Màu Xanh Huyền Bí

Chương 44: Chương 44




Hàn Tả Tả bị dọa sợ giật mình, cảm thấy tâm tình của cô vô cùng xuống thấp, vội vàng để đồ xuống lại đây ngồi, sờ sờ lưng của cô hỏi: “Sao vậy?”

Tang Đồng nản lòng thoái chí ngẩng đầu: “Không có gì, chỉ là đột nhiên cảm thấy không có ý nghĩa…… Tớ chỉ là muốn ca hát cho những người yêu thích âm nhạc nghe, tại sao lại cứ phải khó khăn như vậy?”

Hàn Tả Tả không biết đã xảy ra chuyện gì, cho là cô vì những tin đồn kia mà khổ sở, thở dài an ủi: “Cái vòng lẩn quẩn này vốn chính là vô cùng phức tạp, cậu nếu như đã dấn thân vào trong đó, nhất định phải học cách thích ứng với nó! Tang Đồng, cậu là nghệ sĩ, không thể nào chỉ cần ca hát thật hay là được, giải trí là giải trí, không có những thứ tin đồn ngổn ngang kia để cho quần chúng tiêu khiển, sao có thể còn gọi là giải trí đây? Yên tâm, không quá vài ngày nữa lực chú ý của mọi người sẽ chuyển đến tin tức khác, chớ nên suy nghĩ quá nhiều, tất cả đều sẽ tốt hơn!”

Tang Đồng tựa vào trên ghế sa lon, nhìn trần nhà nhỏ giọng nói: “Tớ cảm thấy mệt quá, lần này sợ rằng không dễ dàng giải quyết như vậy đâu…… Tả Tả, dứt khoát tớ thừa dịp lúc này rút lui khỏi thôi, tránh để mọi người phiền phức như vậy!”

Làng giải trí quá mức phức tạp, những biến đổi quá nhiều, sẽ luôn khiến cho người ta nhanh chóng trường thành, những kẻ vì danh lợi tiền tài mà giẫm đạp hãm hại lẫn nhau cô nhìn thấy nhiều vô số kể, tâm cũng rất nhanh t

rởnên tang thương.

Tang Đồng cuối cùng cũng nếm được loại tư vị này.

Đã từng yêu thích mình, những người ái mộ mang cho mình vô số cảm động, đã từng chịu đựng muốn bản thân kiên trì nghiêm túc tiếp tục ca hát vì những người hâm mộ, toàn bộ đều trở mặt đối chọi gay gắt. Cái loại cảm giác bị toàn thế giới phản bội đó…… Tang Đồng đột nhiên mất đi tất cả khí lực.

Hàn Tả Tả bình tĩnh nhìn cô, giọng nói bình thản hỏi: “Cậu muốn rút lui khỏi?”

Tang Đồng cô đơn gật đầu một cái.

Hàn Tả Tả đột nhiên đứng dậy, giọng nói không tính là kịch liệt, từng chữ từng chữ lại nặng nề nện vào trong lòng Tang Đồng.

“Tớ mới vừa trở thành người đại diện của cậu, cậu hồi báo tớ như vậy sao? Tang Đồng, cậu hiện tại không phải một mình, cậu có từng nghĩ qua kết quả của việc chật vật trốn tránh này hay chưa? Cậu nói xem Văn Ca phải làm thế nào đây? Cậu muốn cho tớ lâm vào tình cảnh như thế nào?”

Tang Đồng đột nhiên không phản bác được, ấp úng nói: “Nhưng là, tớ……”

“Nhưng mà cái gì?”

Hàn Tả Tả giận quá thành cười: “Chúng ta quen biết nhiều năm như vậy, cậu phủi mông bỏ chạy như vậy tớ còn giúp đỡ cậu cái khỉ gì nữa chứ! Cậu cho rằng tớ không biết cậu rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì sao? Không phải là cậu muốn rút lui để sau này có thể tự do tự tại cùng Lương Nguyên ở chung một chỗ hử! Tang Đồng, cậu đừng ngu ngốc như vậy nữa, nếu như cậu trở thành hai bàn tay trắng, Lương Nguyên căn bản nhìn cũng không liếc xem cậu một cái!”

