Mè Xửng (Ngưu Bì Đường)

Chương 1: Chương 1




Vừa nghĩ tới việc ngày mai có thể gặp được người ấy, từng giờ từng khắc đều được ở bên cạnh trợ giúp đối phương, trái tim đã run rẩy tê dại.

Mùa xuân ở Tây Nam Trường Xuân* chỉ kéo dài có nửa tháng. Ngay trước xuân ẩm ướt lạnh lẽo, ngay sau xuân cảnh sắc tươi đẹp, rực rỡ hơn lửa.

Trên sân huấn luyện của tiểu đoàn trinh sát, các binh sĩ mặc áo thun rằn ri, xếp hàng thành nhóm luyện tập đấu tay đôi**, vượt chướng ngại vật lao về đích. Bầu không khí đặc quánh, ngập tràn mùi mồ hôi bỏng rẫy quyện với hương thơm thoang thoảng, thanh mát của cỏ cây, núi rừng.

Lăng Yến thất thần vài giây, đẩy Tuân Diệc Ca một cái, không cười nữa: “Không được loan truyền bậy bạ, tán phét chuyện của Tiểu đoàn trưởng, đây là kỷ luật.”

Lăng Yến là người điềm đạm ôn hòa, tính cách thoải mái cởi mở, thường xuyên tự lấy mình làm trò đùa, là tân binh lúc nào cũng cười đùa tươi vui, rất hiếm khi có lúc giận tái mặt. Tuân Diệc Ca nhìn thấy ánh mắt lạnh buốt của cậu, trong lòng không khỏi cảm thấy không ổn, một lát sau gãi gãi đầu, chắc hẳn đã bị khẩu khí của cậu dọa cho chết khiếp, lắp bắp nói: “À, chuyện đấy, anh…”

Lăng Yến hít sâu một hơi, đôi mắt sáng lên, vỗ vỗ bả vai Tuân Diệc Ca, cười nói: “Sao hả, vừa rồi có phải em ra dáng thông tín viên của Tiểu đoàn trưởng lắm không?”

Tuân Diệc Ca ngẩn ra: “Đệch mợ!”

“Hahaha”, Lăng Yến cười phá lên, “Thế nên hẳn là em có thiên phú đặc biệt với việc làm thông tín viên nhỉ? Diệc Ca, em biết anh lo cho em, yên tâm đi, con đường này chính em chọn, lính truyền tin cũng được, lính trinh sát cũng tốt, bộ đội đặc chủng cũng thế, chỉ cần làm việc không thẹn với lương tâm, vậy là đáng rồi.”

Tuân Diệc Ca đăm đăm nhìn cậu vài giây, bất đắc dĩ nói: “Thôi được rồi, nếu cậu đã quyết định như vậy, anh có khó chịu cũng phải ủng hộ cậu.”

“Cảm ơn người anh em.” Lăng Yến hất cằm về sân tập, “Nhanh chóng quay lại đi, vẫn còn phải thao luyện mà.”

“Cậu thì sao?”

“Trung đội trưởng Trương nói muốn gặp em trao đổi vài câu.”

Tuân Diệc Ca xoa xoa mặt, “Cậu đấy, chuẩn bị tinh thần bị anh ấy gọi hồn riết đi, anh ta thật sự rất nuối tiếc cậu.”

Trung đội trưởng Trương là trung đội trưởng của Trung đội 1 thuộc Đại đội Tinh Anh số 1, tên là Trương Thần Đống. Lăng Yến vừa thấy anh ta, y như rằng bị réo tên liên hồi mãi không thôi. Tóm lại nội dung cuộc nói chuyện nhằm thông báo cho cậu biết, tuy bề ngoài thông tín viên có vẻ chỉ làm những việc như giúp thủ trưởng xử lý công văn giấy tờ, nhưng thực chất, chẳng khác lính cần vụ là bao. Cả ngày trực lệnh thủ trưởng, lại còn chăm lo đời sống sinh hoạt, đảm bảo an toàn của thủ trưởng, theo sát thủ trưởng 24/24 như hình với bóng, gần như chẳng có thời gian dành cho mình.

“Lăng Yến, cậu cùng Tuân Diệc Ca đều là lính trinh sát xuất sắc nhất. Tôi nói chân tình với cậu, cậu đi làm thông tín viên, thật sự tự thui chột chính mình, uổng phí tài năng.” Trương Thần Đống nói đầy tiếc nuối: “Đáng ra tôi không nên nói những lời như vậy, nhưng… tôi thật sự tiếc cho cậu. Cậu không thể cân nhắc lại một chút sao?”

Lăng Yến đứng dậy, cúi người thật sâu, vẻ mặt tươi cười, chân thành lễ phép nói: “Trung đội trưởng Trương, thật sự cảm ơn sự công nhận của anh, chuyện này tôi đã quyết định xong.”

Trương Thần Đống thở dài xua tay, không mảy may che giấu sự thất vọng trong ánh mắt, quay lưng lại với cậu, nói: “Hy vọng cậu không giống như lời người khác nói, vì xu nịnh Tiểu đoàn trưởng nên mới làm thông tín viên.”

Giấy xác nhận đã được chuyển từ Đại đội Tinh Anh số 1 tới phòng chỉ huy, Lăng Yến không cần tiếp tục tham gia huấn luyện của đại đội. Sau khi trở về ký túc xá, cậu đã thu dọn xong đồ dùng sinh hoạt, buổi tối, trong lúc tắm nghe được người Đại đội 2, Đại đội 3 nói kháy sau lưng.

Cậu nhếch nhếch môi, nhưng cũng chẳng cảm thấy khó chịu gì, thậm chí ngược lại còn vô cùng phấn khích, sốt ruột như không thể chờ thêm một giây một phút nào nữa.

Vừa nghĩ tới việc ngày mai có thể gặp được người ấy, từng giờ từng khắc đều được ở bên cạnh trợ giúp đối phương, trái tim đã run rẩy tê dại.

Lần cuối cùng nằm trên chiếc giường ở Đại đội 1, cậu cúi xuống, từ từ nhắm hai mắt hôn nhẹ lên mép giường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.