Tiểu Lôi hỏi cái gì.

“Sao Hạ Băng ca lại tặng cho anh con búp bê nữ vậy?” Tiểu Lôi cảm thấy rất kỳ quái, “Hơn nữa lại cao như vậy, em gái em có mua một con búp bê cao gần một mét thôi mà em đã cảm thấy rất lớn rồi, quá dọa người.”

Lệ tỷ không đành lòng chọc thủng sự ngây thơ của Tiểu Lôi.

“Em gái của em cũng có búp bê à?” Quách Thụy Dương giống như đang nghe được một chuyện kinh thiên động địa nào đó.

“Đúng vậy, có rất nhiều cô gái mua búp bê mà, nhưng rất ít người mua búp bê cao lớn giống như người thật.”

“Các cô gái thì mua búp bê nam à?” Quách Thụy Dương hỏi.

Tiểu Lôi nhìn Quách Thuỵ Dương giống như đang nhìn quái vật: “Mua búp bê nam làm cái gì?”

Lệ tỷ biết hai người bọn họ không cùng một kênh trò chuyện nên liền đánh gãy hai người bọn họ: “Đã có lịch trình làm việc, sáng mai sẽ bắt đầu làm việc.”

“Sao lại là ngày mai? Không phải ngày mốt mới bắt đầu sao?” Quách Thụy Dương sửng sốt.

“Ngày mai phải quay một số video tuyên truyền cho show 《 diễn viên và ca sĩ 》, tối mai còn có một cái livestream.” Lệ tỷ nói.

Lệ tỷ lại nhận chương trình tạp kỹ ca hát cho Quách Thụy Dương, Quách Thụy Dương cảm thấy chính mình sắp tới sẽ lại mất mặt nữa rồi.

“Chị ơi, chị có thể chọn các chương trình tạp kỹ vui vẻ được không? Giống như nấu ăn, ăn uống vậy.”

“Ừm” Lệ tỷ trừng mắt nhìn Quách Thụy Dương, “Chương trình gì cũng đều nhận cả, kể cả nuôi heo bón phân.”

“Vậy năm nay em có được nghỉ phép không?” Quách Thụy Dương nhút nhát hỏi.

“Quay phim điện ảnh chính là đang nghỉ phép.” Lệ tỷ cười tủm tỉm, “Em đừng có quên lúc em quay phim điện ảnh thì không thể kiếm tiền.”

Quách Thụy Dương đành phải câm miệng, chính cậu đã hứa sẽ ngoan ngoãn làm việc để đổi lấy cơ hội quay phim cùng với Hạ Băng -- được rồi, đừng nói là làm việc, có bắt cậu livestream ăn phân cậu cũng nguyện ý.

“Tối mai livestream cái gì vậy?”

“Livestream bán bột giặt.”

“......”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.