Tang Đồng lập tức bị nói trúng tâm sự, tay chân có chút luống cuống, đối mặt với ngôn ngữ trực tiếp sắc bén Hàn Tả Tả, khó chịu cúi đầu xuống: “Lương Nguyên sẽ không! Tớ…… Tớ chỉ nghĩ rằng sẽ liên lụy người khác, tiếp tục kiên trì chống đỡ thì có ích lợi gì chứ? Nếu như tớ rút lui khỏi làng giải trí, như vậy thì không còn ai chú ý đến tớ nữa, tớ và Lương Nguyên có thể……”

“Là có thể ở chung một chỗ?”

Hàn Tả Tả châm chọc nói: “Lương Nguyên coi trọng sự nghiệp của mình như vậy, cậu cho rằng hắn ta sẽ cùng met người bị gièm pha chèn ép cả đời không ngốc đầu lên được ở chung một chỗ? Tang Đồng, cậu thật đúng là ngây thơ đến mức buồn cười!”

Đáy lòng Tang Đồng nặng nề trầm xuống, không thể không nói lời của Hàn Tả Tả đã tiết lộ vấn đề lo lắng nhất mà Tang Đồng chôn sâu dưới đáy lòng.

Đúng vậy a, nếu như mình nản lòng thoái chí, vậy thì đồng nghĩa với chấp nhận tin đồn gièm pha này là thật, mặc dù mình rút lui khỏi cái vòng này, cũng chỉ là một con chuột hôi chạy qua đường như cũ, như vậy mình, Lương Nguyên còn có thể thích nổi không?

Hàn Tả Tả nhìn Tang Đồng gương mặt đau lòng mê mang, lòng có chút không đành lòng, mặc dù không muốn tranh cãi, nhưng cũng vì cô yếu ớt mà khổ sở.

Nhưng bất luận như thế nào, cũng không thể để mặc cho Tang Đồng trốn tránh tiếp nữa.

Hàn Tả Tả ánh mắt kiên định, từng chữ từng câu vang vang có lực nói: “Tang Đồng, con người tớ trước giờ như thế nào cậu cũng hiểu, tớ Hàn Tả Tả hoặc là không làm, nếu làm thì sẽ làm được tốt nhất! Cậu nếu như đã kéo tớ vào cái vòng này, vậy tớ liền nhất định phải trở thành người đại diện danh tiếng nhất! Tớ cho cậu biết, thủ hạ của tớ tuyệt đối không cho phép xuất hiện nghệ sĩ hèn nhát. Cậu có thể thất bại, nhưng tuyệt đối không thể giống như con rùa đen rút đầu được!”

Tang Đồng kinh ngạc nhìn nhìn cô, trên người Hàn Tả Tả có một loại ánh sáng chói lọi không thể tả, làm cho không người nào có thể tránh khỏi bị lôi cuốn, cái loại tự tin thẳng thắn, bình tĩnh quả quyết, đều mang cho người khác niềm tin to lớn.

Tang Đồng chầm chậm miệng, giọng nói có chút không lưu loát, nhưng lại vô cùng kiên định: “Tớ tin cậu! Phía dưới ta muốn làm sao làm?”

Hàn Tả Tả nhìn chằm chằm cô, chậm rãi lộ ra một nụ cười: “Đi tắm một cái rồi ngủ đi!”

Tang Đồng sửng sốt, mất hứng nói: “Tớ thật sự muốn làm một chút gì đó, cậu cứ như vậy xem thường tớ?”

Hàn Tả Tả nhún vai một cái: “Đã trễ thế này cậu có thể làm cái gì, còn không bằng đi ngủ một giấc thật ngon, giữ vững thể lực cùng tinh lực thật tốt! Cậu chỉ cần chuyên tâm chuẩn bị cho buổi biểu diễn là được, những thứ khác, còn có người đại diện tớ đây chuẩn bị cho!”

Tang Đồng do dự hỏi: “Gặp phải chuyện như vậy, buổi biểu diễn…… Còn sẽ có người đến xem sao?”

Hàn Tả Tả tức giận cho gõ đầu cô một cái: “Mới vừa còn nói tin tưởng tớ! Yên tâm, cùng lắm thì tớ bỏ tiền, làm buổi biểu diễn lấy tiền cứu tế, đến lúc đó hát trực tiếp, không sợ người khác lại nói cậu hát nhép nữa!”

Hàn Tả Tả bận rộn một ngày, lại ở nơi này thuyết giáo lâu như vậy, mệt mỏi muốn chết, ngày mai còn không biết sẽ như thế nào, từng bước từng bước ép cô sắp chịu đựng không nổi nữa rồi.

Nhưng có khó khăn nữa cũng phải chịu đựng, cô là người đại diện, nhất định phải gánh vác trách nhiệm của mình, vả lại cô là người bạn tốt nhất của Tang Đồng, sao có thể vào lúc này bo bo giữ mình vứt bỏ cô ấy không để ý được chứ?

Hàn Tả Tả đi tới bên cửa sổ, vén màn cửa sổ ra nhìn xuống, cũng đã đêm hôm khuya khoắc rồi, lầu dưới vẫn còn có thể nhìn thấy mấy ký giả ngồi chổm hổm canh chừng.

Hàn Tả Tả bất đắc dĩ nói: “Thôi, tối nay tớ liền không trở về, ở lại chỗ của cậu ngủ vậy! Tớ sắp mệt muốn chết rồi, tùy cậu muốn làm gì thì làm, tớ đi ngủ trước!”

Tang Đồng bị Hàn Tả Tả khích lệ như vậy, tâm tình tốt lên rất nhiều, vội vàng đi theo cô vào nhà, hấp ta hấp tấp ân cần nói: “Tả Tả, tớ tới giúp cậu xoa bóp nha!”

Mấy ngày kế tiếp, Tang Đồng nghe theo Hàn Tả Tả an bài, ở nhà một mình chuyên tâm tập luyện ca múa, không lên mạng, cũng không xem tạp chí nữa.

Nhưng thế giới bên ngoài hoàn toàn không giống như Hàn Tả Tả nói gió thổi mây nhẹ trôi.

Hàn Tả Tả đã bể đầu sứt trán. Cô mới vừa trở thành người đại diện, kinh nghiệp giao thiệp quá ít, có thể vận dụng lực lượng cực kỳ có hạn, căn bản át chế không nổi càng ngày càng có nhiều lời đồn đãi.

Bất đắc dĩ, Hàn Tả Tả chỉ có thể đi theo sự chỉ dẫn của Dương Húc, chiếu theo danh sách, từng cái một tìm được học trò Dương Húc Văn đã từng đã dạy, cùng những người đã từng cùng hắn hợp tác, hi vọng bọn họ có thể giúp Dương Húc Văn nói chuyện.

Nhưng là bây giờ, ai cũng cảm thấy lo lắng, mặc dù những học trò đã từng chịu ân huệ có rất nhiều, cũng không có ai dám dễ dàng đứng ra, dù sao sơ ý một chút, sẽ liên lụy đến tin đồn có quan hệ sau lưng với ân sư.

Hàn Tả Tả thật sự là cùng đường rồi, người từng kiêu ngạo tùy tiện, không thể không để cuối đầu, đuổi theo phía sau những người kia cũng không sợ người khác chê phiền, không biết bao nhiêu lần cầu khẩn.

Hàn Tả Tả cả đời này, cũng chưa từng luồn cuối như vậy.

Tang Đồng hoàn toàn không biết, cho đến khi Lương Tiểu Nghệ gọi một cú điện thoại, mới hiểu được Hàn Tả Tả vì mình, chịu bao nhiêu uất ức.

Tang Đồng sững sờ để điện thoại xuống, lời Lương Tiểu Nghệ nói vẫn còn văng vẳng ở trong đầu lặp đi lặp lại.

Bị người chế nhạo, bị chê cười, bị ký giả bao vây chặn đánh…… Chuyện này vốn là nên xảy ra ở trên người mình mới đúng!

Nhưng bởi vì cô mềm yếu vô năng, bởi vì cô không hành động, lại làm cho bằng hữu tốt nhất của mình gánh chịu tất cả.

Tang Đồng hung hăng cho mình một bạt tai!

Đứng lên đi tới bên cửa sổ, dùng lực thật mạnh kéo màn cửa sổ ra, bên ngoài ánh mặt trời sáng lạn phút chốc rải vào trong nhà.

Tang Đồng nhanh chóng sửa sang lại bản thân thật xinh đẹp chói lọi, vội vã đi xuống lầu.

Các ký giả đợi mấy ngày, ngây ngốc ở đây cũng không gặp được Tang Đồng, đáng lẽ đều phải bỏ cuộc không ngồi chồm hổm canh chừng nữa rồi, đột nhiên chứng kiến thấy nhân vật chính trong tin đồn kia, cũng có chút không dám tin.

Sửng sốt chớp mắt một cái, các ký giả đột nhiên như được đánh đánh máu gà, mọi người hưng phấn hai mắt tỏa sáng lấp lánh, trong nháy mắt xúm lại bên cạnh Tang Đồng, ồn ào xôn xao truy vấn.

Tang Đồng lấy xuống mắt kính thật to đeo trên mặt, mắt điếc tai ngơ những vấn đề làm cho người ta khó thừa nhận kia, trên mặt lạnh lùng hiện đầy nghiêm nghị, cao ngạo nhìn chung quanh một vòng.

Vẻ mặt như vậy, nghiêm nghị không thể xâm phạm, cư nhiên khiến người chung quanh lập tức ngậm miệng lại.

Tang Đồng lãnh diễm vô cùng nhếch miệng, thanh âm không lớn, lại như tảng băng vỡ vụn, lạnh lùng rõ ràng.

“Bất quá chỉ là tin đồn không có chứng cứ, cũng đáng giá để các người theo sát không tha? Tôi Tang Đồng từ nhỏ đến lớn có biết bao nhiêu người thầy đã từng chỉ dạy, chẳng lẽ toàn bộ đều có giao dịch bẩn thỉu mờ ám kia sao! Thật là chuyện cười, tôi tuy không phải là danh môn vọng tộc gì, nhưng cũng không thiếu vài ba đồng tiền, nói tôi bán mình để đóng học phí, tốt, các người hiện tại liền đi theo tôi tới bệnh viện, xem xem tôi làm sao bán thân thể!”

Những ký giả kia bị khí thế trên người Tang Đồng ép tới ngập ngừng, Tang Đồng cũng không quản phản ứng của bọn họ, thẳng tắp mà đi về phía nhà để xe, lái xe nghênh ngang rời đi.

Tang Đồng nhìn qua kính chiếu hậu một cái, cười lạnh liên tục, không sợ những cẩu tử kia theo dõi, chỉ sợ bọn họ không theo cùng!

Tang Đồng dừng xe ở một bệnh viện gần đây, không để ý chút nào ánh mắt của người chung quanh, đều đâu vào đấy xếp hàng, đăng ký, đóng tiền.

Tang Đồng tìm đến bệnh viện phụ khoa uy tín nhất, sau khi tiến vào kiểm tra thất rất nhanh lại đi ra.

Ký giả cũng vây ở cửa, ngay cả rất nhiều bệnh nhân đều hiếu kỳ vây xung quanh nhòm ngó.

Tang Đồng áy náy đối với vị thầy thuốc kia nói: “Thật sự xin lỗi, mang đến phiền toái cho cô rồi!”

Vị bác sĩ kia là một phụ nữ trung niên nghiêm túc, nghiêm mặt ngẩng đầu quét qua bên ngoài một cái, mặt không thay đổi nói: “Còn có cả máy quay?”

Tang Đồng châm chọc nhìn bọn họ một cái: “Hiện trường truyền hình trực tiếp sao?”

Vị bác sĩ không ngẩng đầu, vừa lả tả viết chẩn đoán bệnh, vừa dùng giọng nói không mang theo chút nào tình cảm nói: “Vừa đúng lúc làm một chút tuyên truyền cho bệnh viện chúng tôi…… Trải qua bước đầu kiểm tra, cô vẫn còn □, hoàn hảo không tổn hao gì, mắt thường là có thể nhìn thấy, cũng không có nhìn ra có bệnh tật khác, cô có thể yên tâm, không cần phải làm những loại kiểm tra khác!”

Tang Đồng cảm kích nói cám ơn, nhận lấy kết quả kiểm tra, mở ra hướng về phía máy quay lạnh lùng nói: “Phách Thanh sở điểm, lần này hài lòng chưa?”

Những ký giả kia cuối cùng cũng biết mục đích của Tang Đồng, không khỏi một hồi lúng túng, đặc biệt là chống lại tầm mắt bác sĩ và bệnh nhân chung quanh, quả thật hận không thể lập tức chạy trốn.

Tang Đồng đi bước này quả thật là rất tuyệt, mặc dù không tránh khỏi có chút khuất nhục, nhưng dầu gì cũng ngăn chặn được miệng lưỡi của những người đó.

Tang Đồng không để ý tới bọn họ nữa, trực tiếp lái xe tiến về phía Mia.

Một đường không thèm để ý những ánh mắt không rõ hàm ý kia, Tang Đồng đẩy ra cửa phòng làm việc của Triệu Kim, đem kết quả kiểm tra của mình vỗ mạnh trên bàn làm việc.

Triệu Kim ngây ngẩn cả người: “Làm sao cô lúc này lại chạy tới công ty?”

Tang Đồng khẽ mỉm cười: “Tôi nếu còn không đến, sợ rằng vĩnh viễn cũng không cần đến rồi…… Đây là kết quả kiểm tra của tôi, đoán chừng hiện tại trên ti vi đều có thể nhìn thấy truyền hình trực tiếp rồi, a, chuyện còn lại phải xem bản lãnh của bộ phận quan hệ xã hội của Mia rồi!”

Triệu Kim quét nhìn tờ giấy kiểm tra một cái, đầu tiên là trừng lớn mắt, phụt cười vui vẻ, giơ lên ngón tay cái đối với Tang Đồng nói: “Chiêu này của cô đủ ngoan độc, đủ trực tiếp!”

Tang Đồng cười cười, nói: “Vậy tôi sẽ chờ an bài của công ty!”

Quả nhiên, ngày đó báo cáo kiểm tra ở bệnh viện của Tang Đồng liền được ồ ạt tung ra bên ngoài, hung hăng đánh cho những ký giả hồ ngôn loạn ngữ kia một bạt tai vang dội.

Đêm đó trong tiết mục giải trí, Tân Đình nhận được vị trí quán quân tiết mục 《 Người nổi tiếng 》, ngay trước met đông đảo người xem đứng ra ủng hộ Dương Húc Văn.

Tân Đình là một trong số những học trò Dương Húc Văn đắc ý nhất, Là bậc đàn chị trong giới âm nhạc, cô ta có thể đứng ra không thể nghi ngờ dành cho Tang Đồng và Dương Húc Văn ủng hộ rất lớn.

Tân Đình hoàn toàn ngoài mọi người dự liệu, ở tiết mục cuối cùng, tự tiện sửa lại kế hoạch sắp xếp từ trước, hướng về phía ống kính nói: “Tôi không biết tin đồn Văn Ca liên quan tới quy tắc ngầm là như thế nào xuất hiện, những lời nói vô căn cứ mê hoặc tâm lý người khác, tin tưởng không cần tôi nhiều lời tất cả mọi người đều biết rõ!”

Lời vừa nói ra này, người dẫn chương trình cùng biên đạo dưới đài toàn bộ ngây ngẩn cả người.

Tân Đình không nhìn tới vẻ mặt khác nhau của bọn họ, châm chọc cười lên: “Các người nói Tang Đồng là hát nhép? Không biết có ai còn nhớ hay không Tang Đồng là như thế nào xuất đạo, các người có thể tìm ra video lần đầu tiên cô ấy lộ diện trước mặt rất nhiều người, sân khấu ngoài trời đơn sơ như vậy, ngay cả ánh đèn cũng không có, micro cùng âm hưởng cũng chói tai, nhưng cô ấy bằng vào một ca khúc mà nổi danh, thanh âm của cô ấy có thể là giả sao? Cô ấy hát trực tiếp cũng không có ít, các người đều là điếc sao?”

Tân Đình trên mặt hơi chút giễu cợt khinh thường vẻ mặt đột nhiên biến đổi, có chút trở nên thất vọng cùng đau lòng: “Về phần liên quan đến Văn Ca, hừ, Văn Ca là tiền bối trong giới âm nhạc, vì âm nhạc dâng hiến cả cuộc đời của mình, các người có bao nhiêu người chịu qua ân huệ của Văn Ca? Anh ấy siêng năng đào tạo thành công biết bao nhiêu học trò? Giúp đỡ qua bao nhiêu ca sĩ thành danh? Nhưng gặp chuyện trước mắt, cư nhiên không có một người đứng ra lời nói lời thật lòng, các người không hỗ thẹn với lương tâm của mình sao?”

Tân Đình vô cùng đau đớn mà lắc lắc đầu: “Tôi đây không phải gặp chuyện bất bình bênh vực lẽ phải, tôi chỉ là không cách nào nhìn thấy ân sư của mình cùng đồng môn bị người khác ác ý hãm hại, thật thất vọng cho ngàn vạn người ái mộ bị một chút lời lẽ của người tâm thuật bất chánh che mờ mắt…… Tôi hiểu rõ hôm nay tôi nói ra những lời này, có lẽ sẽ có rất nhiều nước dơ hướng trên người tôi dội tới……”

Tân Đình cười chua xót cười, từ từ kiên định, lời nói trầm ổn tỉnh táo càng thêm đả động lòng người xem, khiến vô số người phải xúc động.

“Nhưng là, người không thể vong ân phụ nghĩa, không thể đánh mất lương tâm! Cho nên hôm nay, tôi đứng ra, hi vọng mọi người có thể trước sau như một địa tương tin Dương Húc Văn lão sư, tin tưởng ca sĩ mọi người đã từng yêu thích, không có cô phụ kỳ vọng của mọi người!”

Tân Đình nói xong lời này, thật sâu cúi đầu bày ra tư thế cảm ơn, sau đó tiêu sái ở trước mặt người dẫn chương trình đang trợn mắt há hốc mồm, rời đi sân khấu.

Bởi vì là hiện trường trực tiếp, cắt nối biên tập cũng không có, căn bản không biện pháp bổ sung, chỉ có thể mặc cho đoạn văn này bị truyền ra.

Đoạn tuyên ngôn này ở trên mạng được nhanh chóng đăng lại, cộng thêm video ban ngày Tang Đồng ở bệnh viện kiểm tra, ở trên internet nổi lên từng đợt sóng lớn.

Ngày thứ hai, tạp chí giải trí dưới trướng của Vinh Hiển dùng toàn bộ một trang báo, đăng tin trăm người liên hiệp ký tên, vì Dương Húc Văn và Tang Đồng đính chính.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.